Chương 74: Hành khách mới (3)
Đêm xuống, mặt biển yên tĩnh đến nổi 1 giọt nước rơi cũng có thể nghe rõ ràng.
Ở trong phòng họp mặt, Long cùng với Đại Bảo đang trò chuyện với 3 đại ma đầu. Nội dung cuộc trò chuyện xoay quanh câu chuyện sáng nay.
Đại Bảo nhìn chằm chằm vào vại bia trước mặt, sau đó mở miêng nói:
‘’Chuyện hồi sáng….không thích hợp…’’
‘’......’’ Đang hăng hái chém gió về bản thân triển lộ thần uy hàng ma, Long nghe thế liền im bặt lại. Mặt ngu ngơ không biết chuyên gì vừa xảy ra hỏi.
‘’Chuyện gì cơ?’’
‘’Bọn nhỏ giống như đang giấu gì đó, câu chuyện thằng nhóc Dương kể quá vô lý.’’
‘’A!!! Bây giờ anh mới nhận ra??’’
‘’?’’
Long khó tin nhìn về phía Đại Bảo, không phải chứ tên này nãy giờ vắt óc suy nghĩ câu chuyện hoang đường mà tên nhỏ kia weytay ra bài sao.
Ông tổ của Đại Bảo đang suy nghĩ làm sao để giải vây cho thằng cháu mình, dù có chút đần nhưng cuối cùng vẫn là cháu mình a.
‘’Ý của thằng Bảo là mặc dù thằng nhóc Dương kia nói láo, nhưng cũng không phải tất cả đều là giả dối. Chí ít tông môn bọn hắn đúng là tạo ra được 1 thanh v·ũ k·hí Lục phẩm, chuyện này đã được âm sai khẳng định.’’
‘’Thiệt sao?....Tạm cháu thời tin vậy..’’ Long có chút nghi ngờ về vế đầu, nhưng mau chóng ném đi đằng sau. Cậu chỉ là 1 tên đầu bếp quan tâm mấy chuyện giang hồ làm gì, ừm có lẽ nên quan tâm 1 chút dù sao cậu cũng là 1 tên võ phu.
‘’Tất nhiên là nữa sau câu chuyện có thể xảy ra đúng như lời thằng Dương nói, cơ mà nữa đầu thì…’’
‘’Quá nhiều lỗ hổng trong đó, 1 người thợ rèn có thể tạo ra v·ũ k·hí lục phẩm còn sống tất nhiên là giá trị hơn 1 thanh v·ũ k·hí lục phẩm. Chỉ cần là người có chút suy nghĩ đều biết đâu mới là chọn cái nào, không có lý do nào mà để kéo quân diệt môn chỉ vì đối phương không nể mặt mũi…Hơn nữa ta không tin tông môn đỉnh cấp mà bọn hắn nói bị diệt chỉ trong 1 đêm mà không có ai biết. Chẳng lẽ mấy gã gián điệp đồng loạt c·hết đi không đánh động với bên khác, hơn nữa lão đại c·hết đi không phải chuyện tốt. Nhất là 1 nơi đang chìm vào c·hiến t·ranh như vùng đất này, đó không khác gì bảo bọn hắn sắp bị đô hộ. Trong tình huống này nên là gắn kết sưởi ấm cho nhau, chứ không phải cầm kiếm đ·âm n·hau. Ta có thể nhìn ra được không lý nào mấy kẻ lãnh đạo không nhìn ra được.’’
‘’....Nói lắm vl..’’ Long nghe Bảo thao thao bất tuyệt xém nhịn không được chửi thề 1 cái, may là cậu vẫn kịp phanh lại nghe Bảo xàm l. Đến khi Bảo nói xong, cậu mới quay đầu nhìn về phía lão tổ của Bảo hỏi:
‘’Vậy chuyện âm sai tiết lộ thông tin của đám kia là vì…’’
‘’Không có gì a! Tò mò hỏi 1 tí, dù sao cái trận pháp phòng hộ kia nhìn cũng không mạnh đến mức chống lại mấy đòn t·ấn c·ông của Quỷ Thủ Lĩnh đi. Hỏi ra mới biết là tên kia trong quá trình g·iết 1 tên âm sai, đã bị người kia dùng 1 loạt thuật pháp đánh dấu lên gã. Mỗi khi gã để lộ khí tức vượt quá nhất phẩm, sẽ bị người của âm phủ khóa chặt đánh tới.’’
