Xuyên Không Chiến Kỷ: Thiên Mệnh Chiến!

Chương 127






Nhưng Trần Minh Quân lại không chút nào hưởng thụ vẻ đẹp này mà sắc mặt lại càng thêm ngưng trọng, thậm chí trong ánh mắt còn hiện lên vẻ khó hiểu.

Hắn biểu hiện như vậy bởi vì khi nhìn thấy cô gái này, trong lòng hắn không hiểu sao tự nhiên dâng lên một cảm giác thù hận cứ như kiểu hắn và cô gái này có thù giết cha giết mẹ vậy.

Con cưng của khí vận!

Lại hoặc là một người xuyên không!

Điều khiến hắn khó hiểu ở đây là vì sao nàng lại xuất hiện tại chỗ ở của Long Thiên Vấn?

Chẳng phải người xuyên không và con cưng của khí vận là kẻ thù sao? Kể cả giữa người xuyên không với nhau cũng không ngoại lệ chứ.

Lẽ nào....

Nghĩ đến khả năng tệ nhất có thể xảy ra, Trần Minh Quân ánh mắt dần dần trở nên lạnh lẽo, bàn tay nắm ở chuôi đao càng thêm chặt.

Phải biết Long Thiên Vấn hư hư thực thực là người anh em tốt kiếp trước của hắn, bây giờ may mắn có cơ hội gặp lại nhau. Nếu như Long Thiên Vấn gặp chuyện rồi, hắn mặc kệ nữ nhân đẹp đến đâu, chỉ cần dám động đến anh em của hắn thì nhất định phải trả giá đắt!

" Ngao! "

" Li ~ "

" Ngang!!! "

" Rống! "

Tứ Linh Trấn Thiên đồ xuất hiện, từng tiếng gào rú, gầm thét vang vọng cả bầu trời đêm. Trần Minh Quân nắm bảo đao, bay lên trên không trung, sát khí không che lấp chút nào mở miệng hỏi: " Long Thiên Vấn đâu? Ngươi đã làm gì hắn rồi? "

Người thiếu nữ kia thấy Trần Minh Quân đã có dấu hiệu chuẩn bị động thủ cho nên cũng đang định tung chiêu, nhưng nghe hắn hỏi như thế thì cả khuôn mặt tràn đầy vẻ kỳ quái, hỏi ngược lại: " Ngươi quen Long Thiên Vấn? "

Trần Minh Quân khẽ gật đầu nói: " Đúng. Không chỉ quen, mà còn rất hiểu. "

" Ồ " nghe câu trả lời này, biểu cảm của thiếu nữ kia lại càng thêm cổ quái, hỏi tiếp: " Ngươi là người cũng tham gia vào cuộc chiến tranh đoạt thiên mệnh? "

Trần Minh Quân chẳng hề che giấu chút nào, gật đầu đáp: " Không sai. "

Thiếu nữ kia nhiều hứng thú hỏi: " Vậy ngươi kể một chút những thứ liên quan đến Long Thiên Vấn, chỉ cần ngươi trả lời được ta sẽ trả lời câu hỏi của ngươi. "

Trần Minh Quân khẽ cau mày, thầm nghĩ thiếu nữ này chẳng lẽ có bệnh?

— QUẢNG CÁO —

chapter content



Sở dĩ hắn nghĩ như vậy bởi vì hắn không tin người này có thể là bạn bè của Long Thiên Vấn, khả năng đến đây tìm Long Thiên Vấn chiếm đoạt thiên mệnh càng lớn hơn.

Nhưng mà tình trạng bây giờ của hắn không tốt, không có lòng tin có thể đánh thắng một người con cưng của khí vận hoặc người xuyên không cho nên vẫn kiên trì trả lời: " Long Thiên Vấn a? "

" Yêu màu hường, ghét sự giả dối, thích vận động một tay và hay khóc thầm. "

Lời này vừa nói xong đã thấy tiếng Long Thiên Vấn gào thét truyền ra từ trong sơn động: " Chém gió! Ông đây khi nào thì thích vận động một tay, hay khóc thầm? Chỉ có lão Mộng ngươi thì có! "

Thiếu nữ cũng ôm bụng cười: " Phốc ~ hi hi haha..... "

Trần Minh Quân đầy mặt hỏi chấm: "??? "

Tình huống này là sao??

Chỉ thấy Long Thiên Vấn toàn thân được băng bó bằng vải trắng, thoạt nhìn không khác xác ướp Ai Cập chút nào, chống gậy đi ra khỏi sơn động.

