Xây Dựng Sự Nghiệp Giữa Tu La Tràng

Chương 10




Cửa nhà Dung Trí khép lại, ngọn đèn hành lang nhòe dần đi, Thương Hành đứng ở bậc thềm yên lặng đóng cửa, mím môi lòng muộn phiền.

Hắn liếc nhìn cái bánh trứng sầu riêng còn chưa ăn hết trên bàn, càng nhìn càng phiền muộn.

Dung Trí muốn làm hàng xóm của hắn, rốt cuộc là do chấp niệm gì? Cuộc sống ngẩng đầu cúi đầu đều nhìn thấy nhau với một thanh mai trúc mã nhớ kĩ như vậy, xác suất bị lộ lập tức cao lên mấy điểm.

Mấu chốt là, hắn ngay cả đường cự tuyệt cũng không có.

Mới xuyên sách vài ngày, hắn càng ngày càng không hiểu đám nam phụ của nguyên chủ đến tột cùng là có vấn đề gì? Cả nội dung nguyên tác cũng khác biệt quá mức rồi.

Thôi thì, thay vì rối rắm bởi đám nam phụ này, không bằng giải quyết tình hình cái dạ dày trước đã.

Thương Hành đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh, ngoại trừ ngăn đá có một ít thực phẩm đông lạnh thì bên trong trống rỗng, bên cạnh tủ bát có một túi năm gói mì ăn liền chưa bị xé.

Sau khi dành ra ba giây tự hỏi ra ngoài mua thức ăn nấu cơm hay ăn mì ăn liền, Thương Hành quyết đoán bóc vỏ mì ăn liền.

Giống như đông đảo tộc làm công ăn lương ở các thành phố lớn, Thương Hành vừa ăn cơm chiều, vừa mở TV xem chương trình tài chính, di động đặt trên bàn trà đợi mệnh.

Chớp mắt mọi thứ trở lại như đã từng quen biết, hắn trong thoáng chốc cho là mình vẫn còn sống ở thế giới cũ, mỗi ngày bôn ba kiếm sống, cuộc đời súc vật lặp đi lặp lại.

Xem chương trình tài chính và thời sự chính trị một giờ đồng hồ, Thương Hành đại khái đã rõ ràng, trừ bỏ nhân vật và tình tiết hư cấu trong sách, toàn bộ ngoại cảnh và tình hình thời sự hầu như không có gì khác thế giới cũ.

Theo cách này, hắn bây giờ tương đương với trùng sinh trở lại mấy năm trước, hiện tại không gian cho hắn hoạt động cũng rất lớn.

Hắn nếu muốn có tiền, phải nhanh tay mua mấy căn nhà rồi ngồi chờ giá trị tăng lên, đáng tiếc hắn không chỉ nghèo túng mà còn thiếu nợ rất nhiều.

Thương Hành nhịn không được nghĩ đến Dung Trí, nói không chừng vị này mới là phú ông chân chính ẩn mình trong nhóm nam phụ.

Chín giờ, di động vắng vẻ rốt cuộc cũng báo hiệu động tĩnh.

Chị Lý người đại diện mang theo giọng nói ôn hòa cổ vũ: “Vừa có một thông báo, đó là trong tiết mục livestream ‘Thần tượng không khoảng cách’ do công ty tự chế sẽ mời bốn vị khách mời live stream, cậu cũng là một trong số đó.”

“Trực tiếp hai ngày, tiết mục có hoạt động cá cược, ngày cuối vào chủ nhật khi live stream sẽ pk nhân khí, lần đầu cậu lên tiết mục không cần quá lo lắng, kể cả có là người đứng bét cũng không sao, chỉ cần được chú ý là đủ.”

Thương Hành không nói thêm gì, đơn giản đồng ý.

‘Thần tượng không khoảng cách’ là tiết mục được giải trí Hoài Mộng tung ra theo trào lưu livestream, đáng tiếc nội dung tiết mục cũ kĩ, độ nổi tiếng không cao không thấp, rating giảm vững vàng như núi Thái, lại bị chương trình tạp kĩ  ‘Kí túc xá thần tượng’ của tập đoàn Thiên Hà cạnh tranh trực tiếp, chèn ép cho chỉ còn chút hơi tàn.

Kinh phí chương trình không nhiều lắm, minh tinh khách quý được mời hoặc là người mới có tiềm năng, hoặc là người hạng hai hạng ba, giống như Thương Hành là người mới vô danh, nếu không có một cái hotsearch để cọ, nói không chừng còn không đến lượt hắn đâu.

Hắn nhớ rõ nguyên chủ cũng được ra mắt nhờ ‘Thần tượng không khoảng cách’, nhưng mà là xảy ra sau khi phát sinh một đêm với Cố Lẫm, một đường dựa vào tiền của bá tổng để đứng nhất phần pk, thuận tiện kéo một chương trình ế ấm thành ăn khách, dẫn đến đối thủ ‘Kí túc xá thần tượng’ bị đoạt đi không ít người xem.

