Chương 23: Lại đánh nhau (1)
Chương 23: Lại đánh nhau (1)
Long dựa vào món ếch xào sả ớt, đem 2 chân lành lặn trở lại. Đã thế còn lợi dụng lần gãy xương này thành công cường hóa chúng 1 lần nữa, bây giờ xương chân của cậu đã cứng tới mức có thể 1 cước đánh bể tảng đá mà không cần vận dụng nội lực.
Mặc dù Long nghi ngờ đây không chỉ là do công dụng của mỗi món ăn cậu làm, gen quỷ ẩm thực cũng có 1 phần công lao hơn nữa còn là trọng yếu. Do khi đem món ăn này chia cho nhóm người gác đêm ăn, thì mặc dù tác dụng đem tới giống như nhau nhưng độ hiệu quả lại lệch 1 trời 1 vực.
Cơ mà cho dù là thế nào đi nữa, Long cũng đã quay lại trạng thái khỏe mạnh.
Cũng dựa vào bữa ăn này, mà cậu lại kết giao thêm được vài người mới. Trong đó có chỉ huy của trụ sở Người gác đêm ở Kim Thành, danh xưng ''đồ tể'' mà cậu đã nghe qua nhiều lần.
Người này tướng mạo có chút hung ác, thế nhưng vầng hào quang chiếu sáng sau lưng gã đã đập tan suy nghĩ đây là 1 tên phản diện của Long. Mặc dù cách làm việc cũng như tư duy của ông ta có chút cực đoan, nhưng không thể phủ nhận người này luôn đặt sự an toàn của người dân lên đầu.
Đồng thời, từ bữa ăn này Long còn quen được 1 vị đạo sĩ tên là A Tam. Người này không thuộc Người gác đêm, mà là nhân viên hợp tác bên ngoài. Hắn xuất thân từ 1 đạo quán nhỏ nằm ở phía Bắc Lục Địa, sau khí xuất sư liền bắt đầu con đường truyền đạo của mình.
Men theo 1 chuyến tàu đặt chân đến nơi đây, vừa hay đụng phải vụ d·iệt c·hủng của bọn ''Xà Thủ''. Là người xuất thân từ chính đạo cho nên hiển nhiên A Tam không thể để ngoài tai chuyện này, anh chàng liền bắt đầu t·ruy s·át bọn ác bá này 1 thời gian.
Sau cùng đuổi đến Kim Thành, cùng Người Gác Đêm ở đây trải qua không ít chuyện thành công tạo dựng quan hệ, lẫn vào làm cộng tác viên bao nuôi ở đây.
Mặc dù còn khá trẻ chỉ mới 28, nhưng mà ngoại hình của anh khi nhìn vào đều tưởng là 1 ông chú đã hơn 30 cái xuân.
Mái tóc dài bờm xờm lâu ngày không chải, bộ râu dê quai nón mọc dài được cột lại gọn gàng thành 3 chùm, có 1 chút vibe của dân Viking. Anh chàng cũng vừa nếm xong món ếch xào của Long, cho nên cực kỳ hưng phấn tìm tới cậu.
''Ồ anh bạn nhỏ chính là đầu bếp sao! Không nghĩ tới nha...''
A Tam mặc cười hí hửng nhìn về phía Long, trong khi cậu nhỏ phải nheo mắt lại do hào quang phát ra trên người anh hơi chói. Tên này chắc chắn là 1 người tốt, hơn nữa còn là siêu cấp tốt. Mẹ hào quang đều sắp sáng chói mù mắt ngươi, không phải siêu cấp tốt còn là gì.
Đợi tới khi thích ứng được luồng ánh sáng của tên đạo sĩ này, Long mới có thể giao tiếp được bình thường với gã. 2 người trò chuyện cũng không có gì ghê gớm, chỉ là hỏi về quê quán, sở thích, cùng liên quan tới 1 chút đạo thuật, bùa chú, cùng ẩm thực.