Bốn mắt nhìn nhau, mắt lớn trừng mắt nhỏ, thời gian tựa như sờ lâu mâu sừn trong khoảnh khắc này.

Cuối cùng Long Thiên Vấn vẫn nhịn không được chớp chớp mắt.

Mẹ nó thực sự quá mỏi!

Hắn vừa dụi mắt vừa cười nói: " Thật sự không nghĩ đến a! Xuyên không đến thế giới khác vẫn có thể gặp được ngươi, lão Mộng! "

Trần Minh Quân cười cười, hai mắt có chút cay cay nói: " Duyên của ta và ngươi không cạn a! Thế nào? Có muốn lấy chai dầu ăn đến tâm sự thầm kín không? "

Long Thiên Vấn cười mắng: " Tâm sự thầm kín em gái ngươi! Vào trong này nói chuyện đi. "

Trần Minh Quân nghe vậy cũng muốn đi vào ôn lại chuyện cũ nhưng liếc mắt về phía người thiếu nữ kia, trong lòng còn chưa an tâm.

Long Thiên Vấn chơi với nhau lâu, biết Trần Minh Quân đang nghĩ cái gì, vội giới thiệu: " Không cần lo lắng, nàng là bạn gái... "

Đón nhận ánh mắt hình viên đạn của thiếu nữ xinh đẹp, Long Thiên Vấn đành phải giả bộ ho khan hai tiếng, ngượng ngùng đổi lại: " Là người bạn mà ta mới quen. Nàng sẽ không làm hại chúng ta đâu. "

Trần Minh Quân nghe vậy mới yên tâm bay về phía sơn động, chọc ghẹo nói: " Anh em, ngươi rất khá nha. Vừa đến không lâu đã có bạn gái. "

Cảm nhận được sát khí lạnh lẽo mà thiếu nữ kia truyền lại, Long Thiên Vấn đánh cái rùng mình, đính chính nói: " Là bạn. "

— QUẢNG CÁO —

chapter content



Trần Minh Quân lại chẳng buông tha: " Bạn là con gái chẳng phải gọi bạn gái sao? "

Long Thiên Vấn: "... "

Ngoảnh đầu nhìn về phía thiếu nữ xinh đẹp, vẻ mặt tràn đầy sự vô tội tựa như muốn nói " Không phải do lỗi của ta nha, căn bản do hắn nói quá có lý. "

Bạn là con gái không gọi bạn gái thì gọi thế nào?

Đồng thời hắn cũng âm thầm cho Trần Minh Quân một like, đúng là huynh đệ tốt, thật sự quá biết cách đẩy thuyền.

Hai người bước vào trong sơn động, bên trong bài trí cũng hết sức đơn giản chỉ có mấy đống rơm làm thành hai chiếc giường đặt phân biệt ở hai nơi khác nhau. Ngoài ra còn có một khu vực có treo lên một tấm vải dày, Trần Minh Quân đoán đó là chỗ hai người dùng để thay đồ bởi vì xung quanh đó còn bố trí thêm trận pháp ngăn cách thần thức xâm nhập.

Nơi này chỉ có một tảng đá tương đối bằng phẳng dùng làm bàn, cả hai người thì ngồi bệt dưới đất.

Bình thường cũng không có khách đến chơi cho nên chẳng có ấm chén lại càng không có trà. May mắn Trần Minh Quân luôn chuẩn bị kĩ lưỡng cho nên trong nhẫn trữ vật có sẵn một bộ ấm chén cũng như một túi trà.

Thiếu nữ xinh đẹp đi đun nước pha trà, để lại hai người ở lại trò chuyện.

Long Thiên Vấn cười cười nhìn xem Trần Minh Quân nói: " Lão Mộng, chẳng phải lúc trước ta nói với ngươi chuyện xuyên không ngươi còn không tin sao? "

" Còn nói ta sống thực tế một điểm. "

" Ha ha.... bây giờ thì tốt rồi, chính ngươi cũng xuyên không. "

* ( trong chương 1)

Trần Minh Quân ngượng ngùng gãi gãi đầu: " Cái này sao trách ta được, làm người bình thường sống ở Trái Đất làm gì có ai nghĩ có thể xuyên không. "

Long Thiên Vấn tự nhiên cũng biết điều này cho nên không quá xoắn xuýt đề tài đó, chuyển sang chuyện khác hắn hỏi: " Từ khi đến thế giới này, ngươi sống thế nào? "

Đối với bạn bè thân thiết Trần Minh Quân cũng chẳng có gì phải giấu giếm, đem toàn bộ đơn giản một lần. Tất nhiên những thứ liên quan tới tư mật kiểu như nhìn thấy chị vợ thiếu vải hay trong bí cảnh ' ăn ' sạch loại hình lược bỏ đi.

