Xin Chào Thiếu Tướng Đại Nhân

Chương 506




Chương 508:

 

Tống Cẩm Ninh vội vàng gật đầu, “Mẹ cũng muốn biết năm đó đã xảy ra sai sót ở chỗ nào. Con yên tâm, mẹ nhất định sẽ phối hợp điều tra.”

 

Không chỉ có chuyện của tổ điều tra, còn có vụ kiện Bạch Cẩn Nghi, cũng cần Tống Cẩm Ninh ra mặt.

 

Lúc này, Hoắc Thiệu Hằng chợt nhớ tới Cố Niệm Chi, anh rất muốn Cố Niệm Chi làm luật sư biện hộ cho Tống Cẩm Ninh, nhưng Cố Niệm Chi mới chỉ tốt nghiệp đại học, không biết có tư cách ra biện hộ ở tòa án hay không.

 

“Vâng, vậy mẹ nghỉ ngơi sớm đi ạ!”

 

Hoắc Thiệu Hằng không quấy rầy bà nữa, xoay người rời đi.

 

Khi xuống cầu thang, anh lại gọi điện thoại cho Cố Niệm Chi.

 

Không ngoài dự đoán của anh, Cố Niệm Chi vẫn chưa ngủ.

 

Cô nhận điện thoại của Hoắc Thiệu Hằng rất nhanh, lầu bầu nói, “Hoắc thiếu, có chuyện gì ạ?”

 

Hoắc Thiệu Hằng vừa đi ra ngoài, vừa hỏi cô, “Niệm Chi, bây giờ em có đủ điều kiện làm luật sư biện hộ trêи tòa án không?”

 

Cố Niệm Chi nghe thấy thế liền trở nên hăng hái hẳn, “Luật sư biện hộ ấy ạ? Hoắc thiếu, anh muốn thưa kiện sao?”

 

“… Nói tới thưa kiện sao em hưng phấn thế?” Hoắc Thiệu Hằng không nhịn được, bật cười nói: “Không phải anh, là mẹ của anh… kiện Bạch Cẩn Nghi.”

 

Kiện Bạch Cẩn Nghi, thật ra quan trọng nhất là kiện về cái chết của bác gái cả La Hân Tuyết.

 

Nhưng vụ án La Hân Tuyết, nguyên cáo là bên viện kiểm sát, Cố Niệm Chi không thể làm luật sư cho viện kiểm sát được. Đương nhiên, cô sẽ không làm luật sư cho bị cáo là Bạch Cẩn Nghi.

 

Tống Cẩm Ninh kiện Bạch Cẩn Nghi chỉ là vụ kiện phụ thêm vào đó, vị trí luật sư đại diện này, nếu Cố Niệm Chi có đủ điều kiện, vẫn có thể đảm nhiệm.

 

Cố Niệm Chi hiểu rõ ý của Hoắc Thiệu Hằng, vội nói, “Em có thể ra tòa biện hộ, chỉ cần có một luật sư nổi tiếng có phẩm chất tốt viết giấy đảm bảo cho em là được.”

 

“Ồ? Em còn cần có người viết giấy đảm bảo nữa sao?”

 

“Vâng, em đã tốt nghiệp rồi nhưng chưa đủ kinh nghiệm, tạm thời còn chưa xin được giấy phép hành nghề luật sư.” Cố Niệm Chi rầu rĩ không vui, “Em có kinh nghiệm thực tập nửa năm ở Quốc hội Mỹ, còn cần thêm nửa năm kinh nghiệm thực tập trong nước nữa thì mới có thể lấy được giấy phép hành nghề luật sư.”

 

Nhắc tới kinh nghiệm thực tập ở Quốc hội Mỹ, Hoắc Thiệu Hằng không thể không nghĩ tới Hà Chi Sơ.

 

Chính Hà Chi Sơ đã cho Cố Niệm Chi cơ hội này, để cô có thể thực tập nửa năm ở Quốc hộc Mỹ.

 

Nhưng nếu Cố Niệm Chi cần người đảm bảo, Hoắc Thiệu Hằng có thể tìm cho cô rất nhiều luật sư đủ tư cách.

 

Đã không còn là vấn đề gì to tát, Hoắc Thiệu Hằng liền an tâm, “Vậy em chuẩn bị một chút đi, làm luật sư biện hộ cho mẹ anh.”

 

Cố Niệm Chi vô cùng vui vẻ đồng ý, chuẩn bị ngày mai bắt đầu ôn tập lại các điều khoản luật để làm chuẩn bị cho việc Tống Cẩm Ninh kiện Bạch Cẩn Nghi.

 

Hoắc Thiệu Hằng lại bảo cô đi ngủ, sau đó mới cúp máy rồi ra khỏi biệt thự, đi vào nơi Cục tác chiến đặc biệt giam giữ người tình nghi và phạm nhân, đương nhiên, cũng có chỗ ở cho người làm chứng.

 

Hoắc Thiệu Hằng sai người giam những vị khách đó vào nơi dành cho người tình nghi.

 

Về lý thuyết mà nói, những người này đều có khả năng tiết lộ bí mật, cho nên đều coi như người tình nghi.

 

Trong những người anh đưa về, có cả Bạch Duyệt Nhiên và Bạch Sảng là hai người mà thành viên trong Cục tác chiến đặc biệt quen thuộc.

 

Nhưng tất cả mọi người đều đang làm việc công, do đó cũng không ai vì nể tình riêng mà thả Bạch Duyệt Nhiên ra.

 

Hoắc Thiệu Hằng đi vào nơi tạm giữ người tình nghi, tới nơi tạm giữ Ôn Thủ Ức và Hà Chi Sơ trước.

 

Hai người họ bị tạm giam tại hai căn phòng vô cùng chật hẹp cạnh nhau.

 

Hoắc Thiệu Hằng đứng ở cửa ra, chắp tay sau lưng, nhìn từng phòng tạm giam Hà Chi Sơ và Ôn Thủ Ức một chút, cuối cùng chỉ vào phòng tạm giam Hà Chi Sơ, “Mời luật sư Hà ra hỗ trợ điều tra.”

 

“Thiếu tướng Hoắc, thân thể Giáo sư Hà chúng tôi có chút không thoải mái, xin hỏi anh có thể cho anh ấy ở cùng phòng với tôi được không?”