Nghị tội vốn chỉ như một cuộc tán gẫu, vì là ý chỉ do Hoàng thượng ban xuống, Dạ vương hắn chấp hành, cho dù thái độ có tôi tệ cũng không thể nào bị định tội được.
Dạ vương biết điều này, Quý thái phi biết điều này, mọi người cũng chỉ là ra vẻ ta lên mặt với ngươi, ngươi lên mặt với ta mà thôi.
Ban nãy lục soát cung điện, cấm quân vô cùng cẩn thận, Từ An Cung này là nơi quan trọng nhất của Dạ vương, vì vậy, hắn hạ lệnh, mỗi một góc đều phải kiểm tra thật cẩn thận, tuyệt đối không được sai sót.
Từ chính điện đến thiên điện, rồi đến tẩm cung; từ hành lang đến hoa viên, cấm quân nghiêm ngặt giống như đang khám nghiệm tử thi, tìm hết một lượt những nơi có thể giấu người, giấu xác, giấu chân giấu tay.
Tạm thời không có phát hiện gì.
Dạ vương đứng bên cạnh chiếc giếng, như đang suy nghĩ gì đó.
Quý thái phi cũng kiểm tra cùng, A Phúc cũng được thả ra, Dạ vương tùy ý tát hai cái, xem như là đã trừng phạt tội cản trở của hắn.
“Có phải là vẫn cần xuống giếng xem không? Xuống đi!” Quý thái phi thấy hắn đứng bên giếng, lạnh lùng nói.
Dạ vương quay lại nhìn bà ta: “Quý thái phi, bản vương có một chuyện không hiểu, mong Quý thái phi cho bản vương một lời giải thích.”
“Dạ vương còn có chuyện gì không hiếu?” Quý thái phi thay đổi sắc mặt, nở nụ cười lạnh lùng mà cứng nhắc: “Nói đi.”
Dạ vương tiến tới gần bà ta, từ trên cao nhìn xuống: “Bản vương phụng chỉ lục soát cung điện, là để tìm tung tích của thích khách, nương nương của các cung đều vô cùng phối hợp, chỉ sợ thích khách trốn trong cung của mình, ra tay với mình, nhưng thái độ của Quý thái phi lại hoàn toàn tương phản, thích khách hành thích Quý thái phi trước, rồi lại trốn ở trong cung, theo lí mà nói, Hoàng thượng hạ chỉ lục soát cung, người phối hợp nhất nên là Quý thái phi mới phải, nhưng tại sao Quý thái phi lại cản trở trăm đường như vậy chứ?”
Loading...
Quý thái phi ngơ ra, ngay sau đó lại cười: “Tội danh mà Dạ vương quy chụp khiến ai gia trở tay không kịp, ai gia có ngăn cản Vương gia tìm kiếm thích khách sao? Ai gia chỉ là không cho phép các ngươi nhiễu loạn linh đường của Hoàng thái hậu mà thôi, bất trung bất hiếu, đây là trọng tội ai gia cũng chỉ đang nghĩ cho Vương gia mà thôi, Vương gia không dễ gì mới được Hoàng thượng xem trọng, vào cung làm việc, nếu hành vi không đúng mực, bị Hoàng thượng giáng tội, vậy thì đáng tiếc rồi.”
“Chỉ vậy thôi? Nhưng bản vương thấy, Quý thái phi như không hề lo lắng thích khách vẫn còn ở trong cung, việc điều tra của bản vương đã được công bố từ sớm, vẫn chưa bắt được hết thích khách, Quý thái phi không chút lo lắng an nguy của bản thân sẽ bị huy hiếp sao?”
Dạ vương đột nhiên nói những lời này lại khiến Quý thái phi cảnh giác, bà ta nhìn ra ngoài hành lang, thấy Lộ công công đang đứng trên bậc thềm đá, không biết hắn đến từ lúc nào, hiển nhiên cũng đã nghe thấy lời Dạ vương nói.
Quý thái phi cảm thấy sợ hãi, chuyện này là sao đây? Chỉ là lục soát cung mà thôi, sao Hoàng thượng lại phái người đến rồi?
Hơn nữa, ban nãy bà ta có được tin tức, Dạ vương đưa người đi lục soát cung, không hê có người bên cạnh Hoàng thượng đi theo.
Chẳng lẽ Hoàng thượng đã nghỉ ngờ bà ta rồi? Theo lí mà nói thì sẽ không, lúc này chắc Hoàng thượng sẽ nghi ngờ Hạ Thương Mai, Hạ Thương Mai cũng bị hạ lệnh cấm rồi, giao hết lại mọi quyền lực, chỉ có thể ở trong Hi Vi Cung hầu hạ.
Hơn nữa, khoảng thời gian này, Hoàng thượng phái người ở trong Hi Vi Cung ra ngoài, đa số đều là phái Bao công công, mà lần này lại là Lộ công công, chẳng lẽ...
Quý thái phi càng nghĩ càng thấy sợ, xem ra, hôm nay không thể để Dạ vương tìm ra thi thể được, nếu không, không biết sẽ còn gì đợi bà ta nữa.
Bà ta lờ mờ có dự cảm không ổn, lần này Dạ vương hành động trên quy mô lớn, tuyệt đối sẽ không đơn giản chỉ là tìm thích khách gì đó.
“Quý thái phi!” Dạ vương thấy bà ta đột nhiên bất an, cũng không đáp lại lời hắn, hắn lại hỏi thêm một lần nữa: “Bây giờ Lộ công công cũng tới rồi, có thể thấy Hoàng thượng xem trọng việc này đến mức nào, người có để bản vương lục soát Từ An Cung hay không?”
