Lái xe như điên dại đến căn hộ của Thiên Thiên. Cố Phong Thần lúc này thể không thể suy nghĩ tỉnh táo được nữa, anh muốn nhìn thấy cô đến phát điên.
Tinh toong ...tinh toong... Chuông cửa liên tục kêu lên.
Triệu Y ngồi ngoài ban công ngắm bầu trời tuyết rơi thì bực bội
\- Thiên Thiên này nhà của mình mà còn bấm chuông làm gì không biết nữa.
Cô bước ra mở cửa nhưng người trước mặt không phải Thiên Thiên mà là Cố Phong Thần.
\- Anh đến đây làm gì. Cô lạnh lùng.
Nhìn thấy cô bình thường đến lúc này anh mới an tâm.
\- Anh đến đón em, chúng ta về nhà thôi Y Y.
\- Đừng gọi tôi như vậy, nghe nó giả tạo lắm. Anh về đi chúng ta kết thúc ở đây thôi.
\- Triệu Y em có biết mình đang nói gì không? Em giận dỗi cũng phải suy nghĩ đến anh chứ. Anh lớn tiếng nói.
Cô nhếch miệng cười " Anh đi với người phụ nữ khác không quan tâm đến tôi mà bây giờ lại trách tôi giận dỗi không suy nghĩ. Anh có thấy mình quá buồn cười không hả Phong Thần ".
\- Vậy tôi hỏi em, em ôm Hoắc Kiến Kiêu ở giữa phố thì thế nào. Em còn yêu hắn nhưng lại đến bên tôi đúng không. Em coi tôi là kẻ ngốc, là một kẻ thay thế đúng chứ. Cố Phong Thần lúc này không còn bình tĩnh nữa.
Cô khựng lại bất chợt không nói nhìn thẳng vào mắt anh.
\- Anh nhìn thấy nhưng không cho tôi giải thích mà rời đi, tôi gọi anh cũng không thèm trả lời, anh yêu nhưng chưa từng tin tưởng tôi. Có phải ở bên người phụ nữ khác anh vui lắm đúng không. Cô vừa nói nước mắt ấm ức vừa rơi. Cố Phong Thần anh nghe cho kĩ đây " Tôi không còn yêu Hoắc Kiến Kiêu, hôm đó ôm anh ta chỉ là cái ôm chia tay khi anh ta rời khỏi thành phố. Tôi cũng chưa từng có ý nghĩ coi anh là kẻ thay thế anh hiểu chưa".
Không thể kìm được nữa cô bật khóc nức nở, ấm ức trong lòng cuối cùng đã được nói ra.
Cố Phong Thần nghe cô nói thì không thốt nên lời.Triệu Y, em là yêu tôi đúng chứ, bấy lâu nay thì ra là tôi chưa đủ tin em, chưa đủ yêu em như tôi nghĩ. Anh dang tay ôm cô thật chặt. Triệu Y cố gắng giãy giụa, cô thật quá thất vọng với tình yêu của anh.
\- Buông tôi ra, đừng cố tỏ ra anh đang quan tâm tôi nữa.
\- Tiểu Y ngoan, đừng khóc . Xin lỗi vì không tin em, xin lỗi đã chưa đủ hiểu em.
Cô cố gắng đẩy anh ra nhưng anh ôm chặt quá.
\- Buông tôi ra, anh ở bên người khác đừng động đến tôi. Gọi cho anh suốt anh cũng không quan tâm vậy con lỗi là xong à.
Anh bật cười, thì ra đến cuối cùng cô gái nhỏ của anh vẫn ghen.
\- Anh và cô ta không có ở cùng nhau chỉ vô tình gặp ở New York thôi.
\- Vậy cô ta nói anh có phủ nhận đâu. Ngước đôi mắt ầng ậng nước lên, cô chất vấn.
\- Tại anh giận nên mới như vậy, xin lỗi em.
\-Tôi sẽ không tin anh nữa đâu. Cô vẫn còn giận dỗi.
Cố Phong Thần cúi cuống nâng cằm cô lên.
\- Không tin cũng phải tin. Chưa kịp phản bác cô đã bị chiếm chọn đôi môi.
Ưm.. cô đánh vào lưng anh nhưng chẳng nhằm gì. Anh giữ cố định gáy cô để hôn và tất nhiên sức lực của cô không còn nữa. Anh hôn từ từ, tách hàm răng cuốn lấy lưỡi cô. Cái cảm giác ngọt ngào này anh nhớ vô cùng. Khi biết không thể chối từ cô đã bắt đầu đón nhận anh hơn. Họ trao nhau cảm xúc chân thật nhất, hôn say đắm nhất. Cô không thể thở nổi nữa anh mới chịu buông ra. Cúi người xuống, anh vòng tay nhấc bổng cô lên đưa cô đến phòng ngủ. Cô bắt đầu luống cuống " Này anh định làm gì đấy hả. Đây là nhà của Thiên Thiên đó, nhỡ cậu ấy về bất chợt thì sao.
\- Con bé có ca phẫu thuật sẽ không về đâu, vậy nên đêm nay cố gắng chịu trận để bù hai tuần qua anh không ở bên nhé.
Và thế là Triệu Y đã bị anh quăng lên giường cởi quần áo và hôn vồ vập . Anh hôn môi, hôn đôi mắt xưng lên vì khóc rồi đến cổ, xương quai xanh đến ngực, bụng cô. Mọi nơi đi qua tất cả anh đều để lại những dấu hôn ám muội.
Anh mang lại kích thích, điều đó làm cơ thể cô nóng lên, cô bắt đầu khó chịu vặn vẹo.
\- Ưm.. Thần...em khó chịu.
Cố Phong Thần cười rất tà mị " Trả lời câu hỏi này xong anh giúp em thoải mái ".
\- Em có yêu anh không?
\- Anh còn hỏi câu này được nữa sao? Không yêu anh em sẽ ghen à, sẽ phản ứng với người phụ nữ khác mãnh liệt đến vậy à.
\- Tức là em có yêu anh không? Cố Phong Thần vẫn rất chờ đợi câu nói từ cô.
\- Có, rất yêu, em rất yêu anh Cố Phong Thần . Cô đang bị dục vọng lấn át cả giọng nói .
Anh vui vẻ trút bỏ tất cả và tiến vào sâu bên trong cơ thể cô. Hai thân người nóng ấm như hòa làm một giữa mùa đông lạnh. Căn phòng chỉ trong chốc lát mà tràn ngập mùi vị tình dục. Cô thoải mái mà rên rỉ nho nhỏ dưới thân anh. Cố Phong Thần ghé sát tai cô liếm nhẹ nói
\- Y Y sinh con cho anh nhé.
\- Ưm...ư... ừ cô vì hoan ái mất luôn lí trí.
Anh hài lòng liên tục ra vào rồi bắn \*\*\*\* \*\*\*\* bên trong cơ thể cô. Điều đó thật hạnh phúc, cô đã lịm đi trong vòng tay của anh. Bê cô vào phòng tắm rửa anh vẫn không quên hôn ngấu nghiến .
\- Triệu Y, anh yêu em, cả đời chỉ yêu mình em.
Én đây, én đây. Yêu các bạn rất nhiều???