- Vậy ba người các ngươi thì sao ?
Dương Khai tò mò nhìn bọn họ.
- Chúng ta?
Mộng Vô Nhai cười ha hả, chỉ vào Địa Ma nói:
- Lão Địa Ma này bây giờ chỉ có nhất tầng cảnh bình thường thôi, vì lão mới đột phá. Nhưng đã đến trình độ này, với căn cơ và kinh nghiệm của lão, chỉ cần lực lượng tự thân theo kịp thì sau này có thể liên tiếp đột phá.
- Tiền đồ bằng phẳng.
Dương Khai nhìn Địa Ma. Địa Ma cười quái dị, lắc đầu, vẻ mặt đắc ý phi phàm.
- Còn Lăng huynh thì một tháng trước sánh ngang với Lý Nguyên Thuần, cũng ở cực hạn của nhất tầng cảnh, còn bây giờ lão đã đến nhị tầng cảnh.
Dương Khải sửng sốt, vui mừng nhìn Lăng Thái Hư:
- Chúc mừng Sư công.
Chẳng trách lần này nhìn thấy Lăng Thái Hư, cảm thấy hơi khác hơn một tháng trước. Thì ra là đột phá một tầng cảnh giới trên cơ sở vốn có.
- Còn lão phu …
Mộng Vô Nhai chần chừ một lát rồi nói:
- Sau khi giải trừ một đạo phong ấn bản thân, đại khái là đang ở cực hạn của Siêu Phàm nhị tầng cảnh.
Lời này của Mộng Vô Nhai không hề kiêu ngạo, cũng không ngông cuồng, chỉ nói ra một cách vô cùng bình thản. Hơn nữa cơ hồ khá bất mãn với thực lực thi triển ra sau khi giải trừ phong ấn bản thân.
Vẻ mặt của Dương Khai không khỏi kỳ lạ. Cực hạn Siêu Phàm nhị tầng cảnh, lão còn bất mãn. Tầm nhìn của Mộng Chưởng quầy rốt cuộc là bao xa?
- Lục Đại Tà Vương và Tà chủ Dương Bách thì sao?
Sắc mặt Dương Khai trở nên ngưng trọng.
- Lục Đại Tà Vương, trừ nữ tử kia thì năm người còn lại đều đã ở Siêu Phàm nhị tầng cảnh. Thậm chí Bá Thiên Lực Vương và Thiểm Điện Ảnh Vương ngang bằng với lão phu sau khi giải trừ phong ấn. Nữ tử kia kém hơn một chút, chỉ có Siêu Phàm nhất tầng cảnh. Dù sao thì vẫn còn trẻ, với tuổi của nàng ta, có thể có được tu vi như vậy đã là hiếm có.
- Phiến Khinh La thể chất đặc thù, cơ hồ kế thừa từ mẫu thân nàng rất nhiều tu vi.
Dương Khai giải thích một câu.
- Chẳng trách.
Mộng Vô Nhai lập tức hiểu ra. Xem ra lão cũng khá để ý đến Phiến Khinh La. Trước giờ vẫn không hiểu được với độ tuổi của nàng, làm sao có thể có được tu vi ở trình độ Siêu Phàm Cảnh này.
- Tà chủ Dương Bách …Tu vi của y, hẳn là ngươi cũng đoán được.
- Siêu Phàm tam tầng cảnh?
Dương Khai lộ vẻ sợ hãi.
- Không sai!
Mộng Vô Nhai trầm trọng gật đầu,
- Cả thiên hạ, cơ hồ chỉ mình y đạt tới trình độ Siêu Phàm tam tầng cảnh. Kể cả Bát đại gia ở Trung Đô các ngươi cũng không có nhân vật nào như vậy!
Lăng Thái Hư khẽ thở dài, nói:
- Ngươi nên hiểu điều này. Tại sao đêm đó ba người chúng ta có thể nhẹ nhàng kích bại tám người đối phương, mà hơn một tháng trước bảy người kia lại chết thảm dưới tay của Tam Đại Tà Vương rồi chứ?
- Đệ tử đã hiểu.
Dương Khai ra sức gật đầu.
Trước khi chưa hiểu được sự phân chia tầng bậc của cảnh giới Siêu Phàm Cảnh này, e là không ai có thể tiếp nhận kết cục bảy người kia khi đối trận với Tam Đại Tà Vương lại toàn quân bị diệt chỉ trong thời gian nửa chén trà.