Bây giờ Quý thái phi không thể từ chối được nữa, bà ta vuốt búi tóc, nhàn nhạt nói: “Dạ vương tìm thích khách là vì an nguy của ai gia, sao ai gia lại không đồng ý cho được?”
Dạ vương cười, quay đầu sai người xuống giếng.
Vì cái giếng này không dùng tới, nên không có lắp đồ bơm nước, chỉ có thể tạm thời dùng dây thừng đi xuống.
Hai tên cấm vệ đi xuống trước, một lúc sau trèo lên: “Vương gia, đáy giếng không có gì.”
Lần này Dạ vương lại có chút bất ngờ, trước sau Từ An Cung đều đã lục soát qua rồi, theo lí mà nói nơi có khả năng dấu thi thể nhất chính là cái giếng này, ban nãy hắn phát hiện cái giếng bỏ hoang này có dấu vết đã bị động tay động chân qua, vì vậy mới đoán cái giếng là nơi cất giấu thi thể.
Nhưng mà lại không có?
Dạ vương nhìn Quý thái phi, chỉ thấy bà ta quay mặt đi, đôi môi nhếch lên, như là đang chế giễu và khinh miệt.
Quý thái phi thấy Dạ vương nhìn mình, lạnh lùng nói: “Hay là Dạ vương đích thân xuống giếng, nhìn cho rõ, không kiểm tra cẩn thận, e là sẽ để
thích khách trốn thoát mất."
Dạ vương nhìn cấm quân xuống giếng toàn thân ướt đẫm, hắn xua tay: “Bản vương không xuống, đang mùa đông, xuống giếng tìm thi thể, bị điên chắc?”
Hai tên cấm quân nhìn nhau, cảm thấy cạn lời.
Quý thái phi cười lạnh: “Vậy Vương gia đã lục tung Từ An Cung một lượt rồi nhỉ? Nếu đã vậy, thì về đi, lúc này ai gia nên dâng hương cho Hoàng thái hậu rồi, hi vọng Dạ vương còn nhớ, ai gia đang thủ hiếu cho Từ An Cung, nhiễu loạn linh đường của Hoàng thái hậu thì không ai gánh nổi tội đâu."
Nói xong, bà ta nhìn Lộ công công: “Lộ công công, ngươi nói xem có phải không?”
Lộ công công cười: “Đương nhiên rồi ạ, bất kể làm việc gì cũng không thể nhiễu loạn đến linh đường của Hoàng thái hậu được.”
Dạ vương cảm thấy kì lạ, cả hoàng cung đều được lục soát một lượt rồi, sao lại không phát hiện ra thi thể của hai tên thích khách kia chứ?
Chẳng lẽ, suy đoán của bọn họ sai rồi? Hay là, Tôn Phương Nhi nói dối? Chỉ có năm tên thích khách chết chứ không phải bảy tên?”
“Sao vậy? Vương gia cho rằng vẫn còn nơi đáng nghỉ sao, vậy lục soát tiếp một lần nữa là được.” Quý thái phi “hừ” giọng nói.
Dạ vương ngẩng đầu lên: “Ý hay đấy!” Hắn không tin thích khách không ở trong này, bây giờ Lộ công công ở đây, hắn yêu cầu lục soát một lần nữa thì không hợp lí, nhưng đích thân Quý thái phi nói ra, vậy thì hắn cứ thuận thế mà theo vậy.
Quý thái phi vốn chỉ tùy tiện nói như vậy, không ngờ hắn lại thật sự muốn lục soát một lần nữa, hoàn toàn không đi theo con đường bình thường, bà ta tức đến ngơ ra: “Được, ngươi lục soát đi, lục soát thoải mái, ban nãy không tìm ra được, ai gia không tin lục soát một lần nữa có thể tìm ra được
gì.”
Dạ vương phân chia thuộc hạ lục soát lại Từ An Cung một lần nữa.
Quý thái phi lùi về bên cạnh Lộ công công, buồn bã nói: “Tiên Thái hậu mới đi có mấy ngày chứ? Có thích khách đến, rồi cung điện lại bị lục soát hết lần này đến lần khác, linh hồn người trên trời cũng không thể yên ổn được.”
Lộ công công cũng cảm thấy lần này Dạ vương quả thực có hơi làm loạn, Hoàng thượng hạ lệnh lục soát cung điện, nhưng ở những cung điện khác hắn chỉ tùy tiện lục soát, chỉ nhằm vào Từ An Cung, lục soát một lần vẫn chưa đủ, còn phải lục soát lại một lần nữa.
Cho dù thích khách thật sự vẫn còn ở trong cung, cũng không thể nào trốn ở Từ An Cung được chứ? Nhiếp Chính Vương anh minh như vậy, sao trước khi đi lại tiến cử Vương gia nhàn rỗi Dạ vương này cho Hoàng thượng chứ?
Hắn cũng chỉ biết làm loạn ở bên ngoài mà thôi.
Lần thứ hai lục soát cung, Dạ vương đã có phát hiện.
Không phải phát hiện thích khách, mà là phát hiện thái độ của Quý thái phi có điêu khác lạ.
Hắn phát hiện, hắn đi những nơi khác lục soát, đa số Quý thái phi sẽ không đi theo, cho dù có để ý thì cũng chỉ là đứng từ xa nhìn, chỉ khi trở về trong hoa viên, bà ta đi theo từng bước, bắt đầu làm khó.
Hắn cảm thấy, trong hoa viên có ẩn tình.
Nhưng giếng đã lục soát rồi, không có gì, những nơi khác của hoa viên đều là hoa và cỏ, một đống chậu hoa trong góc tường kia đã có sẵn từ trước, nhìn có vẻ chưa bị di chuyển đi...
Không, chậu hoa đã bị di chuyển, nó bị dịch về phía bên trái tường, còn có vết bùn vàng.