2 cái đầu là Long hỏi, cái sau thì là của A Tam. Không nhìn ra tên đạo sĩ này còn có 1 niềm đam mê mãnh liệt với ẩm thực, nghe gã kể ước mơ ban đầu của hắn là trở thành 1 tên đầu bếp. Câu chuyện sau đó như thế nào thì biết rồi đấy, gã không có tiềm năng cho nên đành chọn lựa làm 1 tên đạo sĩ.
Thế mà không nghĩ tới gã thật sự có thiên phú về cái này, tu hành không tới 6 năm liền thuận lợi xuất sư, bắt đầu vân du 4 phương truyền đạo.
Còn đang hăng hái kể về cuộc đời của mình, thì bên ngoài liền vang đến tiến báo động. Tất cả mọi người đều giật mình, bởi vì tiếng chuông kia phát ra từ trại giam Người Gác Đêm a.
Nguyễn Huệ cùng Đồ Tể là 2 người bỏ đũa xuống đầu tiên, Nguyễn Huệ quay qua nhìn Đồ Tể:
''Không phải bên kia có Thành Chủ cùng Cai Tổng canh giữ sao. Làm sao trại giam lại phát tiếng chuông..''
''Không biết! Nhưng ta cam đoan, gián điệp bên này đều bị ta thanh lý sạch sẽ rồi..''
''Vừa đi vừa nói!..''
Thế là 2 người lấy tốc độ nhanh nhất chạy về phía trại giam, nơi kia những là trọng điểm của bọn hắn a. Không chỉ giam giữ những sinh vật dị thường, mà còn giam giữ những t·ên s·át n·hân hàng loạt.
Sỡ dĩ không đem bọn chúng đánh vào nhà lao của quan phủ mà đặt tại ngục giam của Người Gác Đêm, còn là vì muốn tận dụng những tên tử tù này giúp bọn hắn thử nghiệm độ nguy hiểm của các vật phẩm cũng như sinh vật giam giữ tại đó.
Mặc dù trước khi được đưa vào nhà giam, tu vi của tất cả bọn hắn đều bị phế bỏ. Nhưng trên đời này không thiếu cách thức phục hồi lại tu vi, nếu để cho bọn ''Xà Thủ'' đem những tên ma đầu kia phục hồi lại như cũ.
Đó chính là tiếng chuông tận thế đối với Kim Thành, Long cũng từ đồng liêu xung quanh biết được tình huống. Cậu không nhịn được chửi thề, dm mới vừa dưỡng thương xong đã gặp phải ác chiến.
Long có cảm giác cả thế giới này đang có hiềm khích với cậu, không muốn cho cậu thời gian phát dục. Cho nên mới xảy ra chuyện này, mẹ nó nơi được trọng điểm phòng thủ lại là nơi xảy ra chuyện. Đạo lý này tưởng trong phim mới có chứ, làm sao lôi ra ngoài đời thực rồi.
Cũng không quản Long chửi bậy thế nào, Tiểu Long liền đã nhanh chóng ra lệnh cho tất cả lực lượng người gác đêm chuẩn bị v·ũ k·hí tác chiến. 2 vị lãnh đạo đều rời đi, bên này cũng chỉ có Tiểu Long chức vị cao nhất cho nên quyền chỉ huy nhanh chóng thuộc về cậu.
Long cũng vội vã đem bé Hà đưa tới chỗ an toàn, đồng thời cũng dặn dò cha mẹ của con bé núp kỹ càng. Mặc dù tu vi của bọn họ đã hồi phục như cũ sau khi ăn món ăn do Long cúng bái, nhưng cũng chỉ đủ để phòng thân chứ không ảnh hưởng mấy tới thế cục hiện tại.