Nhưng sau khi hiểu được sự phân chia tầng bậc của cảnh giới này rồi, Dương Khai cũng hiểu được khoảng cách thực lực giữa mọi người với nhau.
Bảy người kia chỉ là Siêu Phàm nhất tầng cảnh đối đầu với ba vị Tà Vương Siêu Phàm nhị tầng cảnh, còn có một con yêu thú thất giai, làm sao có thể chống đỡ được?
Không những thế nhân không nhận thức rõ ràng sự mạnh yếu về thực lực của họ, ngay cả bản thân bọn họ cũng có nhận thức khá mơ hồ về phương diện này.
Nhưng Mộng Vô Nhai vừa liếc nhìn đã biết.
- Trung Đô Bát đại gia các ngươi, nhà nào cũng có bốn năm vị cường giả Siêu Phàm Cảnh. Nhưng mỗi một nhà, nhiều lắm cũng chỉ có một vị đạt đến trình độ Siêu Phàm nhị tầng cảnh, thậm chí có gia tộc không có nhân vật như thế này, những người khác đều có tu vi ở nhất tầng cảnh. So sánh về nhân số cao thủ đứng đầu thì Bát đại gia các ngươi chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng phía bên Thương Vân Tà Địa có Dương Bách…, sự tồn tại của y là một biến số cực lớn.
- Vậy tình hình Trung Đô lần này sẽ như thế nào?
- Không rõ.
Mộng Vô Nhai lắc đầu,
- Chưa kết thúc thì không ai biết kết cục sẽ như thế nào.
Dương Khai khẽ thờ dài.
- Cho nên, lão phu vẫn luôn không dám nói bí mật Siêu Phàm Cảnh với ngươi, sợ ngươi chịu đả kích khi thực lực còn thấp kém.
Mộng Vô Nhai cười, lắc đầu,
- Ngươi cho rằng cái gọi là Thần Du Chi Thượng là vũ đạo điên phong, thực ra không phải.
- Đả kích?
Dương Khai bỗng nhiên nhếch miệng cười,
- Ta không chịu đả kích, ngược lại ta còn cảm thấy mục tiêu của mình bây giờ đã rõ ràng hơn một chút.
Ba ngươi kinh ngạc nhìn Dương Khai. Một lát sau, vẻ mặt đều lộ ra sự vui mừng.
Trước kia khi chưa biết bí mật của Siêu Phàm Cảnh, mục tiêu của bản thân Dương Khai thực sự chỉ là Thần Du Chi Thượng. Nhưng sau khi nghe Mộng Vô Nhai nói nhiều như vậy, Siêu Phàm Cảnh tam tầng đã trở thành phương hướng mà hắn theo đuổi.
Ba người cơ hồ có thể đoán được, chắc chắn Dương Khai sẽ dốc hết sức lực tiến đến mục tiêu này. Hoặc là năm năm sau, hoặc mười năm sau, hoặc lâu hơn nữa, cuối cùng sẽ có thể leo lên được tầng bậc cao nhất này.
Sau khi ra khỏi chỗ của Mộng Vô Nhai, Dương Khai vô cùng hào hứng, lập tức tìm Tô Nhan, ngồi xếp bằng trên Hàn Băng Sàng cùng tu luyện.
Tất thảy mọi thứ trong phủ đệ đều được tiến hành đâu vào đấy.
Một tháng sau, võ giả các thế lực đều đã tẩy kinh phiệt tủy. Ngay cả năm mươi vị Thần Du Cảnh của chư tông hải ngoại cũng có được lợi ích cực lớn.
Sau khi có được sự giúp đỡ của Huyền đan do đan phòng cung cấp, nhất thời cũng không muốn rời khỏi nơi này. Đám người bọn họ vốn muốn mau chóng đòi lại bí bảo trấn phái của các tông môn, nhanh chóng rời đi.
Nhưng bây giờ, đủ loại đãi ngộ nơi này khiến họ lưu luyến quên về.
Lại một tháng sau, chín vị huyết thị dưới tay Dương Khai cuối cùng cũng truyền ra tin vui.
Dưới sự giúp đỡ của Vạn Dược Linh Dịch, sau ba tháng bế quan, lần lượt đột phá đến Siêu Phàm Cảnh, liên tiếp xuất quan.
