Xuyên Nhanh: Kí Chủ Cùng Ta Đi Bắt Yêu Quái

Chương 84: Ác Nữ Phế Hậu Không Dễ Làm (14)




" Vậy... tiếp tục dùng danh hiệu đi."

" Tang thi vương. "

Hệ thống nhỏ vừa nghe thấy đã khựng lại. Nó run run mở liên kết lên, hỏi lại nữ nhân.

[ Kí chủ chắc chứ ? ]

" Ngươi đang thăm dò ta hay sao ? "

Quân Dao nhăn mày khẽ rít lên một tiếng nhỏ, đôi mày thanh tú nhăn lại vì đau. Cô đưa mắt lên nhìn vào tầng khí trong suốt đang dần nứt ra ở phía trước, trong lòng càng trở nên náo loạn.

[ Như vậy kí chủ sẽ không chịu nổi mất! ]

" Không làm như vậy, ngươi nghĩ ta qua nổi đêm nay không ? "

[...]

[ Được. ]

Âm thanh thông báo lại vang lên trong bộ não nhỏ. Quân Dao nhắm mắt lại, cảm nhận các tế bào trong cơ thể co bóp mạnh mẽ, hơi thở trong chốc lát trở nên gấp rút.

Sau năm phút tiếp nhận, thân ảnh nữ nhân một thân đỏ rực đã biến mất, thay vào đó là một nữ nhân sở hữu mái tóc bạc như tuyết và đôi đồng tử huyết sắc dị màu.

Quân Dao cảm thấy cả cơ thể đều tràn đầy sức mạnh, thậm chí so với "Đệ nhất ma sư" còn có phần nhỉnh hơn.

Cô phấn khích lao lên xuyên qua tầng kết giới mỏng, cả thần ảnh mạnh mẽ đổ dồn về trước.

- Linh thạch trận pháp.

Câu nói nhỏ phát ra từ miệng nữ nhân rất nhanh đã tan vào không khí. Cả không gian thoáng chốc như nứt ra thành nhiều mảnh nhỏ. Từ những vết nứt lớn, hàng nghìn ngôi sao sáng rực lao thẳng xuống mặt đất, hiển nhiên gây ra trận động đất không nhỏ.

Xà Vương nhanh chóng tạo một trận pháp bảo vệ nhưng vì sự chuẩn bị chưa thấu đáo, trận pháp rất nhanh đã vỡ tan. Cả thân rắn đen rất nhanh đã bị sao trời cứa đến bật máu.

Hắn cố gắng đóng miệng vết thương lại. Tiếp tục đưa lên ánh mắt thích thú.

- Ngươi cũng có bản lĩnh.

- Nhiều lời!

Quân Dao huy động một trận gió lốc nổi lên, mọi vật xung quanh bị tác động mạnh mẽ, cây cối gần như đổ rạp xuống.

Cơn gió nhẹ nhàng đưa nữ nhân lên cao rồi hoá đen, từ đó không ngừng phóng thích ra nguồn ánh sáng vàng nhạt.

Xà Vương vươn người lên, từ cái thân đầy gai bỗng chốc xuất hiện một tấm lá chắn đen ngòm mạnh mẽ.

- Nhân loại, ta sẽ chơi thật với ngươi.

Dứt lời, thân rắn đen ngay lập tức lao lên trời, từ sau lưng của hắn bỗng hình thành một đôi cánh đầy gai nhọn.

Đôi mắt sắc lạnh của Xà Vương bỗng nhiên phát ra thứ ánh sáng màu hổ phách, khí thế vô cùng bức người.

Một trận mây đen tụ họp lại theo sự chỉ huy của hắn, tiến thẳng đến chỗ của nữ nhân mà thả xuống những thanh đao kiếm đầy sắc nhọn.

Nữ nhân ngay lập tức khởi động kết giới, chỉ là dường như bị chậm một bước. Một bên má phấn nộm của cô bị thanh kiếm cứa qua một đường lạnh buốt.

Quân Dao bị đau nên nhất thời buông lỏng kiểm soát dị năng, trận gió cứ dần nhỏ rồi mất hẳn. Trên nền đá lạnh chỉ còn sót lại một hình hài thiếu nữ.

Thấy đối thủ đã tiếp đất, Xà Vương cũng dần thu liễm đôi cánh kì dị của mình lại, cả thân trăn dần trườn đến chỗ cô.

- Được rồi, bây giờ sẽ chính thức bắt đầu, đừng lo, sẽ không quá sức ngươi đâu.

Đôi mắt hổ phách của loài trăn đã sáng nay lại sáng hơn. Từ trong mắt hắn, một luồng khí đục màu xuất hiện, toả ra khắp không gian.

Luồng khí quỷ dị thấm qua từng tấc đất đá, tạo ra một biến đổi không nhỏ.

Mặt đá trắng muốt dần chuyển ra màu tím quái quỷ. Qua những khe nứt đá, từng bàn tay nhăn nheo, gầy gò bắt đầu xuất hiện, sau dần là cả một cỗ thân thể héo úa.

Bọn chúng chỉ có da bọc xương. Từng tấc da đều nhăn lại, khô khốc thiếu sức sống. Dưới ánh trăng sáng rực, những con mắt đỏ loé lên mang theo tia hận ý.

Số lượng của thứ kia ngày càng đông. Bọn chúng tuy ánh mắt không có điểm dừng nhưng bàn chân lại hướng về phía Quân Dao mà tiến đến.

Thanh bảo kiếm trong tay nữ nhân rung lên mãnh liệt, cả lưỡi kiếm phủ lên một tầng nước mỏng.

Gì chứ nó ghét nhất là mấy cái thứ kì dị này!

Nhưng chưa kịp để bảo kiếm lên tiếng, nữ nhân đã đem linh lực áp chế thanh kiếm, bắt nó xẹt qua cổ lũ quái vật kia.

Máu đen tanh tưởi rất nhanh đã bao trùm cả thanh kiếm.

Cỗ cơ thể này vừa đổ xuống đã xuất hiện thêm hàng ngàn cỗ thi thể khác. Quân Dao cầm kiếm trong tay không khỏi cau mày khó chịu.

Cứ đánh như vậy thực sự không phải cách. Bọn chúng số lượng ngày càng đông còn sức cô ngày càng tàn.

Suy nghĩ một lát, ánh mắt nữ nhân trở nên sáng rực màu huyết. Ánh trăng vàng mờ nhạt cũng bị màu đỏ máu ăn mòn.

Dưới cái ánh sáng quỷ dị ấy, nữ nhân bay lên cao, từng sợi tóc bạc không rõ chuyển động bay loạn trong không khí.

Từ cái miệng nhỏ đỏ nhuận, một loạt các âm thanh cổ quái kì lạ vang lên. Ngay sau đó, mặt trăng nhanh chóng bị nứt ra làm đôi, mặt đất không rõ lí do mà rung lên dữ dội, sau cùng là đổ sập xuống.

Nhìn hình ảnh Xà Vương lật đật thoát ra khỏi đống đổ nát cùng đám quái vạt nát tươm, môi của cô liền cong lên một nụ cười.

Sức sắp tàn thì phải dùng hết sức.