Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Vua Đầu Bếp Ở Thế Giới Võ Hiệp

Chương. 16: Những điều khó nói (1)




Chương. 16: Những điều khó nói (1)

Chương. 16: Những điều khó nói (1)

Đứa bé gái sau khi được đem về liền được quân y trong nhóm ra tay cứu chữa,

Biết rõ mọi chuyện từ đầu tới đuôi, Nguyễn Huệ cũng liền không truy cứu sâu vào.

Mặc dù có cảm thấy Long hơi máu lạnh khi g·iết người ở độ tuổi này mà mặt không có chút phản ứng nào, nhưng lại nhớ tới nơi tìm ra cậu bé cùng thảm trạng của gia đình cậu. Nguyễn Huệ liền không còn cảm thấy khó hiểu nữa.

''Đáng c·hết thế đạo này!!! Đến cùng là chuyện gì đang xảy ra chứ, ban đầu bọn hắn không phải như thế này.''

Anh vừa đi tới 1 chỗ vắng vẽ không có người, liền không kiềm được cơn tức giận mà tung đấm vào bức tường.

''Rắc...rr.....''

Bức tường tất nhiên là không chịu được cơn giận của 1 vị tuyệt thế cao thủ, chỉ ngay khi quả đấm vừa chạm vào bức tường liền xuất hiện vết nứt sau mở rộng ra toàn bộ công trình. Cũng may Nguyễn Huệ ra tay còn có phân tất, bức tường mà anh trút giận là kiến trúc bỏ hoang cho nên có bể nát cũng không ai nói gì.

Tiểu Long cũng xuất hiện ngay phía sau lưng anh, im lặng nhìn thấy đội trưởng tức giận. Đây cũng là phản ứng bình thường, đừng bị bộ dáng của Nguyễn Huệ lúc bình thường làm mê hoặc. Cho dù tên này có chín chắn cùng nghiêm túc tới đâu, thì cũng chỉ là 1 thanh niên 25 tuổi tràn đầy nhiệt huyết mà thôi.

Không tránh khỏi sẽ có lúc xúc động làm liều, chỉ là tên này không có cơ hội như vậy. Nắm trong tay quyền lực cũng đồng nghĩa mang theo 1 phần gánh nặng của nó.



''Hửm! có chuyện gì sao?''

''Là về đứa bé mà nhỏ Long cứu về.''

''Con bé có vấn đề sao?''

''Không! Con bé không có vấn đề, chỉ là bị con quan lớn nhắm tới. Bây giờ đầu của con bé đã được treo ở chợ đen, mặc dù không nhiều nhưng cũng đủ khiến mấy tên rỗi việc chú ý tới.''

''Cái gì? Nó rảnh quá không có việc gì làm sao.''

Nguyễn Huệ nghe vậy liền bị chọc tức, khí thế trên người anh càng trở nên dày đặc hơn trước. Khiến cho Tiểu Long không khỏi lùi lại vài bước, ngay khi khi cảm xúc của anh bình ổn trở lại Tiểu Long mới tiếp tục nói.

''Có tin đồn tên kia trong lúc trở về nhà liền gặp phải 1 trận á·m s·át. Mặc dù không nguy hiểm tới tính mạng gã, nhưng thuộc hạ của hắn thì không được tốt như vậy. Chỉ có 2 tên tay sai còn sống, những người còn lại đều bị 1 đao bêu đầu. Mà người kia trước khi bỏ đi bảo rằng ngày hôm nãy chỉ là cảnh cáo, nếu lại động phải người không nên động thì sẽ ngay lập tức tới lấy mạng hắn.''

''Và thằng ngu kia quyết định dùng tiền thuê sát thủ?'' Nguyễn Huệ dùng ánh mắt khó hiểu, thậm chí khó tin khi nghe được chuyện hoang đường này.

Tiểu Long nghe thế liền lắc đầu nói: ''Tên kia chỉ là hoàn khố chứ không phải là heo, điên nhiên là không dám làm vậy rồi. Này là do mấy tên công tử khác trong thành làm ra, mục đích chỉ định trêu chọc tên nhóc kia thôi. Trong đầu bọn nó không hề tin vào lời đồn kia, chỉ nghĩ đó là lời bịa đặt mà tên công tử kia làm ra để che dấu sự thảm hại của bản thân mà thôi.''

''Bọn đó nghĩ tới vậy luôn sao?''



''Ai mà biết được bọn văn nhân đó nghĩ gì, chỉ là lần này vui rồi bọn nó chọc phải thú dữ. Đã có 2 tên bị chặt xác treo đầu tại cửa phòng nhà mình, nếu không phải quan phủ đè chuyện này xuống. Thì mấy ngày nay đã không yên ổn tới vậy.''

Nguyễn Huệ liền nhíu mày nhìn chằm chằm vào Tiểu Long:

''Ý của ngươi là .....?''

''Chuyện này xem ra có vấn đề, ngay cả người gác đêm bên này cũng không nhận được báo án. Phải đợi cho ta hỏi tới mới điều tra ra được...''

''Đệch!!! Mấy tên kia thật là lắm chuyện, tới giờ này rồi vẫn không chịu nằm yên.''

