Cùng ngày này 10 năm sau.Trong căn nhà lớn tiếng cười nói vui vẻ của mọi người đầy sức sống. Phía ghế sopha có cặp vợ chồng gần bốn mươi tuổi xuân, ngồi cạnh nhau khoác tay. Vẻ mặt rất đỗi trẻ như thời gian bỏ qua họ vậy. Phía trước bàn có một chiếc bánh gato socola trắng, được trang trí kèm theo dâu và chery với dòng chữ Happybirthday! Phía kia là Hân, càng lớn càng nghiêng nước nghiêng thành. Nước da trắng, cằm vline, đôi mắt sáng sâu, lông mi dài, từ Hân toát ra vẻ sang trọng thanh khiết như ngọc. Cô bé năm nay 15 tuổi.
- Chúc tiểu thư sinh thần vui vẻ!_ Một dàn người làm lên tiếng chúc, ai ấy hân hoan vui vẻ.
- Cảm ơn mọi người_ Nó mỉm cười nhẹ rồi ngó qua cửa sổ ra ngoài.
- Anh ta chưa về sao?_ Hân hỏi Tuấn.
Tuấn định trả lời thì cánh cửa bật mở. Phía ngoài là An bước vào, dẫn theo bên cạnh một cô gái xinh đẹp, mĩ lệ. Với nụ cười tươi trên môi. An đưa cho Hân một hộp quà bằng nhung đỏ, còn cô gái kia đưa cho Hân một bó hồng chúm chím xinh tươi.
- Đây là quà của anh chị, chúc em gái sinh thần vui vẻ nha._An đưa tay xoa đầu Hân
- Cháu chào hai bác, chị chào em_ Cô gái xinh xắn kia vui vẻ nói cười.
- Em cảm ơn. Chào chị_ Hân nói nhẹ nhàng.
- Giới thiệu với mọi người đây là bạn gái con. Cô ấy tên là Kiều Ngọc Hạ, bàn cùng bàn của con trong 7 năm học qua và cũng là bây giờ_ An vui vẻ ôm ngang người Ngọc Hạ
Hóa ra đây chính là cô bé năm nào đã làm quen với cậu. Cô tiểu thư này tính tình hiền lành lại thông minh, tài sắc vẹn toàn đúng là rất hợp với An.
- Ta sớm biết từ lâu rồi_ Nó chỉ cười cười.
- Con trai của ta nhanh gớm nhỉ. Hai đứa mau lại ngồi đi_ Hắn thì cười tít mắt.
Hai đứa lại ngồi bên cạnh Hân.
- Mau đốt nến đi_ Nó kêu người hầu.
Những ngọn nến xinh xắn nhanh chóng được thắp lên. Người hầu hạ màn che các ô cửa. Căn phòng lớn nay chỉ còn chút ánh nến tỏa sáng.
- Mau ước Hân_ An giục em gái.
Hân gật đầu, nhắm mắt ước gì đó rồi mỉm cười thổi nến.
- Con ước gì vậy?_ Hắn tò mò hỏi liền nhận được cái nhăn mặt của nó, 3 đứa trẻ thì bật cười.
- Sao ba hỏi kì vậy_ An lên tiếng trước em gái.
- Con ước ba thất nghiệp_ Hân nói rồi bật cười.
Cả nhà cười theo trừ hắn mặt đen thui.
- Thôi, con đùa đấy_ Hân thấy bố ỉu xìu trông tội nghiệp nên sửa lại câu.
- Con mới chả cái_ James nói rồi nhanh tay quệt lấy kem chát lên má của 3 đứa trẻ.
Cả ba đứa, đứa nào cũng sốc trước hành động của ba. Thế là cuộc đại chiến xảy ra. Cả 4 người họ thi nhau chát kem lên mặt nhau. Nhưng từ lúc nó vẫn không hề bị dính chút kem nào. Đột nhiên Ngọc Hạ thấy vậy thì chấm một ít lên mũi nó rồi cười. Cuộc chiến bỗng dừng lại theo. Hân, An và hắn đứng nhìn biểu hiện của nó rồi biểu hiện của Ngọc Hạ. An đang nghĩ số Hạ khổ rồi. Còn Hân thì lẳng lặng lắc đầu. Hắn nuốt nước bọt. Xưa nay chuyện nó tham gia mấy trò vui rất hiếm. Không xảy ra thì bình thường chứ xảy ra thì đảm bảo chuyện hot.
