Lăng Thanh Tiêu vừa bước vào đại điện, không khí bên trong đại điện bỗng chốc có chút kì dị nhất là những kẻ giống nàng từng được tên đại phu Tư Kì khám bệnh giờ phút này trên đại điện không khác gì mấy trụ đèn giao thông ở thời đại của nàng, có người mặt xanh, có kẻ mặt đỏ có tên còn khoa trương hơn trên trán xuất hiện mấy vạch hắc tuyến. Sở Ngọc càng nghĩ càng thấy giống một gánh hát hí kịch hơn là một buổi thiết triều, nàng lẳng lặng dẹp lệnh bài trên tay muốn lặng lẽ trốn đi.
Chân nàng vừa lui lại thì trên vai lại truyền tới cảm giác nặng nề là của Tử Kiệt và Tiết Nghiên hai tên trời đánh này đang vỗ vai nàng ánh mắt như đang cảnh cáo nếu nàng trốn khỏi đây thì bọn chúng sẽ lập tức bắt nàng lại.
Lăng Thanh Tiêu một thân triều phục, hắn nhìn nàng mỉm cười nhưng khi nhìn sang các quan lại trong triều lại có phần lạnh lùng dung mạo tựa như ánh trăng sáng. Ánh mắt vô thưởng vô phạt khiến người khác khó đoán tâm ý của hắn. Như thông lệ cũ thì các quan từ ngũ phẩm trở lên bắt đầu sợ hãi vì mỗi lần hắn xuất hiện triều đình như được thay máu. Không ít quan lại phải từ quan, Lăng Thanh Tiêu được hoàng đế đặc biệt miễn quy củ nhưng hắn theo quy củ mà hành lễ. Hoàng thượng khoát tay cho hắn miễn lễ lúc này Lăng Thanh Tiêu mới lên tiếng.
- Vương huynh, đệ nghe nói huynh cho người tìm đệ?
- Tứ đệ, du ngoạn đã lâu lòng trẫm và mẫu hậu nhớ nhung khôn xiết nên mới nhờ người tìm đệ có vẻ như người này làm khá tốt đấy. Không biết là vị nào tìm được đệ để trẫm luận công ban thưởng?
- Mẫu hậu, hoàng huynh, nhi thần cũng rất nhớ hai người. Thần đệ và Vương huynh hẳn có rất nhiều thời gian tâm sự. Người tìm được đệ và bảo vệ đệ và mẫu hậu cũng là Chu nhị tiểu thư, muội muội của Chu tướng quân.
Lăng Thanh Tiêu vừa nói như gằn từng chữ nhìn lên hoàng đế đang ngồi trên ngai vàng. Việc hắn đang du ngoạn mà phải trở về thiết triều thì hậu quả bọn họ tự cầu phúc đi.
- Tứ đệ quá lời, Tần công công truyền ý chỉ luận công ban thưởng cho Chu tiểu thư nhận chức phó tướng dưới trướng Chu tướng quân. Ban vạn lượng vàng, vải lụa tiến cống.
Lời Lăng Thiện Huy vừa dứt, vị thừa tướng ban nãy đã vội vàng lên tiếng.
- Khởi bẩm hoàng thượng, vi thần có việc bẩm tấu.
- Được.
- Khởi bẩm hoàng thượng, thần nghe nói ở trấn Thanh Thủy Chu cô nương đã giả thần giả quỷ làm rối loạn lòng dân, mạo danh hoàng tộc. Nay người muốn ban chức khẩn xin hoàng thượng minh giám nên công tư phân minh.
Sau khi ông ta dứt lời liền kéo theo hàng loạt quan lại quỳ xuống đồng loạt hô theo.
- Khẩn xin hoàng thượng minh giám.
Sở Ngọc lần đầu tham dự buổi thiết triều thấy một màn này cũng có chút lo lắng, nàng còn đang không biết hành lễ hay cúi đầu hay lễ tiết thế nào để giải thích việc ở trấn Thanh Thủy. Tử Kiệt vỗ nhẹ vai nàng nhỏ giọng nhắc nhở.
- Bình tĩnh, tin tưởng vương gia.
Đúng như lời hắn nói Lăng Thanh Tiêu bên cạnh nàng lần nữa lên tiếng.
- Thừa tướng đại nhân nói không sai nhưng đại nhân nên hỏi kĩ mọi việc người cho phép nàng ta giả thần, giả quỷ là bổn vương, cũng là bổn vương cho phép nàng ấy dùng thân phận Tề Vương thì có gì gọi là giả mạo hoàng thất. Việc đấy cũng là dùng vào việc điều tra cũng có thể nói là làm theo thánh chỉ của hoàng thượng vậy có thể gọi là hợp tình hợp lí chưa? Hay là…đại nhân muốn tru di cửu tộc ta.
Mấy vị quan ban nãy còn hùng hổ quỳ xuống muốn nàng nhận tội, bây giờ lại thay phiên nhau hít từng ngụm khí lạnh. Không ai nói với bọn họ nàng có Tề Vương gia chống lưng, sớm biết như thế bọn chúng không dại dột mà theo lão quan đấy rồi.
Hoàng thượng nhìn sang Thái Hậu, hai người đảo mắt ra hiệu với nhau chỉ thấy Thái Hậu hơi gật đầu. Lăng Thiện Huy ho khan vài tiếng chậm rãi lên tiếng.
- Thừa Tướng, tru di cửu tộc của Tề Vương e không ổn lắm. Hắn chỉ có một mẫu thân và ba vị huynh trưởng dưới trướng mỗi vị còn có mấy trăm vị quan lại, tướng sĩ, binh lính. Hay là trẫm quật hoàng lăng lên để cho ngươi chém nha.
- Vi thần không dám. Hoàng thượng bớt giận ảnh hưởng long thể
Lời thiên tử vừa dứt bên dưới đồng loạt quỳ xuống cúi đầu chạm đất. Đại điện bây giờ chỉ còn nhóm người mới trở về từ trấn Thanh Thủy đứng lại.
- Tề Vương gia tiếp chỉ.
Lăng Thiện Huy lười phải để ý đến đám quan lại, hắn mặc kệ cho bọn họ còn đang quỳ mà ban thánh chỉ. Tên thừa tướng lợi dụng chức vị mà ngang nhiên hống hách, lộng hành trong dân đã lâu sớm đã thành cái gai trong mắt hắn.
Giọng the thé của Tần công công vang lên giữa đại điện khiến nàng cảm thấy có chút chói tai.
- Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết. Lệnh cho Tề Vương gia trở lại hoàng cung nhận binh phù cùng với Chu gia lập lại bản đồ bố phòng, xong việc lập tức cùng Chu phó tướng trở lại điều tra tình hình biên quan. Việc trấn Thanh Thủy giao lại hình bộ xử lí lệnh Cẩm Y Vệ phối hợp điều tra.
- Thần tuân chỉ
Sở Ngọc âm thầm thở phào một hơi nàng theo mọi người quỳ xuống ôm quyền nhận lệnh.