Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Mộng Giả

Chương 114: Đổ xúc sắc




Chương 114: Đổ xúc sắc

C114: Đổ xúc sắc

Gã lắc xúc sắc tức giận, lại gõ ngón tay lên mặt bàn. Võ Văn lúc này cười nhẹ, ngay tức thì cũng nhẹ vỗ bàn tay lên mặt bàn 1 cái. Động tác vô cùng nhanh gọn.

Tên lắc xúc sắc lúc này không hề để ý đến động tác của Võ Văn. Ngay sau đó liền mở chén ra. Hắn đang muốn công bố kết quả, 2 mắt lập tức liền trợn trừng, 3 mặt xúc xắc lúc này vậy mà hiện ra lại là 4,4,4. Chính là cửa tam.

Khuôn mặt tên lắc xúc sắc thoát chốc tái mét, lắc đầu lia lịa tự hỏi không thể nào, rõ ràng hắn đã ra lệnh cho người bên trong sửa đi xúc sắc, tại sao trên mặt bàn vẫn là 4,4,4.

Không khí hội trường lúc này giống như bùng nổ, có người liền hô lớn:

“Ôi ông trời của ta, gã này đặt cửa tam 2 ngàn lượng vàng vậy mà lại thắng rồi. Ta có nằm mơ hay không. Như vậy sòng bạc Đổ Phong này phải trả cho hắn hết thảy là 6 vạn lượng vàng.”

Gã mồi khách lúc này nhìn thấy cửa tam xuất hiện liền ngay lập tức ngất xỉu. Nhưng hiện trường lúc này không ai thèm quan tâm đến hắn. Tên lắc xúc sắc thì toàn thân run rẩy, không biết nên làm gì tiếp theo.

Võ Văn điệu bộ thong dong, 2 tay khoanh lại, cười nhẹ nói:

“Sao, 6 vạn lượng vàng, sòng bạc Đỗ Phong này không bỏ ra nỗi hay sao?”

Đám đông xung quanh cũng hò reo nhìn chăm chú vào tên lắc xúc sắc.

Gã lắc xúc sắc lúc này khuôn mặt đã không còn một chút máu. Run như cầy sấy nói:

“Vị khách quan này, số tiền này thật sự rất lớn, ta không làm chủ được, công tử đợi ta 1 chút, chờ ta báo lên trên sẽ nhanh chóng xử lý giúp cho công tử.” Nói rồi gã ta liền đi vào bên trong.

Võ Văn cười mỉa mai nhưng cũng không vội, hắn muốn xem thử những tên này là muốn diễn chiêu trò gì.

Một lúc sau gã lắc xúc sắc từ bên trong đi ra ngoài, trên tay cầm theo 5000 lượng vàng, kèm theo là 1 tờ giấy có con dấu màu đỏ, hắn run run nói:



“Công tử thứ lỗi, hiện tại chỗ chúng ta chỉ có 5000 lượng vàng tiền mặt, chỗ thiếu còn lại, chúng ta sẽ viết giấy nợ cho công tử, vài ngày sau công tử quay lại chúng ta nhất định sẽ thanh toán.”

Võ Văn cười nhạt, cho 5000 lượng vàng liền muốn đuổi khách. Còn chỗ giấy nợ, cũng chỉ là giấy lộn mà thôi. Sau đó chắc chắn sòng bạc này cũng kiếm cớ quỵt. Võ Văn nhìn gã cười mỉa mai nói:

“Ha ha, ta không có thời gian quay lại nơi này, 6 vạn lượng vàng này ta nhất định muốn thu đủ trong hôm nay.”

Gã lắc xúc sắc lúc này khuôn mặt đằng đằng sát khí khó chịu nói:

“Công tử, bọn ta đã cố gắng xuống nước, mong công tử hiểu việc, đừng làm khó bọn ta.”

Võ Văn cười lạnh, đã nghe được ý tứ đe dọa trong lời nói của đối phương. Hắn ngửa đầu cười lớn, chắp tay với mọi người xung quanh nói:

“Thưa chư vị có mặt ở đây, Tiêu mổ xin hứa, hôm nay chỉ cần chư vị giúp ta thu lại 6 vạn lượng vàng này, mỗi người các vị đều sẽ nhận được 10 lượng vàng.”

Lời nói vừa ra, không gian liền muốn nổ tung, 10 lượng vàng lớn hay không. Câu trả lời là rất lớn, chính là đủ cho bọn họ ăn uống 2,3 năm trời. Bọn họ vào đây chơi, chủ yếu đánh cược cũng chỉ là ít bạc mà thôi. Võ Văn lúc này đánh tiếng ra liền là đến 10 lượng vàng. Cả đám người nghe thấy tiền tài liền giống như hổ đói.

Bắt đầu điên cuồng la hét, kêu lớn sòng bạc Đỗ Phong trả tiền, không gian loạn thành 1 bầy. Gã lắc xúc sắc bị tiếng la hét làm cho sợ hãi, té quỵ xuống. Tâm lý gần như sụp đổ.

“Yên lặng” 1 tiếng nói rét lạnh vang lên, làm cho tiếng la của mọi người xung quanh trở nên im bặt. Cả đám người run rẩy không phát ra thành tiếng.

1 cái nam nhân trung niên to lớn, trên má của hắn có 1 vết sẹo dài nhìn vô cùng dữ tợn từ phía bên trong bước ra ngoài. Cả đám người nhìn thấy gã này bỗng chốc đều trở nên rùng mình sợ hãi, không ai dám tiếp tục hô lớn.

