Ba tháng sau.
Cuối cùng bộ phim của Băng Thủy và Minh Triết cũng đã hoàn thành. Rất nhiều Fan hâm mộ đẩy thuyền hai người mà đâu biết rằng họ đã cập bến từ lâu.
- Chào hai người! Hôm nay thì bộ phim cũng đã đóng máy và công chiếu, đây là bộ phim đóng máy nhanh nhất mà chúng tôi từng được xem khiến cho rất nhiều người tò mò nhân vật trong đó như hai người ngoài đời vậy, có thể giải đáp câu hỏi thắc mắc này của tôi và cũng như của tất cả các Fan ở đây không?
Nghe cô MC hỏi thì cô nhìn Minh Triết với ý định tính hỏi xem cô trả lời hay anh trả lời thì anh mới lên tiếng.
- Theo như mọi người đã biết thì tôi và cô ấy cũng đều là diễn viên chuyên nghiệp chỉ cần quay một lần là đã có thể thành công. Tính tôi như mọi người đã biết, không thích lề mề nên làm việc với tôi cũng phải theo tính tôi.
Nghe anh trả lời có ý tránh né về mối quan hệ của hai người khiến các Fan và cô MC cũng là một trong các Fan của hai người càng khẳng định về mối quan hệ của hai người.
- Không biết mẫu người con gái mà anh thích như thế nào vậy ảnh đế Chu?
Nghe cô MC hỏi Băng Thủy cũng có chút tò mò ngồi im lặng, nhìn anh mà lắng tai nghe. Minh Triết nghe được câu hỏi của cô ấy thì nhếch môi cười khiến ai nấy cũng phải điêu đứng trước vẻ đẹp của anh, sau đó anh nhìn sang Băng Thủy mà trả lời.
- Tôi yêu em!
Câu nói của anh khiến cả hội trường ngưng động sau đó là hàng loạt tiếng hò hét vỗ tay reo hò, đến cả cô cũng bị bất ngờ với câu nói của anh, lúc này cô MC mới lên tiếng hỏi.
- Phải chăng đây là lời tỏ tình của ảnh đế dành cho Băng Thủy sao?
Nhưng không để cho mọi người reo vui, sự nghi ngờ của MC và sự ngại ngùng của Băng Thủy anh đã nhếch mép mà lên tiếng.
- Đó là lời thoại trong bộ phim ấy đã bị cắt.
Nghe đến đây ai nấy buồn thiu mà chán nản kể cả co cũng nhếch môi tự giễu.
- À...vậy còn Băng Thủy! Mẫu hình lý tưởng về người con trai của cô là gì?
Lúc này cô mới được lên tiếng ngước mắt lên nhìn nở nụ cười tươi mà nói.
- Là ảnh đế Minh Triết đấy ạ.
Lại một lần nữa tiếng reo hò vang lên, trong tiếng ồn ào ấy cô đã bồi thêm một câu.
- Ảnh đế là người giỏi như vậy thì tất nhiên là ai cũng mong muốn có một người bạn trai như anh ấy mà.
- Vậy có thể cho chúng tôi biết trong bộ phim có bao nhiêu cảnh hôn không?
Minh Triết ôm miệng cười mà trả lời:
- Chúng tôi đóng phim có lẽ không thể đếm được có bao nhiêu cảnh hôn nhưng có lẽ khán giả sẽ biết được có baoo nhiêu đấy.
Anh ngước mắt nhìn về phía khán giả mà nhìn. Mọi người được anh nhắc đến thì vui mừng mà hô to.
- CÓ 27 CẢNH HÔN.
Nghe con số mà MC sốc đến cả Băng Thủy cũng không ngờ tới lại nhiều như vậy. Vì thời hạn chương trình có giới hạn nên cũng rất nhanh chóng mấy câu hỏi và trả lời cũng đã kết thúc chương trình mặc dù câu hỏi còn rất nhiều.
...
Hôm nay là ngày mà cô và Tử Phong ra tòa để ly hôn, việc hai người ly hôn ông bà Dương đều không hề biết vì sợ nếu để hai người biết thì họ không thể ly hôn được. Cô sống với Tử Phong đã quá mệt mỏi rồi nào ngờ đêm qua anh lại chấp nhận ly hôn. Lúc đầu cô có chút nghi ngờ sau đó được anh khẳng định thì cô mới chắc chắn rằng ly hôn là thật.
