Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xcom

Chương 23 : Bắt giữ Sectoid (1)




Chương 23 : Bắt giữ Sectoid (1)

Citdel, phòng nhiệm vụ

Commander nhìn vào hologlobe đanh phát sáng. "Nó vừa hạ cánh?"

Bradford trả lời. "Chúng tôi phát hiện ra nó cách đây nửa giờ. Dựa trên các dấu hiệu năng lượng và nhiệt lượng thấp, nó có thể đã ở đó vài giờ."

"Kích thước?"

" Dựa theo hình ảnh vệ tinh cung cấp thì theo tính toán nó khoảng bằng chiếc UFO lần trước chúng ta đột kích."

" Hừm, bất kể chúng đang làm gì, chúng ta sẽ p·há h·oại nó."

" Tôi chuẩn bị skyranger. Ngài có muốn tập hợp đội ?"

Commander gật. " Để tôi lo liệu."

Bradford đang ghi ghi chú trên máy tính bảng của mình. "Tuân lệnh. Cho tôi xin phêp hỏi ngài rằng buổi gặp mặt với Thủ tướng có diễn ra tốt đẹp?"

Commander mỉm cười. "Tốt đẹp. Nhờ có Isarel trở thành đồng minh, trong vòng vài ngày tới các đặc vụ Mossad sẽ được cử đến."

" Zhang chắc hẳn rất vui. Nhưng tôi không chắc chúng ta nên chia sẻ công nghệ với họ."

" Chúng ta chia sẻ công nghệ cũ. " Commander đính chính. " Hơn nữa chúng ta sử dụng chúng một cách khôn ngoan, cung cấp nhỏ giọt để họ luôn phải dựa vào chúng ta."

Bradford cau mày. "Điều đó có thể phản tác dụng, Tôi đánh giá ông ta là người không dễ bị thao túng như vậy."

" Tôi không gọi nó là thao túng." Commander chỉnh sửa. " Hiện tại họ đang hưởng lợi trong vụ trao đổi này. Đến khi nhận được các bản thiết kế cao cấp hơn thì họ sẽ gặp phải vấn đề lớn."

Bradford suy ngẫm. " Mảnh vỡ v·ũ k·hí và hợp kim ngoài hành tinh".

Khóe miệng Commander nhếch lên." Chính xác. Và cấm Isarel điều động q·uân đ·ội chiến đấu với người ngoài hành tinh, chỉ có một nguồn cung duy nhất mà thôi."

"XCOM."Bradford hiểu ra.

" XCOM" Commander khẳng định." Miễn là chúng ta cho họ một ít, họ cũng phải có thứ để trao đổi."

"Tuy nhiên," Bradford nghe có vẻ không thuyết phục. "Điều gì xảy ra khi Thủ tướng nhận ra ông ta bị chơi?"

"Tôi không lo lắng về vấn đề đó," Chỉ huy trấn an. "Nowinski là một nhà lãnh đạo thông minh, nhưng dễ đoán. Động cơ của ông ta rõ ràng như ban ngày. Ông ta muốn kiểm soát Trung Đông và sẽ làm mọi việc để thực hiện nó. Tất cả những gì phải làm là thuyết phục ông ta rằng chúng ta sẽ giúp ông ta đạt được mục đích."

Bradford vẫn chưa hết lo lắng. "Thưa chỉ huy, liệu đến một mức nào đó Isarel cảm thấy sẵn sàng cho cuộc chinh phạt thì sao?"

" Họ không dám." Commander lắc đầu. "Nếu họ dám làm gì ngu ngốc, chúng ta cắt nguồn cung cấp mảnh vỡ với hợp kim lại."

" Ngài là chuyên gia lãnh vực này. Tôi tin ngài." Bradford trả lời.

" Tốt lắm, tôi sẽ tập hợp một đội."

Bradford cúi chào rồi rời đi.

Một lợi thế khác là cung cấp tài nguyên cho Israel. Anh càng đầu tư vào q·uân đ·ội của họ, thì sức ảnh hưởng của anh đối với đất nước này càng lớn. Nếu Israel phát triển thành công v·ũ k·hí laser, Nowinski sẽ biết chính xác ai để cảm ơn. Và Thủ tướng càng dựa vào anh, anh càng dễ thao túng.

Israel là một công cụ tuyệt vời nếu các quốc gia khác gây rắc rối cho anh, phần tốt nhất là sẽ không mất nhiều sức thuyết phục để Nowinski thực hiện "yêu cầu" của anh. Đồng minh tốt nhất là đồng minh tin rằng họ đang tự hành động. Một bước đi mạo hiểm, nhưng có khả năng nắm được quyền kiểm soát q·uân đ·ội thì đáng để thử.|

Kế hoạch lâu dài cần thời gian để thực hiện. Bây giờ đến lúc xử lý sinh vật ngoài hành tinh.

