Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vua Đầu Bếp Ở Thế Giới Võ Hiệp

Chương 7: Đánh nhau với cóc vương (4)




Chương 7: Đánh nhau với cóc vương (4)

Ăn nốt phần còn lại của Boss rết xong,

Long liền bắt đầu tìm kiếm kẻ thù (tự cho) của mình. Chẳng mất bao lâu để cậu tìm ra, con cóc vương ấy lúc này đang theo thói quen cũ đang ăn lấy xác của 1 cậu bé xấu số mà nó tìm được.

''Ọc...ọc....''

Đang vui vẻ hưởng thụ bữa ăn, trong lòng cóc vương đột nhiên cảm thấy không ổn. Đây là bản năng tự nhiên khi gặp nguy hiểm đang cảnh báo nó, đã sinh ra trí thông minh cóc vương liền phát ra tiếng rừ rừ đe dọa, cơ thể thì nhanh chóng vào trạng thái chiến đấu.

Long thấy vậy liền lấy cây xẻng làm từ xương người của mình ra, vận lực làm cho cơ bắp tay cậu căng phồng. Tiếp đến lấy đà ném thẳng vào cóc vương, đòn đánh chớp nhoáng này không qua mắt được con cóc kia. Chỉ thấy nó xê dịch cơ thể 1 chút, sau 2 chân sau phát lực bay thẳng với chỗ Long.

Nếu như lúc trước, Long chắc chắn sẽ không kịp tránh né đòn t·ấn c·ông này mà chỉ có thể im lặng gánh chiu. Thì bây giờ đã khác, Long nhanh chóng sử dụng bộ pháp đem vị trí của mình kéo lệch ra.

Do lao vào theo 1 đường thẳng, nên con cóc không thể nào bẻ hướng được. Trong khoảng khắc đó, Long vận hết nội công dồn vào tay tung ra 1 chưởng. Luồng khí màu tím hình thành lấy 1 đầu rết ở cánh tay cậu

''Rầm...''

Phần chân con cóc lãnh trọn đòn chưởng pháp của Long, chịu lực tác động lên tới gần 1 tấn cái chân này của nó liền b·ị đ·ánh thành thịt vụn. Mất đi chân trụ, cá chân còn lại của con cóc không thể nào chống được khối lượng cơ thể khủng kh·iếp của nó.

Con cóc ngay lập tức mất cân bằng liền đổ rập xuống, đau đớn kêu rên, Long cũng không có chần chừ gì mà nhanh chóng đoạt mạng nó.

Giết được kẻ thù bấy lâu nay, tinh thần của Long liền càng thanh thản hơn hết. Đồng thời trong đầu cậu lại xuất hiện công thức nấu ăn cùng 1 môn công pháp, đây là 1 môn dạy kiểm soát hơi thở, thông qua đó có thể tăng lên uy lực của đòn đánh cùng tốc độ di chuyển.



Nhưng muốn luyện môn này trước hết phải có đầy đủ thuốc thang, bởi nếu không có dược liệu phụ trợ vây người luyện môn công pháp này sẽ trở thành phế nhân. Lý do là vì gánh nặng lên lá phổi khi sử dụng môn công pháp này rất lớn, ngay cả khi chỉ là luyện tập bình thường, nếu không có đan dược giúp giảm tải áp lực vậy thì người đó chuẩn bị dành thời gian dưới đất trên quảng đời còn lại đi.

Cơ mà rất ảo ma, môn công pháp này lại loạt vào tay 1 tên quái thai. Long vừa nhìn vào khẩu quyết công pháp liền biết môn này 49 - 50 với [Kim thiền nuốt đá]. Bây giờ môn công pháp kia đã được cậu luyện gần tới tầng 1, bây giờ thêm 1 môn hấp khí thì cũng không xê dịch bao nhiêu.

''Chậc...đầy đủ nội ngoại...xem ra chỉ còn tìm cách rời khỏi nơi này nữa là được...''

Nhìn lên miệng vách núi cao người ngợi, cậu không khỏi cảm thấy đau đầu. Mặc dù bộ pháp có thể giúp cậu bay nhảy trên núi 1 cách dễ dàng, nhưng đó chỉ là khi vách đá là mặt nghiêng.

Còn vách đá này đã dựng đứng đã đành, bề mặt của nó là trơn nhẵn không có chỗ bám. 1 khi muốn leo thì phải tự tạo nơi bám, chưa kể từ độ cao thì cũng phải tốn ít nhất 3 ngày. Đây sẽ là thử thách đối với cơ thể cùng nội lực của cậu, đây còn là chưa tính tới trang bị dùng để lao núi kiếm ở đâu ra.

Theo như tập tính của lũ ác quỷ kia, 3 ngày liền là thời điểm bọn hắn tới nơi này phi tan xác c·hết. Nếu số cậu xui vậy thì sẽ đánh động tới lũ người kia.

1 trận chiến chắc chắn sẽ không thể tránh khỏi, cho nên trừ khi không còn cách nào khác. Long còn lâu mới lựa chọn cách này, bây giờ hi vọng duy nhất còn lại của cậu chính là cánh cửa nằm ở sâu bên trong hang động.

Nhìn kiểu gì thì cũng liên tưởng tới nơi cất giữ báu vật mà đám người kia đang tìm kiếm.

