Vụng Trộm Cưng Chiều Em

Chương 2: Nước khoáng nóng




Đầu giờ chiều học tiết thể dục. Sau khi luyện tập xong, mọi người đều có thể tự do chọn môn thể thao mà mình thích

Tần An Nhiên thời gian qua đều chọn cầu lông, đi đến phòng dụng cụ lấy đồ, cùng bạn học đến sân chơi

Sân cầu lông liền kề với sân bóng rổ,Hứa Giác cùng các bạn nam trong lớp cả người mồ hôi đầm đìa chiến đấu trên sân. Hắn dáng người cao lớn mạnh mẽ,chuyển động linh hoạt khắp sân,ném bóng,chuyển bóng hành động lưu loát, duỗi thân và nhảy lên,bắp chân hiện rõ những đường nét đẹp đẽ

Thậm chí có bạn học nữ không chọn môn thể thao để tập,chạy đến để xem hắn chơi bóng

Tần An Nhiên chưa từng làm mấy chuyện nhàm chán như vậy,cô đánh mấy hiệp cầu lông rồi dừng để nghỉ ngơi

Lúc này Hứa Giác cũng thay đồ rời sân,trực tiếp ngồi bên ngoài xem đồng đội thi đấu. Hắn ngồi chỗ này cách chỗ cô không xa,hai tay chống trên mặt đất,dáng ngồi rất nhàn nhã,thoải mái

Tần An Nhiên hung hăng trừng mắt nhìn bóng lưng của hắn. Buổi sáng không uống nước và vận động nhiều nên miệng khô,môi khô nên lâu lâu lại liếm môi

Đều do cái tên Hứa Giác kia,hại cô không có nước uống

Lúc này,một chai nước khoáng được đưa tới trước mặt cô

Cô ngẩng đầu lên, là Tống Thư Giai,ủy viên học tập của lớp.Tống Thư Giai diện mạo thanh tú,đeo cặp kính đen. Cậu ta sinh ra trong gia đình Nho học,thành tích tốt,thái độ tốt,là một trong số ít nam sinh trong lớp có quan hệ tốt với cô

" Đây,cho cậu a. Tôi nhìn thấy môi cậu bị nẻ" Cậu ta nhìn cô cười

"Xừ" Sau lưng truyền đến âm thanh

Tần An Nhiên đảo mắt qua,Hứa Giác cũng quay đầu nhìn,nhẹ xùy một tiếng,sau đó xoay người

Cô mím môi không biết nói gì,cầm lấy chai nước khoáng từ tay Tống Thư Giai,nói cảm ơn hắn

" Cảm ơn,qua Wechat tôi sẽ trả cậu tiền"

" không cần đâu,không mất nhiều"

"Hai tệ cũng là tiền,tôi sẽ chuyển cho cậu"Tần An Nhiên liền lấy điện thoại ra, " Dù sao chúng ta cũng kết bạn rồi,chỉ mất 1 phút thôi"

Thấy cô cố chấp như vậy,Tống Thư Giải chỉ gật đầu và tránh đi. Môn cậu ta lựa chọn là bóng bàn,giờ phải trở lên sân của họ

Cậu ta vừa đi, Khúc Sam Sam đến gần,vừa rồi Sam Sam đứng cách đó không xa,có thể nghe rõ cuộc đối thoại của họ

"Này,đại tài tử lớp chúng ta tới đưa nước cho cậu sao?"

"Ân,có thể thấy tớ khác nước quá"

"Tớ đây cũng khát nha,thế nào lại không cho tớ a~"

" Cậu rõ ràng không khát"

"..." Khúc Sam Sam ghé sát vào chút, tiếp tục nói chuyện phiếm, nháy mắt " cậu đã từng nghĩ đến việc hẹn hò ở cao trung chưa?"

"Cao trung? Chưa" Tần An Nhiên lắc đầu,giọng điệu kiên định

" Vì sao?"

" Mình đến là để học tập" Tần An Nhiên nghiêm túc

" đến là để học tập " Khúc Sam Sam nhắc lại,vỗ vai cô và lắc đầu " Cậu thật là,chính vì vậy mà trở nên già nua"

Sau đó cô ấy liền đi đánh cầu lông

Tần An Nhiên một mình đứng ở bên sân,tay cầm chai nước khoáng.Cô luôn uống nước ấm,, ngay cả nước khoáng có nhiệt độ thường nhưng trong thời tiết này thì có chút lạnh, cô thường không uống trực tiếp.

