Chương 120: Thiên kiếp
Cổ Loa Thành lúc này, 1 luồng khí áp mạnh mẽ buông xuống. Cả tòa thành chìm trong không khí nghiêm trọng.
Dương Tam Kha nhăn mày khẽ nói: "Kẻ đến không thiện.”
1 cái giọng nói trầm trọng phát ra:
"An Nam lần này nghe nói xuất ra 1 vị Hồn Cảnh cường giả, tại hạ Nguyên Thủy Lạc Hoa đến đây chính là muốn bái phỏng, không biết các hạ có thể đại giá quang lâm tiếp đón.”
.......
5 người Tôn Đại Càn lúc này đang lần theo Thủy Tinh Cầu đến gần vị trí của Võ Văn. Võ Văn lúc này vẫn đang ở trong trạng thái hôn mê sâu, vẫn không biết có nguy hiểm đang tìm đến.
1 người trong 5 tên lúc này khẽ hỏi:
“Tôn thượng nhân, tên tiểu tử kia còn cách chúng ta bao xa?”
Tôn Đại Càn nhìn chăm chú Thủy Tinh Cầu cười lạnh nói:
"Rất gần, chỉ còn vài dặm đường liền sẽ gặp được.”
1 Kẻ khác lại ngờ vực hỏi:
"Đi cạnh tiểu tử này là cái nữ nhân Đao Tông kia, nữ tử đó tu vị cũng không hề thấp, đệ tử tông môn nội tại đều vô cùng hùng hậu, có khi nào lần này liền sinh ra rủi ro.”
Lời vừa nói ra, cả đám liền tỏ ra vô cùng lo lắng.
Tôn Đại Càn liền khoát tay:
“Các ngươi không cần lo nghĩ, nữ nhân kia ta đã có cách xử lý, đến đó các ngươi chỉ cần bắt giữ tiểu tử kia. Nên nhớ sự việc này phải tiến hành trong bí mật.”
Cả đám gật đầu, từng tên lúc này khẽ lấy ra 1 cái mặt nạ màu bạc đeo lên mặt, động tác vô cùng thông thạo như đã làm qua vô số lần. Sau đó 5 tên lại phóng đi nhanh như bay.
Võ Văn lúc này vẫn còn đang ngủ say. Nhưng cơ thể hắn đang có những biến đổi vô cùng kinh khủng.
Ý thức thể trong thức hải của hắn lúc này đang nhìn thấy Linh Hải 7 màu đang dâng lên mạnh mẽ, càng thêm hùng vĩ sinh tráng.
Theo Linh Hải đang gia tăng. Trong đan điền của Võ Văn cũng phát sinh cộng hưởng kịch liệt. Linh lực cuộn trào mạnh mẽ. Giống như là kết tinh, có thể thấy từng tia linh khí trong nội thể đang dần chuyển từ dạng khí sang trạng thái lỏng. Nếu có cao nhân nhìn thấy liền có thể ngay lập tức nhận ra.
Đây là luyện khí hóa lỏng, dấu hiệu đột phá Đại Tông Sư chi cảnh. Trong cơ thể Võ Văn bỗng vang lên 1 tiếng nứt nhỏ. Như có gì đó bị xuyên phá.
Tôn Đại Càn đang di chuyển, ánh mắt vội hướng lên thiên không. Bầu trời đang trong vắt, bỗng chốc mây đen từ đâu kéo đến, không khí trở nên vô cùng u ám. Trong lòng Tôn Đại Càn thoáng chút trở nên bất an đến lạ thường.
......
Trong Linh Cảnh, bóng mờ nơi thí luyện tràng có điều ngờ vực liền mở miệng nói:
“Nếu ta nhớ không sai, ‘Sanh’ tiểu tử lúc đột phá Đại Tông Sư liền xuất hiện qua Thiên Kiếp, cổ kim khó thấy. Tiểu tử Tiêu Vũ Sinh này có khi nào bước vào Đại Tông Sư cũng xuất hiện Thiên kiếp không?”
Nam nhân có mái tóc hoàng kim nhẹ giọng đáp:
“Không phải có khi mà là chắc chắn, ở Võ Sư cảnh mở ra 2 khiếu tâm bước vào Đại Tông Sư sẽ kéo đến thiên kiếp.”
Bóng mờ nghe vậy tâm thần bỗng có chút hốt hoảng nói:
“Tiểu tử kia sẽ không c·hết non chứ?”
......
Mây đen trên bầu trời kéo đến càng lúc càng dày, 5 người Tôn Đại Càn bỗng cảm thấy 1 chút khó thở đến kỳ lạ, như có gì đó bóp chặt cuống họng mình.
Có 1 người trong đám cảm thấy bất an bật thốt:
“Tôn thượng nhân, hình như có chuyện gì đó không ổn?”
Ton Đại Càn híp mắt nhìn lên bầu trời, nhìn thấy mây đen đang bắt đầu xoay vòng, trong lòng nghĩ đến chuyện gì đó bất khả tư nghị.
.....
Bộ Thiên Phong đang đuổi theo Cuồng Như Sương khẽ hô:
“Sương Nhi, đừng chạy nữa, có gì chúng ta từ từ nói chuyện, tình cảm của ta dành cho muội chính là thật...”
