Phiên tòa xét xử Emily Hà được tiến hành công khai trước bàn dân thiên hạ. Chủ tọa là Gavin Doherty.
Jackson Jay không mất nhiều thời gian để tìm ra ứng viên phù hợp nhất cho kế hoạch của lão, và đương nhiên Gavin cũng rất sốt sắng nhận lời.
Giữa Gavin với Tài có thâm thù đại hận.
Tài đã chặt đứt bàn tay phải của Gavin, rồi chính hắn lại đâm chết cha gã là Gabriel. Mối thù này sâu như biển, ngày ngày Gavin đều nung nấu trong lòng, tìm cách phục hận.
Cuộc sống của Gavin đã bắt đầu trở nên sa sút kể từ khi cha mình qua đời.
Với tư cách là Phó Tư Lệnh, Tài tuyên bố tước quyền làm đội trưởng đội Hiệp Sĩ của Gavin do gã có các vấn đề nghiêm trọng về mặt đạo đức, sau đó lại tước luôn cả địa vị Đại Biểu cấp cao. Hai quyết định này khiến Gavin mất hết nguồn thu nhập. Hiện tại gã đang sống dựa trên tài sản gia đình tích góp được.
Dĩ nhiên dòng họ Doherty cực kỳ giàu có, Gavin tiêu cả đời cũng không hết, nhưng gã bị cắt đứt khỏi cuộc sống thượng lưu quý tộc trong Liên Minh, ngày ngày chỉ biết uống rượu một mình trong nhà.
Cả Adriel lẫn Abraham đều ra sức khuyên Tài phải giết Gavin, nhưng hắn một mực từ chối.
Tội của Gavin chưa đáng phải chết. Hơn nữa Tài không phải là kẻ tàn ác, hắn chỉ giết người khi không còn bất kỳ lựa chọn nào khác.
Tài nhiều lần nói với cấp dưới rằng thời đại khủng bố man rợ đã qua, việc giết chóc vô tội vạ cần phải được chấm dứt, hắn muốn xây dựng nền móng cho một thời đại mới, nơi mọi thứ vận hành dựa trên luật pháp và tình người.
Ước mơ của Tài còn chưa thực hiện được thì vợ hắn đã trở thành nạn nhân đầu tiên trong ngày Gavin Doherty tái xuất trên sân khấu chính trị.
Gã mặc áo choàng đen, đội tóc giả màu trắng, bệ vệ như những quan tòa đích thực.
Ánh mắt hiểm độc của Gavin quét ngang qua đám đông hỗn loạn trong căn phòng. Rất nhiều người kính trọng vợ chồng Tài đã có mặt để phản đối phiên tòa.
Gavin gõ búa xuống mặt bàn:
- Trật tự, trật tự.
Đám đông vẫn tiếp tục la hét.
- Lính đâu, đứa nào còn nói nữa bắn bỏ cho tao.
Những tên lính lập tức lên đạn.
Mọi người thấy vậy liền sợ hãi không dám gây rối nữa.
Gavin cười gằn:
- Tốt lắm. Tao ra lệnh cho chúng mày hễ thấy ai nói to, nói nhiều, ho hắng hoặc đánh rắm trong phòng đều lập tức bắn ngay.
Thư ký phiên tòa hỏi:
- Kể cả luật sư ạ?
- Luật sư của con Emily là đối tượng cần phải bắn đầu tiên. Hễ thằng chó đẻ đó nói dài hơn mười từ thì bắn ngay không cần chần chừ, ai bắn trúng hắn trước tao thưởng cho một trăm nghìn đô la.
Vấn đề nằm ở chỗ luật sư của Emily lại là người do Jackson chỉ định nhằm tạo vẻ công bằng giả tạo cho phiên tòa.
Gã nghe thấy thế liền giả bộ đi vệ sinh rồi chạy thẳng về nhà, khóa trái cửa lại, không dám ló mặt ra đường nữa.
Gavin rít lên:
- Cho đòi bị cáo.
Emily bị hai người lính áp giải hai bên. Vóc dáng nhỏ bé của cô lọt thỏm giữa những tên lính cao lớn.
Cô bước hiên ngang, đầu ngẩng cao, gương mặt mệt mỏi do thiếu ngủ nhưng đôi mắt vẫn tỏa ra ánh sáng của niềm tin.
Gavin giơ bàn tay phải bị cụt lên để nhắc cô nhớ về những gì gã đã phải trải qua:
- Không ngờ đến ngày hôm nay phải không, Emily xinh đẹp?
Emily nhìn thẳng vào mắt gã, đáp:
- Chồng tôi đối xử với ông bằng lòng nhân đạo và ông trả thù anh ấy bằng sự đê hèn.
- Chồng mày là một thằng chó đẻ. Tao sẽ chặt xác hắn làm thức ăn cho bầy cá sấu tao nuôi.
Mọi người tham dự phiên tòa đồng thanh ồ cả lên, tựa như không tin vào tai mình.
Thư ký phiên tòa vội rỉ tai hắn:
- Ông Doherty, xin ông cư xử hợp lý. Nếu ông không biết giữ mồm thì ngài Jackson sẽ cách chức ông và tìm người khác thay thế.
Gavin hắng giọng:
- Làm gì mà phải nghiêm trọng thế.
Đoạn nói tiếp:
- Bắt đầu đi. Kịch bản thế nào thì cứ làm thế.
Thư ký phiên tòa đọc:
- Emily Hà, bị cáo buộc đồng lõa với tổng thống Đế quốc Đại Bàng là Thomas Grey âm mưu ám sát chồng mình là Phó Tổng thống Trần Tuấn Tài, ngày hôm nay được đưa ra xét xử các tội gian dâm, gián điệp, phản quốc, và giết người. Xin mời bồi thẩm đoàn.
Bồi thẩm đoàn gồm mười hai người lần lượt bước vào phòng xét xử. Những người này cũng đều do Jackson bố trí từ trước.
Bên công tố đưa ra nhân chứng đầu tiên là một người Emily chưa gặp bao giờ. Gã tự nhận mình là liên lạc viên giữa Emily và Thomas.
Sau đó gã trình lên các phong thư viết tay được ngụy tạo, trong đó có những lời lẽ hết sức ghê tởm mà chỉ những kẻ có đầu óc cực kỳ bệnh hoạn mới nghĩ ra được.
Gavin điềm nhiên ngồi nghe, tựa như không liên quan gì, trong khi những bức thư đó đều do gã viết hoặc đọc cho mấy con điếm được gã thuê về viết. Trong căn phòng này làm gì có ai biết nét chữ của Emily và Thomas tròn méo thế nào, mà dẫu có biết cũng không dám lên tiếng cải chính.
Sau khi phiên tòa kết thúc, tất cả các bằng chứng sẽ bị tiêu hủy.