Mỗi một người đột phá đều khiến người ta kinh ngạc, thán phục vô cùng. Dị tượng thiên địa này kéo dài cả nửa tháng, chín vị huyết thị mới đột phá xong.
Đám võ giả đến từ hải ngoại như Lý Nguyên Thuần sợ ngây người.
Cả hải ngoại chỉ có Thái Nhất Môn có ba vị cường giả Siêu Phàm Cảnh tọa trấn.
Nhưng trong Dương Khai phủ, bọn họ lại tận mắt chứng kiến sự xuất hiện của chín vị cường giả đứng đầu, nhất thời mọi người đều sinh ra cảm giác kính trọng và nghi hoặc.
Chín người này không thể nào liên tiếp đột phá trong thời gian ngắn như vậy. Thâm ý ẩn chứa trong đó quá mức sâu xa.
Vị công tử Dương gia này chẳng lẽ có thể một tay tạo nên cao thủ Thần Du Chi Thượng? Lý Nguyên Thần thầm có một suy nghĩ khiến y sởn tóc gáy.
Nếu như vậy thì vị công tử này sau này sẽ một tay che trời.
Người này, chỉ có thể giao hảo, căn bản không thể đắc tội!
Đám người Đồ Phong lần lượt đột phá, cũng khiến bản thân bọn họ sinh ra cảm giác không chân thực.
Trước khi đoạt đích chi chiến bắt đầu, chín người này đều chỉ ở trình độ Thần Du Cảnh bát tầng. Tuy họ cũng luôn nỗ lực đạt tới mục tiêu Siêu Phàm Cảnh, nhưng ai cũng biết là mình hi vọng xa vời.
Từ khi Dương gia thành lập Huyết Thị Đường đến này, duy chỉ có Hoàng Cửu Châu lấy thân phận huyết thị đạt được tầng bậc này, tôn làm Thái thượng trưởng lão của Dương gia.
Hai người Đường chủ Huyết Thị Đường Phong Thắng, Phó Đường chủ Châu Phong dừng lại ở Thần Du Cảnh đỉnh phong nhiều năm, ngưỡng đột phá cũng không thấy dấu hiệu buông lỏng.
Trong chín vị huyết thị cũng chỉ có tư chất của Khúc Cao Nghĩa và Ảnh Cửu có thể sánh ngang với họ, từng được Dương gia và bọn họ coi trọng, cho rằng họ có khả năng trở thành Thần Du Chi Thượng.
Hiện giờ, chín người đều đã đạt đến cảnh giới này.
Chấn động lòng người, khiến người ta không khỏi sinh ra cảm giác như đang nằm mơ.
Sau khi chín người đột phá, toàn bộ đều được Mộng Vô Nhai triệu hoán. Từ chỗ Mộng Vô Nhai, bọn họ có được kinh nghiệm cực lớn mà quý báu và nhận thức về Siêu Phàm Cảnh.
Kinh nghiệm như thế này, không phải là thứ mà Bát đại gia có thể truyền ra ngoài.
Mọi người đều có thu hoạch cực lớn, cũng có nhận thức rõ ràng hơn về tương lai của mình.
Vốn dĩ bốn vị huyết thị đi theo Dương Uy và Dương Chiếu, bây giờ cũng được Dương Khai tiếp nhận toàn diện, đang dùng lượng lớn tài sản trong phủ bồi dưỡng. Sau ba tháng, bốn người này đã đạt đến trình độ Thần Du Cảnh cửu tầng. Sau khi có được Vạn Dược Linh Cao của Dương Khai đưa cho, lần lượt bế quan.
Nếu không ngoài dự liệu, mấy tháng sau, bốn người này cũng sẽ tiếp bước chín vị huyết thị kia.
Thưc lực của huyết thị tiến triển kinh người. Thực lực của đám võ giả các thế lực trong phủ tăng tiến cũng khá mạnh.
Sau khi tẩy kinh phiệt tủy, cải thiện thể chất, ai nấy đều cảm thấy khi mình tu luyện đã nhanh chóng có hiệu quả hơn lúc trước, đặc biệt là lĩnh quân nhân trẻ tuổi. Tư chất bọn họ vốn xuất sắc hơn rất nhiều so với người bình thường, bây giờ đã trở nên thiên phú dị bẩm, ai nấy đều trở thành thiên tài.
