Chương 88: Xà vốn tính dâm
C88: Xà vốn tính dâm
Võ Văn ngây ra, không hiểu vì sao Lý Hiển lại xảy ra thất thố như vậy. Lôi điện thì có gì kỳ quái?
Võ Văn cố gắng nội thị đan điền. Sử dụng ý chí của mình muốn thử thúc dục Lôi Trúc lần nữa phát ra lôi điện. Nhưng lôi trúc lúc này không một chút cử động. Trở lại bình lắng như trước.
Nó khi nãy phóng ra lôi điện chỉ là vì Lý Hiển mạo phạm nó mà thôi. Dường như nó không hề quan tâm đến sống c·hết của Võ Văn.
Võ Văn lúc này thực sự tức giận biệt khuất: "Mẹ nó, chiếm cứ đan điền của ta, lại không muốn làm việc”
Lôi trúc dường như tỏ ra bất mãn với việc Võ Văn sỉ vả nó, 1 tia lôi điện lập tức nhẹ phát ra đánh vào đan điền của Võ Văn.
Võ Văn kinh hãi, 1 cái cảm giác tê bại, đau đớn ngay lập tức truyền trong đan điền hắn. Võ Văn nhăn mặt. May mắn dường như Lôi trúc chỉ muốn cảnh cáo hắn. Tia điện rất nhẹ, chỉ là b·ị đ·au 1 chút xíu.
Võ Văn thầm tức điên. Thứ đồ vật này vậy mà lại cắn ngược lại hắn.
Ngay lúc Võ Văn cảm thấy một lần nữa bế tắc, không gian bỗng chốc bị chấn động liên tục, giống như có phát sinh đ·ộng đ·ất. 1 tiếng gào lớn vang đến ập vào tai của mọi người.
Nghe thấy tiếng gào này, mắt Võ Văn liền bừng sáng, thần thái rạng rỡ vô cùng, hắn biết cứu tinh đến rồi.
Lý Hiển nghe thấy tiếng gào quen thuộc này thoáng chút liền giật mình, dường như nhớ ra gì đó, hắn bỗng chốc trở nên kinh hoảng, lắc đầu tự nói: "Không thể nào, con quái đó sao lại đến đây rồi".
Quả nhiên xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, từ hướng Tây đang chạy đến, đó là 1 con Bạch Viên. Nó đang liên tục dùng cả tứ chi nhún người xông hết tốc lực chạy đến. Trên miệng phát ra tiếng gào thét cảnh cáo.
Lý Hiển tá hỏa, nếu ở trạng thái cực thịnh, hắn cũng không mấy e ngại con Bạch Viên này. Nhưng lúc này hắn ta so với thời kỳ toàn thịnh chỉ có 8 phần thực lực. Đã vậy còn bị mất đi 1 cánh tay. Hiện tại chân phải cũng không thể đứng vững, làm sao đối phó được con Bạch Viên này.
Hắn liếc đến Võ Văn, khẽ nhăn mày, bị lôi điện bắn trúng vừa rồi, hắn bỗng có chút nhát gan không dám lại gần khống chế Võ Văn.
Lại nhìn đến Dương Vân Nga đang nằm trên mặt đất. Mắt hắn khẽ sáng, đúng rồi, khống chế cô ta. Bọn chúng chắc hẳn sẽ không dám động thủ.
Ma trảo nhanh chóng vươn đến, muốn chộp lấy Dương Vân Nga vào tay.
Bỗng lúc này, Phạm Bạch Hổ không biết từ đâu hiện ra, liền đi trước 1 bước chụp lấy Dương Vân Nga, phóng vội qua 1 bên, thoát khỏi độc thủ của Lý Hiển.
Lý Hiển trợn mắt kinh ngạc. Chưa kịp làm ra phản ứng. Tiếng gầm rú của Bạch Viên đã đến rất gần bên tai. Bạch Viên nhún người 2 chân đạp mạnh phóng đến.
Song quyền của Bạch Viên như thái sơn áp đỉnh đập đến kèm theo tiếng gió rít điên cuồng.