Võ Văn nhìn người vừa xuất hiện khẽ âm thầm đánh giá:

“Ồ, là 1 cái Võ Sư đỉnh phong, sòng bạc này còn có nhân vật như vậy.”

Gã nam nhân mặt sẹo nhìn thấy Võ Văn cũng thoáng chốc giật mình. Đã từng kinh qua sinh tử nhiều lần, hắn biết tên thanh niên này mặc dù nhìn có vẻ trẻ tuổi non nớt nhưng lại toát ra khí tức vô cùng nguy hiểm. Hắn có chút hiểu được tại sao hôm nay sòng bạc lại nảy sinh vấn đề.

Hắn nhẹ đi đến nhìn chằm chằm Võ Văn thở ra nói:



“Tiểu huynh đệ, ta có thể làm chủ đưa cho ngươi 1 vạn lượng vàng, mọi chuyện kết thúc ở đây, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, đạo lý này ngươi cũng biết mà phải không?”

Võ Văn cười nhạt lắc đầu: “Nếu ta không thích như vậy thì sao?”

Ánh mắt gã mặt sẹo hiện vẻ đe dọa nói:

“Tiểu huynh đệ, sòng bạc Đỗ Phong bọn ta, cũng không phải quả hồng mềm, không phải là ngươi muốn bóp liền bóp được đâu.”

Võ Văn ngửa đầu cười lớn trêu tức nói:

“Có chơi, có chịu, đạo lý này ngươi cũng biết đúng không?”

Gã mặt sẹo nheo mày, sau đó như nghĩ ra gì đó liền nói:

“Tiểu huynh đệ, hay là như vậy đi, ngươi lùi 1 bước, ta cũng lùi 1 bước, chúng ta đấu thêm 1 ván nữa, nếu huynh đệ thắng, 6 vạn lượng vàng đó, ta chắc chắn sẽ trả ngay lập tức, nhưng nếu huynh đệ thua, ta vẫn sẽ đưa cho huynh đệ 1 vạn lượng vàng, ngươi thấy như thế nào?”

Võ Văn cười lạnh, mỉa mai nói:

"6 vạn lượng vàng đó vốn là của ta, ngươi ra điều kiện khôn lõi như vậy, ta chẳng lẻ lại phải chịu thiệt hay sao?”

Gã mặt sẹo mắt híp lại khẽ nói

“Ngươi muốn như thế nào?”

Võ Văn cười lạnh nói:



“Nếu ta thắng các ngươi phải đưa ta 10 vạn lượng vàng, còn nếu ta thua, 1 đồng của sòng bạc Đỗ Phong các ngươi ta cũng không lấy.”

Gã mặt sẹo nghe vậy khẽ hít sâu 1 hơi. 10 vạn lượng vàng, đây đã là số tiền rất lớn rồi. Nhưng sau đó liền cười nói:

“Được, ta đồng ý.” Gã mặt sẹo vô cùng tự tin, từ lúc xuất đạo đến giờ riêng về cờ bạc hắn chưa bao giờ thua. Nên hắn chỉ sợ Võ Văn không chơi chứ không hề sợ sẽ thua Võ Văn.

Võ Văn cười nhẹ sau đó hỏi lại:

“Ngươi muốn cược như thế nào?”

Gã mặt sẹo cười lớn, sau đó cười nhạt nói:

“Vô cùng đơn giản, 2 người chúng ta lần lượt lắc 3 con xúc sắc, ai lắc ra số nhỏ nhất liền là người chiến thắng.”

Võ Văn cười nhạt:

“Tốt, ta đồng ý.”

Võ Văn đồng ý thoải mái như vậy, gã mặt sẹo liền thoáng cái kinh ngạc, thầm nghĩ chẳng lẻ gã này cũng là cao thủ lắc xúc sắc sao?

Nhưng sau đó hắn liền lắc đầu, cho dù Võ Văn cao thủ đến chừng nào cũng không có khả năng thắng được hắn.

Gã mặt sẹo cười lạnh, sau đó liền cầm lấy chén, bỏ 3 con xúc sắc vào bên trong cười nói:

“Tốt, vậy ta đi trước.”

Nói rồi liền bắt đầu lắc chén. Võ Văn cười nhạt, đã biết đối phương dự tính điều gì. Quả nhiên sau đó, khi mở chén ra, 3 con xúc sắc mở ra lần lượt đều là 1,1,1.

3 điểm, cũng chính là điểm số thấp nhất. Gã mặt sẹo nhìn Võ Văn cười lạnh nói:

“Công tử, có lẻ hôm nay vận may của ta quá lớn rồi. 3 điểm, ta nghĩ công tử cũng không cần phải khổ sở lắc xúc sắc trong vô ích nữa, mọi chuyện hôm nay dừng ở đây đi.”

Mọi người xung quanh nhìn thấy là 3 điểm cũng khẽ ồ lên, bọn họ nhìn về phía Võ Văn đều tỏ ra tiếc hận. 6 vạn lượng vàng cứ như vậy liền mất đi. Ai cũng cảm thấy đáng tiếc thay cho Võ Văn.

Võ Văn cười nhạt, nhận lấy chén và xúc sắc trong tay gã mặt sẹo nói: “Vậy sao?”