Hồ sâu chừng ba mươi mét, từ dưới hồ không nhìn được phía trên cũng chẳng nhìn được xung quanh. Ngay cả ánh sáng phát ra từ bom đạn và lửa cũng bị bùn lẫn trong hồ che khuất khiến cho toàn bộ vùng nước này chìm trong màn đêm tối tăm vĩnh cửu.
Tài bị Raul kéo xuống đáy hồ. Lúc này hắn đã đuối sức lắm rồi. Hắn bị Jack hút đến chín mươi phần trăm sự sống, thể lực còn chưa phục hồi đã rơi vào cuộc đấu sinh tử với con quái vật biển Raul. Sức hắn yếu đến nỗi ngay cả bài cũ cũng mất đi tác dụng. Những sợi tơ phóng ra từ linh giác đỏ, lúc trước thẫm như máu, bây giờ nhạt nhòa như ráng chiều, chỉ khiến cho Raul chóng mặt chứ không thể làm gã mất đi ý thức như trước.
Sau một lúc quẫy đạp, Tài bắt đầu cảm thấy tức ngực và khó thở. Hắn biết rằng mình không thể nhịn thở lâu hơn được nữa. Vào thời điểm sung mãn nhất Tài có thể nhịn thở được chừng một tiếng, nhưng sức khỏe suy giảm cùng với việc phải chiến đấu liên tục đã khiến cho lượng oxy dự trữ trong phổi nhanh chóng cạn kiệt.
Ở chiều ngược lại, sức mạnh của Raul không hề suy suyển chút nào. Thể lực của hắn vẫn còn nguyên vẹn và xem ra có thể đánh nhau nửa tiếng đồng hồ nữa dưới nước mà chẳng hề hấn gì.
Giữa lúc bế tắc, Tài lại nhìn thấy hình ảnh của Jack qua linh giác.
Đây không phải là ác mộng mà là sự thật. Tử thần Jack Moore đã đến. Gã cảm thấy sốt ruột nên nhảy xuống nước để hỗ trợ em mình.
Có thêm Jack Moore, tình thế đã tồi tệ, lại còn tồi tệ hơn gấp bội.
Tài rút con dao cuối cùng trong người ra, sẵn sàng cho cuộc đấu mà hắn không nhìn thấy đường chiến thắng.
Jack bơi không giỏi như em trai, cũng không thể nhìn được trong làn nước tối đen như Tài. Gã phải mang theo một chiếc đèn pin dùng để chiếu sáng.
Nhìn thấy Tài đang bị Raul vùi đầu vào trong bùn, Jack nở nụ cười khoái chí.
Gã bước từng bước trên mặt bùn dày, tiến sát lại gần vị trí của hai người, vừa đi vừa ra hiệu cho Raul nhấc đầu Tài lên. Gã muốn trực tiếp giết hắn.
Khoảng cách giữa hai người rất gần. Gần đến nỗi hai gương mặt gần như chạm nhau.
Bàn tay của Jack chầm chậm giơ lên.
Đúng lúc ấy Tài hành động. Gã giật phắt chiếc đèn pin, ném mạnh ra xa. Đèn pin theo dòng nước trôi đi mất, không gian dưới hồ một lần nữa rơi vào bóng tối mênh mông. Ngay sau đó Tài cắm ngập con dao vào tay phải, rạch một đường thật dài.
Máu từ cẳng tay của hắn tuôn ra như suối.
Đây không phải là máu thường, mà là máu độc.
Máu đen hòa lẫn với nước đen, cả Raul và Jack đều không thể quan sát được.
Tài đã ở rất gần với cái chết, nhưng hắn cố giữ cho mình tỉnh táo.
Hắn chờ đợi một phản ứng từ cơ thể của Jack, người đứng ngay trước mặt hắn. Toàn bộ làn nước quanh người Jack đều đã vương máu độc tỏa ra từ cơ thể Tài.
Chỉ cần gã uống một ngụm nước nhỏ thôi.
Một ngụm nước nhỏ là đủ.
Jack rít lên, muốn thông qua âm thanh để xác định vị trí của Tài và Raul.
Đó chính là lúc nước hồ theo đường miệng tràn vào bên trong người gã.
Đôi mắt tối tăm của Tài lập tức sáng lên. Huyết dịch hai bên đã tương thông. Vào lúc này Tài đã có thể thông qua máu độc kích động bản chất thú tính trong con người Jack.
Đây là lần đầu tiên hắn tác động đến tâm lý người khác thông qua máu độc. Mọi việc diễn ra tự nhiên và đơn giản hơn hắn tưởng.
Giống như bản năng con người sinh ra đã biết thở, Tài cứ thế hiểu được cách khống chế Jack mà không cần ai dạy bảo.
Đôi mắt của Tài đỏ rực lên, tựa như hai ngọn đèn nhỏ phát sáng trong làn nước đen thẫm.
Đôi mắt của Jack cũng chuyển sang màu đỏ. Bốn mắt nhìn nhau, càng nhìn Jack càng trở nên điên dại.
Raul thấy anh trai mình như vậy, bỗng chốc trở nên sợ hãi.
Gã không nhận ra anh mình nữa. Jack vốn là một kẻ ưa thích bạo lực nhưng vẫn đối xử tốt với các em.
Người đàn ông có cặp mắt màu đỏ này không phải là Jack, không phải anh hắn mà là một con thú từ thời hồng hoang đang sống lại.
Gã đoán được rằng Tài chính là nguyên nhân khiến anh mình trở nên như thế này. Hắn vòng cánh tay to lớn quanh cổ Tài, siết lại, cố gắng giết hắn trước khi tình hình trở nên mất kiểm soát.
Trước sự kinh hãi của Raul, Jack đã đặt tay mình lên tay em trai, mang theo sát ý bừng bừng trong mắt.
Bình thường hai người vẫn chạm tay nhau không vấn đề gì, bởi khi ấy Jack kiểm soát được sức mạnh của mình. Lần này hắn đã dùng toàn bộ sức mạnh khủng khiếp ấy để giết em.
Những hạt trắng phát sáng như tia nắng li ti ùa ra khỏi cơ thể Raul để bậu lên tay của Jack. Sức sống của Raul nhanh chóng lụi tàn.
Gã mở miệng như muốn gào lên:
- Jack, Jack. Dừng lại đi. Em đây.
Tiếng hét của gã bị lẫn với nước không phát ra được. Mà có phát ra được đi nữa cũng không thể thay đổi được điều gì. Lúc này trong đầu Jack chỉ còn ham muốn giết chóc.
Đôi mắt của Raul mờ đi. Đến chết gã cũng không tin được rằng người anh luôn che chở, bảo vệ mình lại chính là người giết mình.
Tài tranh thủ cơ hội ấy, ra sức đạp nước bơi lên mặt hồ.
Khó khăn vẫn chưa kết thúc, hắn cần phải rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.