Nhân sinh tại nhân thế. Tâm sinh tại tấm lòng. Tình sinh tại mê luyến. Khổ sinh tại ái tình. Tình là mê luyến, là những giây phút ngọt ngào. Tình là khổ đau, là cả một đời lưu giữ. Tình là giấc mơ hạnh phúc. Tình là cả đời bình an. Tình, là cả thế giới đều chỉ có duy nhất bóng hình của người.
Say trong men tình chẳng khác nào như say trong chén rượu ngọt, lại mang đến chút hương vị chua chát cùng với tiếng lòng thầm lặng trong đêm. Yêu, người ta chỉ nguyện hướng mãi về một phía, giống như hoa hướng dương chỉ mãi nhìn về ánh mặt trời. Vầng tà dương sáng rực rỡ cùng chói lòa, ngọn lửa tình bùng cháy tựa khát khao. Bao nhiêu ước mơ, hạnh phúc, bao nhiêu hy vọng, niềm tin, cùng với gió, với mây, với cuộc đời này, tất cả đều khiến cho con người ta phải nhung nhớ.
Một lần rồi lại một lần, người cứ tiến tới, từng bước chậm rãi vào trái tim ta, nhưng lại vô cùng mạnh mẽ, mỗi bước đi là một dấu ấn - cái dấu ấn đặc biệt của người. Ta yêu người, yêu người bằng tất cả cuộc đời này của ta. Tựa như con người cần ánh sáng soi rọi, tựa như cây cần có nước tưới tiêu, tựa như ta cần có người ủ ấm ta trong những tháng ngày đen tối.