(Quyển 1) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

(Quyển 1) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu - Chương 197: Bị tận thế ăn




Editor: Đào Tử



__________________________



Biệt thự tại sườn núi.



Ánh điện lấp lóe xen lẫn cùng ánh lửa.



Hướng Thụy Quân kiếm cớ nói muốn đi vệ sinh, âm thầm phá giám sát trong biệt thự.



Sau khi bố trí xong xuôi, khóe môi câu lên nụ cười lạnh lẽo khát máu, mang chút thoải mái nhàn nhạt.



Cặn bã kiếp trước khiến mình sống không bằng chết, nên tính sổ!



"Thụy Quân, sao cậu ở trong nhà vệ sinh lâu thế?"



Nữ đồng học trang điểm tinh xảo tiến đến kéo cánh tay cô.



Hướng Thụy Quân đợi ở tận thế năm năm, ánh mắt nào chưa từng thấy, cô vừa liếc mắt đã nhìn ra nữ đồng học cất chút ác ý với cô.



Còn nửa tháng, tận thế mới tới.



Cô chỉ quan tâm làm thế nào sinh tồn ở tận thế, nào rảnh chú tâm phụ nữ chú định chết ở tận thế sơ kỳ?



Ác ý cũng tốt, thiện ý cũng được, miễn đừng leo đến đầu cô.



Hướng Thụy Quân lười ngụy trang, lạnh mặt nói, "Thân thể không thoải mái, mất chút thời gian."



"Gần đây nhiều người sinh bệnh, cậu cũng bị à?"



Hướng Thụy Quân trả lời, "Khỏe lên rồi."



Cô trùng sinh trở về, tinh thần lực mạnh hơn năm đó nhiều, thuận lợi vượt qua điểm khó chịu ban đầu khi thức tỉnh dị năng, thức tỉnh dị năng lôi hỏa song hệ.



Dị năng tu luyện tiến cấp có yêu cầu riêng, hiện tại cô còn rất yếu.



Tuy yếu, đối phó Zombie và dị thú tận thế sơ kì vẫn tốt chán.



Đối phó người bình thường không biết sống chết lại càng dễ.



Tràng cảnh náo nhiệt đồi trụy giống kiếp trước như đúc.



Một đám nam nữ mới đầu còn biết thu liễm, nhưng theo cơn men dần nồng chậm rãi quên phân tấc.



Hướng Thụy Quân cũng bị dỗ dành uống vài ly rượu.



Cô tỉnh táo nhìn một đôi nam nữ bằng hữu dưới tác dụng của cồn và tiếng cười vang từ đám bạn ôm hôn nhau, tay người đàn ông từ vạt áo thò vào sau lưng nhà gái, cởi chiếc áo bra cô gái mặc xuống.



Khi chiếc bra kia bị chàng trai ném ra, đám người cười vang lớn.



"Kích thích hơn đi, từng cái từng cái một!"



Đám người lại bắt đầu chơi trò chơi mang tính ám muội khác.



Chẳng hạn như hôn môi ăn bánh kem, oẳn tù tì thoát y, nam nữ phối hợp chống đẩy...



Đám người chơi trò chơi càng lúc càng hăng không bị ngăn trở, bắt đầu thay đổi khẩu vị.



Kiếp trước Hướng Thụy Quân bị dụ uống nhiều rượu, còn ý thức nhưng thân thể lại không có khí lực, đi đường cũng không vững.



Cô muốn đón xe rời đi, kết quả bị phú nhị đại chủ tiệc và hồ bằng cẩu hữu của hắn kéo tới phòng tầng hai.



Mặc kệ cô tha hồ giãy giụa, khóc lóc cầu xin, không đổi được chút mềm lòng cùng lương tri, ngược lại càng cổ vũ nhuệ khí của bọn chúng.



Cô đã sớm thề ——



Nếu có cơ hội, cô muốn tự tay giết chết những người năm đó khi dễ mình.



Bây giờ, cơ hội tới.




Hướng Thụy Quân giả bộ say rượu, mấy tên đàn ông mang theo mùi rượu khắp người tiếp cận, kéo cô lên tầng hai.



Không ai thấy, lúc này Hướng Thụy Quân cười quỷ quyệt.



Năm tên say khướt lần lượt tới, tên cuối cùng khóa trái cửa lại.



"... Con nhỏ này vóc dáng rất khá..."



"... Tốt thì tốt, nhưng không tốt bằng Liễu Diệp Tiên, đó mới gọi là tiên nữ..."



Liễu Diệp Tiên được công nhận là giáo hoa, người đẹp thiện tâm, không mấy ai quen biết cô lại không ưa thích.



Người ái mộ rất nhiều, người theo đuổi càng nhiều.



"Tiên cái gì mà Tiên, cởi quần áo ra lên giường chơi thoải mái, đàn bà đều dâm đãng như nhau."



Một người trong đó gấp gáp không nhịn nổi, đưa tay muốn cởi quần áo Hướng Thụy Quân, kết quả bị một cánh tay bắt lấy.



Hướng Thụy Quân cười lạnh.



"Trực tràng của mày bị chơi nát, cũng thoải mái như vậy nhỉ?"



Không chờ người kia kịp phản ứng, một cước đạp trúng mặt, lực đạo mạnh mẽ đạp người lăn lóc ngã xuống giường.



Những người khác chậm một nhịp mới phản ứng.



Bọn họ là nam nhân, cấu trúc thân thể nam nữ khác nhau, khí lực người trước so với người sau lớn hơn.



Dưới tình huống bình thường cũng như thế.



