Một tuần sau...
Bạch Lan Thanh hay tin sếp đi công tác suốt một tháng trong lòng không phải riêng cô vui như tết về,
lão sếp đó đi chúng ta cũng không cần tăng ca có nhiều thời gian hẹn hò.
Chẳng là Bạch Lan Thanh nhận được lời hẹn của một anh hơn cô một tuổi từ chị gái nghe nói muốn tìm hiểu khi vừa xem ảnh cô đã rất hào hứng vì anh ta ngoại hình quá xuất sắc.
Cuối cùng hẹn vào ngày hai mươi mốt tháng tám đi ăn tối.
Vừa nghĩ cô lại như truyền điện lao đầu vào công việc.
"Mọi người uống cafe thì nhắn cho tôi cái tin nhắn"
Du Kiết i hộ hào mt tay g/i số:
"Không cần nhắn em như cũ"
Du Kiết Bội viết viết xong đầu ngoảnh vào phòng làm việc của sếp tổng cô lại nghĩ thấy lạnh cổ gáy dù sao anh ta cũng đã đi công tác càng nghĩ máu tám lại trồi dậy.
"Đêm hôm qua tôi bắt gặp sếp xách vali đi đâu mặt mũi đem nhèm hóa ra sáng nay mới nhắn một tin cộc lốc là đi công tác một thời gian trông anh ta tâm trạng không tốt nhưg đi rồi lại tốt cho chúng ta"
"Ây... Không phải sếp bị bạn gái đá ấy chứ?" _ Ái Ly đoán.
"Có ai nghĩ giống tôi mỗi lần mặt anh ta hầm hầm như này tôi liền cảm thấy hôm đó táo bón" _ Hiểu Lan vừa nhớ lại bộ mặt ấy vừa thế hiện ra ngoài.
Bạch Lan Thanh cũng góp lời nói: "Mọi người đừng nói vậy sếp biết được thì sẽ phạt nó"
"Hahaha"
Tường Huyên nhìn mọi người trong nhóm cô không nói gì chỉ ngồi nghe mà cười hùa theo nói xấu khác không phải tính của cô nhưng làm ở đây một thời gian thái độ của cấp trên Tần Phong đối với cô rất bình thường nên sự hảo cảm ấy chỉ ở mức trung bình.
…..
Buổi chiều như thường ngày không phải tăng ca,
Bạch Lan Thanh về sớm tấp nập chuẩn bị cho buổi hẹn tối hôm nay.
Đối với loại hẹn hò này cô khá mong chờ liệu có đến thành đôi hay không thì không biết.
Cô bước vào phòng tắm của căn chung cư nơi mình sống,
làn nước ấm nóng xả xuống mái tóc dài đến thắt lưng làn da trắng noãn ẩn hiện dưới màng sương mỏng thấm vào bọt sữa tắm thơm nhè nhẹ mùi dầu gội hoa oải hương thảo mộc.
Bước ra khỏi phòng tắm Bạch Lan Thanh lau khô mái tóc cho ráo nước rồi sấy khô, nhìn người trong gương đang diện trên mình chiếc váy màu xanh ngọc khoét eo nhỏ nhắn, trễ vai chân váy hai bên đính những bông hoa voan, nhìn cứ như búp bê sống.
Mái tóc đã khô Bạch Lan Thanh lấy túi xách đeo đôi cao gót ba phân đính nơ mỗi bước đi làm cho bàn chân thanh thoát tôn đôi chân dài miên man.
Bước ra khỏi cửa cô nhanh chóng đi đến điểm hẹn,
vừa đến nơi lại phải ngỡ ngàng vì nơi đây tráng lệ làm sao theo lối nhân viên đi đến phòng vip vừa ăn tối vừa thưởng thức cảnh biển về đêm những con sóng xô bờ, sóng đánh dồn dập bên tai xa xa ngọn bải đang tia ánh sáng độc đáo trong đêm.
Lên đến phòng vip cô còn bất ngờ hơn người đàn ông đang ngồi quay lưng khi cô vừa đến gần Hạ Ương liền lịch thiệp đứng dậy đẩy một bên ghế đối diện cho cô.
"Chào cô tôi là Hạ Ương rất hân hạnh được hẹn hò với cô tối hôm nay" Hạ Ương thản nhiên bắt chuyện món ăn nóng hổi vừa mới lên.
Rượu vang được anh bật nắp rót hai cốc thủy tinh đến lưng chừng: "Nếu có thể cô có muốn nghe chút nhạc không?"
Bạch Lan Thanh nhấp môi, đôi môi nở nụ cười như chú panda vô cùng muốn nên chỉ nhẹ gật đầu.
Hạ Ương cũng rất điệu nghệ cầm ly rượu vang đến đàn piano đánh một bản hòa hợp với không khí buổi hẹn.