_____________________________________________________________________

Citadel, khu vực tập luyện



"Gần hơn," Liam khuyến khích. "Lại lần nữa."

Anh chĩa khẩu súng lục về phía Abby và cô đợi vài giây trước khi thực hiện kỹ thuật tước v·ũ k·hí. Cô ấy khá nhanh, nhưng chưa là gì so với kinh nghiệm nhiều năm của anh. Anh rất hào phóng cho phép cô ấy thêm giây trước khi phản công.

Abby thực hiện được một nửa kỹ thuật thì anh nắm lấy cánh tay cô, đè nó ra sau lưng, xoay người cô lại và gí súng vào đầu cô. Một tiếng lách cách vang lên.

" C·hết." Anh nói thả để cô ấy đi.

Cô cau có. "Anh biết đấy, để cho tôi thắng một lần không mất gì đâu."

" Thôi nào, kẻ thù thực sự không làm vậy đâu. Hơn nữa lần đầu làm mẫu, tôi đã làm rất chậm rồi."

Abby nhướng mày. "Tôi nghĩ cần thêm một vài lần luyện tập nữa trước khi anh hoàn toàn làm bẽ mặt tôi."

Liam thở dài. " Để tôi chậm lại thêm nữa vậy."

Cô trừng mắt nhìn. "Cảm ơn."

“Chúng ta nên nghỉ ngơi một chút,” anh nói với cô.

Cô gật đầu lia lịa. " Đồng ý." Hai người ngồi trên chiếc bàn có vài chai nước trên mặt bàn. Liam chỉ uống vài ngụm, trong khi Abby tu hết mức có thể.

Liam cảm thấy tò mò." Tại sao cô tự nhiên muốn học chiến đấu cận chiến?"

Cô khoanh tay và cắn chặt môi khi suy nghĩ xem nên trả lời như thế nào. "Tôi không chắc anh sẽ tin đâu."

Hừm, Liam thầm nghĩ. Xem ra không phải nổi hứng nhất thời, cô ấy có động cơ.

Thú vị

" Nói thử xem."

Môi Abby giật giật. "Anh gặp giám đốc cục tình báo XCOM chưa?"

Anh nhìn xuống, cố nhớ. " Tôi không biết chúng ta có nhánh về tình báo, chứ đừng nói đến giám đốc."

Cô liếc nhìn anh, ngạc nhiên. "Làm sao mà tôi biết trước anh nhỉ?"

" Ờ thì, cô quen biết nhiều người."

“Hmm, đúng,” cô thừa nhận, rồi lắc đầu. "Dù sao thì, vâng, tình báo XCOM là thứ mà tôi đã nghe ."

Một chi nhánh tình báo. Không phải những gì anh mong đợi từ một tổ chức bán quân sự nghiêm ngặt. Từ những gì anh biết về Commander, anh cho rằng nó dành cho các vấn đề chính trị, thay vì toàn bộ cuộc xâm lược.

"Vậy ai là giám đốc?" Liam hỏi.

"Zhang, anh tin nổi không," cô trả lời. "Tôi không biết cho đến khi tình cờ gặp anh ta vào một đêm."

Lựa chọn thú vị! Cũng không phải là xấu, xét từ những câu chuyện anh từng nghe về người đàn ông đó. Anh ta có thể làm tốt công việc. Zhang khiến anh nhớ đến cựu giám đốc người Nga của mình. Vô cảm, toan tính và tàn nhẫn. Những đặc điểm xuất sắc của một giám đốc tình báo.

“Một lựa chọn tốt,” Liam gật đầu. "Dù bất ngờ."

" Đúng vậy. Tiếp đến anh ta đề cập đến việc yêu cầu một số binh sĩ chuyển công tác sang làm đặc vụ. Vì vậy, tôi hỏi ai trong danh sách."

Liam đoán được phần nào lý do . "Anh ta có đề cập cụ thể ai không?"

"Anh ta không nói cho tôi bất kỳ cái tên nào," cô trả lời. "Nhưng thông báo rằng tôi đang được xem xét."

Như dự đoán . Anh không hoài nghi như Abby. Liam biết tại sao Zhang lại xem xét cô ấy. Abby nhanh nhẹn, thông minh, lý trí. Cô ấy có trí nhớ và kỹ năng quan sát tuyệt vời. Sẽ phải đầu tư khá nhiều thời gian và công sức để cô ấy thành tài, nhưng rất đáng. Chỉ là có một số vấn đề quan trọng.

