"Chúc mừng cô đã làm mẹ"
Tường Huyên chỉ biết sững sờ nhìn bác sĩ tin này làm sao có thể chứ?
Đột nhiên dòng kí ức chạy nhảy vào đại não.
Tuần trước đêm ấy đến sáng hôm sau cô đã uống thuốc tránh thai sau bữa ăn,
khi chưa uống vào được bao lâu cơ thể như phản ứng dữ dội trào ngược dạ dày khiến cô đứng ngồi không yên cuối cùng nôn hết ra hôm ấy hắn mới đi công tác nên không phiền,
Tường Huyên cũng nghi ngại hơi chủ quan nên không đi khám nên hôm nay bụng bỗng chốc đau quặn khó chịu bác sĩ thông báo lên chức mẹ làm cô không khỏi thất thần, bất ngờ đến mức mặt mũi trắng bệch.
Cô biết đứa trẻ này đến với cô là do duyên phận sao mà nó đến đột ngột quá vậy?
Cô sờ chiếc bụng phẳng lì đang chứa một sinh mệnh nhỏ bé là con của cô và anh, cô không nói chuyện này cho anh sợ anh sẽ chạy về không màng công việc để lo cho hai mẹ con.
Tường Huyên chỉ buộc miệng nói đơn giản là do bệnh cũ tái phát mới đau bụng dữ dội, tuần sau người yêu về thông báo bất ngờ sau.
...
"Huyên Huyên em bị làm sao thế hôm qua chị thấy sắc mặt của em không được tốt nếu không khỏe thì xin nghỉ vài hôm, chị xin phép hộ em"
Tường Huyên đóng cửa đi vào trong bếp lấy nước.
"Em ổn thôi với lại sao có thể nghỉ được em mới xin nghỉ cách đây không lâu mà nếu nghỉ nữa chắc sếp cho nghỉ luôn quá"_ Mang bình nước thủy tinh khắc hoa bằng lăng tinh xảo trên thân bình rót nước trong ly, xoay người cất khay vào bếp, đi đến điềm đạm trả lời.
Sáng sớm Du Kiết Bội đã đứng trước cửa nhà Tường Huyên để hỏi han, cô cũng phần lo lắng cho cấp dưới đến tận nhà.
"Bộ em với bạn trai có thai hả?"
Lời nói tưởng như vô tình vậy mà trúng tim đen của Tường Huyên khiến cô sặc nước khụ khụ.
"Cẩn thận..."
"Em cảm ơn" _ Tường Huyên cầm lấy khăn giấy.
Tối hôm qua mười giờ kém cô về nhà vội làm y tá lo lắng cho tình trạng này nhưng rất nhanh cô đã thuyết phục được rằng mình khỏe hẳn.
"Mà sao hôm qua em vội về nhà thế?"
Nói đến chỗ này cô nghẹn lời im lặng rất lâu,
Tường Huyên khẽ lên tiếng thăm dò: "Á Ly..."
"Hả... em nói gì?"
"Không có gì. Hôm nay mời chị ăn cơm vì em mà làm chị lo lắng rồi" Cô dứt khoát chuyển chủ đề.
"Em khách sáo rồi"
Du Kiết Bội biết cái tên Á Ly kia là gì vừa nãy cô đã nghe rõ chứ không phải,
bỗng chốc khuôn mặt cô méo mó hẳn vì cái tên Á Ly này.
Người phụ nữ Á Ly không đơn giản cô ta đã liên quan đến Tường Huyên rồi sao?
Du Kiết Bội chỉ dám nghĩ chứ không có gan hỏi cô cần phải từ từ không vội.
Tường Huyên mời Du Kiết Bội ăn sáng một quán dưới chung cư, ăn xong cũng là lúc đến nơi nào việc thưởng ngày còn sớm cô sẽ đi bằng xe đạp công cộng nhưng hôm nay đổi gió đi xe buýt cùng chị đồng nghiệp.
Đã từ rất lâu rồi cô không di chuyển bằng phương tiện bằng xe buýt khi ngồi góc cuối cạnh cửa sổ bỗng chốc khoảng thời gian cấp ba ùa về,
thời cấp ba lớp mười hai chỉ chăm chăm vô sách vở ôn thi đại học chứ không có hứng để quan sát phong cảnh ngoài cửa sổ như bây giờ.
Du Kiết Bội hơn Tường Huyên năm tuổi lúc cô học mười hai thì chị ấy đã đi làm công ty rồi đến khi gặp cô thì đã là chuyện của bốn năm sau.
Hôm nay trời lập thu gió bắt đầu se se lạnh được cái bầu trời trong xanh thật dễ chịu xuống xe buýt Tường Huyên hít lấy không khí sảng khoái này mong rằng hôm nay làm việc thật tốt.