Tận thế giáng lâm để hết thảy mọi thứ xáo bài.



Nữ tính sơ kỳ đúng là rất yếu thế, nhưng theo quá trình tận thế thâm nhập, dị năng tăng lên càng ngày càng dựa vào tinh thần, ưu thế bẩm sinh của nữ dị năng giả liền hiện ra.




Hướng Thụy Quân chịu đựng qua sơ kỳ thức tỉnh dị năng, lực lượng tương đương với nam giới trưởng thành.



Đặt ở kiếp trước không đáng chú ý, nhưng ở hiện tại đối phó mấy tên bình thường không biết sống chết cô tuyệt đối toàn thắng!



"Để tao xem thử trái tim bọn mày hình dạng thế nào, lạnh hay vẫn nóng."



Ngọn lửa màu đỏ cam bốc lên từ lòng bàn tay, tia điện lam lốp bốp vang lên, chớp nháy quanh thân cô.



Một màn quái dị khiến mấy tên nam nhân cảm thấy sợ hãi, men say bay hơn nửa phần.



"Yêu quái!"



"Yêu quái!"



"Quỷ kìa!"



Hướng Thụy Quân ở tận thế lâu ngày, có thói quen dùng lôi điện nổ đầu.



Hỗn hợp máu đỏ tươi lẫn óc bắn lên mặt cô, từng tế bào toàn thân đều đang run rẩy kích động —— máu tươi.



Cô thè lưỡi liếm sạch máu bên khóe môi.



Hương vị dễ ngửi hơn mấy người sống tận thế nhiều, nếm lấy sạch sẽ.



Nổ đầu giết người, lửa nóng đốt thi.



Nếu chẳng phải cô biết đây là người sống không phải Zombie đã nghĩ tách sọ đầu chúng ra.



Xử lý thi thể, Hướng Thụy Quân như không có việc gì ngâm nước nóng tại phòng tắm căn phòng, mặc vào chủ nhân của gian phòng—— Bộ thường phục hàng hiệu tên phú nhị đại kia mua ——Bộ đồ nam rộng bao phủ người khiến cô càng nổi bật vẻ mảnh khảnh.



Tận thế luôn thiếu tài nguyên.



Căn cứ lớn nhất đại lục Hoa Quốc cũng chính là căn cứ Liễu Diệp Tiên ở ngược lại tốt một ít, trái cây rau quả đều có đủ nhưng giá cả quá đắt, tài nguyên nước uống cũng thiếu thốn.




Cho dù dị năng giả thực lực tương đối mạnh như Hướng Thụy Quân, cũng chỉ có thể cách mỗi hai ngày lau một lần.



Mỗi ngày ngâm trong bồn tắm là điều không thể.



Không ——



Có một người có thể!



"Không gian còn linh tuyền, thật khiến người ta ghen ghét."



Hướng Thụy Quân nghĩ đến bàn tay vàng trong tay Liễu Diệp Tiên, cô nhìn thấy khuôn mặt bản thân trong kính lạnh lùng lại lộ vẻ tham lam.



Pháp tắc tận thế là người mạnh có được, kẻ thích nghi mới có thể sinh tồn, vì sinh tồn nhất định phải học được cách cướp đoạt tài nguyên có thể cướp.



Tam quan đạo đức...



Sớm bị năm năm tận thế ăn sạch.



Hướng Thụy Quân giải quyết xong, lặng lẽ rời khỏi biệt thự sườn núi, không để ý nam nữ dưới lầu như thú hoang.



Ký túc đại học có gác cổng, Hướng Thụy Quân chọn leo cửa sổ vào.



Vừa mở cửa, gian phòng sáng sủa một mảnh, mùi thịt nướng nồng đậm và bia xông thẳng vào khoang mũi.



Hướng Thụy Quân: "? ? ?"



Thấy Liễu Diệp Tiên nghe bảo bệnh không dậy nổi nằm sấp viết lách lên bàn, Tiểu Tú mập mạp chết bầm kia đang lột tôm uống bia.



"À nha, đã về rồi."



Bùi Diệp vừa nhìn đã biết Hướng Thụy Quân giết người.



Trên người cô ta mang mùi máu tanh nhàn nhạt, không tận lực phóng thích sát khí nên không nồng lắm, nhưng tuyệt đối đã mở sát giới.



Hướng Thụy Quân không để ý Bùi Diệp, hai mắt một mực khóa chặt ly nước trên bàn.



Ly đựng nước phân nửa, linh khí nồng nặc gần như lan tràn cả phòng.



Linh tuyền!



Bây giờ Liễu Diệp Tiên đã mở không gian?



Chẳng lẽ không phải sau tận thế giáng lâm?



Phát triển ngoài dự kiến khiến Hướng Thụy Quân sầm mặt.



Không gian linh tuyền trói định một lần duy nhất.



Liễu Diệp Tiên mở ra, cô đã không còn cơ hội.



Được rồi, không có không gian linh tuyền cô cũng có thể sống rất khá.



Hướng Thụy Quân lạnh lùng liếc mắt Liễu Diệp Tiên.



Đối phương gắt gao nhìn chằm chằm quần áo trên người cô.



"Thụy Quân, sao em lại mặc quần áo người khác?"



Còn là nam sinh?



Hướng Thụy Quân chặn lời.



"Tôi đã trưởng thành, không cần chị lo!"



Liễu Diệp Tiên giáo dục tương đối bảo thủ, trước hôn nhân tuyệt đối không thể phát sinh quan hệ, nhưng môi mấp máy hồi lâu cũng không mở lời dạy bảo gì.



Đều đã phát sinh, cô có thể nói gì? :