Nhưng hiện tại rất khát,vậy cô liền mở ra uống

Uống một hớp lớn, sau đó khẽ nhìn xung quanh,đảm bảo rằng không có ai chú ý đến mình,lặng lẽ nuốt xuống. Dù không muốn thừa nhận nhưng cô quyết định làm một cách vô cùng ngu ngốc, ngậm nóng trong miệng rồi mới nuốt xuống.

Bỗng nhiên phía sau truyền đến âm thanh " thùng thùng", cô bất giác quay đầu nhìn. Quả bóng rổ rơi giữa hai sân,Hứa Giác,người ngồi bên ngoài đứng dậy đi nhặt bóng

Hai má Tần An Nhiên lúc này phồng lên như cá nóc,trên tay cầm chai nước khoáng,chớp chớp mắt

Hứa Giác nhặt bóng rồi đứng thẳng,đứng đối diện với cô

Hắn nhướng mày, giọng điệu giễu cợt: " Bán manh a?" (cố tình dễ thương)

Xoay người lại bổ sung thêm một câu " Làm khó cậu a"

"..."

Tần An Nhiên thật muốn đánh chết hắn,nhưng nước trong miệng quá nhiều,phải nuốt mấy lần mới xuống được. Khi cô có thể nói chuyện lại được, hắn đã chạy sang sân kia

Tức chết! Hắn cũng thật đáng ghét

Làm vỡ cốc của cô,thế nhưng một chút áy náy cũng không có

Mà còn đến chế nhạo cô!!

Tần An Nhiên quay đầu,không thèm nhìn sân bóng rổ kia nữa,quyết định làm ngơ

Thời điểm tan học,Tần An Nhiên thu dọn sách vở cùng Khúc Sam Sam nói tạm biệt,vừa bước đến cổng trường,cô tự hỏi:Ngày mai,làm sao để có cốc(bình) đứng nước nóng?Sẽ tốn chục tệ để đi mua cái mới, hay thử vào tủ của ba xem còn cái nào không

Ân,quyết định vậy đi

Nghĩ vậy,Tần An Nhiên cũng yên tâm hơn chút,bước chân cũng nhẹ nhàng hơn

Vừa đi ra khỏi cổng, bỗng nhiên phía sau truyền đến âm thanh của nam sinh

"Này"

Tần An Nhiên quay đầu lại, nhìn Hứa Giác tựa lưng vào tường,cởi ảo đồng phục buộc quanh hông, hai tay đút vào túi quần, một chân co lên, bộ dạng lười nhác

Cô không tính chào hỏi hắn, dù sao hắn cũng không gọi tên ai, không phải mình, lập tức xoay người đi về phía trước

Phía sau,Hứa Giác lên tiếng: " Tần An Nhiên"

Cái này cô không có biện pháp: " Chuyện gì?"

" Đi thôi,đi một dặm, bồi thường một cốc" Hứa Giác nói xong thì đi lên,thần sắc tự nhiên, cũng không phải thương lượng,mà tự ý quyết định

Tần An Nhiên có chút ngạc nhiên

" Cậu trả tôi? Tôi còn nghĩ cậu cứ thoải mái mà đi vậy"

" Nghĩ tôi như vậy,không có lương tâm?" Hứa Giác nhíu mày

" Nếu cậu có lương tâm, không nên nhìn tôi ngày nào cũng uống cạn ly, ít nhất cũng phải mua cho tôi một chai nước khoáng chứ"

"Không phải cậu không uống nước lạnh sao?" Hứa Giác đáp lại không do dự " Nước ngay cả nhiệt độ thường cũng không uống đi"

"..." Tần An Nhiên không thể phản bác quả thật là như vậy

" đi thôi" Hứa Giác nói xong liền sang đường bắt taxi

Hắn mở cửa phía sau, nhưng không có lập tức đi vào,ra hiệu cho Tần An Nhiên vào trước

Tần An Nhiên nghĩ,hắn trả mình cốc cũng là chuyện thường, đỡ tiền chính mình bỏ ra để mua,dù sao đối với hắn,mua cốc cũng không đáng bao nhiêu. Vì vậy,cô đồng ý,lên xe

Hứa Giác đóng cửa xe và ngồi vào ghế phụ

Sau 20 phút, họ tới trung tâm mua sắm Wal*Mart ở thành phố. Dù còn hai tháng nữa mới đến Giáng Sinh, nhưng không khí Lễ ở trung tâm đã được thiết lập khá mạnh.Âm nhạc vui tươi được bật lên,áp phích và đồ trang trí đủ màu sắc được trang trí khắp nơi, thậm chí những chiếc cốc còn được tặng làm quà tiếp thị, một vòng tròn dải ruy băng bao quanh kệ và có một tấm thiệp đầy màu sắc bên cạnh có ghi __

Tặng cô cái chén, cả đời bằng lòng

Tần An Nhiên thấy toàn thân nổi da gà, mấy người làm ăn này có thể thêm vào mấy cái chén ý nghĩa xấu hổ như vậy sao?Giữ nguyên cái chén thuần túy không tốt sao?

