Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Mộng Giả

Chương 68: Dương Vân Nga dị biến




Chương 68: Dương Vân Nga dị biến

C68: Dương Vân Nga dị biến

Triệu Khuông Dẫn cười nhạt:

"Ngươi sai rồi, là hắn ta cố tình gây sự với ta, ta đã mấy lần không muốn đối cứng với hắn rồi.”

Võ Văn gật đầu, sau đó Triệu Khuông Dẫn lại nói:

"Ta có thể thề lại 1 lần nữa. Không phải vấn đề.” Nói rồi Triệu Khuông Dẫn liền lập tức tuyên thề.

Võ Văn trầm ngâm, Triệu Khuông Dẫn quả nhiên rất có cốt khí. Thầm nghĩ lại liền cảm thấy Đinh Bộ Lĩnh có chút nhỏ nhen, luôn tìm cách đối cứng với đối phương.

Hắn chợt nhớ lại trong ghi chép lịch sử, khi con của Đinh Bộ Lĩnh là Đinh Liễn bị 2 anh em Ngô Xương Ngập bắt làm con tin, hắn thà chọn hy sinh con mình để kiến công lập nghiệp. Có thể thấy Đinh Tiên Hoàng chính là người tâm ngoan thủ lạt vì nghiệp lớn liền bỏ qua tình thân.

Lại nghĩ đến Triệu Khuông Dẫn cho đến khi c·hết cũng chưa bao giờ dẫn người đánh An Nam, có thể thấy luôn tuân thủ lời thề.

“Được.” Nói rồi Võ Văn liền thi triển châm pháp. Nhiệt lượng trong phòng liền lớn lên.

Lần này nhìn “Dương” tự bay trên đầu Võ Văn. Đinh Bộ Lĩnh chợt ngộ ra, quả nhiên Tiêu huynh là Dương tự giả. Không trách lại thông thạo Cửu Dương châm pháp.

Triệu Khuông Dẫn ánh mắt có chút ý vị nói với Võ Văn:

“Tiêu huynh là huynh đệ, ta muốn nhắc nhở huynh một chút, tuyệt đối không cần phải để lộ ‘Dương’ tự trước mặt ‘Thiên nhân’ người. Bọn họ không thích nhất chính Dương tự giả. Về việc nguyên nhân như thế nào, ta cũng không rõ ràng.”

Võ Văn nghe vậy liền giật mình. Sau đó chắp tay cảm tạ Triệu Khuông Dẫn.

Rất nhanh vài canh giờ sau, Hiểu Ngọc hơi thở đã có chút bình thường trở lại, sinh cơ được kéo ra nhưng giống như rất mờ ảo mỏng manh.

Võ Văn đổ mồ hôi. Tuy châm pháp này hắn đã thuần thục lô hỏa thuần thanh. Nhưng cứu 1 cái người bên bờ sinh tử như thế này khó vô cùng khó.

Hắn thủ pháp chính là châm lên sinh mệnh chi hỏa của đối phương rực sáng đợt cuối. Đến lúc sinh mệnh chi hỏa tắt, sinh mệnh đối phương chính là hoàn toàn biến mất.

Phần còn lại chỉ là mong Triệu Khuông Dẫn có thể gặp may mắn tìm được kỳ vật cứu người.

Triệu Khuông Dẫn thả ra “Nhược” tự, thở ra một hơi. Trên nét mặt liền bớt di vẻ thống khổ. Có thể thấy duy trì “Nhược tự khóa tử môn” tạo nên gánh nặng cho hắn lớn đến chừng nào.



Võ Văn có chút tinh ý liền nói:

“Ngươi ám bệnh liền trở nên nặng hơn trước rất nhiều.”

Triệu Khuông Dẫn cười khổ. Việc liên tục mở ra song tự để chiến đấu với Đinh Bộ Lĩnh cộng với sử dụng Nhược tự khóa Tử môn, liền làm cắn trả trở nên dữ dội. Ám bệnh càng trở nặng.

Nhưng hắn lúc này thực sự không tiện mở miệng xin Võ Văn điều trị giúp hắn. Cốt khí hắn vẫn là có.

Võ Văn như có điều suy nghĩ nói:

“Ta có thể giúp ngươi 1 lần điều trị, nhưng với điều kiện nếu mai ngươi chiến thắng liền bỏ qua cho Đinh Bộ Lĩnh 1 mạng.”

Đứng trước quan niệm là người An Nam việc hắn đứng ra hỗ trợ Triệu Khuông Dẫn đó chính là hành vi bán nước.

Nhưng hắn có cảm giác nếu hắn không ra điều kiện này. Kết cục ngày mai của Đinh Bộ Lĩnh chính là c·hết, hoặc chính là cả 2 cùng c·hết. Võ Văn có trực giác Triệu Khuông Dẫn vẫn còn bài chưa lật.

Hắn đứng trên mặt đối địch nhưng lại khá thưởng thức con người Triệu Khuông Dẫn.

Triệu Khuông Dẫn suy nghĩ thoáng chốc, sau đó liền gật đầu:

“Không thành vấn đề.”

Võ Văn gật đầu, sau đó liền sử dụng Củu Dương Châm Pháp lên người Triệu Khuông Dẫn.

.....

Ở sâu trong thí luyện tràng, giong nói lạnh lùng vang lên:

“Kim lão ô quy, giọt sinh mệnh huyết mạch trong người tiểu tử Hồng hoang kia có chút đồng nguyên với ngươi.”

Bóng mờ lạnh nhạt sau đó nhẹ đáp:

“Không sai, hắn có 1 giọt huyết mạch của đại ca ta.”



