Chương 1: Sống lại
''Rầm....rầm....''
Tiếng sét đánh vang hồi trên ngọn núi làm cho đám động vật không khỏi hoảng sợ,
Bầy ngựa liên tục sao động tạo nên sự hỗn loạn,
Tên đại ca nhìn thấy thế liền không kiên nhẫn quát đám đàn em:
''Tụi mày làm ăn kiểu gì thế? Có 1 bầy ngựa mà cũng không quản được. Có tin tao chặt hết đầu tụi mày làm bô ỉa không?''
Lời hung ác phối hợp với khuôn mặt bậm trợn cùng bộ tóc bù xu như sử tử của gã thật sự làm cho đám đàn em không khỏi hoảng sợ. Đặc biệt là trước đó tên này vừa chém c·hết 20 người, hung uy thật sự đổ đầy.
Chửi mắng đám thuộc hạ về sau, gã mới rời khỏi nơi này đi vào trong ngôi làng.
Ở đó, đang có 1 bầy xác c·hết chưa được thanh lý vương vãi khắp nơi. Từ người già đến người trẻ, phụ nữ, trẻ con đều có đủ, có vài cái bị phanh thây nên tay chân đều nằm lộn xộn trên mặt đường.
Cơn mưa chút xuống làm trôi đi không ít máu tươi nằm trên đất, ở trung tâm ngôi làng đang có hoạt động hành xác tập thể. Người chủ trì ở đó chính là kẻ gây nên t·hảm h·ọa cho ngôi làng này, 1 người thanh niên trẻ trung với cơ thể gầy gò, khuôn mặt sắc sảo kèm làn da trắng, điển hình của 1 tên thư sinh tay yếu chân mềm.
Chỉ là nếu nhìn vào vẻ bề ngoài của gã này mà đánh giá, vậy ngươi chắc chắn sẽ c·hết rất thảm.
Người thư sinh hiện tại đang ngồi thả lỏng trên 1 cái ghế gỗ chạm khắc, đôi mắt khép hờ, tay đung đưa lấy quạt, 2 bên thì có người cầm du che mưa, bộ dáng cực kỳ hưởng thụ.
Gã côn đồ vừa đi tới nơi này, liền hết sức chăm chú, cả người hít 1 hơi thật sâu như lấy tinh thần đi vào. Bộ dáng của hắn thả thật sự rất thấp, không hề hung dữ giống như ban đầu.
''Bẩm trại chủ, bên ngoài đã giải quyết xong!''
''Ồ! Có phát hiện được gì không?''
''Dạ bẩm không! Bọn dân đen này không hề biết kho báu nằm ở đâu.''
''Vậy sao! Xem ra lại tìm nhầm chỗ rồi. Cứ tưởng là đã tới đích rồi đâu, ngươi xem có phải là do ta quá nôn nóng g·iết tên thầy đô kia nên mới không tìm ra được vị trí không?''
Nghe được câu này, tim tên côn đồ xém ngừng đập. Hắn biết đây là trại chủ lại lên cơn, muốn tìm người hả giận. Hắn mới không ngu dính chiêu này, bởi vì 1 khi mở miệng chính là c·hết a. Thế là gã liền ngay lập tức quỳ dập đầu, cả người như hóa thành bệ đá không có động tĩnh.
Tên thư sinh híp mắt lại nhìn bộ dáng của gã côn đồ lúc lâu, cuối cùng không nói 1 lời liền quay lại nhìn về khung cảnh trước mắt.
1 buổi hành lễ xác thịt đang diễn ra, các cô gái, phụ nữ bất hạnh rơi vào tay đám c·ướp đường. Không nghĩ cũng biết chuyện gì sẽ xảy ra, chỉ thấy 1 tên sau khi chơi chán liền cầm lấy thanh đao kết liễu cuộc đời bất hạnh của họ.
Từ đầu tới cuối tên thư sinh không hề nói 1 lời chỉ im lặng nhìn, tên côn đồ thì đã ngứa ngáy trong lòng hận không thể xông vào đại chiến 300 hiệp.
Như phát hiện được tâm tình của thuộc hạ, tên thư sinh mới quay đầu nói:
''Làm gì thì làm! Nhớ dọn dẹp sạch sẽ, ta không muốn nhìn thấy đám binh lính bắt được 1 tí manh mối gì hiểu không?''
''Dạ được! Dạ được, thuộc hạ hiểu rõ...''
Rồi tên cặn bả ấy hớn hở nhảy vào cuộc vui, tiếng kêu rên cũng liền lớn hơn trước.
.....................
Trong đêm bão tố ở mõm núi, nơi có lấy 1 cái hố sâu không thấy đáy.
1 địa điểm lý tưởng để phi tan xác c·hết,
Tên côn đồ mang theo đám đàn em kéo lấy đám xác c·hết chuẩn bị chôn cất, nói là chôn cất nhưng thực chất chỉ là ném đống xác này xuống hố. Sau đó thắp vài nén nhang, đọc vài đoạn cầu siêu mà cả đám nhớ được từ trong kinh phật, rồi phủ mông bỏ đi mà thôi.
Quá trình làm việc của bọn này cũng không được thuận lợi, do thời tiết quá khắc nghiệt, vài cái xác trong lúc vận chuyển bởi vì cơn mưa mà bị ném lệch sang 1 bên rơi ra ngoài.
Làm tên côn đồ hết sức nóng nảy bắt đầu quát mắng, cơ mà khi nhìn thấy 1 cái xác của 1 đứa trẻ hắn liền ngớ người ra.
Tên thuộc hạ thấy thế liền tưởng đã làm gì sai, vội vàng hỏi:
''Anh lớn có chuyện gì hả?''
