Xin Đừng Buông Tay Anh!

Chương 92: Nói rõ lòng mình.




Sau khi Từ Tuấn bỏ đi, Mộng Dao vốn dĩ có định đuổi theo để giải thích cho anh nhưng đột nhiên lúc này Tống Tri Hành lại đột nhiên ho lên mấy tiếng.

Giọng nói của anh trở nên thều thào.

“Khát nước quá.”

Mộng Dao lại không thể bỏ mặc Tống Tri Hành được. Cô chỉ đành từ bỏ việc đuổi theo Từ Tuấn và đi rót cho Tống Tri Hành một cốc nước.

Cô đỡ anh ngồi dậy và kiểm tra nhiệt độ trên trán cho anh.

“Tống Tri Hành, anh cảm thấy như thế nào rồi?”

“Hôm qua anh bị làm sao vậy?”

“Anh bị ngất đi và em đã đưa anh vào trong này.”

Tống Tri Hành vậy mà lại ôm lấy Mộng Dao rồi tựa đầu lên vai cô.

“Anh mệt mỏi quá Mộng Dao à. Em ở lại chăm sóc anh được không? Đừng rời xa anh.”

Bây giờ Tống Tri Hành đã biết nắm lấy tâm lý lòng trắc ẩn của Mộng Dao rồi. Không chỉ vậy anh lại còn cả lợi thế rằng cô đã chịu tha thứ và cho Tống Tri Hành một cơ hội.

Điều mà cả đời này Từ Tuấn có mong cũng chẳng được.

Mộng Dao nhớ đến những lời của Từ Tuấn đã hỏi cô.

Tại sao cùng đều là người cũ của cô. Một bên là bạn trai cũ, một bên là chồng cũ. Vậy mà cuối cùng tại sao cô lại có thể tha thứ cho Tống Tri Hành còn Từ Tuấn lại không?

Có lẽ là bởi vì trước đây tình cảm của cô và Từ Tuấn sớm đã xác định quan hệ. Cũng giống như anh nói, anh yêu thương cô, chiều chuộng cô, luôn nghĩ cho cô. Cả hai còn dự định tiến đến hôn nhân.

Cho nên lúc biết tin anh phản bội cô, lòng cô đau đớn như bị ai đó xé toạc. Cô biết rõ anh yêu mình, cho nên tổn thương anh gây ra cho cô rất sâu sắc.

Còn từ đầu đến cuối Tống Tri Hành chưa từng nói yêu cô một lần nào. Ngay từ đầu đã là cô đơn phương tình nguyện trong đoạn tình cảm này. Ngay từ đầu cô đã biết vị trí của mình là ở đâu trong trái tim anh.

Cho nên cô chưa từng hy vọng gì nhiều về chuyện anh sẽ yêu cô. Cho dù anh đối xử với cô không tốt hay là chuyện anh vẫn còn yêu Trình Ý, đối với Mộng Dao mà nói, không có gì xa lạ cả. Nỗi đau bi lụy ấy cũng là mình cô tự mình gánh lấy.

Đối với một người, vết thương mà người đã từng nói yêu bạn, đã từng thề non hẹn biển với bạn, đối tốt với bạn, từng cho bạn vị trí đặc biệt mà bạn từng nghĩ là cả đời trong trái tim họ rồi lại làm đau bạn nó sâu sắc hơn người vốn dĩ chưa từng cho bạn chút hy vọng nào.

Cho nên khi Tống Tri Hành tìm đến gặp cô, đem cho cô chút hy vọng. Còn khi anh nói anh cần cô, anh đã yêu cô rồi. Nó khiến cho trái tim vốn dĩ đã nhiều vết thương của cô được chữa lành.

Cuối cùng cô cũng làm lay động trái tim anh. Khoảnh khắc anh nói anh không còn yêu Trình Ý nữa, cảm giác tồn tại trong trái tim của anh khiến cho cô hạnh phúc. Giống như cô đã chờ đợi rất lâu, rất lâu lời yêu thương chân thành của anh.

Chúng ta rồi sẽ lại yêu, không phải người cũ mà là theo một cách mới.

“Tống Tri Hành, anh có nhớ những lời đêm qua anh nói với em không? Anh sẽ mãi mãi yêu em chứ? Anh sẽ không bỏ mặc em nữa chứ? Sẽ không khiến em phải đau lòng nữa chứ? Trái tim này đã vỡ tan nát thành trăm mảnh vốn dĩ khó khăn lắm mới có thể chắp vá lại nguyên vẹn. Nếu như anh không yêu thương nó. Vậy cũng xin anh đừng làm tổn thương nó.”

Tống Tri Hành nghe những lời nói nghẹn ngào của cô, anh liền không thể nhịn được mà áp hai tay lên má cô, đôi môi anh nhanh chóng chiếm lấy môi cô.

Nụ hôn vội vàng nhưng quá đỗi ngọt ngào của anh khiến cho trái tim trong lồng ngực của cô không ngừng đập rộn ràng.

Đầu lưỡi ngọt ngào khẽ tách đôi môi nhỏ mềm mại của cô ra, đẩy chiếc lưỡi ẩm ướt vào bên trong, khẽ cảm nhận tất cả vị ngọt từ đôi môi cô.

Hai người hôn nhau không muốn rời. Đây cũng là lần đầu tiên anh chủ động hôn cô trong tình trạng hoàn toàn tỉnh táo. Điều đó khiến cho Mộng Dao càng thêm hồi hộp đến không thở nổi. Mãi một lúc sau anh mới chịu luyến tiếc mà buông môi cô ra.

Anh cụng trán mình vào trán cô nhìn cô đầy âu yếm.

“Dao Dao, anh sẽ không khiến em rơi nước mắt thêm một lần nào nữa. Tin anh một lần đi có được không, Dao Dao. Anh yêu em.”

Nghe xong những lời nói đầy cảm động của Tống Tri Hành khiến cho Mộng Dao cảm thấy hạnh phúc như vỡ òa. Cô có nghe nhầm không? Hay tất cả chỉ là một giấc mơ?

“Đừng khóc! Anh đã nói là không muốn thấy em khóc vì anh rồi kia mà.”

Tống Tri Hành lau đi những giọt nước mắt trên mi cô rồi ôm cô vào lòng. Anh cảm thấy trước đây mình thật là ngu ngốc biết bao.

Đem cả thanh xuân ra để đuổi theo một người không yêu mình. Anh từng bất chấp tất cả để ở bên cạnh cô, thậm chí là dùng mọi thủ đoạn để cô trở thành người phụ nữ của mình.

XIN LỖI MỌI NGƯỜI, HÔM QUA EM ĐI LỄ NÊN KHUM ĐĂNG CHAP ĐƯỢC Ạ.