Xin Đừng Buông Tay Anh!

Chương 20: Phó nhược hằng phát hiện sự thật.




“Mẹ, con không yêu cô ấy nên không thể cưới cô ấy hay cho cô ấy danh phận được.”

“Được, vậy thì bây giờ một là mẹ sẽ từ mặt con, hai là con đến nhà xin đón con dâu và cháu nội về cho mẹ.”

“Mẹ có biết cô ấy là ai không?”

“Là ai?”

“Là Phó Mộng Dao, em gái của Phó Nhược Hằng. Nên con không thể cưới cô ấy hay cho cô ấy danh phận được.”

Hèn gì bà cứ cảm thấy cô gái này quen quen, thì ra lại là em gái của Phó Nhược Hằng, bạn thân của Trình Ý. Hèn gì Tống Tri Hành lại tỏ ra khó chịu như vậy.

Nó khiến cho anh rơi vào tình huống khó xử. Anh yêu Trình Ý, hận Phó Nhược Hằng nhưng lại cưới bạn thân của Trình Ý thì làm sao mà anh chấp nhận được?

“Nhưng con cũng không thể ép con bé phá thai được. Con cái là lộc trời cho. Con có biết ở ngoài kia có bao nhiêu người ao ước có được một đứa con không? Huống hồ chi đứa bé này là con cháu của Tống gia. Mẹ làm sao có thể để cho huyết mạch nhà ta bị hủy vì một quyết định nóng vội của con được?”

Nếu như đứa trẻ đã xuất hiện vậy thì chắc chắn là bà không thể để cho anh làm chuyện tàn nhẫn như vậy được. Anh có thể không yêu cô nhưng bà lại không thể không cần cháu của Tống gia. Biết đâu được cả đời này anh cũng sẽ không chịu kết hôn thì sao?

Nhưng Tống Tri Hành lại không vui một chút nào. Bây giờ mẹ anh đã biết đến sự tồn tại của đứa bé, bà lại rất mong có cháu, làm sao bà có thể chấp nhận cho anh phá bỏ nó đây?

Tạm thời anh chỉ có thể để cho Mộng Dao trở về nhà. Vậy mà đến khi về nhà mẹ anh lại cũng không bỏ qua cho anh. Bà muốn Tống Tri Hành đón Mộng Dao về cho bà chăm sóc.

Làm sao có thể để cháu nội của bà ở bên kia một mình được. Với lại nếu như để nhà họ Phó biết được Mộng Dao có thai mà bên phía Tống gia vẫn trưng mắt ra đó thì làm sao mà họ chịu để yên cho được.

Tống gia và Phó gia là hai gia tộc lớn, nếu như đấu đá lẫn nhau thì đương nhiên chẳng có bên nào được yên ổn cả.

Nhưng phải cái Tống Tri Hành là một tên đầu đá, anh nhất quyết không chịu đón Mộng Dao về.

Chuyện Mộng Dao đến bệnh viện cuối cùng cũng đã lọt vào tai Phó Nhược Hằng. Một bác sĩ ở đó đã báo lại thông tin Tống Tri Hành sắp xếp cho Mộng Dao làm phẫu thuật phá thai.

Anh tức giận nhanh chóng bắt chuyến máy bay sớm nhất trở về Bắc Thành. Anh nhất định sẽ phải dạy cho tên Tống Tri Hành đó một bài học.

Yêu Trình Ý không được, bây giờ lại quay ra làm em gái anh có thai sao? Còn sắp xếp cho cô làm phẫu thuật để qua mắt anh.

Hắn ta coi anh bị mù hả?

Mộng Dao tuy bình thường hơi ngổ ngáo và thích cự cãi với anh nhưng lại là cô em gái duy nhất của anh. Ai động đến cô chẳng khác nào như đang chọc giận anh.

Trước giờ anh chưa từng để cho Mộng Dao chịu bất kỳ nỗi uy khuất nào. Nếu như bây giờ Tống Tri Hành không giải thích cho rõ ràng thì không xong với anh đâu.

Vừa về đến nhà, Phó Nhược Hằng đã xông thẳng vào phòng Mộng Dao. Anh làm cho mặt mày cô tái mét mà đánh rơi cả ly sữa đang uống dở trên tay.

“Anh hai…”

“Mộng Dao, có phải Tống Tri Hành làm em có thai không?”

Cô không biết tại sao anh lại biết được tin tức này nhanh như vậy. Chẳng lẽ là Trình Ý đã nói với anh sao? Nhưng chẳng phải cô đã hứa với Mộng Dao là sẽ tạm thời không nói ra sao?

“Hôm nay hắn dẫn em đi phá thai có đúng không?”

“Anh hai…”

“Nói!” Phó Nhược Hằng tức giận hét vào mặt Mộng Dao làm cho cô giật bắn người mà vội vàng gật đầu.

“Dạ.”

“Tại sao không nói cho anh biết?”

“Em sợ…”

“Sợ cái gì? Thằng khốn đó! Sao nó dám làm ra loại chuyện đốn mạt đó với em chứ? Anh sẽ lột da nó xuống làm thảm cho em chà chân.”

“Em chính là sợ anh sẽ làm như vậy đó. Chuyện này không phải là lỗi của một mình Tống Tri Hành đâu, là do hôm đó tụi em say quá.”

“Vậy tại sao hắn không chịu trách nhiệm mà lại bắt em đi phá thai?”

“Bởi vì anh ấy không yêu em, chúng em không có tình cảm thì không thể giữ lại đứa bé được.”

Lúc này Trình Ý vừa mới đi làm về, nghe người làm nói Phó Nhược Hằng hôm nay vừa về đến nhà thì trông vô cùng tức giận mà lao lên phòng thì Trình Ý đã có một dự cảm không lành rồi.

Cô liền lập tức chạy lên xem, Phó Nhược Hằng đang nắm chặt lấy cổ tay của Mộng Dao. Trình Ý liền chạy đến muốn để anh bình tĩnh trở lại.

“Nhược Hằng, anh bình tĩnh lại đi. Mộng Dao đang có thai đó. Không được kích động đâu.”

“Trình Ý, đến ngay cả em cũng tìm cách giấu anh. Rốt cuộc mọi người có xem anh là người nhà hay không?”