Mọi người trong phủ đều phát triển mạnh mẽ, cơ hồ như cục diện ác liệt Thương Vân Tà Địa xâm lấn với quy mô lớn không hề can hệ gì với chỗ này.
Nhưng lúc này Dương Khai cũng đang chú ý đến động tĩnh ở Trung Đô.
Phiến Khinh La vẫn ở lại Chiến Thành, giám sát Dương Khai phủ. Từ chỗ nàng, Dương Khai có được đủ loại tình báo chính xác và mới nhất.
Trận chiến đầu tiên mà Thương Vân Tà Địa đánh tới là Cao gia, sau đó là thế như chẻ tre, đẩy mạnh khuếch trương xung quanh.
Chiến lực mạnh mẽ của Dương Bách và sự quỷ bí của năm vị Tà Vương còn lại khiến đám võ giả Bát đại gia liên tục kinh ngạc, không thể chống đỡ.
Mạnh gia, Khang gia, Thu gia trước sau thoát ra khỏi vùng đất mà gia tộc mình sống bao nhiêu năm, tầng lớp tinh nhuệ trong gia tộc tìm đến dựa dẫm vào các gia tộc khác, tìm kiếm sự che chở.
Trong vòng ba tháng, nửa Trung Đô rơi vào tay địch.
Trung Đô to lớn như vậy đã bị chia làm hai. Người của Thương Vân Tà Địa chiếm cứ phía bắc Trung Đô, người của Bát đại gia lấy Dương gia làm hạch tâm, chiếm cứ phía nam, giằng co lẫn nhau.
Chiến đấu ba tháng, hai bên tử thương nghiêm trọng. Cường giả Siêu Phàm Cảnh đã ngã xuống mười mấy người, trong đó hơn nửa đều là người của Bát đại gia, chỉ có số ít người của Thương Vân Tà Địa.
Siêu Phàm Cảnh trở xuống thì tử thương không đếm xuể.
Trung Đô một màn hỗn loạn. Thi thể tản phát ra khí tức hôi thối ngập tràn cả thiên địa.
Mãi cho đến lúc này, trận chiến của hai bên mới hơi kềm lại, thế cục dần dần dịu đi.
Bát đại gia lập tức phát lệnh mộ binh khắp thiên hạ, yêu cầu các đại thế gia phái ngươi tiếp viện Trung Đô, cùng chống lại sự xâm lấn của Tà Địa.
Đây là là lần thứ hai phát lệnh chinh triệu, ba tháng trước khi Thương Vân Tà Địa xâm lấn, họ đã phát lệnh một lần.
Nhưng người hưởng ứng ít ỏi chẳng được bao nhiêu.
Mấy trăm năm nay, Bát đại gia đối ngoại quá cứng rắn, Thương Vân Tà Địa lại khí thế hùng mạnh, không gia tộc nào dám đem tinh nhuệ của gia tộc cá cược dưới tay của Bát đại gia. Vì nếu phái người tiếp viện, tinh nhuệ trong gia tộc chắc chắn sẽ bị Bát đại gia biến thành vật hi sinh, vô cùng có khả năng đi bao nhiêu chết bấy nhiêu.
Đến lúc đó, gia tộc nhất định sẽ sụp đổ!
Chính vì băn khoăn điều này, lúc Bát đại gia và Trung Đô lâm vào nguy cảnh lại không được sự tiếp viện và giải cứu của bao nhiêu người, khiến người ta không làm gì được. - Vậy ba người các ngươi thì sao ?
Dương Khai tò mò nhìn bọn họ.
- Chúng ta?
Mộng Vô Nhai cười ha hả, chỉ vào Địa Ma nói:
- Lão Địa Ma này bây giờ chỉ có nhất tầng cảnh bình thường thôi, vì lão mới đột phá. Nhưng đã đến trình độ này, với căn cơ và kinh nghiệm của lão, chỉ cần lực lượng tự thân theo kịp thì sau này có thể liên tiếp đột phá.
- Tiền đồ bằng phẳng.
Dương Khai nhìn Địa Ma. Địa Ma cười quái dị, lắc đầu, vẻ mặt đắc ý phi phàm.
- Còn Lăng huynh thì một tháng trước sánh ngang với Lý Nguyên Thuần, cũng ở cực hạn của nhất tầng cảnh, còn bây giờ lão đã đến nhị tầng cảnh.