Giọng nói lạnh lùng khẽ "Ồ” lên 1 tiếng.

......

Triệu Khuông Dẫn lúc này đã ổn định lại 1 chút khẽ đáp tạ Võ Văn:

“Tiêu huynh, ân tình này Triệu mỗ cả đời sẽ không bao giờ quên.”

Võ Văn có thể cảm nhận thấy chân tâm trong lời nói của Triệu Khuông Dẫn, khẽ gật đầu.

Sau đó liền ngồi 1 bên điều tức. Triệu Khuông Dẫn khẽ cười

“Tiêu huynh không mang theo Dương cô nương rời đi sao?”

Võ Văn cười nhạt:

“Ta cũng không cảm thấy vội lắm.” Hắn một mặt muốn ở lại xem trận chiến 2 người Đinh Bộ Lĩnh. Nếu trước đây hắn tư cách ngồi xem cũng không có thì bây giờ thực lực của hắn có thấp hơn 2 người. Cũng không thấp hơn bao nhiêu. Chính là có tư cách quan chiến.

Thứ 2 chính là hắn cảm thấy cực hạn của Võ Sư Đỉnh phong đã đến. Mấy hôm nay Linh quả hoàn toàn tiêu hóa. Trong người động thiên Võ Sư Cực Chân đã sinh ra, vách ngăn đã chạm đến.

......

Thời hạn đã đến, 1 cái bóng người áo trắng phóng đến, chính là Đinh Bộ Lĩnh, hắn đứng ở phía trên, một bộ quân vương ra lệnh:

“Đã đến giờ, Triệu Khuông Dẫn mau tuân thủ hứa hẹn thả người.”

Ở một nơi không xa đám người Ngô Xương Văn, Đỗ Cảnh Thạc muốn lại gần quan chiến liền bị 1 bóng người áo đen cản lại. Chính là Nguyễn Bặc. Hắn nhẹ giọng nói:

“Trận chiến này các ngươi không cần xem.” Nói rồi khí tức Đại Tông Sư trung kỳ liền thả ra áp đảo toàn người.

Đám người Ngô Xương Văn giật mình, không dám xông lên.

.....

“Tiêu Vũ Sinh, nhanh chóng thả ra nàng ta.” Đinh Bộ Lĩnh nhìn thấy Võ Văn ôm lấy Dương Vân Nga đứng ở 1 bên, liền vô cùng tức giận quát. Ánh mắt ghét bỏ căm giận.

Võ Văn liền bỏ ngoài tai không quan tâm.



Triệu Khuông Dẫn phóng người lên đối diện Đinh Bộ Lĩnh:

“Tới chiến.”

Cả 2 chiến với nhau đến từng này liền vô cùng ăn ý. Ngay lập tức trên đầu cả 2, song tự liền thả ra, từ ban đầu đã ra tay toàn lực.

Tử Long đối Hoàng Long. Đại tông sư Cực Chân đối đầu Đại Tông Sư Cực Chân. Khí tức rung động cả phiến Linh Cảnh. Khí tức 2 người thả ra đã có thể so với đầu Bạch Viên khi mở ra ‘Mãnh’ tự.

Bạch Thương tung bay đối diện Hắc Kiếm gào thét, như thiên thần đối chiến, cử thế phi phàm.

Võ Văn nhìn tử mang cuộn quanh, khí tức bạo ngược trên người Đinh Bộ Lĩnh, khí tức sát phạt hủy diệt này cảm giác có chút quen thuộc. Dường như trước đây có trải nghiệm gì giống như thế này.

Bóng mờ trong thí luyện tràng khẽ truyền âm cho giọng nói lạnh lùng:

“Tiểu tử này phải chăng có thể kế thừa sát lục chi ý của ngươi?”

Giọng nói lạnh lùng nhìn qua 1 chút sau đó liền cười lạnh:

“Kẻ này sao, không thể, tâm cảnh của hắn không xứng.”

Bóng mờ khẽ hừ 1 tiếng:

“Hừ, ngươi vẫn ngạo mạn như vậy.”

......

Võ Văn nhìn 2 người đối chiến, liền giật mình. Đây là, hắn không biết đây là gì, nhưng bản thân hắn cũng có. Chính là kỹ thuật nhìn trước đối phương ra đòn liền chiếm tiên cơ ra trước.

Không nghĩ đến cả 2 đều thông thạo, nhưng nhìn qua liền có thể thấy Triệu Khuông Dẫn nhỉnh hơn, Đinh Bộ Lĩnh chỉ đánh vào điểm mù nhưng Triệu Khuông Dẫn chính là giống như Võ Văn có thể nhìn thấy và đánh vào nhược điểm. Kỹ càng cao minh.

Nhưng rõ ràng trường thương của Đinh Bộ Lĩnh lúc này càng hơn Hắc kiếm của Triệu Khuông Dẫn 1 bậc. Cả 2 liền đánh cái ngang tay.

Chiến đấu giằng co, san bằng cả 1 phiến rừng, thời gian cứ thế đã muốn qua 1 ngày. Võ Văn nhìn 2 người đối chiến. 'Dương’ tự trên người có điểm rục rịch không chịu thua kém, nhanh chóng xông ra bên ngoài.

Dương Quyết trên người hắn lúc này tự động điên cuồng vận chuyển. Linh lực như thác lũ điên cuồng xông phá vách ngăn Cực Chân.

Một lần liền thành công. Đúng lúc tu vi Võ Văn bước vào Võ Sư Cực Chân. Dương Vân Nga trên người liền sinh ra biến hóa.