Chương 43: Ngũ Quỷ Tề tụ (2)
Chương 43: Ngũ Quỷ Tề tụ (2)
Phạm Long lúc này đã rơi vào hôn mê, đầu cậu cắm sâu xuống dưới lòng đất.
Phải đợi cho dưỡng khí hết sạch cậu mới từ từ tỉnh lại. Nhìn thấy 1 màu tối đen, cùng tràn đầy khó thở cậu mới vội vàng đem cái đầu của mình kéo lên.
Vừa nhìn lên cậu không khỏi giật mình cùng hoảng sợ, bởi hắn nhìn thấy chính là rất nhiều Người Gác Đêm cùng Quân Lính đang nằm trên đất. Máu từ trên người bọn hắn đang không ngừng thoát ra, bản thân cơ thể bọn hắn thì đang không ngừng héo mòn.
Mà điều kinh khủng hơn nữa chính là những người này đang bị rút máu trong lúc còn đang sống. 1 con quỷ nhìn thấy Long không có mệnh hệ gì, liền nghi ngờ nhìn xuống tay mình:
''Chẳng lẽ lúc đó hắn nương tay??? Tên kia làm sao còn có thể sống.....''
Đột nhiên 1 ý nghĩ lé lên trong đầu gã, làm gã không khỏi hưng phấn:
''Có thể không bị Tay Chiêu Hồn bắt lấy chứng tỏ kẻ kia là trời sinh tiên thiên, hơn nữa còn xếp hạng rất cao. Nếu như đem nó làm thuốc dẫn thì kế hoạch lần này ổn.''
Nó nghĩ như thế liền cười lớn 1 tiếng sau đó lao tới Long, dự định đem cậu bắt sống.
Tim của Long điên cuồng đập lớn, đối phương có tu vi cao hơn hắn rất nhiều lần trước là hắn may mắn có thể giặt được một mạng. Nhưng lần này đối phương chắc chắn sẽ không cho phép điều đó xảy ra, đã thế bây giờ chỉ còn lại 1 mình hắn đối mặt.
Đại Bảo và Tiểu Long đang chiến đấu với 1 con quỷ khác, trong khi anh Cường đã biến mất dạng ở nơi nào. Người Gác Đêm thì đều đã bị khống chế lại, ''cmn đây không khác gì tử cục'' trong lòng Long điên cuồng thét lớn.
Nhưng việc đã tới nước này, không còn cách nào khác ngoại trừ đối mặt.
Từ trong người rút ra bình độc cùng dao găm, Long đều đã chuẩn bị tình huống tồi tệ nhất có thể xảy đến.
Cơ mà ngay khi con quỷ kịp chạm đến cậu, thì từ trên trời đột nhiên xuất hiện 1 luồng hào quang theo sau đó là tiếng phạm âm. Con quỷ cảm thấy đầu mình như có ai đó đang gõ, không nhịn được mà phải ngã xuống đất ôm đầu lăn qua lăn lại.
''Tiểu tăng tới trễ! Xin lỗi các vị thí chủ.''
Người tới 1 vị tăng nhìn còn rất trẻ, nếu như Long nhớ không nhầm thì cậu đã gặp người này trong buổi lễ ăn mừng mấy ngày trước. Là 1 trong các đệ tử của Hòa Thượng Huyền Chân, hơn nữa còn là đệ tử thân truyền. Dù sao bữa tiệc hôm đó cũng chỉ chiêu đãi khách lớn nên số người không nhiều, Long nhìn 1 lần đều có đã có thể nhớ hết mặt.
''Sư đến vừa đúng lúc, mau giúp tôi phá tà phép của nó cứu người.''
''A-Di-Đà-Phật đây là điều đương nhiên.''
Vị tăng kia gật đầu đồng ý sau đó cả người hóa thành kim quan lao thẳng về phía con yêu tà kia, không nói không rằng tung ra 1 cước. Con quỷ về mới từ con đau đầu lấy lại tin thần, thì trước mắt nó chỉ còn có hình ảnh đế giày.
''Rắc...''
1 tiếng vỡ vụn vang lên, con quỷ bị gãy cổ, nhưng phần đầu không bị tách rời ra mà là rơi xuống phía sau lắc qua lắc lại như trái banh. Long không nghĩ tới người đến lại hung hãn đến vậy, cũng thừa dịp vị tăng kia đang thu hút sự chú ý của con quỷ cậu chạy vội tới nơi đồng nghiệp ngã xuống.