Thương Hành tìm hiểu một chút, tiết mục này cùng loại với Talk Show, không cần hát cũng không cần nhảy, quả thật tương đối thích hợp với hắn.

Hoạt động cá cược mà chị Lý kể đã khơi dậy hứng thú của hắn, đó là bốn vị khách quý live stream sẽ được hỏi một câu đố ảo, hệ thống sẽ phân chia phần trăm nhân khí của từng người dựa theo mức độ phổ biến và nổi tiếng.

Trong hai ngày live, khán giả tham gia đặt cửa dựa theo khả năng thắng thua của từng người mà lựa chọn, chỉ có khán giả đặt cược bảo vật mới có thể nhận thưởng bằng tiền ảo.

Là người mới, nhất định nhân khí của mình sẽ thấp nhất, tỷ lệ thanh toán cao nhất, Thương Hành sờ sờ cằm, lộ ra một nụ cười quyết phải chiến thắng, đây không phải là cái thùng vàng đầu tiên dành cho hắn sao?

※※※

Sáng sớm hôm sau, trời xanh không mây, nắng mới xán lạn hắt lên khung cửa sổ thủy tinh, rắc những tia sáng rõ ràng trên nền đá cẩm thạch.

Thương Hành ra ngoài đi làm không hề ngoài ý muốn lần thứ hai gặp phải Dung Trí, hắn mang theo rác của đêm qua, bình tĩnh đón nhận lời chào.

Dung Trí nhìn qua túi rác lộ một góc gói mì ăn liền, cười cười: “Em còn chưa mua xe đúng không, nếu tiện thì để anh đưa em đi?”

Thương Hành yên lặng cúi đầu liếc đồng hồ: “Không cần đâu, anh đang vội.”

Dung Trí không có cưỡng cầu, Thương Hành nhìn xe của cậu ta chậm rãi biến mất tại ngã tư đường, khó hiểu nhẹ nhàng thở ra.

※※※

Cao ốc Hoài Mộng.

Vì là chương trình tự làm nên trường quay ‘Thần tượng không khoảng cách’ được sắp đặt ngay trên lầu của công ty, để tiết kiệm phí tổn, chương trình hầu như đều quay trong studio, gần như không có hoạt động ngoài trời.

Trong phòng hóa trang, Thương Hành ngồi trước gương, tùy ý để nhân viên hoá trang tinh tu trang dung trên mặt mình, nghệ sĩ nam trang điểm không cần rườm ra như nghệ sĩ nữ, nhưng cơ bản như kẻ lông mày, che khuyết điểm, tạo khối mũi là ắt không thể thiếu.

Chị Lý nhìn Thương Hành trong gương, dần dần lộ ra sắc mặt vừa lòng, nhanh chóng giới thiệu nội dung tiết mục với hắn, cùng với mấy vị đối thủ cạnh tranh:

Vị đầu tiên, tiểu vương tử tình ca Aaron, người vừa phát hành một album mới, một tay giỏi ghi-ta, tỷ lệ cược ban đầu là 1. 1.

Vị thứ hai, ngôi sao mới Hoán Tinh, vừa diễn một vai phụ trong một bộ phim truyền hình thần tượng, tỷ lệ xấp xỉ Aaron 1. 2.

Vị thứ ba là tiểu hoa Nguyễn Trà Trà, vẫn là thực tập sinh idol, hiện nay mặc dù chưa có tác phẩm, nhưng nhờ diện mạo ngọt ngào giọng nói ấm áp đã hấp dẫn đông đảo fan nam vung tiền cho mình, tỷ lệ ban đầu 1. 5.

Điểm tên cuối cùng Thương Hành, hiện nay chỉ có một câu giới thiệu vắn tắt —— “vệ sĩ” thần bí ra mắt trực tiếp nhờ ngoại hình, tỷ lệ đặt cược ban đầu cao tới 1. 8.

Thương Hành không biết làm thế nào mà đóng được hồ sơ giới thiệu vắn tắt về khách quý, đây là bản thảo do thiên tài nhỏ nào viết ra? Đã cách một trang giấy rồi mà vẫn làm người ta cảm thấy xấu hổ hít thở không thông.

Chị Lý: “Vì cậu không có tài năng gì để thể hiện, thời gian cấp bách luyện tập cũng không kịp nên tôi đã chuẩn bị một vài bản thảo phỏng vấn cho cậu, người chủ trì sẽ dựa theo nội dung bản thảo mà trò chuyện, cậu phải nhớ kĩ nói theo nội dung bản thảo, lúc trực triếp có thể xem nhắc tuồng, nhưng đừng để lộ, khán giả phát hiện sẽ không vui.”

“Mặt khác, đây là lần đầu tiên cậu chính thức lộ diện, trước mặt công chúng lưu lại một ấn tượng là được, đừng nghĩ pk với người khác, việc này cũng không phải việc gì to tát.”