Dương Khải sửng sốt, vui mừng nhìn Lăng Thái Hư:
- Chúc mừng Sư công.
Chẳng trách lần này nhìn thấy Lăng Thái Hư, cảm thấy hơi khác hơn một tháng trước. Thì ra là đột phá một tầng cảnh giới trên cơ sở vốn có.
- Còn lão phu …
Mộng Vô Nhai chần chừ một lát rồi nói:
- Sau khi giải trừ một đạo phong ấn bản thân, đại khái là đang ở cực hạn của Siêu Phàm nhị tầng cảnh.
Lời này của Mộng Vô Nhai không hề kiêu ngạo, cũng không ngông cuồng, chỉ nói ra một cách vô cùng bình thản. Hơn nữa cơ hồ khá bất mãn với thực lực thi triển ra sau khi giải trừ phong ấn bản thân.
Vẻ mặt của Dương Khai không khỏi kỳ lạ. Cực hạn Siêu Phàm nhị tầng cảnh, lão còn bất mãn. Tầm nhìn của Mộng Chưởng quầy rốt cuộc là bao xa?
- Lục Đại Tà Vương và Tà chủ Dương Bách thì sao?
Sắc mặt Dương Khai trở nên ngưng trọng.
- Lục Đại Tà Vương, trừ nữ tử kia thì năm người còn lại đều đã ở Siêu Phàm nhị tầng cảnh. Thậm chí Bá Thiên Lực Vương và Thiểm Điện Ảnh Vương ngang bằng với lão phu sau khi giải trừ phong ấn. Nữ tử kia kém hơn một chút, chỉ có Siêu Phàm nhất tầng cảnh. Dù sao thì vẫn còn trẻ, với tuổi của nàng ta, có thể có được tu vi như vậy đã là hiếm có.
- Phiến Khinh La thể chất đặc thù, cơ hồ kế thừa từ mẫu thân nàng rất nhiều tu vi.
Dương Khai giải thích một câu.
- Chẳng trách.
Mộng Vô Nhai lập tức hiểu ra. Xem ra lão cũng khá để ý đến Phiến Khinh La. Trước giờ vẫn không hiểu được với độ tuổi của nàng, làm sao có thể có được tu vi ở trình độ Siêu Phàm Cảnh này.
- Tà chủ Dương Bách …Tu vi của y, hẳn là ngươi cũng đoán được.
- Siêu Phàm tam tầng cảnh?
Dương Khai lộ vẻ sợ hãi.
- Không sai!
Mộng Vô Nhai trầm trọng gật đầu,
- Cả thiên hạ, cơ hồ chỉ mình y đạt tới trình độ Siêu Phàm tam tầng cảnh. Kể cả Bát đại gia ở Trung Đô các ngươi cũng không có nhân vật nào như vậy!
Lăng Thái Hư khẽ thở dài, nói:
- Ngươi nên hiểu điều này. Tại sao đêm đó ba người chúng ta có thể nhẹ nhàng kích bại tám người đối phương, mà hơn một tháng trước bảy người kia lại chết thảm dưới tay của Tam Đại Tà Vương rồi chứ?
- Đệ tử đã hiểu.
Dương Khai ra sức gật đầu.
Trước khi chưa hiểu được sự phân chia tầng bậc của cảnh giới Siêu Phàm Cảnh này, e là không ai có thể tiếp nhận kết cục bảy người kia khi đối trận với Tam Đại Tà Vương lại toàn quân bị diệt chỉ trong thời gian nửa chén trà.
Nhưng sau khi hiểu được sự phân chia tầng bậc của cảnh giới này rồi, Dương Khai cũng hiểu được khoảng cách thực lực giữa mọi người với nhau.
Bảy người kia chỉ là Siêu Phàm nhất tầng cảnh đối đầu với ba vị Tà Vương Siêu Phàm nhị tầng cảnh, còn có một con yêu thú thất giai, làm sao có thể chống đỡ được?
Không những thế nhân không nhận thức rõ ràng sự mạnh yếu về thực lực của họ, ngay cả bản thân bọn họ cũng có nhận thức khá mơ hồ về phương diện này.
Nhưng Mộng Vô Nhai vừa liếc nhìn đã biết.