Từ trong người lấy ra 1 xấp bùa vàng đã được vẽ từ trước, đem dán lên đầu từng người. Sau đó lại cầm ra 1 viên đan dược nhét vào mồm bọn hắn, đây là Đoạn Tà Đan chuyên dùng để giải trừ tà khí trên người, bùa cậu dùng là Phá Tà Bùa dùng để phá đi tà phép yểm lên người.
Người Gác Đêm nhanh chóng hoạt động trở lại bình thường, bọn hắn nuốt lấy Huyết Khí Đan để bổ sung lại lượng máu đã bị hút đi. Sau đó chia ra hành động, 1 nhóm thực lực cao chạy tới hỗ trợ thầy tăng chiến đấu với con quỷ không biết tên kia.
Nhóm còn lại chạy tới bên Tiểu Long, Long thì chạy đi tìm anh Cường. Từ sau khi dính đòn đánh lén của con quỷ đầu vuông kia, anh Cường giống như bốc hơi khỏi thế gian này.
''Mẹ sống phải thấy người, c·hết phải thấy xác. Ông anh có c·hết cũng hiện hồn về báo mộng cho tôi...''
Long vừa đi vừa lẩm bẩm, cậu vẫn chưa học xong chú pháp sơ cấp dành cho Người Gác Đêm. Cho nên cậu không thể thi triển Truy Tung Chú để tìm ra anh Cường, cơ mà anh có bùa để thay thế. Đây là bùa truy tung chỉ cần đốt chung với vật phẩm của người cần tìm. Chỉ cần không cách lá bùa quá 500m, thì làn khói được đốt lên sẽ hướng tới người đó.
Làn khói nhanh chóng vạch ra tuyến đường tới chỗ Cường, Long nhìn thấy liền kinh hãi, vị trí của Cường lúc này đã cách nơi chiến đấu rất xa. Cậu không nghĩ tới anh Cường b·ị đ·ánh văng xa tới vậy.
Thế là Long liền tăng tốc, cuối cùng cậu cũng thấy được Vũ Cường. Anh chàng lúc này đang ở trạng thái rất tệ, 1 phần tay sắp bị đứt lìa có thể nhìn thấy rõ xương, phần ngực có nhiều mảnh vụn từ giáp ngực găm vào, chân của anh cũng đã b·ị đ·ánh gãy. Phần đầu may mắn không có v·ết t·hương cơ mà anh chàng đã ngất đi, nếu không phải vẫn còn có hơi thở đang càng lúc càng yếu dần. Long còn tưởng Cường đã đi xuống gặp diêm vương, thấy thế cậu liền bắt đầu ra tay sơ cứu.
Long nhét 1 viên đan dược có tác dụng cầm máu vào mồm anh, đợi máu không còn chảy ra cậu liền lấy 1 sấp bùa có tác dụng chửa thương dáng lên người Cường. Bùa này cũng không phải ghê gớm gì, gọi là chữa thương nhưng thực ra là tạo ra 1 lớp chất dịch giúp ngăn lại nhiễm trùng còn làm đông các phần bị đứt gãy để về sau được y sư giúp gắn lại.
Phần tay và 2 chân bị gãy thì được Long lấy ra mấy thanh gỗ cố định lại, đem rượu đổ lên rồi dán bùa. Mấy v·ết t·hương này xem như được sử lý, hơi thở của Cường cũng dần ổn định trở lại. Long sau đó vác anh lên người chuẩn bị đem cậu rời khỏi chiến trường, trên đường đi liền gặp 1 nhóm y sư đang tác nghiệp cậu liền gửi Cường cho họ.
Bản thân lại chui về chiến trường 1 lần nữa, mặc dù cấp độ bên kia đã vượt qua khả năng của cậu. Cơ mà không phải vì thế mà Long liền chùng bước, nói gì đi nữa cậu cũng đã tiếp xúc với giới trừ tà cũng lâu, mặc dù chưa học được 1 thân bản lãnh như họ nhưng cái tính gan dạ thì đã học được 8 phần.
Với chân lý thua ở đâu gấp đôi ở đó, Long liền quay lại bãi chiến trường với con quỷ vô danh. Không bây giờ phải gọi là quỷ 3 đầu, con quỷ kia lúc trước luôn rút mình trong cái áo choàng rộng thùng thình nay chỉ còn lại vài mảnh vãi che thân.