“Thú vị,” cuối cùng Liam nói. "Tôi hiểu tại sao anh ta lại xem xét cô. Ngoài ra, tại sao đó cũng có thể là sai lầm."



"Rất vui vì anh nghĩ giống tôi," cô ấy lắc đầu. "Tôi không biết chút xíu gì về tình báo."

" Cô có thể học. Cô đủ thông minh để học bất cứ thứ gì. Đấy không phải vấn đề mà tôi nhìn thấy."

"Vậy là gì?" cô đặt câu hỏi.

Anh ngập ngừng, không biết phải nói thế nào để tránh làm Abby khó chịu. "Tính cách của cô không phù hợp với công việc tình báo."

Cô nhướng mày. "Cần lời giải thích?"

Anh thở dài. "Cô quá ... tốt bụng, quan tâm và giàu lòng trắc ẩn. Một người như vậy không thể trở thành một đặc vụ."

“Lý do quái quỷ gì vậy? ” cô cau mày. "Anh đang nói làm công tác tình báo không có người nào như vậy sao?"

"Làm việc như một đặc vụ không giống như các vị trí quân sự khác," anh giải thích. "Cô sẽ bị buộc phải làm những việc như á·m s·át, t·rộm c·ắp, t·ra t·ấn. Tôi thấy cô không thể làm được."

"Nếu bằng cách nào đó tôi trở thành một đặc vụ, tôi thề không bao giờ làm như vậy." Abby hứa một cách kịch liệt.

Cô ấy không phải là người đầu tiên nói như vậy. Anh gật đầu. "Tôi thấy nhiều những người như cô nói thế trước đây."

"Và chuyện gì đã xảy ra với họ?"

"Tôi chỉ thấy hai kết quả," anh nói với cô. "Họ c·hết hoặc vứt bỏ tất cả những đạo đức vô dụng để bảo vệ những thứ quan trọng."

Cô suy nghĩ về điều Liam nó. "Anh từng là một đặc vụ, phải không? Nó như thế nào?

Chà, anh đoán sẽ phải ở đây một thời gian. "Tôi từng ở trong một đơn vị chống khủng bố, mặc dù bây giờ vị trí đó chủ yếu mang tính biểu tượng vì chủ nghĩa khủng bố hầu như đã bị xóa sổ."

"Có sự khác biệt?" Cô đặt câu hỏi.

Anh giải thích. "Chúng tôi thiện chiến hơn và làm việc trong các nhóm lớn hơn. Các chi nhánh tình báo thường không bao giờ có các nhóm có nhiều hơn hai thành viên. Trong c·hiến t·ranh chống khủng bố, phần lớn công việc Tình báo do GRU thực hiện và chúng tôi chỉ được cử đến để tiêu diệt những kẻ khủng bố. Tôi cho rằng chúng tôi hoạt động tương tự như XCOM. "

Abby chống cằm lên tay . " GRU? Đó là cơ quan tình báo của Nga?"

“Về cơ bản,” anh khẳng định. "Nó là lớn nhất, nhưng không phải là duy nhất."

Cô ấy gật đầu và nói tiếp. "Vì vậy, anh là thành viên một đơn vị lực lượng đặc biệt."

"Đúng. Ít nhất là cho đến khi c·hiến t·ranh kết thúc."

"Vậy về sau chuyện gì xảy ra?"

“Đơn vị vẫn tồn tại,” Liam tiếp tục. "Tên gọi giữ nguyên. Nhưng chúng tôi được tổ chức lại thành một chi nhánh tình báo phục vụ cho GRU. Vì chúng tôi có nhiều kinh nghiệm chiến đấu và huấn luyện hơn, chúng tôi thường được giao các nhiệm vụ á·m s·át."

"Anh từng là sát thủ?" Abby hỏi.

" Thỉnh thoảng." Anh thừa nhận. " Mọi người trong đơn vị được gọi là "CT" chuyên gia về g·iết người. Mặc dù đó không phải là tất cả những gì chúng tôi làm. Một số người trong chúng tôi được giao cho công việc tình báo truyền thống hơn."

"Khi anh nói truyền thống," Abby ra hiệu bằng tay. "Ý là ..."

"Những gì cô tưởng tượng," Liam trả lời. "Phản gián, thu thập thông tin, nằm vùng."

"Anh chưa bao giờ làm thế?" Cô hỏi, chống khuỷu tay lên bàn.

