Editor: Đào Tử 🍑
________________________
"Mạo muội hỏi một câu, hai người có chắc sẽ bắt được con quỷ hại người kia không?"
Đây không phải lần đầu Chu Thuần An nghe được vấn đề này từ miệng người ủy thác nên đã sớm có kinh nghiệm ứng đối.
"Giữ gìn trật tự của âm dương hai giới chính là chức trách của chúng tôi, nếu thực lực của tôi phụ sự kì vọng của các vị thì cục sẽ điều động thiên sư có thực lực cao hơn tiếp nhận. Đã là nhiệm vụ của cục điều tra tiếp nhận rồi thì không có chuyện chưa hoàn thành đã rời đi. Điểm này các vị có thể yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ bắt được tà vật!"
Lời này của Chu Thuần An xem như là một lời cam đoan.
"Tôi không nghi ngờ năng lực của các cậu, chỉ là nghĩ tới mẹ tôi bị thứ bẩn thỉu đó hại chết sau khi chết còn phải chịu khổ, người làm con trai như tôi cảm thấy rất khó chịu."
Lữ phu nhân ở một bên nói, "Mấy ngày trước tôi cũng mơ thấy mẹ, bà luôn nói rằng mình chết oan, bị người khác hại chết, chỗ nào cũng thấy đau đớn. . ."
Sau khi vợ chồng bọn họ nhìn thấy Chu Thuần An thì lập tức thấy bồn chồn trong lòng.
Hai người thanh niên này nhìn thế nào cũng giống sinh viên đại học, mới mấy tuổi đầu thì có đạo hạnh bao nhiêu?
Trong ấn tượng của bọn họ, cao nhân có thực lực cường đại phải mặc áo bào, cầm quạt phất trần mới đúng.
Thậm chí Lữ phu nhân còn hoài nghi hai người bọn họ tới để lừa tiền, không đánh lại lệ quỷ lập tức phủi mông bỏ chạy.
Nghe được lời cam đoan này, trong lòng thoải mái hơn không ít. Loại chất vấn này Chu Thuần An đã thấy nhiều nên không so đo với hai vợ chồng Lữ Tiến Trung.
"Hai vị vừa mới mất người thân, nóng lòng là chuyện thường tình. Chuyện này không nên để lâu, hai vị có thể dẫn chúng tôi đi xem hiện trường xảy ra vụ việc không?"
Lữ phu nhân gật đầu như giã tỏi.
Lúc định lên lầu, Bùi Diệp đột nhiên đưa tay giữ chặt Chu Thuần An, người sau cũng ngừng bước chân theo.
"Cha mẹ à, sao hai người lại tìm bọn lừa đảo tới nhà?"
Nương theo tiếng bước chân lộc cộc, một cô gái xinh đẹp mặc áo ngủ tơ tằm từ tầng hai đi xuống.
Lữ gia đại tiểu thư, dung nhan tinh xảo yêu diễm, lúc cô ta đến gần, chóp mũi lập tức tràn ngập mùi nước hoa quý báu của đối phương.
"Bọn lường gạt cái gì? Hai vị này là thiên sư cha vất vả đi cửa sau mới mời tới bắt quỷ trừ ma, bọn họ đến để cứu bà con đấy."
Lữ Tiến Trung hơi tức giận, muốn trách cứ nhưng lại ngại người ngoài nên cũng không nói gì thêm.
Lữ tiểu thư hừ lạnh, "Chính phủ bài trừ phong kiến mê tín, sau khi lập nước không cho phép động vật thành tinh! Các người đi lừa gạt như vậy lương tâm không cắn rứt à, một chút đạo đức nghề nghiệp cũng không có?"
Chu Thuần An nói, "Nếu không tin ở đây tôi có đem theo chứng chỉ hành nghề do Thiên sư liên minh cấp để chứng minh."
Lữ tiểu thư khoanh tay trước ngực, gương mặt diễm lệ tràn ngập khinh thường, "Thiên sư liên minh? Liên minh gì chứ? Chắc là tổ chức tà giáo nào đó chứ gì? Nếu mấy người không rời khỏi nhà của tôi, tôi sẽ báo cảnh sát nói mấy người dám tuyên truyền mê tín dị đoan, truyền bá tư tưởng tà giáo! Muốn gạt tiền của tôi? Trước khi lừa gạt phải xem trí thông minh có đủ trình hay không!"
Lữ Tiến Trung tức giận đến nỗi đen cả mặt.
Con gái nhà mình tin vào khoa học, đối với mọi chuyện liên quan đến mê tín dị đoan đều sinh ra cảm giác chán ghét.
Chuyện hắn tìm người liên hệ với cục điều tra đặc biệt cũng bị đứa con gái này phản đối mãnh liệt, bây giờ lại kéo căng quan hệ với thiên sư.
"Hai vị cao nhân thành thật xin lỗi, con gái là do tôi dạy hư không hiểu quy tắc hành nghề của các vị, khiến các vị chê cười rồi!"
Lữ tiểu thư liếc mắt, đây là cha ruột mình thật sao, làm ăn khôn khéo một đời lại bị hai tên lừa gạt dụ dỗ? Cô ta không muốn lãng phí thời gian nữa, lấy điện thoại di động ra chuẩn bị báo cảnh sát.
"Tôi cho các người thời gian rời khỏi nhà tôi nếu không tôi sẽ gọi cảnh sát bắt các người."
Chu Thuần An nói, "Lữ tiểu thư muốn gọi xin cứ tự nhiên, nhưng mong cô đừng ảnh hưởng tới quá trình điều tra án của chúng tôi, Lữ tiên sinh, mời dẫn đường."
Lữ tiểu thư thấy hắn không chút sợ hãi, cơn giận trong lòng bùng lên.
Bùi Diệp chọc chú chuột hamster Tiếu Bàng Tí trên vai Chu Thuần An, đối phương kinh hoảng xù cả lông.
"Nói cho cô ta nghe hai câu đi."
Lữ tiểu thư dừng động tác bấm số lại, ngược lại hỏi, "Nói cái gì?"
Tiếu Bàng Tí nước mắt lưng ròng hỏi Bùi Diệp, "Tiền bối muốn nghe cái gì?"
Đám người: "? ? ?"
Cái thứ vừa mới nói là. . .
Chuột hamster?