Cả người đều đã xuất hiện vết cháy khét cùng v·ũ k·hí cắm trên người, đều là loại làm từ gỗ đào hoặc là kim loại khắc quỷ. Cơ mà như vậy vẫn không làm giảm chiến lực của nó bao nhiêu,
''Hừ! Con lừa chọc có gan lại tụng kinh tiếp đi, xem ta có xé nát cổ họng của ngươi không.''
Con quỷ vừa đem 1 tên Người Gác Đêm xé nát thành 2 mảnh, rồi đem phần t·hi t·hể kia làm v·ũ k·hí ném về phía tăng sư. Vị tăng tuổi trẻ xem ra là người có kinh nghiệm, mặc dù bị yêu quỷ khiêu khích cũng không nóng giận mà mất bình tĩnh. Cậu nhẹ nhàng dùng Thiền Trượng đỡ lấy cổ thân thể ném tới mình, sau đó dùng tụng niệm chú:
''Nam mô hắc ra đát na đa ra dạ da.
Nam mô a rị da, bà lô kiết đế thước bát ra da,bồ đề tát đỏa bà da, ma ha tát đỏa bà da, ma ha ca lô ni ca da.
Án, tát bàn ra phạt duệ, số đát na đát tỏa.''
Lập tức cổ thân thể kia được bao phủ bởi 1 tầng ánh sáng, 1 Người Gác Đêm thấy thế cũng chạy vội tới gần cổ thân thể còn lại lấy ra tấm bùa giống như Long dùng đem nó dán lên.
Điều thần kỳ diễn ra, người bị chặt đứt làm 2 đáng lẽ phải c·hết kia lại được vị tăng sư cứu lại. Hắn lập tức hoàng hồn trở lại, thét lớn:
''Lịt pẹ! Tao c·hết rồi...''
Sau đó là đớ người nhìn quanh, rồi lại nhìn xuống phần thân dưới khuôn mặt của hắn liền đen. Cơ mà thấy vị tăng sư đang nhìn, thì hắn liền thu lại nét mặt chắp tay hành lễ:
''Cảm ơn Đại Sư cứu mạng!''
''A-Di-Đà-Phật! Đây chỉ là điều tiểu tăng nên làm, Chú Dược Sư chỉ có thể kéo dài 1 ngày. Ngài vẫn là nên đi tới gặp y sư để chữa trị..''
Đồng nghiệp thấy hắn không có mệnh hệ gì cũng thở phào 1 hơi, nhưng sau đó lại bắt đầu trêu chọc gã:
''Lão Cẩu cảm giác người 1 nơi thân 1 nẻo thế nào, chia sẽ kinh nghiệm cho anh em biết đi.''
''Mày giỏi thì qua đây ông mày cho mày thử nghiệm..''
Con quỷ cảm thấy bị mất mặt liền trở nên tức giận, thực ra khi thấy tiêu tăng niệm chú hắn đã có ý định chạy tới ngăn cản. Nhưng đám côn trùng kia cũng thực sự rất khó chịu, cứ lấp ló xung quanh tung chú đánh lén. Dù là đã tu hành trên trăm năm thực lực bằng tới tuyệt thế cao thủ, nhưng nó cũng không gánh nỗi hàng trăm chú trừ tà trong cùng 1 lúc.
Nó muốn mở linh khí ra đem bọn này đ·ánh c·hết, thì lại bị đại trận của tòa thành kiềm hãm lại. Thứ này không rất khó phá giải do liên quan tới hạch tâm, 1 khi xúc động tới thì cũng sẽ đem mấy lão quỷ kia kéo về. Đây không khác gì là t·ự s·át cả, ngay cả đội trưởng cũng gánh không được mấy lão kia.
Mắt thấy thế cục đang trở nên bất lợi cho nhóm bọn nó, tên quỷ 3 đầu liền nghĩ ra phương án đối phó. Nó hét lớn 1 tiếng dùng quỷ âm ngăn lại hành động của các bên, bởi vì đã dựng lên kết giới ngăn cách nên quỷ âm của nó không gây ảnh hưởng tới thường dân bên ngoài.
