Chương 55: Thiên hạ đệ nhất Thần Kim
Vật màu xanh ngọc vừa xuất hiện liền tỏa ra uy áp muốn chiếm giữ chính giữa đan điền.
Võ Văn nheo mắt nhìn chăm chú liền phát hiện ra đây là 1 vật nhìn giống như là tre trúc, hiện chỉ có 1 đốt.
Đại đao bị vật lạ làm cho tỉnh giấc liền tức giận. Nó tán phát ra sát khí muốn trảm lấy đốt trúc thị uy. Nhưng lúc này giữa ngọn trúc chợt có vài tia điện màu vàng sinh ra.
Đại đao nhìn thấy tia điện bỗng cảm thấy 1 chút e sợ không dám tiến lên. Sau đó 2 bên hình thành thế giằng co, không bên nào chịu nhường bên nào.
2 bên sau đó liền nhượng bộ, mỗi vật nằm 1 bên đan điền.
Ngoại giới lúc này bóng mờ và nam nhân nhìn thấy đốt trúc phát ra tia sét xuất hiện liền kinh ngạc. Bóng mờ giật mình nói:
“Thứ kia là....” Nam nhân khẽ cười.
Võ Văn mặc dù cảm thấy kỳ lạ, nhưng nhìn đại đao liền có chút đoán ra thứ này chính là do Kim Linh Khí và Hắc Thao Khí ở trong đan điền hắn mà thành. Chỉ không biết là tạo ra từ lúc này.
Võ Văn nhìn nam nhân trước mặt, nhẹ hỏi:
“Đây rốt cuộc là nơi nào?”
Nam nhân lạnh lùng đáp:
“Đây là thế giới tinh thần của ta”
Võ Văn lúc này trong đầu vẫn lưu trữ đoạn ký ức trải qua khi nãy nhẹ hỏi:
“Sự việc ta vừa trải qua khi nãy rốt cuộc là thật hay giả?”
Nam nhân khuôn mặt vô cảm, sau đó nhẹ nói:
“Chuyện này sau khi ra khỏi đây, ngươi cũng không nhớ được, nhưng ta vẫn sẽ nói ngươi biết, đó là 1 đoạn lịch kiếp của ta. Tu hành chi giai, đến 1 cấp độ ngươi muốn thăng cấp liền phải trải qua lịch kiếp.”
Võ Văn ngơ ngác:
“Lịch kiếp? Đó rốt cuộc là cấp độ nào?”
Nam nhân lạnh lùng đáp:
“Biết trước càng nhiều càng dẫn đến nguy hiểm cho ngươi mà thôi, tu luyện đại đạo thuyền đến tức khắc sẽ biết bờ.”
Võ Văn nheo mày, chợt nhận ra ý tốt trong lời của nam nhân. Hắn tò mò lại hỏi:
“Lịch kiếp thực tế, vợ con của ngươi kết cục là như thế nào.”
Nam nhân mặt lạnh như đao tước, không hề có ý đáp lời. Võ Văn liền chợt có suy đoán.
Thế giới tinh thần ngay sau đó liền sụp đổ.
Võ Văn mở mắt ra lần nữa, liền phát hiện bản thân lúc này đã ở trên mặt đất. Hắn cố nhớ lại những thứ đã trải qua nhưng tất cả chỉ là 1 đống mơ mơ hồ hồ trong đầu.
Nam nhân tóc hoàng kim lúc này cười nói:
“Chúc mừng ngươi đã vượt qua bậc thứ 4, không cần phải bắt bản thân nhớ lại, đến 1 lúc ngươi tự khắc sẽ nhớ ra hết.”
Võ Văn nheo mày, có chút hiểu đây có thể là do cảnh giới hay gì đó che lấp.
Lúc này chợt có 1 luồng truyền âm khác xông vào đầu nam nhân tóc hoàng kim:
“Ngươi vẫn ma mãnh như ngày nào”
Nam nhân tóc hoàng kim nhẹ cười truyền âm đáp lại:
“Lão bằng hữu, đã lâu không gặp, ngươi vẫn tốt chứ.”
Giọng nói nam nhân lạnh lùng kia lại vang lên:
“Ta có thể tốt hơn ngươi, ngươi một cái thánh cấp còn không rõ sống c·hết, huống hồ là ta.”
Nam nhân tóc hoàng kim cười nhạt:
“Ngươi, 1 tên đến cả thánh cấp cũng e sợ?”
Nam nhân lạnh lùng không đáp lại lời trêu chọc của kẻ tóc hoàng kim. Cả 2 dường như cố kỵ điều gì đó, không hề nói tên nhau ra. Giọng nói lạnh lùng lại vang lên:
“Ngươi đã tính toán qua cho dù hắn không vượt qua được bậc thứ 4, ta vẫn sẽ để hắn kế thừa đao đạo của ta không để hắn c·hết.”
Nam nhân tóc hoàng kim nhẹ cười truyền âm:
“Là trực giác của ta cho ta biết hắn tự mình có thể vượt qua.”
Giọng nói lạnh lùng :
“Là Thánh nhân dự ngôn sao?”
Nam nhân tóc hoàng kim lắc đầu:
“Ta chỉ là 1 luồng ý chí còn sót lại, làm sao sử dụng được Thánh nhân dự ngôn.”