Cô có chút buồn cũng có chút vui cứ nghĩ như một giấc mơ vậy.
- Thưa cô! Cô có chắc muốn ly hôn không?
Nghe người làm thủ tục hỏi thì cô chắc nịch mà trả lời.
- Đúng! Tôi muốn ky hôn.
Người làm thủ tục lại tiếp tục hỏi.
- Cô có thể nêu cho tôi biết ly do được không? Có lý dô chúng tôi mới có thể làm thủ tục được.
Nghe cô ấy hỏi vậy thì cô có chút ngập ngưng buồn thiu mà trả lời.
- Có lẽ là do chúng tôi không hợp ngay từ đầu. Chúng tôi kết hôn ngay từ đầu đã là sai trái rồi, một cuộc hôn nhân không tình yêu, sóng với nhau như người xa lạ, ở chung một căn nhà mà rất ít khi gặp nhauthif thử hỏi coi đó có phải là một cuộc hôn nhân không?
Nghe cô nói người làm thủ tục có chút lắc đầu mà thở dài.
- Chúng tôi có thể làm cho cô thủ tục ly hôn nhưng phải có mặt của chồng cô ở đây thì mới có thể làm thủ tục tiếp được.
Nghe cô ấy nói vậy cô cũng có chút tò mò. Rõ ràng đêm qua hai người đã hẹn tám giờ sáng nay đến cục dân chính làm thủ tục ly hôn vậy mà đã gần mười giờ rồi vẫn chưa thấy anh đâu trong lòng Băng Thiên có chút bất an.
Anh là người rất đúng giờ nhưng không hiểu sao đến giờ này rồi mà vẫn chưa thấy anh đâu, mới bước ra khỏi nhà thôi trong lòng cô đã có chút bất an rồi không phải vì sợ anh không ly hôn với cô mà sợ anh bị điều gì đó bất chắc đến với anh.
Đột nhiên tiếng điện thoại của cô vang lên, màn hình hiện lên ba chữ "trợ lý Lê". Băng Thiên vội nhấc máy trả lời.
- Sao vậy?
- {Cô chủ! Không hay rồi, thiếu gia bị tai nạn xe rất nghiêm trọng đang được cấp cứu trong bênh viện XX}
Nghe đến đây tay chân cô dụng rời vội đứng lên chạy ra ngoài thì bị người làm thủ tục gọi lại:
- Tiểu thư! Còn hợp đồng ly hôn?
- Cô bảo lưu nố đi sau chúng tôi đến sau.
Nói rồi cô lao như bay ra ngoài rồi phi thẳng xe đến bệnh viện
...
Tại bệnh viện.
- Trợ lý Lê! Anh ấy sao rồi?
- Cô chủ! Vẫn đang còn phẩu thuật.
Lúc này cánh cửa phòng cấp cứu bật mở ông bác sĩ bước ra thở phào nhẹ nhõm.
- Bác Lý! Anh ấy sao rồi?
- Thằng bé qua cơn nguy kịch rồi nhưng cần phải theo dõi kỹ hơn.
Nói rồi ông ấy bước đi anh cũng đã chuyển qua phòng chăm sóc đặc biệt.
Không phải để mọi người chờ lâu anh cũng đã thức dậy.
- Tử phong! Con sao rồi?
Thấy bà niềm nở đi đến nắm tay mình nhưng bị anh rụt lại đưa ánh mắt xa lạ nhìn bà mà hỏi.
- Người là ai?
Nghe câu hỏi của anh ai nấy cũng im lặng.
- Thiếu gia! Bà ấy là mẹ anh.
Lúc này trợ lý Lê mới lên tiếng nói.
- Còn đây là ba anh!
Tử Phong day đầu đau nhức của mình nhưng rồi ánh mắt anh chạm vào cô gái có khuôn mặt khá xinh đang đứng một góc nhìn trộm anh mà lo lắng. Lúc này anh mới lên tiếng hỏi.
- Còn cô ấy!
- Cô ấy là vợ anh.
Nghe trợ lý Lê nói vậy anh mỉm cười gọi cô lại.
- Lại đây!
Nghe giọng anh khiến cô rùng mình nhưng vui mừng vì anh đã khỏe. Cô bước lại gần anh thì bị anh nắm lấy cánh tay ôm lấy cô đầu tựa vào bộ ngực cô mà kêu lên làm nũng:
- Vợ ơi!