''Không! Không có, chỉ cảm thấy cái xác này quá tà môn. Tên này là con của gã thầy đồ lúc trước, nghe đầu từ lúc sinh ra đã không cử động gì, ngay cả 1 cái nháy mắt cũng không, chỉ có hít thở và khi ăn uống mới vận động làm người ta mới biết đây là người sống. 1 kẻ vô dụng như này đáng lẽ không nên sống lâu, ấy vậy mà hắn lại được gia đình yêu thương hết mực, nuối 12 năm mà không hề có 1 lời oán trách. Ta cũng thật sự muốn biết mấy người kia làm sao có thể yêu thương gã đến vậy, chỉ là không cần biết nữa a.....''
Có lẽ như là gặp chuyện kỳ lạ từ trước đến giờ, mà gã côn đồ lại có 1 lần lắm miệng trò chuyện rất lâu. Chỉ là cái này không ảnh hưởng được hắn lâu, ngoài sự hối tiếc không được nếm thử tư vị của vợ và con gái của ông thầy đồ kia ra, thì cũng không có gì khác.
''Đáng tiếc a, nghe đâu tên thầy đồ sống có đức, nên vợ con đều là ngoại hình sinh đẹp làm người xao xuyến. Ngay cả cái xác này cũng như vậy, cho dù là gầy tới trơ xương nhưng vẫn có thể nhìn cảm thấy đẹp trai a...Đúng là thằng chó đ@ đ·ã c·hết còn dám kéo cả nhà c·hết cùng không cho chúng ta thưởng thức. Nếu không phải đã bị đốt thành tro thì ta cũng không để yên cho đâu...''
Nói rồi hắn phủi tay cho đám thuọc hạ làm việc cho nhanh, còn bản thân thì rời đi tìm chỗ lánh mưa. Cơn bão này đã kéo dài quá lâu, làm cho cả 1 tên võ sư như hắn cũng cảm thấy khó chịu.
''Nhanh...1...2...3...ném!!!''
Cái xác con trai thầy đồ bị đám c·ướp ném xuống vực sâu, nằm bẹp dí trên đống xác c·hết cả những người xấu số khác. Nơi này đều đã có vài cái xác phân hủy chỉ còn xương, trở thành nơi ở của đám côn trùng cực độc.
Bọn côn trùng này đều đã nếm qua thịt người, cho nên khi nhìn thấy những t·hi t·hể mới được ném vào liền hết sức sinh động, hận không thể ngay lập tức xông lên gặm nhắm tất cả.
Ngay khi cái xác của cậu con trai vừa rơi xuống hố..
Trên trời liền vang tới 1 tiếng sấm đánh thẳng vào trong lòng núi, khiến cho đám c·ướp hoảng sợ. Nhưng chỉ là 1 thời gian ngắn, bởi vì mong muốn chạy về nhà trú ẩm mà mấy gã nằm dùng hết sức 9 trâu 2 hổ đem cả trăm cái xác ném vào trong hang núi chỉ trong 1 giờ.
Ngay khi cảm đám rời đi về sau,
1 hiện tượng lạ bên trong núi xuất hiện,
Cái xác của cậu con trai thầy đồ đột nhiên lúc này cử động, đôi mắt đã mất đi tiêu cự lúc nào bây giờ lại trở nên sinh động, cái cơ thể gầy như que củi kia liền hoạt động trở lại.
Bàn tay với những ngón tay dài như cây đũa giống như con rắn luồng qua khe đá bắt lấy 1 đầu rết đang tiến vào chỗ hắn, không đợi con rết kịp hành động. Cái xác kia liền đem con rết cắn đứt đầu, máu tươi từ con rết bắn thẳng vào khuôn mặt dài xọc kia.
Đôi mắt của tên này cũng từ đó bắt đầu thay đổi, từ lòng trắng tròng đen liền ngay lập tức biến đổi ngược lại.
Các cơ mặt cũng bắt đầu cử động, miệng vẫn tiếp tục hoạt động nhai nuốt lúc trước.
Long ngay khi hoãn hồn nhìn lại, liền phát hiện mình đang ở 1 tình huống cực kỳ xấu.
Không như mạnh bà hay 2 tên trắng đen kia nói, làm gì có sinh ra ở 1 gia đình giàu có kia chứ. Mẹ đây không phải nghĩa địa sao, mấy tên kia không phải là tống mình đại vào 1 cái xác nào đó chứ.
''Cái dm mình đang ăn cái gì vậy!!!''
Còn không đợi Long nhổ ra, cổ thân thể này liền ngay lập tức nuốt xuống. Cơn buồn nôn kinh khủng xọc thẳng vào đầu Long làm cho cậu tỉnh táo trở lại, bụng cậu lúc này đã đánh trống liên hồi. Chỉ là 1 thứ khác xuất hiện làm cho Long không thể không kìm nén cảm xúc kia lại:
''Chủ thể nuốt lấy rết độc nghìn chân''
''Nhận được công thức ngâm rượu rết nghìn chân.''
''Nhận được Ngoại công: Ngũ độc chưởng.''
''Xác nhận lĩnh hội?''
''Dcm nó, mấy tên kia lùa gà ném ta vào cái thế giới nào thế này.''
Ngay tại thời điểm đó, mang trên mình ký ức của người hiện đại đã xem qua cả ngàn tập phim cung đấu, drama, tu tiên, Long không khỏi ảo tưởng bản thân đã lạc vào 1 bàn cờ nào đó. Trở thành 1 con cờ cho 1 vị đại năng chuẩn bị luật đổ thế giới này.