Lúc này bóng mờ nghe thấy 2 người đối thoại, có chút tò mò liền hỏi nam nhân lạnh lùng:
“Võ đạo vấn tâm thang bậc thứ 4 chôn g·iết nhiều thiên tài Nam Hoang như vậy, là do ngươi?”
Giọng nói lạnh lùng đầy vẻ chán ghét vang lên:
“Bọn chúng tính cái gì thiên tài chứ. C·hết hết liền tốt.”
Bóng mờ tức giận khẽ hô:
“Ngươi....”
Nam nhân tóc hoàng kim nhẹ nói:
“Được rồi, đừng loạn nữa.”
Nói rồi liền nhìn đến Võ Văn nói:
“Ngươi đã vượt qua thử thách của ta, ban thưởng nên đến.”
Dứt lời bên trên thí luyện tràng, 1 luồng quang đoàn liền xông thẳng vào cơ thể Võ Văn.
Linh lực trong người giống như muốn bùng nổ. Võ Văn vội vàng ngồi xuống điều tức vận dụng Dương Quyết.
Vách ngăn Võ Sư hậu kỳ ngay lập tức bị chấn rách, tu vi như nước rút nhanh chóng bước vào Võ Sư hậu kỳ. Nhưng chưa dừng ở đó, quang đoàn năng lượng trong người vẫn còn vô cùng khổng lồ. Dương Quyết liên tục tiêu hóa.
Tu vi của Võ Văn lại tiếp tục điên cuồng kéo lên. Rất nhanh khi quang đoàn còn lại phân nửa, tu vi của hắn liền đã tiếp cận Võ Sư Hậu kỳ đỉnh. Gân mạch hắn lúc này vì chống đỡ linh lực cuồng phát vô cùng đau đớn. Võ Văn khổ sở chống đỡ.
Vách ngăn Võ Sư Đỉnh phong lúc này liền xuất hiện. Linh lực liền xông phá vào vách ngăn. Dư chấn làm Võ Văn phun ra ngụm huyết. Vách ngăn lại không có dấu hiệu suy xuyển.
Linh lực lại tiếp tục xông phá nhưng vách ngăn vẫn đứng vững. Võ Văn tiếp tục phun huyết. Bóng mờ giật mình đang muốn xông ra ngăn cản liền bị nam nhân tóc hoàng kim giữ lại truyền âm nói: “Để hắn tự vượt qua.”
Quả nhiên sau nhiều lần linh lực đâm vào vách ngăn Võ Sư Đỉnh phong. Vách ngăn lúc này đã bị mài mòn thấy rõ. Khuôn mặt Võ Văn lúc này trắng bệch. Rõ ràng ăn khổ không thể tả.
Linh lực lại xông lần nữa, vách ngăn lúc này liền bị xé rách. Linh lực tuôn qua như thác đổ.
Bóng mờ thầm khen: “Tiểu tử này thiệt cứng cỏi.”
Khuôn mặt Võ Văn từ trắng bệch dần lấy lại từng tia hồng nhuận. Quang đoàn tiếp tục tiêu hóa.
Đến khi nội lực Võ Văn ổn định ở Võ Sư Đỉnh phong đỉnh, quang đoàn mới hoàn toàn bị tiêu hóa.
Bóng mờ nheo mày nói:
“Căn cơ của tiểu tử này thực sự vững chắc, quang đoàn đó đủ cho Võ Sư bình thường đột phá 3 cái tiểu cảnh. Tiểu tử này chỉ có thể đột phá 2 tiểu cảnh liền hết.”
Nam nhân giọng nói lạnh lùng đáp:
“Căn cơ càng vững chắc, đi được càng xa.”
Một lúc sao Võ Văn ngồi dậy, cảm nhận được nội lực Võ Sư Đỉnh phong dâng tràn trong cơ thể vô cùng vui vẻ. Hắn tu luyện dường như có chút nhanh.
Lại nhìn thấy trong đan điền mình trôi nổi 1 thanh đại đao và 1 đốt trúc có tia điện vờn quanh liền cảm thấy cảnh tượng này hơi quen mắt. Không hề cảm thấy lạ lẫm.
Võ Văn có chút tò mò liền hỏi nam nhân tóc hoàng kim:
“Đốt trúc trong đan điền của ta, rốt cuộc đó là thứ gì?”
Nam nhân nhẹ đáp:
“Thứ đó tốt nhất, chưa đến lúc khẩn yếu quan đầu, không được lấy ra sử dụng, tuyệt đối không được để lộ nó trước mặt thế nhân, nó chính là Thiên hạ đệ nhất Thần Kim. Tên của nó cũng là cấm kị, sau này ngươi sẽ biết.”
Võ Văn giật thót, thứ này nhìn bề ngoài giống như hành Mộc, sao có thể là Kim. Còn là thiên hạ đệ nhất Thần Kim Khí bí ẩn kia. Hắn đã từng nghe Dương Vân Nga nhắc qua về nó. Dường như không ai biết nó là thứ gì.
Nam nhân tóc hoàng kim nhẹ nói:
“Nuôi Ý, Luyện Binh, Đoán thể, ngươi đã có 2, ở đây ta có 1 thứ cho ngươi, thứ này vốn chính là có nhân duyên với ngươi.”
Nói rồi 1 luồng ý chí liền xông thẳng vào trong đầu Võ Văn, trong tức khắc 1 cái công pháp thâm ảo liền quán thông. 5 cái cổ triện xuất hiện trong đầu hắn:
“Vạn Thú Luyện Thể Quyết”