‘’Có nghĩa là ngay từ đầu ta chỉ đối đầu với 1 tên nhất phẩm???’’
‘’Giả nhất phẩm thì đúng hơn.’’ Ông tổ Đại Bảo cẩn thận uống nắng 1 chút.
Long nghe vậy liền nhịn không được chửi thề, mọe nó để lỡ cơ hội ngàn vàng tự tay chém g·iết Quỷ Thủ Lĩnh. Nếu g·iết được thì đồ roll ra không phải là phẩm chất từ tím tới vàng sao.
Cuốn công pháp [Ngũ Độc Kinh] kia được đánh giá màu tím, theo quy chuẩn ở thế giới này đã thuộc vào hàng Địa Phẩm có thể đột phá đến Nữa Bước Đại Tông Sư.
Thiên, Tiên, Địa, Nhân đây là đánh giá của thế giới này đối với công pháp. Hạng Nhân có thể đột phá tới tông sư, địa thì Đại Tông Sư thậm chí là nữa bước Nhân Tiên. Hạng Tiên Phẩm thì không cần đoán, chính là cảnh giới thần tiên mà mọi người nói đến, à là cảnh giới của đại ca Nguyễn Nhạc.
Hạng chữ Thiên thì cậu không biết, do kiến thức về công pháp này được liệt vào hạng tuyệt mật mà biết được thì cũng không có ích gì cho cậu. Dù sao Long cũng chỉ là 1 tên nhóc đầu bếp 15 tuổi còn chưa đạt đến nhất phẩm, vậy thì quan tâm tới thứ vượt qua cả thần tiên làm gì. Ăn no không có gì làm à?
Đại Bảo cũng cảm thấy mình lo bò trắng răng, dù sao 2 bên cũng chỉ là hỗ trợ lẫn nhau vượt qua giông bão mà thôi. Hơn nữa đoàn người kia cũng chỉ có đứa nhóc tên Dương giống như là biết tất cả mọi chuyện, đám nhóc còn lại thì ứng xử đúng với tuổi a.
Không phải khóc mếu máo, đó chính là kêu cha gọi mẹ. Tiếc là khi tông môn của bọn hắn bị diệt vong cũng đồng nghĩa với những người liên quan không ít thì nhiều đều bị cuốn theo, bây giờ còn lạc ở biển lớn như thế này, bọn hắn mặc dù là hảo tâm che chở nhưng cũng sẽ không quay đầu xe tiến về phía quê nhà của bọn hắn.
Không rãnh cũng không đáng làm thế, cho nên đám nhóc ở trên tàu không sớm thì muộn cũng phải kiếm việc cho bọn nó làm.
‘’Vậy bọn nhóc phải làm gì đây? Tổng không thể để bọn nó ngồi không thế được chứ.’’
‘’Ngươi muốn 1 đám nhóc chưa tới 10 tuổi làm gì? Đây là n·gược đ·ãi trẻ em đấy, tốt nhất là cứ đem bọn nó huấn luyện giống như bé Hà đi. Thuận tiện cũng làm bạn chơi với con bé, dù sao thì 5 người chúng ta đều có suy nghĩ quá khác với nó không thể nào hoàn toàn chơi chúng được.’’
Buổi họp nhanh chóng kết thúc với quyết định mở 1 lớp học cho đám nhỏ, Đại Bảo cầm đèn đi lên khu buồng lái. Từ trên kệ tủ lấy ra 1 cuốn sách hàng hải về vùng biển đen, tiếp tục quá trình học tập của mình.