- Trung Đô Bát đại gia các ngươi, nhà nào cũng có bốn năm vị cường giả Siêu Phàm Cảnh. Nhưng mỗi một nhà, nhiều lắm cũng chỉ có một vị đạt đến trình độ Siêu Phàm nhị tầng cảnh, thậm chí có gia tộc không có nhân vật như thế này, những người khác đều có tu vi ở nhất tầng cảnh. So sánh về nhân số cao thủ đứng đầu thì Bát đại gia các ngươi chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng phía bên Thương Vân Tà Địa có Dương Bách…, sự tồn tại của y là một biến số cực lớn.
- Vậy tình hình Trung Đô lần này sẽ như thế nào?
- Không rõ.
Mộng Vô Nhai lắc đầu,
- Chưa kết thúc thì không ai biết kết cục sẽ như thế nào.
Dương Khai khẽ thờ dài.
- Cho nên, lão phu vẫn luôn không dám nói bí mật Siêu Phàm Cảnh với ngươi, sợ ngươi chịu đả kích khi thực lực còn thấp kém.
Mộng Vô Nhai cười, lắc đầu,
- Ngươi cho rằng cái gọi là Thần Du Chi Thượng là vũ đạo điên phong, thực ra không phải.
- Đả kích?
Dương Khai bỗng nhiên nhếch miệng cười,
- Ta không chịu đả kích, ngược lại ta còn cảm thấy mục tiêu của mình bây giờ đã rõ ràng hơn một chút.
Ba ngươi kinh ngạc nhìn Dương Khai. Một lát sau, vẻ mặt đều lộ ra sự vui mừng.
Trước kia khi chưa biết bí mật của Siêu Phàm Cảnh, mục tiêu của bản thân Dương Khai thực sự chỉ là Thần Du Chi Thượng. Nhưng sau khi nghe Mộng Vô Nhai nói nhiều như vậy, Siêu Phàm Cảnh tam tầng đã trở thành phương hướng mà hắn theo đuổi.
Ba người cơ hồ có thể đoán được, chắc chắn Dương Khai sẽ dốc hết sức lực tiến đến mục tiêu này. Hoặc là năm năm sau, hoặc mười năm sau, hoặc lâu hơn nữa, cuối cùng sẽ có thể leo lên được tầng bậc cao nhất này.
Sau khi ra khỏi chỗ của Mộng Vô Nhai, Dương Khai vô cùng hào hứng, lập tức tìm Tô Nhan, ngồi xếp bằng trên Hàn Băng Sàng cùng tu luyện.
Tất thảy mọi thứ trong phủ đệ đều được tiến hành đâu vào đấy.
Một tháng sau, võ giả các thế lực đều đã tẩy kinh phiệt tủy. Ngay cả năm mươi vị Thần Du Cảnh của chư tông hải ngoại cũng có được lợi ích cực lớn.
Sau khi có được sự giúp đỡ của Huyền đan do đan phòng cung cấp, nhất thời cũng không muốn rời khỏi nơi này. Đám người bọn họ vốn muốn mau chóng đòi lại bí bảo trấn phái của các tông môn, nhanh chóng rời đi.
Nhưng bây giờ, đủ loại đãi ngộ nơi này khiến họ lưu luyến quên về.
Lại một tháng sau, chín vị huyết thị dưới tay Dương Khai cuối cùng cũng truyền ra tin vui.
Dưới sự giúp đỡ của Vạn Dược Linh Dịch, sau ba tháng bế quan, lần lượt đột phá đến Siêu Phàm Cảnh, liên tiếp xuất quan.
Mỗi một người đột phá đều khiến người ta kinh ngạc, thán phục vô cùng. Dị tượng thiên địa này kéo dài cả nửa tháng, chín vị huyết thị mới đột phá xong.
Đám võ giả đến từ hải ngoại như Lý Nguyên Thuần sợ ngây người.
Cả hải ngoại chỉ có Thái Nhất Môn có ba vị cường giả Siêu Phàm Cảnh tọa trấn.
Nhưng trong Dương Khai phủ, bọn họ lại tận mắt chứng kiến sự xuất hiện của chín vị cường giả đứng đầu, nhất thời mọi người đều sinh ra cảm giác kính trọng và nghi hoặc.
Chín người này không thể nào liên tiếp đột phá trong thời gian ngắn như vậy. Thâm ý ẩn chứa trong đó quá mức sâu xa.
