Chương 42: Liên tiếp thắng 2 trận.
C42: Liên tiếp thắng 2 trận.
Ngô Xương Văn nhẹ nhắc nhở cả đám người:
"Thí luyện tràng, muốn đạt được Kim Khoáng, ít nhất phải thắng 2 trận, muốn sở hữu Thần Kim Khoáng liền phải thắng 3 trận.”
Đỗ Cảnh Thạc tò mò hỏi:
"Vậy nếu thắng 4 trận đây?”
Ngô Xương Văn cười lạnh:
"Ghi chép 1000 năm trở lại đây, chưa từng có ai thắng qua 4 trận. Thí luyện tràng này chính là có thể m·ất m·ạng, các ngươi tốt nhất đừng có lựa chọn ngu ngốc.”
Cả đám gật đầu, sau đó từng bóng người dần biến mất tại chỗ.
1 lúc sau lại có 2 người xông đến, bất thình lình lại chính là Kiều Công Hãn và thanh niên áo đen. 2 người lúc này đã không tiếp tục đánh nhau. Khí tức cả 2 bất thình lình đều đã là Đại Tông Sư sơ kỳ.
Kiều Thuận nhẹ nhàng tháo xuống khăn che mặt. Khuôn mặt hắn lúc này lại giống Kiều Công Hãn như đúc. 2 kẻ này lại là 1 cái song bào thai.
Cả 2 liếc nhìn nhau một chút, sau đó cũng biến mất tại chỗ.
Sau đó nơi này lại xuất hiện 3 cái huynh đệ, 3 tên lúc này cũng đã có kỳ ngộ, bước chân vào Võ Sư Đỉnh Phong.
Cái cuối cùng đến chính là Lữ Đường. Hắn mặc dù mất Thiên Tham Đương Quy vào tay Ngô Xương Văn nhưng dường như cũng thu hoạch được gì đó. Bước chân vào Võ Sư đỉnh phong.
1 tiếng thở dài từ sâu trong Nam Hoang thí đạo tràng phát ra:
“Nam Hoang hậu bối hiện tại, tư chất lại thấp như vậy, chỉ có 3 cái đạt Cực Chân cảnh giới. Cửu tự giả lại càng ít. Nhưng ít nhất vẫn có 1 kẻ đặc biệt.” Nói rồi ánh mắt quét về phía Võ Văn đang chiến đấu.
.......
Võ Văn ban đầu còn có chút bỡ ngỡ, liền bị động né đòn. Hắn thấy người này mặc dù nhìn như bóng. Nhưng v·a c·hạm liền cho cảm giác như đánh với người thật. Để thanh kiếm của người này cắt qua cổ, hắn chính là c·hết thật đấy.
Nhưng sau một lúc, hắn đã bắt đầu quen với chuyển động của hình chiếu. Kẻ này mặc dù đồng cảnh giới nhưng chậm hơn hắn rất nhiều. Võ Văn thuận thế dễ dàng đá ra 1 cước chấn văng hình chiếu té xuống nền đất.
Sau đó liền vang lên giọng nói ban nãy:
"Chúc mừng người thí luyện đã vượt qua chiến đấu Linh đồng giai. Người thí luyện có muốn tiếp tục khiêu chiến.”
Võ Văn chưa kịp trả lời giọng nói kia lại vang lên:
“Người thí luyện đã chấp nhận khiêu chiến. Đang tìm chiến đấu Linh phù hợp.”
Võ Văn trợn mắt, hắn còn chưa nói gì mà, hắn nói chấp nhận lúc nào.
Trước mặt Võ Văn lúc này, một cái hình chiếu nữ nhân hiện lên. Khí tức hình chiếu phát ra bất thình lình lại là Võ Sư Hậu kỳ. Đáng sợ là trong nội thể nàng ta 1 cái vòng sắt hiện ra.
Võ Văn mắt giật 1 cái : “Uẩn thân Sư khí”. Nữ nhân không cảm xúc liền xông đến t·ấn c·ông hắn.
Võ Văn cả kinh, trong phút chốc liền muốn xông phá Võ Sư trung kỳ bước vào Võ Sư Hậu Kỳ để đối phó đối phương. Nhưng ngay tức khác trong thí đạo tràng, 1 luồng năng lượng chợt khóa chặt lấy hắn. Võ Văn liền mất đi cảm giác đột phá.
Giọng nói khi nãy lại vang lên:
“Thí đạo tràng cấm chỉ đột phá”
Võ Văn kinh hãi, đây là chuyện gì vậy. Vòng sắt đã đánh đến trước mặt hắn. Võ Văn vội vàng né tránh.
.....
Đinh Bộ Lĩnh bị chật vật đánh bay đi, hắn khó khăn ngồi dậy. Trước mặt hắn lúc này là 1 cái Đại Tông Sư trung kỳ, trên tay sử dụng cũng là Uẩn thân tông khí loại thương.
Hắn vừa rồi hạ gục 1 cái Đại Tông Sư sơ kỳ. Một giọng nói hỏi hắn có muốn tiếp tục khiêu chiến hay không thì kẻ này liền hiện ra.
Đinh Bộ Lĩnh b·ị đ·ánh lùi lại, tức giận. Chữ “Mãnh” muốn bùng lên, tức thì liền bị 1 luồng năng lượng trong thí đạo tràng đánh tan. Chữ 'Mãnh’ trong cơ thể hắn như bị thứ gì khóa chặt, kể cả chữ ‘Đế’ cũng vậy.