Long thì trở về khu bếp dọn dẹp rồi bắt 1 cái giường gỗ ngay giữa bên bếp nằm ngũ. Đây là thói quen khi còn ở sống ở kiếp trước của cậu, đã rất lâu rồi Long không có ngủ thoải mái như vậy.
Đêm cứ như vậy tiến tới bình minh.
Ngày hôm sau,
1 đám nhóc được tập hợp ngay trước sảnh tàu. Nhìn về cặp vợ chồng quỷ tu anh Châu, cả đám không khỏi nuốt nước bọt.
Mặc dù đã biết nguyên nhân và những điều sắp diễn ra, nhưng bọn nhỏ vẫn là chưa thể quen thuộc được.
Mới mất đi tông môn người thân chỉ được 1 ngày liền trở thành thuyền viên của đoàn thám hiểm, được luyện võ bởi 2 tên quỷ tu. Đã vậy công pháp học được cũng là hỏa công chính tông không thua kém gì công pháp của bọn hắn.
Không sai bởi vì muốn đảm bảo chất lượng đầu ra, nên tối hôm qua Long có nhờ ông tổ Đại Bảo liên hệ với bản thể để tìm công pháp, quy đổi bằng cách sử dụng điểm tích lũy của cậu.
Điểm tích lũy này chính là 1 khoảng chi phí riêng do Long có được nhờ vào việc làm bếp chui cho đám xã hội đen ở t·hế g·iới n·gầm. Tất nhiên là công việc này được Nguyễn Huệ mắt nhắm mắt mở cho qua.
Đã làm thì làm tới nơi tới chốn, đã muốn đem đám nhóc này làm thuyền viên vậy thì phải đào tạo bọn nó trở thành những tên lão luyện nhất. Biết đánh đấm là chuyện đầu tiên buộc phải học, nơi này không có an toàn mỗi ngày đều có thể đụng độ c·ướp biển hoặc yêu ma quỷ quái.
Không có 1 thân công lực thì khác gì đưa thân cho quái ăn đâu. Hơn nữa nuôi đám nhóc này tốn cơm nhiều không kém, nếu không nghiền ép ra thứ gì đó thì thật là thua lỗ.
Thế là 1 nhóm 20 đứa trẻ có hạt giống tu chân bắt đầu lao vào đợt huấn luyện ma quỷ do vợ chồng anh Châu chỉ dạy, lấy giáo án nghiền ép của bé Hà sửa đổi 1 chút.
2 vợ chồng anh chị liền đem bọn nhóc c·hết đi sống lại nhiều lần, ép đến bọn nhóc hoài nghi nhân sinh về việc lựa chọn còn đường tu chân của mình. Đối với những điều này 2 anh chị đều là khịt mũi coi thường, mọe cũng bởi vì thế mà 2 người mới bị người ta hại tan cửa nát nhà.
Nếu không phải lúc còn sống tích chút công đức, thì hạ tràng có khi không tốt như này. Con gái cũng không thể nào gặp được quý nhân, vịt hóa thiên nga như bây giờ.
‘’HA!!!HA!!!!’’
1 đám nhóc ở boong tàu 2 chân đứng tấn, con trai cởi trần, con gái mặc áo ngực trong không khí lạnh giá tung quyền. Anh Châu lơ lửng ở trên không nhìn từng đứa nhỏ ra quyền miệng không ngừng thét lớn:
‘’To lên nữa coi nào! Chưa ăn cơm à? Nhiệt huyết tuổi trẻ của bọn bây đâu..’’
‘’HA!!!HA!!!!’’
Tiếng hét trở thành tiếng rống, chị Chậu ngồi ở vắt chân lên ghế nằm nhìn thấy cảnh tượng này không ngừng lắc đầu:
‘’Chậc! Đều đ·ã c·hết mà còn chuunibyou thế này, máu đều đã không có ở đó mà Nhiệt Huyết tuổi trẻ. Thật là..con Hà sống c·hết không tiếp tục tham gia tập luyện cũng đúng..A..sắp giữa trưa rồi..không biết Long hôm nay nấu gì nhỉ….’’