- Tam ca nhí, ngươi chuẩn bị đồ ăn xong chưa? Bụng của ta sắp đói đến xẹp lép rồi nè. Trong phòng khách của trạch viện mà Triệu Nhan mới mua, Hô Diên Bình gõ cái bàn hô lớn, trong phòng khách ngoại trừ gã thì còn có vợ của gã, cùng với Triệu Nhan và Tào Dĩnh. Hôm nay Triệu Nhan mời vợ chồng bọn họ đến nhấm nháp một món ăn đặc biệt, chỉ có điều hiện tại đã xế. chiều rồi mà món ngon vẫn chưa được bưng lên.
- Được rồi, đừng kêu nữa, món ngon của nhà tam ca nhi có người nào không biết, nếu hắn cố ý gọi chúng ta qua đây thì chắc chắn không phải là món ăn bình thường, chờ thêm một lát cũng đáng!
Lúc này thê tử của Hô Diên Bình lườm gã một cái nói, vị tam tỷ này của Tào Dĩnh tên chỉ có một chữ Nghê. Mang tính cách mạnh mẽ nổi tiếng của vùng Đông Kinh, bình thường Hô Diên Bình bị nàng quản lý gắt gao. Nhưng theo Triệu Nhan thấy thì Hô Diên Bình cũng thích bị như vậy, từ đó có thể thấy tình cảm phu thê giữa bọn họ cũng không tệ lắm.
- Ha ha, vẫn là Tam tỷ tỉnh mắt, lần trước cùng Hô Diên huynh trở về từ Hiển Vĩ Quán, ta liền nghĩ đến món ngon này. Chỉ là muốn làm ra món ngon này cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Từ ngày đó vẫn chuẩn bị đến hôm qua mới hoàn thành, có thể nói ta cũng là lần đầu tiên thưởng thức món ngon này, cũng không biết mùi vị ra sao đây? Lúc này Triệu Nhan cũng cười lớn nói, vì làm ra món ngon này, hẳn đã bảo phòng bếp thử nghiệm nhiều lăn. Trong đó những thành phẩm thứ nghiệm đều bị nha đầu Tiểu Đậu Nha ăn hết. Mãi đến hôm qua đầu bếp mới làm ra thành công món ngon đạt yêu cầu của Triệu Nhan, vì thế hắn mới mời vợ chồng Hô Diên Bình đến.
- Phu quân làm món ăn này vô cùng thần bí, mấy ngày nay phòng bếp đã làm nhiều thành phẩm thử nghiệm, đáng tiếc đều bị phu quân đưa cho nha đầu bên người ăn. Chúng ta muốn thưởng thức trước một chút cũng không được, vì thế hiện tại ta cũng rất tò mò rốt cuộc là món ăn như thế nào?
Lúc này Tào Dĩnh cũng mở miệng nói, nhưng lời của nàng cũng là nửa thật nửa giả. Trước đó nàng. chưa từng nếm qua món ăn này là thật, nhưng nàng đã sớm biết món ngon mà Triệu Nhan muốn làm là cái gì rồi.
- Nghe Tứ muội nói như vậy, ta càng thêm tò mò rồi, lát nữa ta phải thưởng thức tận tình một phen mới được! Lúc này Tào Nghệ lại cười mở miệng nói, trong khoảng thời gian này nhà nàng có việc vui liên tục. Đầu tiên là chuyện về vịt được giải quyết, sau đó bệnh của Hô Diên Bình lại có hy vọng chữa khỏi. Điều này làm cho tâm tình nàng vô cùng tốt, trên mặt suốt ngày đều mang theo nét tươi cười.
Khi mọi người đang nói chuyện thì thấy Mịch Tuyết dẫn theo bốn thị nữ bưng khay đi tới. Sau đó đưa đến trước mặt Triệu Nhan bốn người, chỉ thấy trong khay đặt một cái dĩa lớn, trong đĩa là một con vịt nướng vàng óng ánh. Xung quanh đĩa lớn còn đặt vài cái đĩa nhỏ, trên đó lần lượt là bốn thứ bánh tráng, nước tương, dưa leo xắt sợi, hành lá xắt sợi. Đây là phương pháp ăn vịt nướng Sơn Đông vô cùng chính tông ở đời sau, kỳ thật cũng là vịt nướng đại biểu cho Toàn Tụ Đức.
