Vương Gia Xuyên Không Bị Ép Làm C

Chương 14: 14: Chỉ Cần Còn Chưa Chết Thì Cứ Luyện Tới Chết







Trước khi lên lớp vũ đạo đầu tiên thực ra Sở Ưng Trừng đã ở nhà luyện tập qua vũ đạo của Fan9.

Nhìn video rồi từ trong trí nhớ của cơ thể này bới ra các loại động tác.

Theo lý Sở Ưng Trừng là một võ tướng đối với việc khống chế cơ thể của chính mình hẳn là rất cao.

Vấn đề chính là cho dù cậu có nhớ hết toàn bộ động tác biết câu nào phải làm động tác gì nhưng không có cách nào để làm được rất tốt.

Hết cách hoạt động như vũ đạo này không chỉ dựa vào ký ức trong đầu mà là trò chơi của ký ức cơ thể, cho dù trong ấn tượng có động tác đó dường như biết làm như thế nào nhưng lúc thật sự làm ra chính mình một khi cảm thấy "Có gì đó kỳ quái" một khi chần chờ thì động tác sẽ kỳ quái và mất hình.

Huống chi từ nhỏ tới lớn thứ mà Sở Ưng Trừng xem còn là kiểu múa có tên là "Múa cổ điển".

Múa cổ điển và điệu nhảy đường phố các nhóm nhạc thần tượng hay dùng quá nhiều điểm khác nhau muốn bẻ lại thực sự có chút khó.

Sở Ưng Trừng ở nhà cố gắng luyện qua một lượt nhưng ở nhà không có gương, cậu lại không dám ở trên lầu dùng sức nhảy cho nên bây giờ nhìn qua thật sự có hiệu quả quá mức nhỏ bé.

Ở trong mắt Eric mà nói chính là dường như mỗi động tác đều đã làm qua rồi nhưng tính liên tục có vấn đề lớn.

Tiết tấu quá độ của cậu rất kỳ quái nhưng nhìn lại cậu lại cố gắng quá mức thậm chí lúc nhảy múa vẻ mặt vô cùng nghiêm túc dẫn đến cả người cậu nhìn như rất mất sức, căng thẳng, một chút cũng không thoải mái.

"Cậu thế này...!y như PPT vậy." Eric bỗng cảm thấy trách nhiệm của mình rất lớn.

Sở Ưng Trừng này không chỉ phải dạy mà còn phải từng chút một uốn nắn và giọt dũa kỹ nha, đây không hề nhẹ nhõm hơn việc dạy dỗ từ đầu đâu!

"Trước kia cậu cũng thế này sao? Giáo viên vũ đạo trước kia cứ thế cho cậu thông qua hả?" Eric nếu nói như phun tào không bằng nói như kiểu không thể tưởng tượng nổi, "Các cậu lúc trước cũng có MV, buổi hòa nhạc, diễn xuất trực tiếp đi? Cứ thế cho cậu thông qua sao?"

Lúc này chỉ có Eric và Sở Ưng Trừng còn đang đứng, Nhạc Quân và Tô Vu Mân đều ở bên cạnh nghỉ ngơi.

Hai người này cách tới năm mét lưng dựa lên tường ngồi đó, tay cầm nước trợ lý của bọn họ đưa tới một lời không nói mà nhìn về phía Sở Ưng Trừng và Eric.

Sở Ưng Trừng thẳng lưng hơi cúi đầu đứng trước mặt Eric giống như một học sinh tiểu học ngoan ngoãn nghe dạy bảo.

Cậu không biết sao mới có thể giải thích rõ: "Chuyện này...!lúc trước tôi không phải như thế.

Lâu quá không nhảy rồi, xin lỗi."

Eric vẫn rất kinh ngạc: "Tôi nghe nói các cậu hẳn là đối với chuyện này hình thành ký ức cơ bắp rồi nha, là bao lâu không nhảy rồi mà có thể để cậu quên tới mức độ này?"

Sở Ưng Trừng không còn gì để nói nữa: "Tôi sẽ cố gắng đuổi kịp anh Quân và Ngư Dân."

Eric chỉ ra hiện thực: "Nếu như lượng chương trình học của các cậu là như nhau cậu rất khó đuổi kịp tiến độ của bọn họ.

Cậu nhảy bài hát vốn có đã gặp tình huống này sau này còn có vũ đạo mới, cậu phải làm sao?"

Sở Ưng Trừng không khỏi dựa theo lời của anh ta quay đầu nhìn nhìn Nhạc Quân và Tô Vu Mân.

Đối diện với mắt của Nhạc Quân thì Nhạc Quân mặt không cảm xúc; Đối diện với ánh mắt của Tô Vu Mân thì Tô Vu Mân cười an ủi với cậu.

Mặc dù không thể nghe hết đối thoại của Eric và Sở Ưng Trừng nhưng Nhạc Quân và Tô Vu Mân vẫn có thể từ trong hai ba câu nói đã nghe được đoán ra Eric đang nói mấy lời không dễ nghe lắm.

Dừng một lúc Eric lại thêm hai câu: "Các cậu chỉ còn có ba người thôi, phần Solo sẽ tăng thêm.


Mà cậu còn là vị trí C, trình độ này của cậu..."

Lời nói chưa hết nhưng ý trong đó đã rất rõ rồi.

Giọng điệu của Eric rất bình thản nhưng trên thực tế lại rất nghiêm túc.

"...Tôi biết rồi." Sở Ưng Trừng rũ mắt nhìn xuống trong đầu nhanh chóng thay đổi "Thời khóa biểu" của chính mình quyết định bảo người đại diện thêm nhiều lớp học vũ đạo hơn, "Tôi sẽ cố gắng."

Eric nhìn cậu như thế cũng không nói gì nữa quay đầu gọi Tô Vu Mân và Nhạc Quân.

"Hôm nay tiếp tục đẩy về sau trước đi..."

***

Nhạc Quân rất nhanh liền phát hiện Sở Ưng Trừng hẳn là bắt đầu bận rộn rồi.

Biểu hiện cụ thể là tần suất gửi cảm nghĩ sau khi đọc cho Nhạc Quân của cậu ta bằng mắt thường có thể thấy là đang giảm xuống.

Lúc trước Nhạc Quân đã xuất bản ba quyển sách Sở Ưng Trừng đều mua về xem còn viết một số đoạn ngắn cảm nghĩ sau khi đọc thỉnh thoảng gửi cho Nhạc Quân.

Nhạc Quân nói là "Không cần phiền như thế", nhưng trên thực tế vẫn đọc cẩn thận, sẽ còn giải đáp một số nghi vấn hoặc là thảo luận với cậu một chút.