Cho nên đem bọn hắn đưa tới chỗ ẩn nấp, Long liền chạy tới kho v·ũ k·hí vũ trang đầy đủ rồi cùng mọi người tiến tới nhà giam. Cậu không hề có ý định dựa vào chức vụ đầu bếp của mình mà trốn khỏi lần hành động này, mặc dù mọi người sẽ không có ý kiến gì nhưng Long cảm thấy làm vậy không được.
Cho dù cậu có thể làm ra món ăn hỗ trợ mọi người, nhưng điều kiện là phải có nguyên liệu cùng người ăn a. Bây giờ tất cả lực lượng đều được phái ra hết, món ăn cậu làm còn có ai ăn. Chẳng bằng đi theo bọn hắn tới chiến trường, tùy theo tình huống mà động nó còn hợp lý hơn.
Ngay khi vừa đặt chân tới trại giam, 1 bầu không khí căng thẳng đã tràn ngập tới nơi này. Nơi đây đều đã loạn thành 1 bầy, không ít người đưa quân y đưa ra ngoài bằng cáng. Trên thân bọn hắn đều thiếu mất vài thứ, có tên trên đầu còn bị gọt đi 1 nữa nhưng không biết bằng cách gì vẫn còn sống được. Gã đấy còn vừa hôn mê vừa nói:
''Có quỷ...có quỷ...''
Anh Cường đi trước Long nhìn thấy cảnh này đều ngưng trọng, xem ra mọi thứ đã vượt qua tầm kiểm soát. Nhưng anh thật sự không hiểu tại sao lại có thể xảy ra chuyện như vậy, không phải nơi này có Thành Chủ cùng Cai Tổng giá·m s·át sao.
Cơ mà không mất bao lâu thời gian, anh liền biết được đáp án. Tiếng quái của Nguyễn Huệ vang vọng khắp thành trì, cùng với đó là tiến hô ứng của Đồ Tể:
''Hồ Hậu làm phản! Thông đồng với ngoại nhân quấy phá ngục giam, tội đáng chém!!!"'
''Trảm!!!!''
Hồ Hậu không phải là tên của Cai Tổng sao, đây là suy nghĩ của Vũ Cường. Chuyện sau đó còn làm anh hoảng hồn, khi nhìn thấy bầu trời trở nên đỏ rực như máu. Đám mây như có ai đó điều khiển không ngừng quay tròn, mà ở trung tâm đám mây là 1 vòng trăng máu không là 1 con mắt có hình thù giống với mặt trăng.
Nó đang đưa mắt nhìn xuống chỗ trại giam, bổng 1 t·iếng n·ổ phát ra từ dưới. Cùng với đó là tiếng hoang hô, cùng kêu thảm:
''Thoát rồi! HAHAHA!! Bọn cai ngục ở đâu, tao muốn uống máu bọn nó...''
''Thằng mổ lợn đâu! Dám bắt ông mày vào đây, tao muốn chặt mày thành từng mảnh..''
''Grào....''
Tiếng người, tiếng quỷ, tiếng súc vật pha trộn với nhau tạo nên 1 bài ca của địa ngục. Không ít người gác đêm khi vừa chạy tới đều run sợ, viễn cảnh tệ nhất đã phát sinh. Đối phương đã thành công giải phóng trại giam, Kim Thành bây giờ không chỉ còn đối đầu với 1 đám giặc c·ướp nữa, mà còn là 1 đám sinh vật dị thường, cùng 1 nhóm s·át n·hân đang đói khát máu thịt.
''Xong...''
Anh Cường thầm than 1 tiếng, nhưng sau đó lại cầm kiếm lao tới tuyến đầu. Tiếng hét ban nãy của đội trưởng cho thấy ông ấy còn đang chiến đấu với địch nhân, bây giờ còn chưa phải lúc bỏ cuộc. Sau lưng bọn hắn còn có thường dân, nếu để đám ác ma này thoát khỏi đây. Vậy cái thành này sẽ chìm vào biển máu mất, nhất quyết không thể để chuyện đó xảy ra.