Thân thể Kim Chiến Dịch vừa động đã rời khỏi căn phòng, chạy như bay về phía bên ngoài thành.
Hạ Nhất Minh cũng không một chút cam lòng yếu thế, thân hình rời khỏi mặt đất lấy tốc độ nhanh như chớp đuổi theo Kim Chiến Dịch. Bọn họ đều biết, nếu muốn giao đấu chỉ có cách rời khỏi thành thị này đến một nơi không người mới có thể ra tay một cách thoải mái.
Nếu ở trong căn viện lạc này giao thủ như vậy sẽ dẫn tới vô số người bao vây xem cuộc chiến, căn bản là không thể đem thực lực bản thân tới tình trạng tốt nhất.
Trương Trọng Cẩn hơi do dự một chút, ánh mắt trở nên mê man, cuối cùng đè ép mạnh mẽ khát vọng trong lòng xuống.
Hai người này có thân phận đặc thù, một khi xảy ra giao thủ thì dù là ai chiến thắng cũng đều như một chiếc búa gõ mạnh vào niềm tự tin của hắn.
Đối với hắn mà nói, biết kết quả của cuộc chiến này không phải là điều tốt, đã như vậy thì không cần làm bộ quan tâm tới.
Chỉ là, mất đi cơ hội xem cuộc chiến này quả thật làm cho hắn cảm thấy nuối tiếc vạn phần.
Chỉ chốc lát, hai người Hạ Nhất Minh đã rời xa khỏi tòa thành, Kim Chiến Dịch đối với phụ cận nơi này quen thuộc hơn Hạ Nhất Minh rất nhiều.
Hắn cũng không thi triển hai loại công pháp Nhất Nhật Vãn Gian hay Súc Địa Thành Thốn mà sử dụng khinh công thân pháp. Nhưng dù là như thế thì tốc độ của hắn cũng vô cùng nhanh chóng.
Gắt gao đuổi theo phía sau, Hạ Nhất Minh cũng không muốn vượt qua, cứ như vậy di chuyển hơn nửa canh giờ, cuối cùng đã đi tới địa phương không người.
Kim Chiến Dịch dừng lại, xoay người lạnh lùng nhìn Hạ Nhất Minh, trầm giọng nói:
- Hạ huynh, ngươi có biết tại sao trước đây ta không muốn khiêu chiến ngươi không?
Hạ Nhất Minh ôm quyền thi lễ, nói:
- Đây chính là điều mà ta muốn thỉnh giáo.
Sắc mặt Kim Chiến Dịch cực kỳ ngưng trọng, nói:
- Mặc dù Hạ huynh đã ngưng tụ tam hoa, hơn nữa còn có thể trực tiếp sử dụng công dụng thần kỳ của thiên địa lực. Nhưng mà dù sao ngươi cũng chưa hình thành đỉnh thế cho nên ta vẫn một mực chờ đợi.
Ánh mắt hắn lóe lên quang mang:
- Ta đang chờ ngươi ngưng tụ Kim chi hoa, hơn nữa còn hình thành đỉnh thế. Tới ngày đó ta nhất định sẽ khiêu chiến ngươi.
Trong lòng Hạ Nhất Minh khẽ động, nghiền ngẫm khẩu khí của Kim Chiến Dịch, dường như bây giờ hắn chưa tạo thành đỉnh thế đồng nghĩa với việc thực lực của hai bên chênh lệch rất lớn, cơ hồ khó có thể khỏa lấp được.
Ho nhẹ một tiếng, Hạ Nhất Minh nói:
- Đã như vậy Kim huynh vì sao lại thay đổi chủ ý?
Kim Chiến Dịch mỉm cười, nói:
- Bởi vì ta muốn thử một chút xem thế nào mà thôi.
Trong lòng Hạ Nhất Minh có chút tức giận, bởi vì đối phương đột nhiên muốn thử mình một lần mà mạo muội đưa ra yêu cầu tỷ thí. Điều này quả thật quá tự đại đi.
Kim Chiến Dịch vung tay lên, khí thế trên người đột nhiên dâng lên, thanh âm của hắn tràn ngập lực lượng:
- Hạ huynh, muốn thử một chút uy lực của đỉnh thế ngươi cũng phải cẩn thận.
Hai mắt Hạ Nhất Minh sáng ngời, một chút tức giận trong lòng vừa nãy đã biến mất, tâm tình của hắn trong nháy mắt không còn chút gợn sóng nào.
Khí thế cường đại từ trên người Hạ Nhất Minh cũng bốc lên, hai mắt hắn lấp lánh hữu thần, bản thân đã cùng với cao thủ cấp bậc Tam Hoa giao thủ không ít lần, nhưng đều là đang ngưng tụ Tam Hoa, còn cao thủ đã hình thành đỉnh túc chi thế thì đây là lần đầu tiên. Muốn nói trong lòng hắn không có chút hồi hộp thì không có khả năng, bất quá giờ phút này trong lòng hắn đa ba động rất mãnh liệt, một cỗ hưng phấn không hiểu từ đâu xuất hiện đem tới sự tỉnh táo tới mức khó tin cho hắn.
