Chương 115: Hình đường
C115: Hình đường
Gã mặt sẹo nhìn thấy điệu bộ tự tin của Võ Văn, trong lòng thoáng đánh bộp 1 cái, nhưng sau đó liền tự trấn an bản thân, không thể nào, đối phương nhất định không thể thắng được hắn.
Võ Văn nhẹ cầm chén lên lắc. Võ Văn lắc xúc sắc rất mạnh.
Gã mặt sẹo giật mình, kỹ thuật lắc của Võ Văn là kỹ thuật lắc xoay vòng, đây là người trong nghề, mắt hắn nheo lại. Hắn chỉ không hiểu tại sao Võ Văn lại lắc mạnh như vậy. Nhưng sau đó vang vào trong tai của hắn là 1 tiếng nứt nhỏ. Tâm của gã mặt sẹo khẽ run lên, hắn nghĩ tới điều gì đó, gáy đổ mồ hôi lạnh.
Võ Văn hạ chén xuống, cười nhạt. Khi mở chén ra, trong chén lúc này chỉ còn 2 viên xúc sắc còn nguyên vẹn hiện số 1, viên xúc sắc thứ 3 đã hoàn toàn vỡ nát.
Toàn trường lúc này bỗng vỡ òa lên, có người hô: “Vậy là chỉ còn có 2 điểm, có thể làm như thế này sao?”
Gã mặt sẹo tức giận hô: “Ngươi g·ian l·ận?”
Võ Văn cười nhạt:
“Sao, luật ngươi đặt ra có cấm làm vỡ viên xúc sắc hay sao.”
Gã mặt sẹo chỉ thẳng vào mặt Võ Văn: “Ngươi.”
Võ Văn lạnh nhạt nói:
“Ngươi thua rồi, chung tiền đi...”
Gã mặt sẹo nhìn chăm chăm Võ Văn, 1 lúc sau nhẹ nói:
“Huynh đệ, ngươi có chắc muốn lấy số tiền đó đó không.”
Ý tứ đe dọa rất rõ ràng. Võ Văn nghe vậy cười nhạt:
“Ngươi yên tâm, số tiền đó, ta chắc chắn kham nỗi.”
Gã mặt sẹo híp mắt. Suy nghĩ trong chốc lát liền hô gã thuộc hạ khi nãy lắc xúc sắc nói:
“Tiểu Lộc, vào bên trong lấy tiền.”
Gã thuộc hạ giật mình sợ hãi vội chắp tay nói:
“Đường chủ, việc này...”
Gã mặt sẹo liếc mắt nhìn hắn: “Câm miệng, mau vào bên trong lấy tiền.”
Gã thuộc hạ sợ hãi, không dám cãi lệnh, nhanh chóng đi vào bên trong, lấy ra 1 tay nải tiền.
Khi mở ra, mọi người đều hít một hơi sâu, 10 vạn lượng vàng, số tiền này cả đời sợ rằng bọn họ cũng không kiếm được, gã mặt sẹo ném tay nải cho Võ Văn lạnh nhạt nói:
“Hừ, cho ngươi”
Võ Văn nhận lấy sau đó cười nhẹ chắp tay: “Đa tạ.”
Võ Văn sau đó lấy ra trên người 500 lượng vàng, khẽ vung lên, toàn bộ khán phòng liền trở nên vỡ tung, cả đám người tranh nhau nhặt tiền, không khí b·ạo l·oạn. Võ Văn nhẹ nhàng bước đi ra khỏi khán phòng.
Gã Tiểu Lộc nhìn thấy Võ Văn bỏ đi nhẹ giọng hỏi gã mặt sẹo:
“Đường chủ, để hắn đi như vậy sao?”
Gã đường chủ nhẹ giọng nói:
“Yên tâm, hắn đi không được.” Nói rồi gã âm thầm bước đi ra bên ngoài.
.....
Võ Văn nhẹ nhàng tìm kiếm 1 cái tửu lâu, nhấp nhẹ vài ly trà.
Sau đó, như đã cảm nhận thấy có người theo dõi, hắn nhẹ nhàng đứng dậy. Bước ra bên ngoài. Đi vào 1 căn hẻm vắng.
Một giọng nói nhẹ vang sau lưng Võ Văn:
“Ngươi có vẻ rất tự tin về thực lực của mình.”
Võ Văn quay đầu cười nhạt:
“Cũng không hẳn.”
Xuất hiện trước mặt Võ Văn lúc này chính là gã mặt sẹo.
Gã mặt sẹo cười lạnh nói:
“Ta biết ngươi không đơn giản, vì vậy ta đến đây không phải 1 người.”
Nói rồi bên cạnh gã mặt sẹo liền xuất hiện thêm 2 gã đại hán thân hình cao lớn.
Võ Văn thầm đánh giá, 3 cái Võ Sư đỉnh phong. Sòng bài này lại có nhiều võ giả có thực lực như vậy. Hậu trường chắc chắn không hề đơn giản.
Gã mặt sẹo nhìn thấy Võ Văn đối diện 3 người, khuôn mặt vẫn giữ điệu bộ thong dong, trong lòng liền cảm thấy không ổn. Nhưng đâm lao liền phải theo lao, hắn khẽ hô:
“Động thủ.” 3 cái thân ảnh liền lao lên, vây lấy Võ Văn.
.....
Võ Văn nắm chặt cổ gã mặt sẹo, 2 người kia lúc này đã nằm gục b·ất t·ỉnh trên mặt đất.
