Trợ lý Trần độc thân được 27 năm và chưa bao giờ nghĩ rằng người bạn gái đầu tiên anh có trong đời lại chính là bạn gái tin đồn.
Trợ lý Trần không bày tỏ ý kiến qua điện thoại, Khương Nghênh lo anh suy nghĩ quá nhiều nên không cười nữa, nghiêm túc nói:
"Trần Triết, tôi đang hỏi ý kiến của cậu thôi, cậu có thể từ chối."
Trợ lý Trần:
"Thưa mợ, tôi có thể hỏi mục đích của mợ trong việc này không?"
Khương Nghênh thành thật trả lời:
"Trong tình huống này, cho dù cậu có đứng ra nói hai người trong sạch cũng sẽ không có ai tin. Chi bằng công khai thừa nhận hai người là một đôi, rồi sau đó tung ra giấy xác nhận ly hôn giữa Nhậm Huyên và Cố Minh."
Trợ lý Trần nghi hoặc:
"Nhậm Huyên và Cố Minh tháng trước cùng nhau tham gia chương trình thực tế thì thế nào?"
Khương Nghênh nói:
"Nhậm Huyên đã ly hôn, cậu là bạn trai thực sự của cô ấy. Cô ấy và Cố Minh tham gia chương trình thực tế chỉ để kiếm tiền. Chuyện này không phải hiếm ở giới giải trí. Nhưng nếu cậu với Nhậm Huyên cứ mơ hồ không rõ ràng gì thì dù cho Nhậm Huyên có tuyên bố mình đã ly hôn thì cũng bị người ta gắn cho cái mác là cuộc sống riêng bê bối, ngôi sao nữ mà có đời tư bê bối thì có mấy ai bị đóng băng xong rồi tái xuất trở lại được không?"
Khương Nghênh phân tích thiệt hơn cho trợ lý Trần tự chọn lựa.
Nếu trợ lý Trần và Nhậm Huyên chỉ có quan hệ quen biết sơ sơ thì cô cũng chẳng nói những điều này.
Nhưng hai người đã cùng nhau lớn lên từ nhỏ, trợ lý Trần cũng không phải người trong giới giải trí nên chuyện như thế này sẽ không ảnh hưởng gì đến cậu.
Khương Nghênh nói hết những gì mình muốn nói, kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời của trợ lý Trần.
Trợ lý Trần ngập ngừng một chút rồi do dự hỏi:
"Cô ấy có đồng ý không?"
Khương Nghênh khẽ mỉm cười:
"Ý của cậu là Nhậm Huyên à?"
Trợ lý Trần đáp trong miệng: "Dạ."
Khương Nghênh nói thật:
"Cô ấy không có lựa chọn nào khác. "
Bây giờ Nhậm Huyên chỉ có hai cách, một là thừa nhận cô và Trần Triết là một cặp, cách khác là bị đóng băng.
Chỉ cần không ngốc, nếu như Trần Triết chịu giúp đỡ, cô ấy chắc chắn sẽ chọn phương án thứ nhất.
Nghe Khương Nghênh nói xong, trợ lý Trần nói không do dự:
"Tôi đồng ý."
Khương Nghênh nói:
"Được rồi, lát nữa tôi sẽ nói chuyện với Nhậm Huyên."
Trợ lý Trần lại hỏi:
"Vậy bây giờ tôi phải làm sao?"
Khương Nghênh suy nghĩ một chút rồi trả lời:
"Nếu hiện tại cậu không bận lắm, có thể tới đây chụp vài tấm ảnh thân mật với Nhậm Huyên, để cô ấy "công bố tình cảm giữa hai người", cũng tiện cho cậu đăng lên weibo."
Trợ lý Trần:
"Không ai đọc weibo của tôi cả."
Khương Nghênh đáp:
"Sẽ có sớm thôi."
Khương Nghênh nói xong lại dặn dò trợ lý Trần một số việc cần chú ý, sau đó cúp điện thoại.
Nhìn màn hình điện thoại tối đen, trợ lý Trần nhìn về phía Châu Dị:
"Sếp Châu, mợ bảo tôi đến chỗ Nhậm Huyên, giả làm bạn trai của cô ấy."
Châu Dị nhìn điện thoại di động của trợ lý Trần:
"Cúp máy rồi?"
Trợ lý Trần bối rối trong giây lát rồi nói:
"Dạ rồi."
Châu Dị nhướng mày:
"Cậu cúp máy?"
Trợ lý Trần nhanh chóng nhớ lại cuộc gọi vừa rồi:
"Không phải tôi, mà là mợ cúp đó."
Châu Dị cụp mắt, cầm chiếc bật lửa trước mặt lên, bật tắt vài lần rồi ngước mắt nhìn lên nói với giọng đầy ẩn ý:
"Trần Triết, cậu không chơi chiêu đóng vai thỏ bắt hổ được đâu."
Trợ lý Trần phản bác:
"Tôi không có."
Châu Dị chặc lưỡi, không nói thêm gì nữa, cong đôi môi mỏng:
"Cậu cứ đi đi, đừng trì hoãn công việc của vợ tôi."
Trợ lý Trần "dạ" nhỏ rồi xoay người định đi ra ngoài, lúc chuẩn bị tới cửa thì lẩm bẩm:
"Anh nghĩ ai cũng giống anh à, cứng không được thì mềm, mềm không được thì sợ..."
Châu Dị giọng trầm thấp:
"Trần Triết, cậu đang lẩm bẩm gì đó?"
Trợ lý Trần cứng người, không phản ứng, mở cửa lao ra ngoài.
Lúc trợ lý Trần lái xe tới chỗ Nhậm Huyên, Khương Nghênh đang đứng bên giường nói chuyện với cô.