Kim Chiến Dịch đột nhiên bước lên từng bước một, quần áo trên người hắn tung bay, mỗi một lần bay lên là một lần vang động giống như ở giữa hư không đang có lực lượng cường đại nào đó khuếch tán ra bốn phía.
Hai tai Hạ Nhất Minh hơi rung lên, giờ phút này hắn nghe được thanh âm của nước, lúc ban đầu còn giống như dòng suối nhỏ, nhưng theo cước bộ của Kim Chiến Dịch loại thanh âm này càng lúc càng to, như từ suối biến thành sông, biến thành biển.
Một đại dương mênh mông bát ngát trong nháy mắt xuất hiện trước mắt Hạ Nhất Minh.
Sắc mặt hắn khẽ thay đổi, nếu giờ phút này nhắm hai mắt lại chỉ dùng hai tai để cảm nhận ngoại giới. Như vậy Hạ Nhất Minh cảm thấy chờ đón hắn không phải là Kim Chiến Dịch mà là ngọn sóng cao hơn mười thước đang lao về phía hắn.
Uy thế cường đại như thế cho dù là Hạ Nhất Minh thì cũng là lần đầu gặp phải.
Ngay cả Hùng Vô Cực ngày trước gặp cũng không thể mang tới cho hắn áp lực khó tin như vậy.
Giờ phút này, hắn mới hoảng hốt nghĩ tới một việc.
Từng có người nói qua cho hắn biết, Kim Chiến Dịch đã từng thử đánh sâu vào tôn giả cảnh giới, nhưng cuối cùng thất bại trong gang tấc.
Khi còn chưa tiến hành giao thủ, Hạ Nhất Minh đối với bản thân tràn ngập niềm tin, nhưng khi chính thức giao thủ hắn mới biết được, nguyên lai người đạt tới gần tôn giả cảnh giới nắm giữ uy lực cường đại như vậy.
Trách không được Từ Tư Lệ cùng Hòa Dân không xem trọng hắn, quả nhiên là đã biết trước được điều này.
Hai mắt hơi khép lại, Hạ Nhất Minh đứng bình tĩnh tại chỗ, hai tay bắt đầu thi triển một loại thủ ấn kỳ dị.
Kình thiên nhất trụ, Kình Thiên Ấn.....
Ở trong đầu hắn nhanh chóng hiện lên cảnh Thiên Trì chủ phong ngày nọ, xung quanh hắn xuất hiện đầy vẻ tang thương.
Tựa hồ như hắn là một tòa núi lớn đứng sừng sững ở đó không biết bao nhiêu năm tháng.
Hai tay chậm rãi hướng lên trên, giống như ngọn núi to lớn đứng sừng sững ở trên mặt đất, sau khi trải qua cả ngàn năm biến hóa vẫn cố gắng vươn tới bầu trời.
Ánh mắt Kim Chiến Dịch hiện ra vẻ vui mừng, hắn có thể cảm ứng được rõ ràng trên người Hạ Nhất Minh đang xảy ra biến hóa kỳ lạ.
Hạ Nhất Minh cũng không phải là một tôn giả, thậm chí ngay cả đỉnh thế cũng chưa hình thành, nhưng bản thân hắn cùng với thiên địa lực xung quanh xảy ra giao tiếp, về điều này tới ngay cả Kim Chiến Dịch cũng cảm thấy rất đố kỵ.
Một kích này của hắn cũng không phải là dùng lực lượng của chính mình, mà là mượn lực lượng của đại địa dưới chân, để cho hắn có đủ năng lực chống cự lại đối thủ.
"Oanh....."
Tiếng nổ thật lớn vang lên, Kim Chiến Dịch rốt cục đã đi tới trước mặt Hạ Nhất Minh, một chưởng có vô vàn biến hóa được hắn vỗ thẳng từ trên cao xuống bao trùm lên người Hạ Nhất Minh.
Nhưng mà, chỉ sau một lát, trong khí thế của Hạ Nhất Minh xuất hiện một chút không hài hòa.
Song chưởng Hạ Nhất Minh rốt cục nâng lên, tộc độ di động cũng không phải là nhanh, nhưng không phải chỉ trong chốc lát là dừng lại.
Một ngọn núi cuối cùng từ trong lòng biển sâu nhô lên, lúc đầu chỉ là một tiểu đảo nho nhỏ, sau đó nó từ từ tăng lên biến thành một hòn đảo lớn, thậm chí còn có xu thế trở thành một khối đại lục.
Tuy nhiên, giờ phút này Hạ Nhất Minh đột ngột ngưng lại, bởi vì hắn phát hiện ra hải dương ở xung quanh mang tới cho hắn một cảm giác đông đặc.