Dù sao thì những chuyện đó quá nhạy cảm, không thích hợp chia sẻ với bạn bè.

Long Thiên Vấn nghe xong, ngưỡng mộ nói: " Số ngươi lúc nào cũng gặp may a, cưới được cô em lại còn tán được cô chị. Tương lai sống không phải lo nghĩ rồi, đường đường là phò mã cưới hai công chúa của Đại Lê cơ mà. Sau này nhớ cho vay tiền nhé haha.... "

Nghe ' gặp may ' hai chữ, Trần Minh Quân phản bác: " Thế nào là gặp may? Do ta đẹp trai được không? Đã đẹp trai lại còn có tài ăn nói. "

" Ờ.... ờ... " Long Thiên Vấn thầm nghĩ, sao ngươi không thử tự mình soi gương đi.

— QUẢNG CÁO —

chapter content



Trần Minh Quần né tránh ánh mắt khinh bỉ của thằng bạn mình, cười hỏi: " Vậy còn ngươi thì sao? "

Nghe đến lượt mình, nhớ lại khoảng thời gian từ sau khi đến Côn Lôn giới, Long Thiên Vấn khe khẽ thở dài.

Điều này khiến cho Trần Minh Quân khẽ nhíu mày, đối với những gì bạn mình trải qua lại càng thêm tò mò. Đặc biệt là vì sao hắn lại chung với một người con cưng của khí vận, mà nhìn qua biểu hiện của cả hai lại không giống như đối đầu với nhau.

Long Thiên Vấn bắt đầu kể lại chuyện của mình, những gì trải qua sau khi đến thế giới này.

Người thiếu nữ xinh đẹp mà Trần Minh Quân gặp được bên ngoài có tên là Trịnh Hiểu Vy, hàng thật giá thật con cưng của khí vận.

Ban đầu, sau khi xuyên không đến đây Long Thiên Vấn cái gì cũng chưa kịp hiểu đã bị một tổ chức chuyên đi săn long tộc truy sát. Để trốn thoát khỏi sự truy đuổi này, Long Thiên Vấn vận dụng hết tất cả tri thức về lẩn trốn từ kiếp trước, thậm chí có những lần hắn phải nín thở trốn trong hố phân, cũng có lần chui vào hậu môn ma thú để trốn.

Trải qua trăm đắng nghìn cay, rốt cuộc hắn chạy được đến lãnh thổ của Đại Lê. Cứ nghĩ là nơi này an ninh nghiêm ngặt, những kẻ săn rồng kia sẽ bị kiềm chế một chút nào ngờ an ninh nghiêm ngặt trên thực tế cũng chỉ có vẻ bề ngoài thôi.

Cho đến một lần, hắn bị thương nặng tại vùng hẻo lánh. Khi ấy cứ nghĩ mạng mình xong rồi, ai ngờ lại gặp Trịnh Hiểu Vy tình cờ đi hái linh thảo đi ngang qua. Ban đầu, trông thấy Trịnh Hiểu Vy hắn mừng rỡ không thôi.

Thứ nhất là vì nàng mặt xinh lại có dáng người đẹp.

Thứ hai mạng mình có lẽ được cứu.

Nhưng khi phát hiện ra nàng cũng là một người tham gia cuộc chiến tranh đoạt thiên mệnh, hi vọng mong manh của hắn lập tức bị dập tắt.

Cũng vào khi đó, một điều khiến cho hắn cả đời này khó quên chính là Trịnh Hiểu Vy không những không nhân lúc hắn không có sức phản kháng để kết liễu hắn, đoạt đi cái gọi là thiên mệnh hay long thân của hắn đem về nấu cao mà lại ra tay cứu mạng hắn.

Nhớ lại khoảnh khắc này, Long Thiên Vấn không nhịn được, ngây ngô cười cười.

Trần Minh Quân thấy vậy cũng không chê cười hắn mà còn ngược lại, có chút vui mừng. Xem ra người bạn này vừa đến thế giới này không lâu đã tìm được chân ái của đời mình rồi.

Chỉ là hai người này nếu như không có cuộc chiến tranh đoạt thiên mệnh thì có lẽ sẽ rất đẹp đôi nhưng có cuộc chiến thiên mệnh..... có chút nghiệt duyên.

***********

Cập nhập lịch ra chương mới: 2-3c / ngày tùy theo tình huống ( ví dụ như quá bận hoặc rảnh rỗi) và động lực.

Cầu đề cử! Quà tặng!