''Đợi giải quyết xong lũ boss liền bắt đầu ngâm cứu.''

.....

2 ngày sau....



Long đang ngồi ở 1 bệ đá xếp bằng tu luyện, cậu cởi trần phần ngực để lộ ra thân hình mảnh khảnh nhưng lại tràn đầy rắn chắc, bởi vì không tiếp súc với ánh mặt trời dài ngày nên làn da của cậu nhợt nhạt như người thiếu máu, cũng may bóng tối đã bao trùm hết thảy cũng như ở đây không có hồ nước cho nên Long chưa bao giờ nhìn thấy bộ dáng của bản thân.

Việc hút máu từ lũ con trùng để sống qua ngày vẫn chưa làm cậu bị điên, trái lại càng ở nơi này lâu tâm trí của Long ngày càng bình lặng. Giống như lão tăng nhập thiền, cậu ngày càng hiểu rõ cơ thể bản thân hiểu rõ từng yếu huyệt mà nội lực chảy qua.

Tiếng hít thở của Long ngày 1 thô trọng và dày dặn, lồng ngực của cậu căng phồng lên như con cóc mỗi lần hít vào. Cuối cùng ngay khi chuẩn bị thở ra, Long bắt đầu hành động.

Đôi mắt lòng đen mở ra, khí cơ xung quanh cậu bổng chốc bùng nổ dữ dội kéo cả cơ thể cậu đi lên trước.

''Rầm....''

Cánh tay Long đâm sâu vào tảng đá trước mặt, điều đáng sợ ở đây chính là Long từ đầu tới cuối không hề vận dụng nội lực. Khí cơ xung quanh cậu chỉ là do hô hấp của Long tạo nên mà thôi.

''Rắc...rắc...''

Tảng đá không chịu được lực tác động của Long, nó nhanh chóng vỡ thành nhiều mảnh nhỏ bắn tung tóe khắp nơi.

''Tầng 1 đã có uy lực như này vậy thì mấy tầng sau còn mạnh tới cỡ nào chứ???''

Nắm chặt bàn tay, Long cảm giác mình đang nắm giữ nguồn sức mạnh vô hạn. Cơ mà cậu biết đây chỉ là ảo giác của bản thân mà thôi, đem ý nghĩa nắm sau đầu. Long lại cầm lên xẻng đá chuẩn bị đi đào hố, đây có thể là lần cuối cùng cậu làm công việc này.

Cho nên Long muốn nhanh chóng đem những t·hi t·hể còn lại nhập thổ vi an.



Hơn nữa kể từ khi giải quyết xong bọn boss ở đây, Long cũng bắt đầu cảm thấy khó chịu với hoàn cảnh nơi này. Do đã không còn độc dược mạnh hơn để cày cuốc, cho nên cậu cũng bắt đầu tận dụng những tài nguyên có thể ở nơi này.

Bầy rắn bị cậu g·iết lột da, bầy cóc thì lấy xương, bầy côn trùng thì lấy làm tài nguyên dự trữ.

Ở nơi này không có vật liệu khô để làm chất đốt, nhưng lại có 1 loài nhện có nồng độc có thể bắt lửa. Nên Long liền chơi liều đem bọn này g·iết c·hết lấy độc, sau đó cậu lại phát hiện 1 bầy rết có cơ thể dễ bắt lửa.

2 cái phát hiện này liền cải thiện cuộc sống của cậu mấy ngày, quần áo trên người Long cũng có thêm vài miếng vá chất lượng, dưới chân cũng không còn ẩm ướt như trước.

Mặc dù cơ thể này của cậu có thể thích nghi với mọi điều kiện, nhưng không vì thế mà Long lại h·ành h·ạ chính bản thân. Cậu cũng muốn kéo sinh hoạt của bản thân đạt được điều kiện tốt nhất trong bất cứ hoành cảnh nào.

Cầm lấy cây dao đá được có chuôi làm từ xương cóc khổng lồ. Long vui vẽ cắt lấy khối thịt rắn vừa lóc ra, từ trong 1 hũ đá lấy ra loại muối rết mà cậu học được từ trang sách rắc lên.

Châm lửa lấy tảng đá được cậu mài nhẵn làm chảo để lên, lấy mỡ rắn mà cậu chắt lọc được bỏ lên chuẩn bị làm món thịt áp chảo.

Long vui vẻ nhảy chân sáo khi uống ngụm nước mưa quý giá mà cậu thu nhập được trong cơn mưa ngày trước từ trong túi rắn.

Trong lúc lật mặt thịt, Long lại rắc thêm 1 tí muối. Sau đó cho thêm mỡ vào chảo, Long bắt đầu lấy dao và đĩa đá được cậu mài nhẵn ra. Mấy món đồ này đều là do cậu làm thủ công dựa vào nội lực.

Đang chuẩn bị ăn lấy bữa tối ngon lành, thì bổng đâu truyền tới lời nói:

''Ơ! ở đây có người sống sao???''

''..????''

1 cảm giác ớn lạnh truyền từ chân lên thẳng đầu cậu, lông gáy của Long đều dựng hết cả lên.

''Cdm!@$!@@!$Trời đánh tránh bữa ăn.''