Cô nghĩ về điều đó, nếu được yêu cầu biên soạn nó, cô sẽ viết—

Uống nhiều nước nóng để kéo dài tuổi thọ.

Tần An Nhiên đi qua khu vực quà tặng, đi đến khu vực cốc bình thường để lựa chọn.

Chiếc bình của cô mua cách đây một năm, tuy vẫn là nhãn hiệu đó, nhưng không còn kiểu dáng như xưa. Cô xem từng hàng một, những chiếc bình đều có thể thấy khuyết điểm

Cái này, dung tích quá nhỏ; cái này, không có lớp cách nhiệt; cái này, không có tay cầm; cái này, thủy tinh không phải cấp thực phẩm đi?

....

Hứa Giác nhìn thấy cô do dự,hắn cầm chiếc bình trên cùng hỏi: "Này?"

Tần An Nhiên ngẩng lên nhìn nhãn,999 nhân dân tệ!

"Đắt quá!Có mà cậu làm cho nó uống tôi thì có" Cô trừng hắn một cái

Lúc này, cô bán hàng đi tới tươi cười nói: "Chào anh, có phải anh đẹp trai mua cốc cho người đẹp này làm quà giáng sinh không? Bên em có khu quà tặng, phong cách sẽ đẹp hơn".

"Không phải " Tần An Nhiên vội xua tay,cô mới không cần trở lại khu vực xấu kia "Không phải tặng quà"

"Vậy có phải mỹ nữ mua cốc không?" Người bán hàng đổi câu hỏi.

" Vâng"

"Còn anh chàng đẹp trai này là đến trả tiền sao?"

"..Phải" Cô thay hắn đáp

" Nếu không thì đến khu quà tặng nga" Cô nhân viên cười rất đẹp

Có thể là do cô nhân viên chèn ép cô quá,Tần An Nhiên nói rằng sau khi nhìn thấy khu vực quà tặng vừa rồi không hợp với cô, nhân viên bán hàng vẫn không rời đi.

Người nhân viên cầm một chiếc cốc trên tầng cao nhất và nói: "Chiếc cốc này trước đây Nó được bán với giá 599. Hiện chỉ còn 499 cho các hoạt động. Đó là một ưu đãi tốt. Bạn có thể cân nhắc. "

"Đã giảm giá rồi?" Hứa Giác rốt cuộc cũng lên tiếng,hơi nhướng mắt, ngữ khí bình thản " Không hợp với thân phận của tôi,bỏ"

Người nhân viên "..."

Rốt cuộc thì sau đó cô ấy cũng rời đi

Tần An Nhiên nhẹ nhàng thở ra, lại nhìn trên giá rồi chọn mẫu thường: "Đây rồi. Tôi mua một cái trước 36 tệ cùng một nhãn hiệu, còn cái này 37 tệ. Nó hẳn là phiên bản cải tiến của cùng một mẫu."

Hứa Giác gật đầu,nhận lấy cái bình: " Còn gì nữa không?"

"không cần gì nữa,cậu chỉ làm vỡ mỗi bình của tôi thôi"

"Kỷ tử và hoa cúc?Nhân tiện đưa cậu đến siêu thị rồi mua" Hứa Giác thản nhiên chỉ vào bên kia

"A không cần,ở siêu thị toàn đồ đắt, tôi thường đi chợ đầu mối để mua với số lượng lớn"

Hứa Giác nhìn cô,không nói lời nào,liền ra ngoài thanh toán

Sau khi ra khỏi Wal*Mart, Tần An Nhiên biết hắn phải trở về nhà ở ngoại ô,hai người không cùng đường. Vì thế,cô nói tạm biệt với hắn, trong chớp mắt xoay người đi đến trạm giao thông công cộng

Bỗng nhiên Hứa Giác gọi cô lại: " Này"

"Chuyện gì?" Cô quay người lại

" Chén của cậu lúc trước mua là 36 tệ, cái này 37,nhiều hơn một tệ,đừng quên bồi thường cho tôi"

"...."

*editor: bó tay luôn

Sau đó,Hứa Giác lấy điện thoại ra, đưa đến trước mặt cô, giọng điệu tản mạn mà ôn hòa: " Thêm bạn tốt,chuyển qua Wechat cho tôi"