Ba ngày sau...
"Alo..."
"Số máy quý..."
Hạ Truân nghe tiếng bíp liền cúp máy gọi lại hắn đang ở sân bay công việc đã xử lí nhanh để về với cô thật sự những ngày tháng không có cô hắn như phát điên rồi.
Sau quãng đường từ sân bay về nhà kiên nhẫn gọi không ngừng nghỉ cuối cùng đối phương đã bắt máy, hắn lập tức khẩn trương.
"Alo... Huyên Huyên... Huyên Huyên à"
"Anh à có chuyện gì vậy?"
Bên kia Tường Huyên mới ngáp ngủ đầu hơi mỏi cô đứng dậy đi lại cho dễ chịu.
"Anh về rồi, em vừa làm gì không nghe máy anh gọi cho em mười cuộc lận đó"
Nghe Hạ Truân phàn nàn cô nhìn đồng hồ treo trên tường, hơi hoảng.
Đã đến giờ cơm tối rồi sao? Cô ngủ đến mức này.
"Ờ anh mau về đi em mới ngủ dậy"
"Được"
Tường Huyên đi ra phòng ngủ vào phòng bếp nơi tỏa ra hơi ấm nóng của thức ăn tối đến gần mùi thơm đang thôi thúc cô phải ăn thật lo.
"Bác... dì... thím à cô lấy hai bát cơm hôm nay anh ấy về"
Người giúp việc nhìn cô bật cười: "Cô chủ gọi tôi là thím cũng được thím Lâm"
"Vâng..." Tường Huyên mặt hơi đo đỏ cúi thấp đầu gật gù ý kiến của thím Lâm.
"Ủa mà cậu chủ không phải cuối tuần mới về sao hôm nay mới thứ sáu"
"Dạ con cũng không biết nữa anh ấy khiến con hơi bất ngờ còn vui vui"
"Nhưng... cô còn có tin khiến cậu chủ bất ngờ hơn sao?"
"Dạ?" Tường Huyên nhìn thím Lâm khó hiểu.
"À cái đó lần tôi có dọn dẹp nhìn thấy giấy sức khỏe của cô" Hôm đó thím Lâm vào phòng cô dọn dẹp chỉ là vô tình thấy tờ giấy đó ghi mang thai tuần đầu nằm ngổn ngang dưới chân giường.
"Con bất cẩn quá" Tường Huyên cười trừ.
Tường Huyên bỗng chốc nghĩ nếu anh ấy biết mình có em bé thì sẽ có cảm xúc gì đây? Tò mò quá đi.
Việc cô mang thai ngoại trừ thím Lâm thì không ai biết cả thảo nào mấy hôm nay món ăn thay đổi đến lạ.
Có lẽ thím Lâm đã chuẩn bị thức ăn dinh dưỡng cho bà bầu nhắc đến thím cô thực sự rất ngưỡng mộ cái nhà này vào tay thím ấy liền gọn gàng sạch sẽ tự hỏi sau này cô về làm dâu thì sẽ thế nào.
"Thím Lâm lúc rảnh rỗi thím chỉ cho con nấu mấy món canh nhé"
Thím Lâm đang lau bàn khách nghe yêu cầu của cô chủ liền gật đầu đồng ý.
Hạ Truân bộ vest đen lịch lãm nhẹ nhàng mở cửa phụ bước vào nhìn thấy thím giúp việc liền ra cử chỉ suỵt đương nhiên bà cũng phối hợp giúp cậu chủ.
Hắn một tây trang tay xách nách mang lắm đồ nhẹ nhàng bước vào bếp đúng lúc Tường Huyên ngẩng đầu định nói chuyện với thím Lâm thì lời chưa thốt ngừng lại hai tròng mắt trợn lên lúc nào cô cứ đứng đấy trố mắt nhìn hắn đã quay về.
Niềm hạnh phúc nhỏ len lỏi trong trái tim cô khiến nó đập nhộn nhịp không ngừng cô như bị kích động chạy vù ôm chầm lấy hắn.
Hạ Truân tay còn cầm đồ chưa chuẩn bị tư thế sẵn sàng đã bị Tường Huyên ôm chặt khiến đứng còng lưng không dám di chuyển,
thím Lâm nhìn từ xa bộ dáng của hai người này đúng là rất mắc cười. Thím Lâm biết ý để lại không gian riêng cho đôi tình nhân trẻ thím nhẹ nhàng đi trên nền đất ngại phát tiếng động rồi lên lầu hai dọn dẹp.
Hai phút... bốn phút.... sáu phút rồi bảy phút,
Tường Huyên vẫn giữ tư thế ôm này cô hít ngửi mùi người đàn ông này không ngừng xa nhau lâu cô rất nhớ nhiều đêm ngủ một mình mà tủi thân chạnh lòng không thôi giờ bố đứa nhỏ về rồi lòng cô cũng yên tâm hơn.
"Em rất nhớ anh luôn"
"Ừm"