Tắm xong cô đã nằm chọn trong lồng ngực anh ngủ say. Thấy hơi thở đều đặn của cô Cố Phong Thần lúc này mới có thể tin được rằng cô đang yêu mình. Từ trước đến nay anh chưa từng rung động bởi một cô gái nào, trái tim anh như hóa đá dần theo năm tháng. Nhưng ông trời đã đẩy cô đến bên anh. Khiến anh yêu cô như điên cuồng. Xa cô có 2 tuần nhưng anh có những ngày không chịu nổi muốn gọi cho cô, muốn nhìn thấy khuôn mặt cô. Nhưng anh chỉ sợ người cô yêu không phải anh, chỉ sợ phải nghe cô nói chia tay. Bây giờ nghe được sự thật rồi, thế giới của anh lại trở về màu hồng đẹp đẽ. Đêm đó nhiệt độ rất lạnh, nhưng hai người vẫn cảm thấy ấm vì có đối phương ở bên. Triệu Y đã tìm nơi ngủ thoải mái nhất trong vòng tay anh. Cố Phong Thần nhìn cô ngọ nguậy chỉ muốn ăn thịt cô ngay lập tức \( Động vật hay gì anh?\). Ôm chặt cô, họ chìm sâu vào giấc mộng.
Sáng hôm sau mở mắt ra cô đã nhìn thấy anh, cảm giác này thật sự vô cùng an toàn. Có anh ở bên cô cảm thấy mình như là người phụ nữ hạnh phúc nhất.
\- Triệu Y, chúng ta đi đăng kí kết hôn đi. Anh ghé sát tai cô thủ thỉ.
Ôm lấy cổ anh cô hôn chụt một cái.
\- Đừng có mà vội vàng, em phải suy nghĩ có nên lấy anh không đã.
\- Em đừng có mà ăn rồi bỏ nha, em lấy đi hết của anh rồi, em phải chịu trách nhiệm . Cố Phong Thần trưng đôi mắt ngây thơ nhìn cô.
Triệu Y lúc này không thể không bật cười. " \- Người bắt đền phải là em mới đúng, anh sẽ chịu trách nhiệm chứ.
\- Đương nhiên muốn anh chịu trách nhiệm thì phải kết hôn và sinh cục cưng cho anh.
\- Em sẽ không lấy một tên sói như anh đâu.
\- Con sói như anh sinh ra chỉ có thể ăn một con mèo nhỏ như em thôi. Nói xong anh liền kéo chăn chùm lên và chuyện gì đến cũng đến. Hạ thân cô kéo đến cơn đau không đi nổi.
\- Cố Phong Thần, anh tính không cho em đi sao. Triệu Y hét lớn.
Cố Phong Thần cười lưu manh, anh bế em đến công ty là được chứ gì. Cô ném chiếc gối về phía anh.
\- Anh mau tìm ngay một bộ ga giường mới đến đây, nhìn hậu quả anh gây ra này. Thiên Thiên mà về không biết sẽ suy nghĩ chúng ta thế nào.
\- Suy nghĩ gì kệ con bé, chúng ta yêu nhau đường đường chính chính sao phải sợ.
\- Không sợ nhưng em sẽ rất xấu hổ đó. Mặt cô lúc này đang đỏ dần lên.
Lục tung căn nhà anh mới tìm được bộ ga giường khác, nó có vẻ đã lâu không sử dụng. Thay xong anh đem bộ ga kia đi giặt và phơi lên, từ đầu đến cuối cô không phải động tay vào, nhìn cách anh làm rất thuần phục cô nghĩ anh mà làm nội trợ sẽ rất tốt . Cố Phong Thần thấy cô nhìn mình cười khú khích anh lại gần.
\- Nhìn anh có gì đáng cười lắm hả
\- Đâu có, trông anh có hơi giống một bà nội trợ thôi mà.
\- Nếu muốn anh làm bà nội trợ thì cưới anh đi.
\- Anh muốn cưới đến thế à mà cứ nhắc suốt vậy.
\- Đúng vậy, để em dong chơi ở ngoài anh sẽ rất nhiều người nhòm nhó. Chi bằng trói em lại quanh người anh không phải sẽ rất tốt .
Triệu Y bật cười hôn anh một cái." Hôn nhân không đơn giản như anh nghĩ".
\- Anh không cần biết chỉ cần đối tượng là em đều đơn giản, đều xứng đáng.
\- Nào bây giờ về nhà thôi, em nhớ mấy chú cá nhỏ của em rồi.
\- Em nuôi cá từ bao giờ thế. " Từ một tuần sau khi anh đi, đồ vô lương tâm người ta khóc hết nước mắt cũng chẳng thèm gọi về.
\- Xin lỗi, anh sẽ chuộc lỗi bằng cách ở bên em cả đời. Anh bế cô ra xe rồi phóng về nhà.
Mộ người thấy cô và anh cùng trở về thì an tâm, cuối cùng họ đã làm lành.
\- Hai người về rồi ạ, đồ ăn sáng đã chuẩn bị xong. Thím Chu lên tiếng.
\- Em muốn lên cho cá ăn.
\- Lại ăn sáng đi, thím Chu sẽ giúp em cho cá ăn. Không có anh lại không ăn uống gì, trông em gầy còm đi đây này.
\- Còn không phải tại anh sao. Cô phụng phịu đi vào bàn ăn.
Anh đứng đằng sau nhìn theo , con mèo nhỏ này thật khiến anh không thể yên tâm nổi mà.
Én đây, Én quay trở lại rồi đây. Hihi