- Nào, mọi người thừa dịp còn nóng thưởng thức. một chút hương vị của vịt nướng này như thế nào đi! Triệu Nhan lập tức nói với bọn họ, món ngon mấy ngày nay hắn chuẩn bị chính là vịt nướng này. Trong đó khó khăn nhất chính là bếp lò, kết quả mời rất nhiều thợ thủ công mới chế tạo thành công. Sau đó lại để cho đầu bếp thử nghiệm vài lăn, rốt cục nắm giữ được thế lửa, có thể nói là hết sức không dễ dàng.
Vợ chồng Hô Diên Bình nhìn thấy món ngon mà mình đợi nửa ngày lại là vịt nướng, lập tức đều ngơ ngác nhìn nhau. Thôn trang của bọn họ vốn chính là nuôi vịt, gần như tất cả món ăn về vịt đều đã nếm qua, Triệu Nhan dùng một món vịt nướng để chiêu đãi bọn họ. Thật sự có cảm giác chuyện bé xé ra to.
Triệu Nhan cũng nhìn thấy vẻ mặt thay đổi của vợ chồng Hô Diên Bình, nhưng hẳn lại không vội vã giải thích, mà là căm lấy một tấm bánh tráng mỏng manh trải trên tay, sau đó lại cho một ít tương ngọt ở trên đó Lúc này lại đặt thịt vịt nướng, dưa leo xắt sợi, hành lá xắt sợi ở phía trên, vịt nướng đưa lên thoạt nhìn là một con còn nguyên. Nhưng kỳ thật đã bị đầu bếp với kĩ thuật cất tỉnh xảo cắt thành từng lát, sau đó lại ghép thành con vịt, không nhìn kỹ thì khó biết được.
Chỉ thấy Triệu Nhan cuốn bánh tráng lại, sau đó đặt ở trong miệng nhẹ nhàng cần, trên mặt lập tức lộ ra vẻ say mê. Kiếp trước hẳn đã nếm qua vịt nướng, chỉ tiếc vẫn vô duyên chưa được đến Bắc Kinh, đương nhiên cũng chưa nếm qua món vịt nướng Toàn Tụ Đức chính tông, nhưng hiện tại hắn cảm thấy đầu bếp nhà. mình làm món vịt nướng này cho dù là kém Toàn Tụ Đức, nhưng vẫn ngon hơn rất nhiều so với vịt nướng mà mình ăn ở các quán ăn ở kiếp trước.
Vợ chồng Hô Diên Bình và Tào Dĩnh nhìn thấy vẻ mặt say mê của Triệu Nhan, ba người cũng đều hết sức kinh ngạo, bọn họ đều biết Triệu Nhan hết sức soi mới với món ăn ngon. Món ăn có thể khiến hắn lộ ra vẻ mặt như vạy, hương vị chắc chẩn ngon khỏi phải nói rồi. Ba người bọn họ lập tức cũng đều học theo Triệu Nhan dùng bánh tráng gói thịt vịt, sau đó đặt ở trong miệng nhẹ nhàng cần xuống. Kết quả bọn họ khiếp sợ, thịt vịt trong miệng rất giòn, hương vị ngọt ngào, lại thêm vào các loại gia vị, ở trong miệng hình thành một loại hương vị khó có thể nói nên lời, quả thực là một loại hưởng thụ khó được.
Sau khi cần miếng thứ nhất, Tào Dĩnh ba người liền không nhịn được cần mấy miếng ăn hết cuốn trên tay. Sau đó ăn ngấu ăn nghiến, chỉ trong chốc lát, con vịt trước mặt Hô Diên Bình và Triệu Nhan đã bị bọn họ ăn sạch sẽ, Tào Nghê và Tào Dĩnh ăn không hết một con vịt, nhưng cũng ăn hơn một nửa con.
- Hô, món vịt nướng này của tam ca nhỉ thật sự là quá ngon. So sánh với vịt nướng này của ngươi thì các món vịt ta ăn trước kia quả thực không đáng nhắc tới! Lúc này Tào Nghê thở dài ra một hơi, vẻ mặt sảng khoái nói, đồng thời đưa con vịt trước mặt mình chưa ăn hết đến trước mặt Hô Diên Bình. Kết quả Hô Diên Bình cũng không khách sáo, bưng lên chén đĩa liền găm lấy găm để, dù sao đều là người một nhà, cũng không cần băn khoăn lễ nghĩ.
- Ha ha, mặc dù trong kinh thành có bán vịt nướng, nhưng ta dám đánh cuộc, vịt nướng của bọn họ căn bản không thể so sánh với vịt nướng của tai Triệu Nhan nghe được đối phương khích lệ cũng không khỏi đắc ý nói.