Nguyễn Huệ mặc dù càu nhàu, nhưng trong đầu anh lúc này đã bắt đầu sâu chuỗi mọi chuyện. Tưởng chừng chỉ là 1 lần ra tay cứu người nho nhỏ thôi, vậy mà đã liên quan tới 2 vụ thảm án nhắm vào con em địa chủ. Đây là tầng lớp đứng đầu trong thành, mặc dù bọn này đa số đều là 1 lũ ác quỷ nhưng không thể không nói tầm quan trọng của bọn hắn trong việc duy trì trật tự nơi này.

Có bọn hắn tại kinh tế của tòa thành vẫn sẽ được vận chuyển như thường, việc làm ăn của người dân vẫn sẽ được bảo toàn, chỉ cần cái bụng được no vậy đầu sẽ không nghĩ tới việc tạo phản.

Nhưng 1 khi mối quan hệ này bị cắt đứt, vậy thì....Đối phương đã có thể giữa ban ngày g·iết con của bọn hắn rồi rời đi như không có chuyện gì xảy ra, vậy cũng có nghĩa tên đó có thể lấy mạng bọn hắn bất kỳ lúc nào. Đối với giới địa chủ mà nói đây không khác chuyện sỉ nhục đồng thời còn là lời đe dọa công khai.

Mà có đi gần với nhóm nhà giàu này như quan phủ đương nhiên sẽ không thể để yên được, 1 khi những người này bị làm thịt vậy đường kiếm cơm của bọn hắn cũng coi như bị chặt đứt.

Ai cũng biết quốc khố của triều đình hiện tại như thế nào rồi đấy, ngay cả những lực lượng quan trọng như người gác đêm cũng phải tự thân kinh doanh để nuôi bản thân. Thì những tên nhỏ lẽ như bọn hắn cũng đừng nghĩ hưởng 1 cắt nào, đã phần thu nhập của bọn hắn hiện giờ đều đến từ nhóm nhà giàu địa phương a.



Nên ngay khi túi tiền bị đụng, đám quan lại này gần như hóa thành đầu chó dại, liên tục tiềm kiếm khắp nơi nhằm truy ra tên h·ung t·hủ. Hơn nữa bọn hắn lại phải chỉ tìm dê thế tội cho qua, mà là thi triển những ngón nghề trong ngành thề bắt được đối tượng.

Xem ra lần này vụ việc đã thật sự chạm đến dây thần kinh của đám quan lại cùng quyền quý trong thành. Nguyễn Huệ chỉ là thầm nghĩ 1 tiếng sau đó đem việc này xếp vào hạng mục sau, dù sao anh vẫn chưa quên mục đích của mình tới đây.

Hiện tại vẫn chưa có bằng chứng nào đưa ra được người thần bí kia liên quan đến tổ chức mà anh đang tìm, nên Nguyễn Huệ không rãnh mà hành xác bản thân tìm người cho đám nhà giàu kia.

Chỉ là 1 điều khiến anh chú ý tới, chính là lực lượng tình báo của người gác đêm ở nơi này thật sự có vấn đề. Nhưng chuyện như này mà phải đợi tới vài ngày mới có tin, cho dù là quan phủ có hợp lực đè xuống đi nữa, thì cũng không có lý gì có thể che dấu được bọn hắn.

Đây là 1 trong những lực lượng tình báo hàng đầu của triều đình a, không có lý nào lại bị đám gia dịch đánh lừa được.

''Xem ra bên trong có vài con sâu..'' Đây là Tiểu Long đưa ra nhận định về chất lượng nhân sự ở nơi này.

Cơ mà Nguyễn Huệ lại không nghĩ vậy, bây giờ anh đã bình tĩnh trở lại, cho nên đầu óc Nguyễn Huệ nhanh chóng nhận ra những điểm mù mà bọn hắn đã bỏ lỡ:

''Mặc dù qua lần giao tiếp vừa rồi, ta có thể khẳng định người đứng đầu nơi này là thuộc về phe chúng ta, nhưng điều đó không có nghĩa là bên dưới đều như vậy. Mà ''đồ tể'' lại không phải 1 người quản lý tốt, năng lực của hắn là điều không thể bàn cải, những đôi mắt nhìn người của hắn thì...''

Tiểu Long hiểu được ẩn ý mà Nguyễn Huệ muốn nói, thế là liền đưa tay lĩnh mệnh nhanh chóng rời đi, chỉ để lại 1 Nguyễn Huệ nhăn mày, đôi mắt không ngừng đảo qua như thể muốn kiểm tra những chi tiết mình bỏ xót. Cuối cùng như thể đã tìm ra được đáp án, anh nhanh chóng phi thân rời khỏi nơi này.

Hướng mà anh nhắm tới vừa hay lại chính là nơi dưỡng thương của cô bé kia, Long hiện tại cũng đang ở nơi này, anh đang cầm bát thuốc vừa định bụng đưa cho cô bé uống.

Thì Nguyễn Huệ nhanh chóng xuất hiện ngay phía sau anh, miệng nói xin lỗi rồi đánh ngất cậu chàng lúc cậu không để ý. Đem Long đặt xuống mặt đất về sau, Nguyễn Huệ mới lườm về cô bé đang nằm trên giường kia, miệng chứa đầy sát khí nói:

''Mau cút ra đây đi, tao có thể ngửi được mùi hôi của mày từ xa đấy. Con quỷ gớm ghiếc kia...''