Cuồng Như Sương chính là không muốn nghe hắn nói chuyện, càng phóng đi cật lực.
Lúc này Bộ Thiên Phong bỗng nhiên ý thức được điều gì đó, quay đầu nhìn thiên không ở phía sau, nhìn thấy mây đen vần vũ hắn dường như không tin được vào mắt mình, trợn mắt thản thốt:
“Kiếp vân, sao có thể?”
Cuồng Như Sương lúc này cũng để ý thấy thiên không có điều thay đổi, nhìn thấy kiếp vân xuất hiện ở hướng sau lưng. Nàng bỗng chốc giật mình, lúc này mới nhớ ra Võ Văn đang ở hướng đó. Trong lòng chợt hoảng, ngay lập tức quay đầu, phóng trở về chỗ cũ.
Bộ Thiên Phong nhìn thấy cử động của Cuồng Như Sương có chút ngạc nhiên, lập tức phóng theo miệng hô lớn:
“Sương Nhi, đợi ta.”
Tôn Đại Càn nhìn thấy mây đen cuộn trào mãnh liệt ở trên đầu, ẩn sâu bên trong tầng mây có từng tia ánh chớp xuất hiện. Hắn bỗng chốc rùng mình, tóc gáy trở nên dựng đứng. Như suy nghĩ ra điều gì đó mắt trợn lên hô lớn với đồng bọn:
“Mau chóng rút lui!”
Có 1 tên khó hiểu liền ngờ vực hỏi:
"Tôn thượng nhân, có chuyện gì vậy?”
Tôn Đại Càn tâm tình hốt hoảng không làm ra giải thích, ngay lập tức quay đầu chạy vội hét:
“Không muốn c·hết liền chạy.”
Cả bọn tròn mắt, không hiểu chuyện gì. Nhưng cũng nhanh chóng làm ra cử động đuổi theo Tôn Đại Càn.
Tôn Đại Càn giống như dốc hết sức bình sinh chạy cật lực. Nhưng cơ thể ngay lập tức giống như va đập vào một bình chướng không gian vô hình, cơ thể đập ngược trở lại. Mặt Tôn Đại Càn trở nên xám xịt. Tâm thần kinh hãi.
Có người lập tức đỡ lấy Tôn Đại Càn ngờ vực hỏi:
“Tôn Thượng Nhân, có chuyện gì vậy.”
Tôn Đại Càn gáy đổ mồ hôi lạnh, run giọng nói:
“Thiên kiếp, thiên địa cấm tỏa.... Có cường giả ở đây độ kiếp.”
Có kẻ ngay lập tức tâm thần bấn loạn run rẩy nói:
“Tôn thượng nhân, ngài đừng đùa với ta chứ, cường giả nào lại độ kiếp ở nơi khỉ ho cò gáy này”
Tôn Đại Càn khuôn mặt đanh lại, đằng đằng sát khí nói:
“Hừ, ta có tâm trạng đùa giỡn với ngươi sao.”
Có người dường như đã phát hiện ra điều gì đó bàng hoàng nói:
“Tường không gian vô hình, đây là bình chướng cấm tỏa. Chúng ta đã bị nhốt lại.”
Cả đám rùng mình, nhìn lại thiên không lúc này mây đen mù mịt, đã cảm giác được tử thần sắp hàn lâm.
.....
“Tôn Thượng Nhân, ngài là Đan cảnh cường giả, chắc đã từng là người độ kiếp.” Có kẻ trong đám vội hỏi.
Tôn Đại Càn lắc đầu, khổ sở nói:
“Ta bước vào Đan Cảnh là dùng ngoại lực mở ra khiếu tâm, chính là không có tư cách độ kiếp, chỉ có thiên tài tông môn thứ thiệt, tự thân đào móc ra khiếu tâm bước vào Đan cảnh mới là người có tư cách độ kiếp.”
Tôn Đại Càn có điều không muốn nói ra, cảnh giới của hắn, chiếu theo đám đệ tử tông môn nói chính là không có tư cách gọi là Đan Cảnh, chỉ có thể xem là Giả Đan cảnh. Cảnh giới này chính là không có tư cách được thiên địa ban phát thiên kiếp tẩy rửa. So với Đan Cảnh chính thống yếu hơn rất nhiều.
Có kẻ trong đám liền vội hỏi:
“Tôn Thượng Nhân, chúng ta nên làm gì bây giờ.”
Tôn Đại Càn híp mắt nói:
“Đem hết toàn bộ bảo bối của các ngươi ra, chúng ta hợp lực phá vỡ bình chướng này thoát đi. Nếu không chờ thiên kiếp rơi xuống, cho dù chỉ là thiên kiếp Đan Cảnh tầm thường nhất, các ngươi cũng không có khả năng gánh lấy.”
Lão ta cũng không nghĩ đến thiên kiếp này là của người thăng cấp Hồn Cảnh độ kiếp. Bởi vì thiên kiếp Hồn cảnh không có khả năng xảy ra ở nơi khỉ ho cò gáy này. Khả năng cao nhất chỉ có thể là tán tu độ Đan Cảnh. Vì đệ tử tông môn bình thường đều dựa vào trận pháp của tông môn mà vượt qua thiên kiếp.