Chương 81: Thập tử nhất sinh
C81: Thập tử nhất sinh
Đỗ Cảnh Thạc nghe thấy lời này liền giật thót, nhưng lại không dám phản bác. Hắn lúc này thực sự đúng là gánh nặng.
Võ Văn nhăn mặt, cảm nhận khí tức của Mãng Giao đã ngày càng gần. Hắn lúc này đã mơ hồ nhận ra Mãng Giao nhắm đến chính là hắn. Hắn cảm giác được Mãng Giao là đang khóa chặt hắn.
Nhưng hắn lại không dám chủ quan bỏ lại 2 người Phạm Bạch Hổ. Không cẩn thận đưa ra lựa chọn, 2 người này liền 1 mạng coi như xong.
Lại cảm nhận khí tức của Mãng Giao đã yếu hơn trước rất nhiều. Võ Văn đôi mắt liền trở nên 1 chút hung lệ, như muốn đưa ra 1 quyết định điên cuồng. Nhẹ giọng nói với 2 người Phạm Bạch Hổ:
"2 người các ngươi tự chạy đi, để ta cầm chân nó.”
“Hả?” Phạm Bạch Hổ nghe thấy liền sửng sốt, muốn ngăn cản. Liền bị Võ Văn ném ra xa.
Võ Văn lúc này 1 mình quay đầu, sống lưng thẳng tắp, đối diện Mãng Giao. Trên người khí tức bùng lên đến tận cùng. Trên đầu như ngưng tụ thành 1 thanh đại đao phóng lên tận trời xanh, tinh khí lang yên.
‘Dương’ tự treo cao trên đỉnh đầu, không gian như muốn đốt cháy, hắn lúc này giống như 1 cái hỏa thần hàn lâm nhân gian.
Trên người hắn, nơi trái tim khiếu tâm liền đập liên hồi từng tiếng trống vang dội. Huyết mạch chạy ngược vô cùng mạnh mẽ, từng cái mạch máu đều căng phồng lên, khí huyết dâng lên đến tận cùng, có thể nghe thấy từng tiếng như sóng vỗ dồn dập vang lên, huyết như thủy triều.
Từng tiếng xương nổ rôm rốp giòn tan vang lên, khung xương nhanh chóng phóng to lên, thân hình Võ Văn trong chớp mắt liền cao lên đến gần 3 trượng. Bên ngoài thân từng đám lông trắng sinh ra nhanh chóng bao phủ toàn thân. Võ Văn đấm ngực gầm thét. Đoán thể thú hóa.
Võ Văn lúc này vừa ra trận liền tung ra hết toàn bộ năng lực. Đối diện 1 đầu Đan Cảnh yêu thú, cho dù nó lúc này b·ị t·hương 10 thành sức mạnh không còn 1, hắn cũng không dám chủ quan. Không cẩn thận chính là vạn kiếp bất phục.
Mãng Giao lúc này sau khi nhìn thấy Võ Văn biến thân. Nó càng trở nên kích thích điên cuồng gầm thét xông đến. Võ Văn cho nó cảm giác còn trân quý hơn Đan quả gấp vạn lần.
Trong đầu nó sinh ra một huyễn tưỡng, chính là hóa long. Đối với họ nhà rắn như nó tu luyện cả đời, khát vọng lớn nhất cuối cùng chính là huyễn hóa thành long. Trên người Võ Văn cho nó cảm giác điều này sẽ thành hiện thực.
Mãng Giao lúc này đã xông đến, nó mở ra cái miệng rộng như bồn máu cắn tới. Võ Văn có thể cảm nhận được hơi thở h·ôi t·hối từ miệng nó phát ra. Tốc độ của nó nhanh đến khủng kh·iếp.
Võ Văn ánh mắt ngưng trọng. 2 mắt hỏa nhãn bao lấy, Đấu tâm thông minh lập tức mở ra. Thân hình trong chớp mắt liền chuyển động ngay tức khắc liền tránh khỏi cú táp của nó.
Võ Văn huy đao chém vào đầu rắn. Đao mang chạm vào đầu rắn phát ra tiếng tinh cương v·a c·hạm ken két ghê rợn. 1 đao này đã sử dụng tất cả lực lượng của Võ Văn.
Nhưng sau đó mắt Võ Văn liền trợn, 1 đòn toàn lực này của hắn chém vào Mãng Giao, đến 1 vết trầy xước cũng không có. Lân phiến của con rắn này cứng đến không tưởng, đã siêu việt lực lượng của Võ Văn.
Chưa biết ứng đối thế nào, Mãng Giao liền xoay đầu đập vào người hắn, Võ Văn giật mình vội đưa đao đón đỡ. Nhưng vừa v·a c·hạm, lực lượng của Mãng Giao chấn đến liền làm lòng bàn tay Võ Văn muốn rách toát. Lực lượng của nó hoàn toàn vượt qua Võ Văn.
Võ Văn kinh hãi, không thể đối cứng liền giật mình vội lui lại.
Cùng lúc này đuôi Mãng Giao dường như đã tính toán đường lui của hắn quật đến. Võ Văn giật mình, thân hình ngay tức khắc uốn lượn, tinh chuẩn né qua 1 đuôi đoạt mạng này.
Võ Văn lui về 1 bên thở hổn hển, mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng. Hắn thầm cảm thấy may mắn, sở dĩ có thể né qua 1 đuôi này là nhờ trước đó quan chiến Mãng Giao và Thanh Loan đánh nhau, đã thông thuộc thân pháp của con vật này. Cộng với tốc độ nó lúc này đã chậm hơn trước rất nhiều.
