Chương 91: Viên Biến Nhân Ý
C91: Viên Biến Nhân Ý
Bóng mờ trong thí luyện tràng nghe vậy liền nhíu mày:
"Ký ức truyền thừa, là yêu tộc truyền thừa sao?”
Nam nhân tóc hoàng kim nhẹ nói:
"Không sai.”
Bóng mờ thí luyện tràng khẽ hiểu ra, khác với nhân tộc tu luyện chủ yếu dựa vào công pháp. Thì yêu tộc lại tu luyện chủ yếu dựa vào ký ức truyền thừa.
Chỉ cần huyết mạch của nó đủ thuần túy, đến thời điểm nhất định, cơ thể sinh ra lực lượng phản tổ, một số ký ức truyền thừa của tổ tiên sẽ lập tức đản sinh ra trong đầu.
Bóng mờ nơi thí luyện tràng nhíu mày nói:
"Bây giờ mới thức tỉnh truyền thừa thì con khỉ này làm sao có thể tu luyện kịp.” Truyền thừa là vẫn cần thời gian đến tu luyện mới nắm được.
Giọng nói lạnh lùng vang lên:
“Cũng không hẳn, yêu tộc có 1 số loại pháp môn truyền thừa, liền có thể ngay lập tức nắm giữ. Bởi vì nó đến từ chính huyết mạch của bọn chúng”
Bóng mờ khẽ liếc, như nhớ ra gì đó nói:
“Ý của ngươi là?”
Giọng nói lạnh lùng lần nữa vang lên:
“Đúng vậy, chính là huyết mạch chân ý”.
......
Khuôn mặt của Bạch Viên trong thoáng chốc liền ngẩn ra, vô số luồng ký ức liên tục nhào vào trong đầu nó. Làm nó bỗng chốc trở nên thất thần.
May mắn sự việc chỉ xảy ra trong một cái chớp mắt. Bạch Viên nhanh chóng thủ thế. Nhưng vẫn bị 1 quyền của Lý Hiển chấn vào bụng, nó có thể cảm giác được lục phủ ngũ tạng của nó như bị dập nát.
Bạch Viên lúc này thổ ra 1 ngụm máu tươi. Trạng thái của nó vô cùng hư nhược. Nhưng khuôn mặt của nó lúc này vô cùng bình tĩnh, có thể nói là bình tĩnh đến đáng sợ. Làm Lý Hiển nhìn vào, tâm thần thoáng chốc cũng trở nên run rẩy.
Lý Hiển nhắc nhở bản thân phải giữ bình tĩnh, con khỉ này chính là đèn cạn dầu đang cố gắng tỏ ra kiên cường mà thôi. Hắn lại lần nữa lao lên nhưng thân hình lập tức liền giật mình khựng lại.
Nơi Bạch Viên đang đứng, Lý Hiển cảm giác được máu huyết trên người Bạch Viên đang liên tục sôi trào.
Theo máu huyết liên tục rung động. Phía sau lưng Bạch Viên lúc này bỗng xuất hiện dư ảnh 1 con viên hầu 3 đầu, 6 tay vô cùng khủng bố. Một cái dư ảnh như muốn chấn thiên, chấn địa, chấn càn khôn, uy chấn toàn bộ man hoang lục hợp.
Nhìn thấy dư ảnh viên hầu, Lý Hiển liền cảm thấy hít thở không thông, tim đập chân run.
Sau đó hắn lần nữa lại phải nhắc nhở bản thân phải bình tĩnh. Con khỉ này chỉ là đang hư trương thanh thế lên mà thôi.
Nhưng kinh biến chưa dừng ở đó. Thân hình của Bạch Viên vốn lớn chừng gần 3 mét. Trong lúc này bỗng nhiên dần dần co rút lại.
Chiều cao trong tức khắc liền giảm đi nhanh chóng. Cho đến khi còn khoảng 1 mét chín. Lúc này chiều cao của Bạch Viên đã ngang ngửa với một con người trưởng thành.
Lông trên mặt của Bạch Viên cũng dần rút đi một ít. Nơi miệng cũng có chút biến hóa co lại. Khuôn mặt Bạch Viên lúc này đã có 5 phần giống như con người.
Huyết mạch trong cơ thể Bạch Viên bùng nổ, tiếng vang càng lúc càng lớn, đã có thể nghe rõ tiếng sóng vỗ do máu chảy đập vào kinh mạch liên hồi, đây là cảnh giới huyết như thủy triều.
Khí tức trên người Bạch Viên lúc này bùng phát lên, vô cùng mạnh mẽ, sóng linh khí cày nát cả một khu vực. Ngay lập tức liền chấn cho Lý Hiển lùi lại.
Bạch Viên lúc này cảm nhận lực lượng trên người mình, mặc dù kích thước cơ thể của nó giảm đi, nhưng thực tế đó lại chính là sự áp súc toàn bộ tế bào lại với nhau tạo ra cơ thể hiện tại.
Cơ thể nó bây giờ lực lượng mười phần. So với trước đó chỉ có mạnh hơn chứ không hề yếu đi. Ánh mắt nó nhìn về phía Lý Hiển, chiến ý lại càng phát ra dữ dội.
Lý Hiển lúc này tâm đã có chút hoảng. Tự hỏi con khỉ này sao cơ thể của nó lại có biến hóa rồi. Hắn có thể cảm nhận được sự áp bức mạnh mẽ từ phía Bạch Viên phát ra lúc này. Đây giống như là khí tức thượng vị giả đè ép.