“Tôi không nói là không bao giờ,” anh ta sửa đổi. "Nhưng tôi không khôn khéo hay lươn lẹo. Nếu tôi từng nằm vùng, tôi thường là vệ sĩ hoặc tên não cơ bắp được thuê để áp sát mục tiêu của mình. Cô sẽ ngạc nhiên khi biết có bao nhiêu người cho rằng bảo vệ là những kẻ ngốc, tôi dùng đó làm lợi thế."

"Nhưng anh ổn với điều đó?" cô gặng hỏi. "Sát thủ g·iết người?"



Câu hỏi đó có một lý do chính khiến cô kh·iếp sợ. "Mục tiêu của tôi là t·ội p·hạm, h·iếp dâm, buôn người và kẻ phản bội. Vâng tôi ổn, cô thấy sao?"

Cô ấy thở dài. "Tôi không biết. Tôi hiểu lý do của anh. Nhưng như vậy là ... độc đoán. Đó không phải là cách công lý hoạt động. Anh chưa bao giờ nghĩ đến việc bắt giữ họ? "

Môi anh mím lại. "Có hai lý do tôi không làm. Thứ nhất là tôi được lệnh g·iết. Thứ hai là tôi muốn chúng c·hết."

"Nhưng nó không hợp pháp" cô ấy tiếp tục. "Nga có hệ thống tư pháp, phải không?"

"Tôi muốn để hệ thống tư pháp được dành riêng cho những t·ội p·hạm thực sự đáng điều tra," anh trả lời, đanh sắt hơn ý anh muốn. "Tôi không có hứng thú mạo hiểm mạng sống của mình cho những tên rõ ràng phạm tội."

"Nhưng làm sao anh biết?" cô vẫn kiên trì. "Làm thế nào để anh biết bản thân không bị cấp trên lợi dụng?."

"Tôi không biết"

Cô rướn người, ánh mắt lộ rõ vẻ khó hiểu." Như vậy cũng được?"

"Không hoàn toàn"anh trả lời thành thật. "Nhưng tôi tin tưởng cấp trên không sử dụng tôi bừa bãi. Cô hỏi tôi có thắc mắc cấp trên nói sự thật không? Tất nhiên là có. Nhưng đây là một thực tế của công việc tình báo," Anh hướng về trước để nhấn mạnh. "Cô chỉ nghe theo lệnh, không được hỏi. Nhất là ở Nga "

Cô thở dài. "Tôi cho rằng đây là cách nói khôn khéo để bảo tôi từ chối nếu nhận được đề nghị?"

“Quyết định hoàn toàn phụ thuộc vào cô,” anh trả lời chậm rãi, ngả người ra sau ghế. "Nhưng cô nên biết những việc sau . Liệu cô chịu nổi hàng tháng làm việc bí mật mà không liên lạc với người thân bạn bè ? Cô sẵn sàng g·iết người theo lệnh không? Cô có thể chịu được việc bị tra khảo? Cô không từ mọi cách để hoàn thành nhiệm vụ?

"Đây là tất cả những câu hỏi cô cần tự hỏi bản thân". Công việc của một đặc vụ tình báo không hào nhoáng hoặc thậm chí là sạch sẽ. "Anh lắc đầu." Tôi không thấy cô có thể đưa ra những lựa chọn cần thiết trong lĩnh vực này. Và nếu cô lựa chọn làm vậy, khả năng cao cô sẽ đánh mất bản thân mình."

Cô ấy im lặng.

“Đừng chấp nhận vì cô cảm thấy phải làm vậy,” Liam cảnh báo. "Đừng xem nhẹ chuyện này. Cô là bác sĩ, cô cứu mạng chứ không lấy mạng."

Abby trở tay. "Tôi không biết liệu mình có thể nói như vậy. Gần đây tôi đã lấy đi nhiều mạng sống, cho dù không phải mạng người, nhưng liệu có khác biệt gì không?"

Anh lắc đầu." Cô hỏi nhầm người rồi. Tôi chả cảm thấy gì khi tước đi mạng sống của những kẻ có dã tâm xóa sổ loài người. Mọi cảm giác tội lỗi khi g·iết người của tôi đã biến mất từ lâu. Cô phải tự quyết định ranh giới của bản thân, không ai khác ngoài cô."

Cô cầm khẩu súng lục và xoay nó chiêm ngưỡng cách ánh sáng phản chiếu trên khẩu súng. "Nhưng nếu tài năng của tôi phù hợp hơn để tước đoạt mạng sống, thì có nên mài dũa nó trên sắc bén ? Đặc biệt vì cuộc chiến này có thể quyết định số phận của loài người chúng ta? Tôi có ích kỷ khi vứt bỏ nó chỉ vì tôi không muốn trở thành một tên g·iết người ? "

“Một lần nữa, chỉ có cô mới tự trả lời được ” Liam nói. " Hãy nhớ rằng có một cái giá rất đắt mà một số người không sẵn lòng trả."