Chị Lý nói thẳng, Thương Hành ngược lại cũng không bất mãn, về phần bản thảo… Hắn tùy tiện nhìn vài lần, tạo dựng hình tượng xinh đẹp hiền lành và khen thương mại những người khác, đây không phải là làm khó con hổ béo như hắn sao?

※※※

Trải qua một buổi sáng khẩn trương trù bị, buổi tối bảy giờ, livestream ‘Thần tượng không khoảng cách’ chính thức bắt đầu.

Bốn vị khách quý lần lượt xuất hiện, những dòng chữ giới thiệu khách mời và tỷ lệ cược khủng bố xuất hiện trên màn ảnh.

Là khuôn mặt mới duy nhất, lại là người mới ăn may gặp hotsearch, Thương Hành tựa hồ đã bị chú ý ngoài dự liệu; đến phần livestream của ba vị khách mời kia, một làn bình luận “A a a” và quà tặng điên cuồng bay qua màn hình, chỉ có phần livestream của Thương Hành là có vẻ quái quái khác với những người còn lại.

Người chủ trì dựa theo bản thảo, mặt không đổi sắc mà hỏi Thương Hành một vài chủ đề không có gì nổi bật: “Thương tiên sinh, mấy vị khách mời đều đã nói về ước mơ của mình, vậy ước mơ của Thương tiên sinh là gì? Có thể chia sẻ cùng mọi người một chút không?”

Thương Hành tươi cười ấm áp: “Trước kiếm 100 triệu.”

Người chủ trì ngơ ngác một lúc, hình như bản thảo không viết như vậy.

Nữ chủ trì lập tức lộ ra nụ cười: “Thương tiên sinh rất hài hước, kiếm tiền đúng là ước mơ của phần lớn chúng ta. Ừm, hoạt động cá cược lần này, Thương tiên sinh có tham dự không? Nếu có, anh định đặt ai? Có phải là chính mình không?”

Thương Hành vuốt cằm: “Đương nhiên là đặt chính mình.”

Người chủ trì: “Vậy anh đặt bao nhiêu?”

“Không nhiều lắm.” Thương Hành ngại ngùng cười: “Toàn bộ tài sản.”

Người chủ trì: “…”

Bằng phong cách quái đản này, số lượng bình luận ít ỏi trên màn live stream thiếu chút nữa cười phun:

“Không thể tưởng được cậu đẹp trai này lại thích tấu hài.”

“Kinh, tiết mục này thế mà lại mời một bảo vệ đến, cảm nhận được sự bần cùng.”

“Tiết mục thật nhàm chán, nhưng mà nhìn giai đẹp lúc ăn cơm cảm thấy rất thơm.”

“Ha ha, cũng chỉ có thể đi đường bán mặt kiếm cơm? Tục tĩu! Nông cạn! Giới giải trí này còn có thể tốt hơn được hay không, cố gắng luyện tập chút kĩ năng mà kiếm tiền không được à? Hoả tiễn +1 ”

Bên ngoài studio Livestream, chị Lý ngồi dưới đài, nhìn Thương Hành đã quên mất lời nhắc tuồng trong bản thảo thì không còn lời gì để nói, hoàn toàn không hiểu trong bụng Thương Hành đang muốn làm cái gì, hắn không biết điểm nhân khí trong live stream đang giảm xuống sao?

Chị mở di động ra, có chút lo âu mà lướt weibo, trang đầu bỗng nhiên hiện lên một bài đăng mới, người đăng có dấu ‘V’ vàng chói lọi.

Lê lê hạ V: Tôi nhìn thấy có một con yêu tinh nhỏ lại xuất hiện bên người Cố thiếu, hóa ra lại là cái thứ mặt trắng giả thanh cao kia, ngày hôm trước còn công bố cự tuyệt bao nuôi, ngày hôm sau đã quấn lên cổ Cố thiếu để được lăng xê rồi, thì ra là muốn tìm đường debut à? Đáng tiếc bùn nhão không thể đắp lên tường, cậu xem có ai thèm nhìn cậu không? @ Thương Hành

Rất nhanh đã có người hiểu ra mối quan hệ mập mờ giữa Thương Hành và tổng tài Cố thị, quan hệ ái muội này, không biết xuất phát từ mục đích gì, trăm phương nghìn kế tìm cách bám lên người Cố Lẫm, cái gì “hai triệu bao dưỡng”, “nợ cờ bạc kếch xù”, “tình nhân bí mật” … nghe như được thấy tận mắt.

Ngắn ngủn mười phút, màn livestream bình lặng của Thương Hành đột nhiên xuất hiện rất nhiều lời chửi rủa trào phúng khó nghe, Chị Lý tối sầm cả mắt, quá nhiều kẻ thù lớn, một màn ra mắt tốt đẹp sắp thất bại thảm hại rồi!

_________________________

Tác giả có lời muốn nói:

Thương: Quả thật không có ai nhìn, nhưng có chó