Món vịt nướng này đã xuất hiện từ rất lâu, chỉ có điều đến đời sau thì mới phát minh ra được bí quyết nướng vịt, đó là khi nướng vịt thì phải rót nước sôi vào bụng. Như vậy khi nướng vịt xong thì thịt vịt sẽ không 'rở nên cứng ngắc, hơn nữa da vịt sẽ trở nên mỏng mà giòn, trở thành chỗ ngon nhất trên thân con vịt nướng. Đương nhiên ngoài những thứ này, bếp lò cũng hết sức quan trọng. Mặt khác còn phải nằm vững thế lửa, cùng với lựa chọn vịt và cách giết vịt những thứ này đều có chú ý, chỉ làm đúng hết những bước trên thì mới có thể làm ra món vịt nướng ngon như vậy.
- Phu quân nói rất đúng, đừng nói là toàn bộ thành Đông Kinh, cho dù là toàn bộ Đại Tống cũng khó có thể tìm ra món vịt ngon như vậy. Thậm chí chỉ bằng món ăn này cũng đủ để bảo đảm cho một tửu lâu lớn kinh doanh thịnh vượng! Lúc này Tào Dĩnh cũng dùng khăn lông ướt lau sạch miệng nói, mặc dù vịt nướng rất ngon, nhưng không cẩn thận rất dễ dàng dinh tương ở trên miệng.
- Nếu quả thật có tửu lâu bán vịt nướng như vậy, sau này ta nhất định phải đến mỗi ngày! Lúc này Hô Diên Bình cuối cùng ăn hết sạch thịt vịt còn dư lại của Tào Nghệ, nhưng có chút chưa thỏa mãn mà nói.
- Ha ha, Kỳ Vị Lâu của tứ muội là một trong những tửu lâu đứng đầu ở kinh thành, nếu bán ra món ăn này thì chắc chắn có thể hấp dẫn càng nhiều người đến đây thưởng thức. Tam tỷ trước tiên ở đây chúc mừng Tứ muội kinh doanh thịnh vượng!
Lúc này Tào Nghê lại cười mở miệng nói.
Nghe được lời nói của Tào Nghệ, Tào Dĩnh đầu tiên là lộ ra vẻ mặt tự hỏi, ngay sau đó lắc đầu nói: - Không được, trong Kì Vị Lâu đã có quá nhiều món ăn rồi. Hơn nữa mỗi ngày số lượng khách đến đã đạt đến mức tối đa, dù có tăng thêm một vài món ngon thì chỉ sợ cũng không thể tăng thêm bao nhiêu thu nhập. Vì thế ta cảm thấy biện pháp tốt nhất chính là mở thêm một tửu lâu, chỉ bằng một món vịt nướng này là có thể gánh vác toàn bộ tửu lâu rồi!
Lúc này Tào Nghê lại mỉm cười duyên dáng nói, nàng khá kiên cường, luôn không phục với người nào Nhưng đối với cô muội muội Tào Dĩnh này lại hết sức phục.
- Tam tỷ, nương tử lần này thật không gạt tỷ đâu Trong khoảng thời gian này trong phủ tiêu tiền như nước, muốn mở một tửu lâu thật sự là có tâm mà không có lực. Nhưng ta cảm thấy nếu Tam tỷ có hứng thú, chúng ta có thể hợp tác cùng mở một tửu lâu, như thế nào? Triệu Nhan cuối cùng nói ra mục đích chủ yếu mà hôm nay mời vợ chồng Hô Diên Bình tới, mấy ngày hôm trước khi hắn vừa nghĩ đến vịt nướng thì trong lòng cũng đã có suy nghĩ này rồi. Một mặt là trong phú hắn thật sự không còn đủ tiền, thứ hai là vợ chồng Hô Diên Bình sống cũng không sung túc, dù sao thì thu nhập của việc bán vịt ở thôn trang cũng có hạn, hơn nữa còn không quá ổn định, cho nên không bằng mời bọn họ cùng xây dựng một tửu lâu, như vậy cũng có thể giúp bọn họ một tay.
- Cùng nhau mở tửu lâu? Tào Nghê nghe được đề nghị của Triệu Nhan đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó liền quay đầu dùng một loại ánh mắt như cười như không đánh giá Triệu Nhan và Tào Dĩnh, dường như là đã nhìn thấu ý nghĩ trong lòng hai người bọn họ. Điều này cũng làm cho trong lòng Triệu Nhan căng thẳng, nghĩ thầm rằng xem ra nữ nhân của Tào gia đều không đơn giản!