Vùng Đất Tự Do

Chương 348




Đất nước Oconnell đang đếm những thời khắc cuối cùng của mình.

Đại quân của Đế quốc Đại Bàng đã chiếm được chín mươi phần trăm lãnh thổ của Oconnell, Tổng thống O'connell cùng tàn quân lúc này đang dồn lại ở khu vực biên giới với Meridia.

Meridia cử một triệu quân đến giúp Oconnell kháng địch. Tổng lực lượng của hai quốc gia lúc này là hai triệu người, tạo thành một phòng tuyến kiên cố kéo dài đến hơn một trăm kilomet.

Ba tháng trở lại đây có thể xem là thời kỳ im lặng trước cơn bão. Đế quốc Đại Bàng đang gấp rút củng cố lực lượng trước khi tung đòn đánh cuối cùng để kết thúc cuộc chiến xâm lược.

Trong phòng họp của các nhà lãnh đạo đế quốc, Thomas cùng các tướng lĩnh đang bàn bạc.

Trên tấm bảng treo chính giữa phòng họp có hình ảnh và tên của bảy người đàn ông.

Tên của bảy người đó lần lượt là Jack, Raul, Edgar, Charles, William, Gil, và Henry. Họ của chúng đều là Moore.

Chúng là bảy người anh em ruột thịt.

Trong đó tên của Jack được khoanh hai vòng dấu đỏ, thể hiện mức độ trọng thị mà các nhà lãnh đạo đế quốc dành cho gã.

Jack Moore, người anh cả của nhà Moore, cũng là Đệ nhất Sát Thần của Oconnell.

Thomas nhìn lên bảy người này, rồi lại cúi xuống, chăm chú đọc bản báo cáo trước mặt.

- Các người đã liên hệ được với Edgar rồi?

Jullian đáp:

- Em vẫn đang giữ liên lạc với Edgar. Những người anh em của hắn đã xuôi rồi, khó khăn nhất là Jack mà thôi, tên này ngang bướng không chịu hàng.

Thomas tỏ vẻ bình thản:

- Không cần vội. Ta muốn thu phục được cả bảy người này. Nghe nói Jack là kẻ sở hữu các năng lực đặc biệt, lần trước chạm trán với hắn suýt nữa ba Sát Thần bên ta đã thiệt mạng. Cao thủ như vậy không thể bỏ lỡ.

- Vâng, em hiểu. Em vẫn đang thúc giục Edgar vận động anh trai mình.

- Hãy nói về phòng tuyến. Có gì khó khăn với phòng tuyến này? Tại sao đã ba tháng trôi qua mà chúng ta vẫn chưa thể xuyên thủng được nó?

Cade Johnson giải thích:

- Phòng tuyến này được quân địch gọi là phòng tuyến Ngày Tận Thế, ám chỉ nếu chúng ta vượt qua được thì sẽ là dấu chấm hết cho đất nước của chúng và có lẽ là cả đất nước Meridia nữa. Thật đáng nhiên, thằng cha O'connell đã bắt đầu cho xây dựng phòng tuyến này từ cách đây mười năm, thời điểm hắn vẫn còn là một Lữ Đoàn Trưởng dưới quyền của Mc Alister. Ngay từ ngày đó hắn đã có ý đồ làm phản rồi. Phòng tuyến chia thành ba lớp, lớp đầu tiên là một khu vực trống trải được gọi là Vùng Ướt. Vùng Ướt vốn là một khu vực đầm lầy tự nhiên, nhưng sau đó đã được Oconnell liên tục đào bới, bơm nước, mở rộng để trở thành một vùng đầm lầy nhân tạo rộng năm cây số, kéo dài ba mươi cây số quanh năm ẩm ướt, xe tăng không vượt qua được. Cách tấn công duy nhất là vòng lên phía Bắc để đi qua một khu vực đồi núi cực kỳ hẹp và hiểm trở đã bị một sư đoàn pháo binh của đối phương chiếm cứ và đương nhiên sẽ chịu thiệt hại rất nặng nề. Sau Vùng Ướt là Vùng Cấm.

Thomas thốt lên:

- Con mẹ bọn Oconnell toàn đặt ra những cái tên nghe thật sự chó má.

- Đúng vậy. – Cade gật gù. – Thằng chó đẻ đặt ra những cái tên này nghe nói cũng chính là thằng đã lấy tên các loài hoa để đặt cho các khu phố thơm mùi máu của Vùng đất Tự Do. Hoa Hồng, hoa Nhài, hoa Lay Ơn, hoa Loa Kèn, hoa Tulip. Hắn có óc hài hước lắm.

- Ồ, vậy ư? Thằng cha đó tên là gì vậy?

- Tôi không rõ. Nếu Tổng thống quan tâm thì để tôi cho người điều tra.

- Thôi, thôi, đừng mất thời gian cho những vấn đề vặt vãnh, quay lại chủ đề chính đi.

- Vùng Cấm rộng ba cây số, dài tám mươi cây số, phía Bắc tiếp giáp lãnh thổ của nước Cộng hòa Liên Minh. Toàn bộ khu vực này là một bãi mìn siêu lớn, có lẽ là lớn nhất trong lịch sử chiến tranh hiện đại và cũng dày đặc nhất trong lịch sử. Mìn, bom chống tăng, bom nổ chậm, bom bi và đủ thứ quỷ quái khác. Bất kỳ lực lượng nào tiến vào khu vực này cũng sẽ chịu tổn thất khủng khiếp về sinh mạng và trang thiết bị. Chúng ta cũng có nguy cơ bị các sư đoàn pháo binh của đối phương tập kích dữ dội từ khoảng cách rất xa mà không có cách nào đáp trả một cách hiệu quả được. Cuối cùng là Vùng Giao Lưu.

Thomas bật cười, vừa cười vừa chửi:

- Thằng khốn nạn, đầu óc toàn những thứ mất dạy.

- Thằng ấy đúng là quá mất dạy luôn ấy. Vùng Giao Lưu là một thành phố có nhiều công trình cao tầng và nhiều tòa nhà kiên cố. Trong Vùng Giao Lưu hiện có hai triệu quân của Oconnell và Meridia đang tập trung tại đây. Nếu ta tiến vào sẽ phải trải qua cuộc chiến tranh du kích trong đô thị và như ngài cũng biết đấy, du kích đô thị là loại hình chiến tranh tàn nhẫn với phe tấn công, vì chúng có thể kéo dài trong hàng tháng, thậm chí hàng năm trời.

Julian nói:

- Em đã thử bàn bạc với các chỉ huy mặt trận và thấy rằng không có cách nào hạ được phòng tuyến này mà không phải trả một cái giá vô cùng đắt. Nó không chỉ là Ngày Tận Thế với Oconnell, nó còn là ngày tận thế với chúng ta nữa.

Thomas trầm ngâm nghiên cứu bản đồ chiến trường.

Gã chưa từng đối đầu với hệ thống phòng ngự nào lợi hại như vậy trước đây.