Lý Hiển kinh hãi. Hắn cảm giác được tốc độ và lực lượng của con khỉ này bây giờ có phần còn mạnh hơn lúc trước khi đánh với hắn rất nhiều.
Lý Hiển không dám đối cứng, liền vội vàng lộn người tránh né. Song quyền của Bạch Viên tức khắc đập vào mặt đất liền đánh cho mặt đất trở nên sụp xún, tạo thành 1 cái hố to khủng kh·iếp, cát đá bay loạn xạ.
Ánh mắt Lý Hiển lập tức trở nên tràn đầy kinh sợ. Nếu ăn phải trực diện song quyền này hắn rất có thể sẽ b·ị đ·ánh thành bánh thịt. Hắn nhìn chữ 'Mãnh' phía trên đầu Bạch Viên, toát ra kiêng kị vô cùng.
Võ Văn nhìn thấy cục diện này, liền thở ra 1 hơi. Thực lực của Bạch Viên lúc này hoàn toàn có thể đối phó Lý Hiển, thậm chí có thể chiếm thế thượng phong.
Võ Văn bắt đầu ngồi dậy đả tọa, tranh thủ đề khí vận dụng Thái Dương sinh tức để hồi phục. Chỉ cần thực lực hắn trở lại, cũng chính là tử kỳ của Lý Hiển.
Lý Hiển giống như giòi trong xương. Kẻ này không c·hết, tâm Võ Văn liền không yên. Để hắn sống nhất định sẽ tai họa Võ Văn và người xung quanh.
Lý Hiển lúc này cũng đã mở ra Đồng tử luyện kim thân, sử dụng toàn bộ lực lượng, nhưng thực lực của hắn ta rõ ràng so với Bạch Viên đã yếu hơn hẳn, hắn ta chỉ có thể khổ sở tránh đòn. Không đám trực diện đối cứng, chật vật vô cùng.
Võ Văn đang nhắm mắt đả tọa, Phạm Bạch Hổ liền mang theo Dương Vân Nga tiến đến ngồi bên cạnh hắn.
Phạm Bach Hổ lúc nãy vì lo cho an nguy của Võ Văn liền cố ý quay lại, phủ phục ở 1 bên quan sát hết thảy. Cũng nhìn thấy toàn bộ quá trình Võ Văn bị Lý Hiển khống chế.
Nhưng biết thực lực của mình chỉ là muỗi đốt so với Lý Hiển, không có thời cơ ra tay. Đến khi nhìn thấy Bạch Viên xuất hiện, mắt Phạm Bạch Hổ liền sáng, hắn biết con Bạch Viên này là đồng bạn của Võ Văn.
Cuối cùng hắn may mắn liền nhắm chuẩn 1 cái thời cơ mà cứu được Dương Vân Nga.
Nhìn thấy cục diện đã chuyển nghịch. Phạm Bạch Hổ thoáng chút vui vẻ. Lại nhìn đến Võ Văn, ánh mắt hắn lúc này tràn đầy thán phục.
Võ Văn tư chất, đảm phách, khí vận, ngộ tính đều vô cùng nghịch thiên. Trong thế tử cục lại liên tục tìm ra chuyển cơ. Người này chỉ cần không c·hết. Tương lai nhất định sẽ làm cho toàn bộ thế giới phải run rẩy.
1 canh giờ sau, thương thế trên người Võ Văn đã bắt đầu hồi phục được 3 thành. Lúc này hắn đã có thể bắt đầu điều động nội lực.
Nhưng bất chợt lúc này khi hắn vừa dẫn nội lực vào trong nhị khiếu liền có kinh biến xảy ra.
Võ Văn vì quá vội vả điều tức, liền không nhận ra, bên trong nội lực của hắn vừa rồi có lẫn phải một chút xú khí màu tím. Khi nhận ra hắn mới giật mình nhớ đến cái xú khí này là từ con Mãng Giao khi nãy phát ra bị hắn hút vào.