Mãng Giao nheo mày nhìn, không nghĩ đến một kẻ nó xem như sâu kiến lại có thể né qua tập sát của nó. Nhân loại này giống như có thể nhìn thấy trước đòn đánh của nó 1 nhịp.
Võ Văn nheo mày, chênh lệch quá lớn, không có khả năng chiến thắng. Mắt hắn khẽ liếc nhìn xem, liền nhìn thấy 2 người Đỗ Cảnh Thạc đã chạy ra khoảng cách an toàn. Trong lòng hắn lại nổi lên ý niệm, chạy.
Nhưng đầu Mãng Giao này vô cùng tinh ranh, như nhận ra ý đồ của Võ Văn. Trên miệng nó ngưng tụ 1 đám lửa lớn.
Trong phút chốc liền phun ra 1 ngụm lửa lớn, Võ Văn giật mình, nhanh chóng tránh né. Xung quanh nhanh chóng bị Hỏa Giao đốt ra 1 cái vòng tròn biển lửa.
Võ Văn kinh hãi. Biển lửa bao quanh liền làm cho đường lui của hắn bị phong bế. Võ Văn là ‘Dương’ tự không có nghĩa là hắn không sợ lửa. Hỏa diễm của Mãng Giao cho Võ Văn cái cảm giác không thể chạm vào. Cường độ lửa của nó phát ra còn kinh khủng hơn hỏa diễm trên người Võ Văn nhiều lần, đây là tu vị chênh lệch. Không cẩn thận liền sẽ bị đốt tan xác.
Ngay tức khắc Mãng Giao quét đuôi đến, không cho Võ Văn suy nghĩ. Võ Văn giật mình, Đấu tâm thông minh cuồng phát ra tối đa. Nhanh chóng né tránh.
Mãng Giao biết Võ Văn thân pháp bất thường, nhanh chóng cuốn người, miệng liên tục phun lửa. Đắc thế không buông tha người.
Võ Văn kinh hãi, tâm thần tập trung đến tối đa né tránh, hắn lúc này chính là không khác gì đi trên dây, chỉ c·ần s·ai 1 ly, kết cục chính là tan xác.
Chiến đấu lúc này liền nghiêng hẳn về 1 phía. Võ Văn lúc này chỉ có thể điên cuồng tránh né. Nhưng bất ngờ liền xảy ra.
Võ Văn tinh chuẩn xoay người, biến mất tại chỗ. Mãng Giao giật mình. Võ Văn ngay tức khắc đã xuất hiện ngay mắt trái của nó đâm vào.
Mãng Giao giật mình, không kịp tránh, Liệt Thiên đã đâm vào mắt của nó. Mãng Giao gầm lên 1 tiếng đau đớn. Nhưng người kinh hãi hơn lại là Võ Văn. Hắn tinh chuẩn tính toán nhưng lại không nghĩ đến con mắt của Mãng Giao này lại cứng không thua gì lân của nó.
Mãng Giao mặc dù đau đớn thực chất không có 1 chút tổn thương. Nơi mắt của nó 1 tia lửa dần sinh ra phóng ra trực diện. Võ Văn kinh hãi ngay tức khắc tránh người. Nhưng vẫn bị hỏa diễm đốt qua. Ngay tức khắc liền gồng mình chống đỡ.
1 đám lông trắng trên người Võ Văn liền bị đốt cháy, nghe rõ tiếng xèn xẹt bên tai. Đau đớn truyền đến làm Võ Văn hãi hùng kh·iếp vía. Đuôi mãng lại quét đến. Lần này Võ Văn không kịp tránh liền bị đập sượt qua rơi đập vào mặt đất.
Mãng Giao cuồng khiếu ngâm lên 1 tiếng dài. Nhưng trong lòng nó lúc này cũng xẹt qua 1 chút kiêng kị, nhân loại này vậy mà giác quan chiến đấu kinh khủng vậy, trong phút chốc liền chớp lấy thời cơ t·ấn c·ông nó. May mắn mắt vốn không phải điểm yếu của nó.
Nó lại vẫy đuôi quật mạnh vào mặt đất, muốn nhanh chóng giải quyết Võ Văn. Sống c·hết quan đầu kích thích bản năng sinh tồn của Võ Văn lộn người tránh né thoát được 1 kiếp.
Võ Văn khổ sở đứng thẳng người. Nhưng lúc này xương sườn bị lõm vào, lông trắng bị đốt đen kịt, miệng máu tươi liên tục thổ ra, hiện trạng thê thảm vô cùng.
Mãng Giao lúc này lại phun hỏa diễm ra 4 phía phong kín mọi đường đi, mắt nó nhìn Võ Văn cuồng khiếu cười nhạo trêu chọc. Không chậm trễ, đuôi lại liên tục quét đến.
Võ Văn lại cực khổ phóng người né tránh. Nhưng lúc này đầu óc Võ Văn lúc này cũng liền trở nên choáng, động tác có phần rơi lại. Miệng Mãng Giao có chút nhếch lên.
Võ Văn giật mình cố gắng giữ bình tĩnh, sau đó liền nhận ra gì đó. Hắn nhận ra nơi đây không khí liên tục bị đốt nóng, dẫn đến dưỡng khí ngày càng ít đi. Trạng thái choáng của hắn chính là do não bộ thiếu dưỡng khí mà sinh ra.
Đầu Mãng Giao này vậy mà có thể tinh ranh tính toán đến mức này. Thanh Loan bại c·hết chính là không oan. Võ Văn lúc này trầm xuống. Có thể nghe thấy tiếng tử thần đang thở bên tai.