Không giống người gác đêm hay bên đạo sĩ, chỉ cảm thấy trong đầu đang có gì đó muốn bò ra. Bọn quỷ chính là dùng loại âm này để giao tiếp với nhau, tiểu tăng cùng A Tam cũng nhận ra điều này. Liền vội vàng tập hợp lực lượng lại chuẩn bị đối phó, A Tam còn là từ trong người lấy 1 xấp bùa tím (cảnh giới lá bùa từ thấp tới cao: vàng, xanh lá cây, xanh dương, tím, đỏ, cam, vàng tím, vàng đỏ, vàng cam ) chuẩn bị đối phó.
Bởi cậu cảm nhận được bọn quỷ đã thực hiện nghi thức thành công, không còn kịp để đánh gãy tiết tấu đuợc. Tiểu tăng còn là có cảm nhận khác nữa, cậu không khỏi thốt lên:
''Bọn chúng muốn hòa thành 1 thể.''
''Cái gì! Không xong đây là Ngũ Quỷ Tề Tụ. Mẹ nó thì ra đệ tử của Bách Quỷ Tông, dám ở trước mặt ông thi pháp. Ăn 1 đạn của tao..''
A Tam nhìn thấy liền biết người dùng thuật chính là đệ tử của phân nhánh bị trục xuất của phái Mao Sơn, đây là 1 nhánh chuyên về thuật luyện quỷ. Ban đầu mọi thứ còn tốt do người học nhánh này thường sẽ đi đảm nhiệm an táng cho n·gười c·hết, cơ mà về sau nhánh này xuất hiện 1 tên ma đầu đem mồ mả của tiên môn đào lên 1 lần, sau đó còn là luyện hóa tất cả thành lệ quỷ. Về sau nhánh này bị các chi phái khác hợp sức tiêu diệt thành lý môn, khai trừ khỏi phái Mao Sơn hộ. Tên ma đầu kia đem các đệ tử còn sống sót chạy trốn khỏi tới phía Tây, ở đó lập ra môn phái Bách Quỷ Tông, trở thành 1 trong Cửu Ma thống trị giới Hắc Đạo tới bây giờ.'
Đây là vết nhơ trong lịch sử của phái Mao Sơn, được các chưởng bối nhắc đi nhắc lại nhiều lần, thậm chí lập thêm 1 đầu môn quy. Chỉ cần là đệ tử Mao Sơn không phân nội ngoại, mỗi lần xuống núi nếu gặp phải đệ tử Bách Qủy Tông g·iết không tha.
Là 1 tên đệ tử tinh anh của môn pháp, A Tam dĩ nhiên là nhận hun đút từ các bật tiền bối nhiều hơn những người khác. Cho nên dù là chưa từng nhìn thấy tội ác, hay trạm chán với Bách Quỷ Tông lần nào nhưng chỉ cần nghe tên thôi, thì máu cậu đã sục sôi sự phẩn nộ cùng ham muốn trả thù.
Giờ đây nhìn thấy kẻ thủ ác ngay trước mặt, A Tam nào có thể bình tĩnh được. May là cậu còn khắc chế không đem linh khí bản thân tu luyện lấy ra, nếu không thì mọi người ở đây đều đừng có thể an toàn trốn chạy.
Thứ kia 1 khi được giải phóng liền sẽ không phân địch ta, nếu thực lực không cao hơn cậu. Vậy thì chắc chắn nhận được 1 vé xuống gặp diêm vương, ngay cả bản thân A Tam cũng phải sợ hãi bản thân khi sử dụng thứ này. Bởi nó không khác gì 1 vật phẩm linh dị (scp) cả, trở lại vấn đề chính.
Nhìn thấy phần thân thẻ quỷ đỏ phá phong ấn 1 cách dễ dàng hòa trộn với đống thịt bầy nhầy kia, Đại Bảo cảm giác có chút thua thiệt, còn Tiểu Long thì hối hận c·hết rồi. Thứ mực cậu dùng để phong ấn con quỷ kia đắt lắm a, gần 40 đồng vàng chỉ cho 1 bình nhỏ đấy. Vậy mà cậu đã dùng gần 5 bình chỉ để làm ra cái phong ấn mà chưa tới 5 phút đã bị phá, cmn đây không khác gì đốt tiền cả.
''Mẹ nó lũ yêu quái! Ông đây thề không đội trời chung với bọn mày...''
''DCM bọn mày! Trả tiền lại cho ông đây....''