Gã mặt sẹo thần sắc kinh hoảng, đối phương chỉ đơn thuần vung tay, 2 người kia không đỡ nỗi 1 đòn lập tức b·ất t·ỉnh. Hắn tự hỏi rốt cuộc bản thân đã trêu chọc phải thần thánh nơi nào, run rẩy khó khăn hỏi:
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Võ Văn cười nhạt, sau đó liền nhẹ giọng hỏi:
“Ngươi có biết Tiêu Tiểu Đàm không?”
Gã mặt sẹo nghe đến cái tên này ngay lập tức rùng mình. Tâm trạng trở nên hoảng loạn. Sau đó nghĩ đến gì đó liền cắn chặt răng nói:
“Ngươi g·iết ta đi, ta không biết Tiêu Tiểu Đàm là ai cả?”
Võ Văn nhìn điệu độ của đối phương liền biết được đối phương nhất định biết gì đó. Nhưng nhìn thái độ gã này ương ngạnh, không biết làm cách nào để đối phương khai ra.
Đang lúc Võ Văn cảm thấy bế tắc, 1 giọng nói khẽ vang lên sau lưng:
“Ta có cách bắt hắn khai ra.”
Võ Văn nghe thấy giọng nói này, vô cùng vui vẻ. 1 cái thân ảnh xinh đẹp nhẹ nhàng bước đến, chính là Cuồng Như Sương.
Võ Văn như nhìn thấy cứu tinh, nhẹ giọng hỏi:
“Cuồng sư tỷ, là cách gì?”
Cuồng Như Sương ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm gã mặt sẹo, nhẹ giọng nói:
“Ta cảnh báo ngươi tốt nhất vẫn nên tự mình nói ra, để ta phải dùng đến thủ đoạn, ngươi không c·hết nhưng thần trí nhất định sẽ trở nên 1 chút ngu muội.”
Gã mặt sẹo khi nhìn thấy Cuồng Như Sương xuất hiện, tâm tình liền trở nên khủng hoảng, tiểu cô nương này cho hắn áp lực kinh khủng. Trong mắt hắn đã có tuyệt ý, muốn cắn lưỡi t·ự v·ẫn.
Nhưng cuống họng của hắn ngay lập tức bị Võ Văn bóp chặt. Võ Văn đã có tâm tư đề phòng hắn. Đương nhiên sẽ không cho hắn t·ự s·át.
Cuồng Như Sương lắc đầu, lấy ra 1 viên đan dược màu ngà sữa, nhẹ giọng nói:
“Đây là Mê Thất Đan.” Nói rồi liền bỏ vào miệng của gã mặt sẹo.
.....
Trung Châu, Truy Nã Hình đường
Thiên hạ lúc này lãnh thổ quốc gia đã hoàn toàn phân chia. Nhưng dưới ánh mắt của Ngũ môn, Cửu phái. Thiên hạ chỉ phân ra Ngũ châu, Tam vực.
Ngũ Châu phân ra gồm có Đông, Tây, Nam, Bắc, Trung. Tam vực chia ra là Hoang vực, Hải vực và Cấm vực.
Trừ phật môn 2 nhà, tam môn còn lại đều tọa lạc ở Trung Châu.
Tam môn bình thường đều không can thiệp vào thế tục giao tranh, nhưng bình thường vẫn phải tuân theo những quy tắc bất thành văn như không được lạm sát thế tục vô tội, không âm thầm xúi dục, nâng đỡ hủy diệt triều đại, không chứa chấp ma đầu, yêu nghiệt,....
Để duy trì những quy tắc này, tam môn lúc này liền lập ra 1 bộ phận chung gọi là Truy nã Hình đường. Nơi này chính là sẽ công bố những nhiệm vụ cho đệ tử tam môn nhận lấy để hoàn thành đổi lấy công huân.
Công huân dùng để đổi lấy tài nguyên tu luyện, so với tài nguyên mà tông môn ban phát còn dồi dào hơn nhiều. Vì vậy rất nhiều đệ tử tam môn đều tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán để làm nhiệm vụ.
Nhiệm vụ ở hình đường phân ra theo cấp bậc tinh tử.
Thấp nhất chính là nhiệm vụ tứ tinh, dành cho đệ tử phổ thông. Chủ yếu đều là nhiệm vụ sơ đẳng như điều tra tìm kiếm thông tin, phân tích điều tra t·ội p·hạm.
Tiếp theo là nhiệm vụ tam tinh, nhiệm vụ này đã ở mức độ truy nã 1 số t·ội p·hạm cấp độ bình thường bên dưới Đan Cảnh.
Sau đó là nhiệm vụ Nhị tinh, nhiệm vụ này đã dính dáng đến cấp độ t·ội p·hạm từ Đan Cảnh. Phần thưởng đương nhiên cũng vô cùng hậu hĩnh.
Tiếp đến là nhiệm vụ Nhất tinh, cấp độ này, t·ội p·hạm điều tra đã ở tu vi Hồn Cảnh trở lên. Bình thường chỉ có đệ tử siêu cấp mới dám nhận nhiệm vụ này.
Về sau đó nghe nói còn có nhiệm vụ Đặc cấp, nhưng đệ tử bình thường chỉ có nghe nói qua, chưa từng có ai tận mắt chứng kiến.
Hình đường bảng hôm nay chợt sáng lên 1 cái nhiệm vụ Nhị Tinh: “Truy nã dư nghiệt Ma tông”
Ngay lập tức liền thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.