Giữa cả hai im lặng trong vài phút. Abby lắc đầu dữ dội. "Xin lỗi, Tôi không cố ý hỏi nhiều như thế. Nhưng kể từ khi tôi biết rằng đây là một khả năng, tôi không thể ngừng nghĩ về nó."

“Đừng,” Liam trấn an. "Cô không nên đưa ra quyết định như thế này một cách nhẹ nhàng. Đừng chỉ hỏi tôi, có những người khác có thể giúp cô có được bức tranh chính xác hơn."

Abby cười khúc khích. "Ai? Mira?"

“Tôi không bỏ qua cô ấy. Cô ấy là một phần của Kidon, nếu ai đó biết về những khó khăn của công việc tình báo, thì sẽ là cô ấy."

" Vậy tôi tập luyện một cách vô ích rồi. " Abby mỉm cười. " "Chỉ là một câu nói của Zhang. Nó có thể sẽ không xảy ra."

Một câu nói của người tình cờ là giám đốc tình báo XCOM. Nó không đơn giản là câu nói đùa. Tại sao lại đề cập đến nó nếu cô ấy có rất ít cơ hội được chọn? Không, anh có cảm giác rằng Abby sớm phải đưa ra lựa chọn và quyết định đó sẽ định hình cô trong suốt quãng đời còn lại.

Cá nhân anh nghĩ rằng cô ấy không phù hợp về mặt cảm xúc, nhưng khách quan mà nói, cô ấy có tất cả các kỹ năng thích hợp cho vị trí này. Nhưng theo kinh nghiệm, anh chỉ thấy vài cái kết nếu cô quyết định thành đặc vụ, không cái nào tốt cả. Cô ấy từ bỏ là tốt nhất. Sẽ không viển vông nếu cô ấy biểu lộ các vấn đề về tâm thần từ những nhiệm vụ mà cô ấy phải thực hiện. Dần dần khiến cô ấy suy sụp và giảm khả năng chiến đấu.

Kết cục tệ nhất cũng là khả năng cao nhất, Abby sẽ c·hết.

Nhưng có một kết quả khác có thể xảy ra. Thay vì khiến cô ấy sụp đổ cô ấy sẽ lớn lên trong thế giới của những lời nói dối và bí mật. Dẫn đến việc cô trở thành một kẻ g·iết người vô cảm, tàn nhẫn, thông minh. Anh tự hỏi liệu đó có phải là lý do thực sự mà Zhang quan tâm đến cô hay không, nếu anh ta có thể thay đổi cô đủ nhiều, Abby có khả năng trở thành một trong những đặc vụ nguy hiểm nhất được tạo ra.

Việc uốn nắn nhân cách của một người theo một mức độ nào đó là cực kỳ khó khăn và thường là sai lầm. Quá mạnh thì bạn phá hỏng một con người. Không thúc ép đủ và người chỉ càng cố chấp vào niềm tin của mình. Mọi việc dễ dàng hơn khi kết hợp với các loại thuốc thay đổi tâm trí và thuốc an thần, nhưng chúng thường mang lại tác dụng phụ nguy hiểm. Nhưng anh đã thấy nó xảy ra vài lần và kết quả thật đáng kinh ngạc. Nếu Zhang đã lên kế hoạch tương tự cho Abby ... anh không chắc mình có thích hay không. Việc uốn nắn nhân cách đồng đội của anh khiến anh... khó chịu và cảm thấy... sai trái.

Hoặc anh ta đang bị hoang tưởng. Một tác dụng phụ khác của tình báo. Anh không để những suy nghĩ này thể hiện trên khuôn mặt của mình. Anh nở một nụ cười nhẹ với Abby. " Cô còn muốn tập luyện nữa không?"

Cô đáp lại nụ cười của anh. "Tiếp, lần này tôi có thể làm được."

Họ đứng dậy quay trở lại thảm tập thì chiếc vòng đeo trên tay Liam bắt đầu kêu. Anh nhìn xuống và tắt nó đi. Quay sang Abby, anh nở một nụ cười hối lỗi. "Nhiệm vụ gọi."

Cô gật đầu. " Được rồi, cô gắng lành lặn. Tôi còn cần anh."

Anh cố gắng bắt chước cách chào của Commander đối với cô ấy, vì cảm thấy nó có vẻ phù hợp. "Tôi không có ý định c·hết hôm nay. Tạm biệt, Abby."

Sau đó anh quay đi, tâm trí anh bắt đầu tập trung vào nhiệm vụ phía trước.