Giọng nói kia lần nữa vang lên:
“Thí đạo tràng cấm chỉ Cửu tự.”
Đinh Bộ Lĩnh cả kinh, liền nhận ra, nơi này chỉ cho sử dụng sức chiến đấu thông thường. Hình chiếu kia lần nữa xông đến, Đinh Bộ Lĩnh vội đưa thương lên đỡ đòn.
......
Lúc này Ngô Xương Văn và Dương Vân Nga đều rất dễ dàng hạ gục 1 cái đồng cảnh giới.
Bọn người Phạm Bạch Hổ lúc này cũng đang chiếm thế thượng phong với cấp độ đồng cảnh giới.
Giọng nói ở sâu bên trong kia thầm khen:
“Đám hậu bối này mặc dù tư chất không so được với thời kỳ Nam Hoang, nhưng khả năng chiến đấu đều là không tệ. Đáng tiếc bọn ngươi sinh vào thời kỳ linh khí mai một.”
.....
Võ Văn liên tục né tránh, hắn không dám lãnh đạm, chỉ cần để Vòng Sắt đánh vào người, hắn không c·hết cũng b·ị t·hương.
Hắn biết bản thân có thể tăng sức mạnh trong thoáng chốc bằng cái chữ ‘Dương’ kia ở trong người. Nhưng lại không biết cách nào chủ động sử dụng nó. Những lúc trước toàn là dựa vào một cảm giác mơ hồ để khai mở.
Hắn không biết rằng chữ ‘Dương’ của hắn lúc này cũng đã bị cầm cố.
Võ Văn khổ sở tránh đòn, nhưng dần dà trên người hắn như có 1 sợi linh cảm sinh ra, đối phương mặc dù nhanh nhưng tiết tấu ra đòn dần bị Võ Văn nắm bắt. Lách người liền có thể né tránh.
Giọng nói trong bên sâu cất lên:
“Ồ, tiểu tử này không ngờ lại lĩnh ngộ được Đấu nhãn. Không tệ.”
Giọng nói có phần ngạc nhiên là bởi vì bình thường đấu nhãn cũng không khó lĩnh ngộ, nhưng muốn lĩnh ngộ ít nhất cũng phải trải qua trăm, ngàn trận đấu đúc kết, học tập mới có thể sinh ra. Võ Văn chiến đấu nhìn qua liền biết là 1 cái gà mờ kinh nghiệm chiến đấu, tay chân rất nhiều động tác thừa, lại lĩnh ngộ nhanh như vậy. Nói rõ thần kinh chiến đấu vô cùng siêu cường.
Lại nhìn qua Đinh Bộ Lĩnh cũng đang liên tiếp né đòn. Thầm nghĩ:
“Tiểu tử này Đấu nhãn đã lĩnh ngộ từ sớm. Kinh nghiệm chiến đấu rõ ràng rất nhiều. Hiện tại vẫn bị đè lên đánh chỉ là thua về nội lực mà thôi.”
Lại nhìn về Võ Văn lúc này đã chiếm thế thượng phong. Tiểu tử này quả nhiên là Vô Chân, hơn 1 tiểu cảnh giới, nội lực quả nhiên không thể đè áp nó. Ánh mắt khó có hiện vẻ vui vẻ.
Không lâu sau hình chiếu nữ nhân bị Võ Văn đấm văng, hoàn toàn tan biến.
Vòng sắt trên tay nữ nhân lúc này chợt biến thành 1 khối thiết màu xám bằng cánh tay rơi đến trước mặt Võ Văn.
Một giọng nói vang lên:
"Chúc mừng người thí luyện đã vượt qua chiến đấu Linh hơn 1 tiểu giai. Ban thưởng 1 kiện Kim Khoáng Ám Tinh Kim.”
Võ Văn nghe thấy cục sắt này là Ám Tinh Kim liền vui vẻ, lại là Kim Khoáng. Hắn đã nghe Dương Vân Nga nói qua. Kim Khoáng là có thể đúc Uẩn Binh.
Lại nghe tiếp giọng nói kia:
“Người thí luyện có muốn tiếp tục khiêu chiến.”
Võ Văn giật mình mở miệng: “Ta từ...”
Chưa nói hết câu giọng nói kia vang lên:
“Người thí luyện đã chấp nhận khiêu chiến. Đang tìm chiến đấu Linh phù hợp.”
Võ Văn mặt dại ra: “Đệch, con mẹ nó, chuyện gì vậy, ta chấp nhận hồi nào, ta từ chối, ngươi có nghe không, ta từ chối khiêu chiến.”
Hắn không phải kẻ ngốc, nhìn thứ tự xuất hiện này, sợ rằng cứ mỗi lần khiêu chiến lại sẽ vượt qua 1 cái tiểu giai. Nhưng tiếng nói kia dường như không quan tâm lời hắn.
Trước mặt hắn lúc này 1 cái hình chiếu nam nhân hiện lên, khí tức vô cùng mạnh mẽ, là Võ Sư Đỉnh phong, trong nội thể hắn lúc này 1 thanh đại đao màu đen phóng xuất ra ngoài. Khí thế đáng sợ vô cùng.
Nhìn đại đao, da đầu Võ Văn liền tê rần. Thứ này chính là cùng chất liệu với hắc kiếm của Triệu Khuông Dẫn. Hắc Thao Khí Vibranium.
Võ Văn không suy nghĩ liền quay đầu chạy.