Vượt Bức Tường Thành: Yêu Em Từ A - Z

Chương 37: Ngang Trái




Tối hôm ấy khi mặt trời chưa thắp sáng, Thư Quân bộ dạng nhếch nhác lén lút trở về Hạ gia khi chưa ai thức giấc.

Cô ấm ức chui vào một góc thay toàn bộ thứ dơ bẩn trên cơ thể mình vệ sinh tất cả các dấu tích của kẻ vô sỉ đó.

Thư Quân nước mắt ngắn dài chưa bao giờ chịu sự nhục nhã như thế này càng nghĩ lại những hình ảnh đáng xấu hổ ấy cô càng hận tên Lại Nhữ chết tiệt ấy dù có chết cô cũng không nguyện ý gả cho hắn.

"Khốn nạn tên điên anh dám bắt nạt tôi" Thư Quân khóc trong bất lực khi không thể làm gì được một nữ hầu nhỏ bé không có tiếng nói như cô chỉ biết nhịn nhục chịu đựng.

Để ngày hôm ấy sai lầm chìm nghỉm sáng hôm sau Thư Quân bắt tay vào công việc một cách bình thường như chưa có chuyện gì xảy ra chỉ cần quên đi mọi thứ sẽ chấm dứt.

"Quân Quân hôm qua cô mất tích đâu vậy? Bà chủ đòi tìm cô đấy" Nữ hầu thân cận nói nhỏ với cô.

Nhận ra sự việc không dễ Thư Quân chỉnh trang lại trang phục hai tay bê khay trà vào phòng ngủ của bà chủ.

"Bà chủ tôi để đồ ăn sáng trên mặt bàn"

Còn nghĩ tới chuyện sẽ ra khỏi an toàn nhưng cuối cùng cũng không tránh được.

"Cô lại đây tôi có chuyện nói với cô" Hạ phu nhân nghiêm trọng lườm nữ hầu thân cận tin tưởng.

"Hôm qua cô to gan đấy dám trốn việc uổng công tôi tin tưởng giao cho cô quản lý bao nhiêu việc"

Thư Quân cúi thấp người nhận sai biết mình có mười cái miệng không thể chữa lửa đang cháy được nếu không tại cái tên chết tiệt đó xong việc cô đã có thể chạy về Hạ gia rồi.



"Làm sai quy tắc tôi ghét kiểu người như thế sao vẫn mắc phải?"

"Thư Quân xin lỗi bà chủ nhiều Thư Quân xin hứa sẽ hết mình vì Hạ gia không mắc phải sai lầm như thế nữa"

Hạ phu nhân dễ dàng mềm lòng liền bảo Thư Quân đi làm việc đi để mình nghỉ ngơi.

Tự dưng gây chuyện bị bà chủ mắng sự ghét người với Lại Nhữ của Thư Quân lớn hơn nhiều.

...

Khoảng tám giờ sáng Thư Quân và một vài nữ hầu khác ra khuôn viên chia nhau chăm sóc hoa mẫu đơn của bà chủ.

"Coi như mình cố gắng chăm hoa bắt bọ để bông hoa thật rực rỡ có khi bà chủ sẽ tha thứ cho mình" Cô ta làm tất cả chỉ để chuộc lỗi lại.

"Nam Linh cô mau cắt tỉa cành lá lởm chởm cho tôi"

"Làm sao mà bực mình thế ai ăn hiếp cô à?" Nữ hầu kia dễ dàng nhận thấy sự bất thường trong thái độ của Thư

Quân.

"Không bị chó lạ sủa thôi mau làm việc đi" Thư Quân lảng sang việc khác.

Cùng lúc ấy,

Lại Nhữ lái xe đưa Hạ Ương trở về Hạ gia anh cũng không hy vọng sẽ gặp lại Thư Quân đâu.



"Mau xuống xe còn tính ngồi đến khi nào?" Lại Nhữ kéo Hạ Ương xuống trả anh về nhà kèm theo câu "Sau còn làm loạn tôi không tiếp nữa đâu"

Chiếc xe của Hạ Ương đỗ ngay trong khuôn viên rộng lớn âm thanh của Lại Nhữ không bé làm Thư Quân giật mình.

Kẻ cô ghét lại xuất hiện ở đây đúng là điên rồ.

Hạ Ương cùng Lại Nhữ vào trong nhà:

"Tôi bố thí cậu chai rượu quý từ Pháp 1996 coi như là chút dưỡng phí của đêm qua"

Lại Nhữ tính bỏ về vì mấy chai rượu không mảy may đến nhưng vì một người nên anh cố níu lại.

Tiểu Y trong bếp thấy cậu chủ về lập tức mang nước cho khách.

Lại Nhữ nhìn Tiểu Y lại mất kiên nhẫn nhòm ngó xung quanh tứ phía rõ ràng anh ta cảm giác Thư Quân của mình đang lẩn quẩn đâu đây mà.

"Làm sao đấy?"

"Tìm một người"

"Thích người hầu nhà tôi chứ gì gu cậu mặn hơn tôi nghĩ đấy" Anh cười phá lên giễu cợt hắn.

"Nhìn ra được cũng hay đấy tôi về đây" Lại Nhữ tạm biệt người anh em rồi không ở lại lâu được.