Loại lực lượng này khi phát huy tới một trình độ nhất định liền trở nên vô cùng mãnh liệt.
Từ mỗi tấc không gian xung quanh đều có một loại lực lượng rất lớn, đây là loại lực lượng áp bách không thể nào kháng cự được.
Chân khí trong cơ thể Hạ Nhất Minh nhanh chóng chuyển động, hơn nữa không chút do dự tuôn trào ra ngoài, hắn có ý định đem loại lực lượng đó phá tan đi, nhằm giải thoát bế tắc.
Chỉ là, vô luận hắn dùng sức như thế nào thì đối với loại lực lượng đó cũng không xảy ra chút hiệu quả nào.
Ở bên trong cỗ lực lượng đó có khí tức của Thủy đang di chuyển, Thổ nặng nề dày đặc, và cuối cùng là sự sắc bén của Kim.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh trở nên cực kỳ khó coi, hắn rốt cục đã hiểu rõ được.
Đại biểu cho đỉnh thế chính là cấm chế lực lượng.
Đỉnh thế không nghi ngờ gì chính là cấm chế, ba loại lực lượng thông qua một loại phương pháp đặc thù kết hợp với nhau, hơn nữa còn khiến cho bản chất của chúng thay đổi.
Mặc dù còn không có khả năng giao tiếp với thiên địa lực như tôn giả để thi triển ra hiệu quả thần kỳ của nó. Nhưng chỉ với việc ba loại lực lượng này trợ giúp với nhau tạo thành một không gian cấm chế cũng đủ để khiến cho những người đó hơn cường giả ở cảnh giới Tam Hoa không chỉ một bậc.
Sắc mặt Kim Chiến Dịch cực kỳ bình tĩnh, hắn lẳng lặng quan sát Hạ Nhất Minh, tựa hồ cũng không có ý định tiếp tục ra tay, nhưng bởi vì ánh mắt bình thản của hắn cho nên mới khơi dậy ý chí chiến đấu được chôn sâu trong lòng Hạ Nhất Minh.
Kỳ thật, nếu đối mặt với người khác, Kim Chiến Dịch khẳng định đã thừa thắng truy kích, nhưng đối thủ lúc này lại chính là Hạ Nhất Minh, trong lòng hắn không khỏi có cảm giác bất đắc dĩ.
Là cường giả Tam Hoa nhưng lại nắm giữ Toản Địa Chi Thuật, kỳ thật là đã ở vào thế bất bại.
Cho nên Kim Chiến Dịch cũng không có dũng khí thi triển ra thủ đoạn cuối cùng, nếu để cho Hạ Nhất Minh cảm thấy nguy cơ hắn sẽ chui xuống lòng đất, như vậy trận chiến đấu này sẽ rơi vào tình trạng khó phân thắng bại.
Ngày xưa khi đối mặt với Hùng Vô Cực và Hồ Hùng linh thú, Kim Chiến Dịch vẫn có thể ra tay bởi vì hắn có niềm tin kiên định, bằng vào đỉnh túc chi thế của hắn có khả năng giam cầm đối thủ, ít nhất là có thể trì hoãn việc đối thủ sử dụng Toản Địa Chi Thuật, hơn nữa còn đánh bại được một người một thú.
Nhưng khi biết khả năng nắm giữ Thổ lực lượng của Hạ Nhất Minh, hắn không khỏi có chút mất tự tin.
Chỉ cần Hạ Nhất Minh có ý định sử dụng Toản Địa Chi Thuật thì hắn tuyệt đối không thể ngăn cản nổi.
Đang lúc Kim Chiến Dịch tìm cách làm thế nào để dụ Hạ Nhất Minh tiếp tục ra tay, tốt nhất là bằng phương pháp nào đó bắt hắn rời xa khỏi mặt đất một chút. Thì hắn cảm giác được Hạ Nhất Minh ở phía đối diện có chút thay đổi, khí thế ở trên người hắn xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đối mặt với Kim Chiến Dịch, Hạ Nhất Minh ngẩng cao đầu, hai mắt lóe lên vẻ quyết tâm.
Thủ ấn trong tay tan biến trong nháy mắt, nhưng bàn tay của Hạ Nhất Minh cũng không buông ra, mà giơ cao lên qua đỉnh đầu.
Hạ Nhất Minh tựa hồ biến mất, thân thể của hắn đã tiêu tán vào không gian. Nguồn truyện: Truyện FULL
Giống như Kim Chiến Dịch mời rồi, toàn bộ thể xác và tâm thần của Hạ Nhất Minh đã đầu nhập vào trong cường đại lực lượng.
Ở trong mắt hắn, Hạ Nhất Minh không còn là ngọn núi cao sừng sững ngàn năm nữa, mà trở thành một cự phủ khai thiên tích địa trước nay chưa từng có.