Anh ngồi xuống giường để cô sấy tóc cho mình, nhìn vẻ chu đáo của cô trong lòng anh thật sự rất cảm động.
\- Nào xong rồi chúng ta đi ngủ thôi. Cô tắt máy sấy và lên giường.
Anh ôm cô ngủ trong cái không khí se lạnh chớm đông, tâm trạng rất thoải mái.
Sáng hôm sau dậy ăn sáng xong là hai người đi xe ra sân bay luôn. Ông bà Triệu nhìn con gái đi mà không cầm được nước mắt.
\- Nếu vất vả quá phải nói cho bố mẹ biết không được chịu đựng một mình. Thất Thiên Thu sụt sùi.
\- Bác gái yên tâm, con sẽ không để cô ấy vất vả đau ạ. Cố Phong Thần giọng chắc chắn.
\- Được, hai bác trông chờ cả vào con.
\- Thôi bố mẹ về đi, con phải lên máy bay đây. Tạm biệt.
Cô và anh vẫy tay rồi qua cửa kiểm tra, Máy bay cất cánh chỉ 2 tiếng là về đến thành phố C. Đặt chân xuống sân bay cô đã cảm nhận được cái lạnh của mùa đông thành phố. Đột nhiên hình ảnh đó lại ùa về. Cũng là mùa đông năm ngoái cô bị Hoắc Kiến Kiêu phản bội, nó như một vết sẹo khó mờ trong tim cô. Chỉ là bây giờ có Cố Phong Thần bên cạnh cảm giác cô đơn đã không còn nữa. Anh đã đem lại tình yêu nơi con tim cô trỗi dậy một lần nữa. Cố Phong Thần kéo cô lại gần.
\- Em đang nghĩ gì thế.
\- Em đang nghĩ năm ngoái vẫn lạnh nhưng chưa gặp anh, năm nay gặp rồi thật là tốt. Cô cười rất tươi.
\- Vậy lên em yêu anh rất tốt có phải không?
\- Anh chỉ giỏi tự luyến thôi. Cô bỏ anh lại đằng sau và đi ra xe.
Họ về nhà khi vẫn còn sớm nhưng hôm nay thời tiết khá lạnh hình như sắp có tuyết rơi nên cô lười chẳng muốn đi đâu. Còn anh dù làm cố rất nhiều công việc nhưng vắng đi một ngày giấy tờ cần anh kí đã chất cao như núi.
Anh cảm thấy mình hơi có lỗi với cô khi quá bận rộn công việc mà không dành nhiều thời gian cho cô.
\- Triệu Y ở nhà nghỉ ngơi, anh phải đến công ty đây. Anh nói xong định đi ra xe thì cô vội vàng chạy từ trên lầu xuống.
\- Hôm nay thời tiết báo có tuyết anh mang thêm áo tối về mặc vào kẻo lạnh. Anh mà cảm là em không chăm đâu đó.
Anh cười hạnh phúc lại gần hôn lên trán cô.
\- Em là nữ thần của anh đó Y Y.
\- Nào đi làm đi tài xế đang chờ anh kìa
Tiễn anh đi làm xong cô vào bếp pha một ly sữa uống cho ấm bụng. Hôm nay cô dự định sẽ nấu chút gì ngon ngon để tối cùng anh thưởng thức nhưng giờ mới là buổi trưa, đi ngủ đã rồi chiều tính tiếp. Cô thiếp ngủ đến ngang chiều thì bị chuông điện thoại đánh thức. Thấy số lạ cô hơi chần chừ nhưng vẫn bắt máy.
\- Alo, tôi là Triệu Y, ai đấy ạ.
Đầu dây bên kia im lặng không nói cô tính cúp máy thì một giọng nam quen thuộc vang lên.
\- Triệu Y, là anh Kiến Kiêu đây.
\- Anh gọi tôi có chuyện gì. Cô liền thay đổi thái độ.
\- Anh có chuyện muốn gặp em, chúng ta gặp nhau chút được không.
\- Tôi không còn gì nói với anh hết cả.
\- Gặp nhau lần cuối thôi, anh sắp rời khỏi thành phố rồi, sẽ không gặp em nữa.
Cô im lặng không nói , suy nghĩ một lúc cô đồng ý " Nhắn địa chỉ đi, bây giờ tôi đến".
\- Tại quán ăn xx, anh ở quán đợi em.
Cô xuống giường thay đồ, đằng nào cũng đi siêu thị mua đồ nấu bữa tối. Cô không nhờ tài xế mà bắt taxi đến quán. Vừa vào đến nơi cô đã nhìn thấy Hoắc Kiến Kiêu ngồi ở đó, trên bàn còn gọi rất nhiều đồ ăn. Cô bước đến gần ngồi xuống.
\- Anh hẹn tôi là có chuyện gì muốn nói.
\- Tiểu Y, em đến rồi sao, ngồi xuống ăn chút đồ ăn đã anh gọi rát nhiều món lúc trước em thích.
\- Đừng vòng vo nữa, món ăn trước kia thích đâu có nghĩa là bây giờ vãn thích. Anh vào thẳng vấn đề đi.
\- Chỉ là anh sắp rời khỏi đây nên muốn ăn cùng em bữa cơm chia tay thôi. Em sẽ không phiền chứ.
Cô im lặng nhìn anh, có vẻ chàng trai này thời gian qua đã trưởng thành hơn rồi.
\- Anh định đi đâu.
\- Anh cũng chưa định hướng được, chắc về quê trước đã. Hoắc Kiến Kiêu cười khổ " Triệu Y, nếu không phải anh sai liệu chúng ta có còn hạnh phúc".
\- Chúng ta ăn thôi, anh đừng nhắc đến chuyện cũ nữa tôi không nhớ nữa rồi.
\- Được, chúng ta ăn thôi.
Hai người ăn xong thì đi anh thanh toán rồi hai người cùng bước ra quán. Tuyết đầu mùa đã bắt đầu rơi, Cố Phong Thần hôm nay cố tình về sớm định mua chút bánh ngọt về cho cô nên đã đi đến tiệm bánh. Mở cửa bước xuống xe thì anh bỗng nhìn thấy cô đang đứng bên kia đường. Định vẫy tay gọi cô thì anh chợt nhìn thấy người đàn ông từ trong quán bước ra. Anh ta là bạn trai cũ của cô.
Bên này đường, Triệu Y định bắt xe đến siêu thị thì Hoắc Kiến Kiêu đến gần.
\- Y Y, anh có thể ôm em một cái tạm biệt không.
Cô ban đầu rất do dự nhưng vẫn đồng ý ôm anh một cái ôm chia tay.
Cố Phong Thần đứng bên này chứng kiến toàn bộ trong lòng bỗng như chết lặng. Anh đứng đơ ra đó tay đang nắm thành quyền.
Anh liền bước lên xe và rời đi luôn. Triệu Y vừa buông Hoắc Kiến Kiêu ra thì đã nhìn thoáng qua được bóng người Cố Phong Thần bước lên xe. Anh lái xe rời đi nhanh chóng khiến cô còn chưa kịp gọi. Không phải anh nhìn thấy rồi hiểu lầm chứ. Cô chạy vội sang bên kia đường bỏ lại Hoắc Kiến Kiêu ngơ ngác.
\- Phong Thầnn. Cô cố gắng hét to nhưng có vẻ anh đã đi mất hút và không nghe được nữa rồi.
Các bạn có đoán được nội dung tiếp theo là gì không? Nếu hóng thì comment cho tôi biết nhe??