Hắn lại nhớ đến từ lúc hắn chạm mặt Võ Văn và con khỉ này. Cả 2 đều không ngừng liên tục biến hóa làm hắn trợn tròn mắt.
Lý Hiển tự hỏi cái danh thiên tài mà người ta gán cho hắn rốt cuộc là có đúng không? Nhìn thấy 2 cái kẻ trước mặt này, trong lòng Lý Hiển liền nổi lên 1 sự ghen ghét đến tận cùng.
.......
“Viên Biến Nhân Ý.” Bóng mờ nơi thì luyện tràng có chút giật mình, không nghĩ đến lại là loại huyết mạch chân ý này.
Hắn lúc này dường như đã biết được huyết mạch sâu xa bên trong con Bạch Viên này là gì. Không nghĩ đến lại là cấm kỵ Thần Thú kia. Khuôn mặt liền trở nên vô cùng nghiêm túc.
......
Bạch Viên lúc này liền chủ động xông đến Lý Hiển. Bây giờ mặc dù trên người nó có thương nặng, nhưng không hề ảnh hưởng đến chiến ý của nó.
Song quyền của Bạch Viên đánh đến, tốc độ và lực lượng mạnh đến vũ bão làm Lý Hiển kinh hoảng. Tốc độ này đã siêu việt so với trước kia mấy lần.
Lý Hiển giật mình choáng váng, ngay tức khắc liền giơ bàn tay lên đón đỡ. Nhưng song quyền của Bạch Viên lúc này chạm đến cánh tay của Lý Hiển liền làm hắn đau đến nghiến răng nghiến lợi.
Lý Hiển tá hỏa, vội vàng lùi người lại. Bạch Viên càng đấu càng hăng lại tiếp tục xông lên.
Trên tay Bạch Viên lúc này, nội lực ngưng khí nhanh chóng biến ảo thành 1 thanh trường côn.
Nắm côn nơi tay, Bạch Viên huýt sáo 1 tiếng dài. Côn ảnh đầy trời ngay lập tức đánh đến, như quang hoa nở rổ.
Chảy xuôi trong huyết mạch của Viên Hầu nhất tộc, binh khí thông thạo nhất chính là côn pháp.
Lý Hiển nhìn thấy vô số côn ảnh đánh đến, liền kinh hãi. Không dám đối cứng liền vội vàng lùi lại.
Nhưng đã chậm 1 nhịp. Côn quang quét đến, liền đập vào mạn sườn của hắn. Lý Hiển hét lên 1 tiếng tê tâm liệt phế. Miệng thổ huyết văng đập về phía xa.
Lý Hiển khổ sở run rẩy gắng gượng đứng dậy. Ngay lúc này hắn liền cảm giác đầu của mình có chút choáng váng, huyết mạch trên người không ngừng tán loạn. Hắn lại phun ra 1 ngụm huyết tiễn.
Khuôn mặt Lý Hiển trong phút chốc biến thành một màu xám tro. Hắn biết đây là Nhiên Huyết Đan phản phệ.
Lần nữa nhìn đến chỗ của Bạch Viên, ánh mắt hắn hiện lên 1 cỗ không cam lòng. Võ Văn rõ ràng đã nằm trong lòng bàn tay, hắn vẫn không hiểu được tại sao hắn lại liên tục thất bại. Ông trời là muốn trêu đùa hắn sao.
Nhưng sau đó Lý Hiển lại nhìn thấy 1 chuyện làm hắn kinh hồn kh·iếp vía. Hắn nhìn thấy Võ Văn ngồi dậy.
Không sai. Võ Văn lúc này đã tỉnh thức. Võ Văn mở ra đôi mắt nhìn ngắm xung quanh. Có chút ngẩn ra vì không nhìn thấy Dương Vân Nga ở bên cạnh. Lại đảo mắt nhìn qua liền nhìn thấy 1 người thanh niên khôi ngô cao tầm 1m9, toàn thân phủ lông trắng. Võ Văn nheo mày, không nhận ra đây là ai.
Sau đó hắn liền cảm nhận được 1 loại cảm giác huyết mạch tương liên chảy trong xương cốt kết hợp với khí tức vô cùng quen thuộc, Võ Văn liền giật mình nhận ra. Đây lại là ....Bạch Viên.
Võ Văn ngẩn người không hiểu tại sao Bạch Viên lại biến hóa nhiều đến như vậy.
Lý Hiển nhìn thấy Võ Văn tỉnh dậy ngay tức khắc liền xoay đầu, chạy. Tốc độ tăng đến tối đa. Đối phó 1 mình Bạch Viên hắn đã có chút không kham nỗi, hiện tại còn có thêm Võ Văn. Hắn không có ngu ngốc mà tự tìm đường c·hết.
Bạch Viên nhìn thấy Lý Hiển bỏ chạy, trong tức khắc liền đuổi theo. Võ Văn cũng ngay lập tức làm ra cử động. Toàn lực đuổi theo Lý Hiển. Lý Hiển phải c·hết, Võ Văn mới thấy an lòng.
Lý Hiển quay đầu, nhìn 2 cái thân ảnh đang đuổi theo hắn không bỏ. Trong ánh mắt hắn hiện sự điên cuồng. Máu huyết toàn thân hắn lúc này bỗng cháy lên dữ dội. Tốc độ trong phút chốc liền tăng lên 4,5 lần.