Khí này tại sao vẫn chưa bị cơ thể hắn bài trừ. Thái Dương lực của hắn vốn dĩ có thể tiêu trừ độc khí. Giống như lần đó gặp Liễu Hạ Hạ liền có thể đốt cháy tiêu trừ độc khí của cô ta.
Xú khí này vừa xâm nhập vào tâm mạch của Võ Văn, cơ thể Võ Văn bỗng chốc liền run lên liên hồi. Mắt hắn bỗng chốc liền trở nên đỏ hoe, mất khống chế. Lại nhìn đến Dương Vân Nga xuân quang bại lộ ngay trước mắt. Thần thái của Võ Văn liền trở nên bất thường.
Miệng Võ Văn bỗng chốc trở nên khô khốc, 1 cỗ tà hỏa không cách nào khống chế dấy lên. Cả người hắn liền trở nên nóng bừng bừng.
......
Bóng mờ trong thí luyện tràng nhẹ giọng thản nhiên nói:
“Long Xà vốn tính dâm. Xà đảm dâm tính lại càng mạnh, khí này về cơ bản không xem là độc, chỉ đơn thuần là dâm dược bổ thận, Thái dương lực liền không bài trừ”
.....
Võ Văn dựng người đứng dậy từng bước tiến gần đến Dương Vân Nga.
Phạm Bạch Hổ dường như cảm giác không khí có chút không đúng lắm liền mở miệng nhắc nhở:
“Tiêu công tử, ngươi sao vậy?”
Võ Văn dường như không nghe thấy lời nói của Phạm Bạch Hổ, đã bước đến ngồi xuống cạnh Dương Vân Nga. Bàn tay đang muốn giơ lên đặt trên người nàng.
Phạm Bạch Hổ giật mình vội nói:
“Tiêu công tử, ngươi làm gì vậy, ngươi điên rồi sao, ta biết 2 người các ngươi tình đầu ý hợp, nhưng chuyện gì cũng phải đến lúc ngươi trở thành quận mã gia mới có thể.”
Võ Văn không một chút lắng nghe, trong đôi mắt hắn lúc này dường như chỉ chứa đựng sắc niệm. Bàn tay bắt đầu sờ loạn Dương Vân Nga.
Phạm Bạch Hổ lúc này cũng đã nhìn ra trạng thái Võ Văn có vấn đề. Hắn không thể trơ mắt nhìn liền đi đến muốn kéo Võ Văn ra.
Nhưng hắn làm cách nào có thể là đối thủ của Võ Văn, hắn chưa kịp chạm vào người Võ Văn liền bị 1 quyền của Võ Văn phách vào ngực. Phạm Bạch Hổ trợn mắt ngay tức khắc thổ huyết bay ngược về sau b·ất t·ỉnh.
May mắn đây chỉ là 1 quyền theo phản xạ của Võ Văn, Phạm Bạch Hổ chỉ là b·ị t·hương nhẹ.
Võ Văn lúc này khuôn mặt chứa đầy tà niệm, bàn tay không chậm cởi ra áo bào của Dương Vân Nga.
......
Bóng mờ trong thí luyện tràng nhẹ cười:
“Cũng tốt, hấp thụ nguyên âm nữ nhân này, tiểu tử này có thể nhất cử lưỡng tiện bước vào Đại Tông Sư, lại có thể ôm mỹ nhân về nhà”
Lúc này nam nhân tóc hoàng kim lại nhếch miệng nói:
“Kim tiền bối, ngươi có muốn cá với ta không, ta tin rằng tiểu tử này nhất định sẽ không ra tay.”
Bóng mờ ngẩn ra có chút không tin tưởng nói:
“Không thể nào, dính vào Xà đảm, tiểu tử này làm sao còn giữ được tỉnh táo.”
Nam nhân tóc hoàng kim nhẹ cười nói:
“Sao lại không thể, Võ Đạo Vấn tâm thang bậc thứ 4 hắn vẫn còn có thể giữ mình đây.”
Bóng mờ nghe vậy thoáng chút giật mình.