Thế rồi sắc mặt nó không những không tối đi..... Nó đưa tay gạt kem trên mũi rồi nhìn xuống tay. Và rồi bật cười. Tiếp đó liền bôi trả kem lên mặt Ngọc Hạ. Cả nhà tuy rất bất ngờ nhưng lại tiếp tục tham gia cuộc vui. Vậy là nó chấp nhận cô con dâu này rồi.
....
Sau trận chiến và bữa cơm chiều sung túc. An đưa Ngọc Hạ về. Còn James và Lexy có việc bận cần giải quyết nên đi vắng. Cả căn nhà bỗng chốc vắng lặng chỉ còn lại mình Hân trên phòng mình. Cô không buồn vì chuyện này bở cô đã có những giờ phút bên gia đình hạnh phúc lắm rồi. Ngồi mở nhạc, lăn trên dòng cá nhân facebook của mình đọc những lời chúc sinh nhật từ bạn bè người thân. Cái thì ngắn ngủn, cái thì dài dài dài. Đặc biệt họ chẳng có cái ảnh nào troll đc Hân cả. Cái nào cũng dễ thương đáng yêu vô đối. Thế rồi điện thoại rung lên tiếng thông báo tin nhắn. Cô lại giường lấy điện thoại xem. Mở tin nhắn mới đến. Số lạ...
"Hân à, anh xin lỗi em vì tất cả những chuyện đã qua. Tại anh mà khiến em tổn thương, anh đã không quan tâm em nhiều như những cặp đôi khác. Anh lại không có thời gian để ở bên em hàng tiếng đồng hồ. Nhưng những chuyện xảy ra với em không phải do anh làm. Mà là ba mẹ anh. Em hãy tha thứ cho anh lần này nhé. Nếu anh chỉ là một đứa con trai có thể cho em thời gian và sự quan tâm nhưng không có tiền bạc thì em có chấp nhận không? Chỉ cần một câu trả lời từ em, anh có thể bỏ tập đoàn của ba mẹ lại, anh chỉ cần mình em thôi. Rồi ta sẽ làm lại từ đầu. Anh yêu em, chúc em sinh nhật vui vẻ!"
Cô đọc xong những dòng tin nhắn, khóe miệng giật giật, có người yêu cô như thế sao? Bỏ tất cả để yêu cô. Họ cũng thật thông minh, bỏ gia đình thì đã có cô. Cô đây còn không phải mỏ vàng sao, mỏ kim cương ấy chứ. Làm như cô ngu lắm ấy. Chính mắt cô thấy anh đi cùng với đứa con gái khác, mua hoa, mua gấu, chở nhau đi chơi. Tưởng cô đây 16 tuổi mà không biết gì sao. Nực cười!
Nghĩ xong cô gọi điện cho Tuấn.
- Alo..._ Tuấn bắt máy.
- Chú, chú rảnh không?_ Hân hỏi.
- Nhị tiểu thư có gì cứ nói đi_ Tuấn đáp.
- Cháu sẽ gửi hình một người cho chú. Anh ta tính lừa đảo cháu. Chú xử lý anh ta sao cũng được miễn sao để anh ta đừng tới làm phiền cháu_ Hân nosi thẳng thắn.
- Có cần nói cho cô chủ không?_ Tuấn hỏi.
- Không cần đâu, đấy chỉ là một sai lầm nhỏ của tuổi trẻ mà thôi_ Hân lạnh lùng nói.
- Vâng thưa cô_ Tuấn nói rồi cúp máy.
Hân gửi một vài tấm hình của cậu ta rồi xóa luôn cả album những gì liên quan. Cho số điện thoại vào danh sách hạn chế.
Vậy là sau tất cả mẹ nào con nấy. Ta lại có được một bức chân dung mới về một người con gái mới, tên khác, nhưng vẫn một trái tim cũ, lạnh giá, lạnh tới nỗi người bên cạnh cũng run. Rồi cuối cùng ai sẽ làm trái tim ấy tan chảy, thành một thứ gì đó khác, ấm áp và đậm hương vị yêu thương. Và liệu Hân có được một kết cục viên mãn giống với tần tượng trong lòng cô - Người mẹ mà cô yêu quý? Còn cô, cô không mong mình sẽ nói với người mình yêu 6 chữ:"Xin lỗi, em là ác quỷ!"