Vị công tử Dương gia này chẳng lẽ có thể một tay tạo nên cao thủ Thần Du Chi Thượng? Lý Nguyên Thần thầm có một suy nghĩ khiến y sởn tóc gáy.
Nếu như vậy thì vị công tử này sau này sẽ một tay che trời.
Người này, chỉ có thể giao hảo, căn bản không thể đắc tội!
Đám người Đồ Phong lần lượt đột phá, cũng khiến bản thân bọn họ sinh ra cảm giác không chân thực.
Trước khi đoạt đích chi chiến bắt đầu, chín người này đều chỉ ở trình độ Thần Du Cảnh bát tầng. Tuy họ cũng luôn nỗ lực đạt tới mục tiêu Siêu Phàm Cảnh, nhưng ai cũng biết là mình hi vọng xa vời.
Từ khi Dương gia thành lập Huyết Thị Đường đến này, duy chỉ có Hoàng Cửu Châu lấy thân phận huyết thị đạt được tầng bậc này, tôn làm Thái thượng trưởng lão của Dương gia.
Hai người Đường chủ Huyết Thị Đường Phong Thắng, Phó Đường chủ Châu Phong dừng lại ở Thần Du Cảnh đỉnh phong nhiều năm, ngưỡng đột phá cũng không thấy dấu hiệu buông lỏng.
Trong chín vị huyết thị cũng chỉ có tư chất của Khúc Cao Nghĩa và Ảnh Cửu có thể sánh ngang với họ, từng được Dương gia và bọn họ coi trọng, cho rằng họ có khả năng trở thành Thần Du Chi Thượng.
Hiện giờ, chín người đều đã đạt đến cảnh giới này.
Chấn động lòng người, khiến người ta không khỏi sinh ra cảm giác như đang nằm mơ.
Sau khi chín người đột phá, toàn bộ đều được Mộng Vô Nhai triệu hoán. Từ chỗ Mộng Vô Nhai, bọn họ có được kinh nghiệm cực lớn mà quý báu và nhận thức về Siêu Phàm Cảnh.
Kinh nghiệm như thế này, không phải là thứ mà Bát đại gia có thể truyền ra ngoài.
Mọi người đều có thu hoạch cực lớn, cũng có nhận thức rõ ràng hơn về tương lai của mình.
Vốn dĩ bốn vị huyết thị đi theo Dương Uy và Dương Chiếu, bây giờ cũng được Dương Khai tiếp nhận toàn diện, đang dùng lượng lớn tài sản trong phủ bồi dưỡng. Sau ba tháng, bốn người này đã đạt đến trình độ Thần Du Cảnh cửu tầng. Sau khi có được Vạn Dược Linh Cao của Dương Khai đưa cho, lần lượt bế quan.
Nếu không ngoài dự liệu, mấy tháng sau, bốn người này cũng sẽ tiếp bước chín vị huyết thị kia.
Thưc lực của huyết thị tiến triển kinh người. Thực lực của đám võ giả các thế lực trong phủ tăng tiến cũng khá mạnh.
Sau khi tẩy kinh phiệt tủy, cải thiện thể chất, ai nấy đều cảm thấy khi mình tu luyện đã nhanh chóng có hiệu quả hơn lúc trước, đặc biệt là lĩnh quân nhân trẻ tuổi. Tư chất bọn họ vốn xuất sắc hơn rất nhiều so với người bình thường, bây giờ đã trở nên thiên phú dị bẩm, ai nấy đều trở thành thiên tài.
Mọi người trong phủ đều phát triển mạnh mẽ, cơ hồ như cục diện ác liệt Thương Vân Tà Địa xâm lấn với quy mô lớn không hề can hệ gì với chỗ này.
Nhưng lúc này Dương Khai cũng đang chú ý đến động tĩnh ở Trung Đô.
Phiến Khinh La vẫn ở lại Chiến Thành, giám sát Dương Khai phủ. Từ chỗ nàng, Dương Khai có được đủ loại tình báo chính xác và mới nhất.
Trận chiến đầu tiên mà Thương Vân Tà Địa đánh tới là Cao gia, sau đó là thế như chẻ tre, đẩy mạnh khuếch trương xung quanh.
Chiến lực mạnh mẽ của Dương Bách và sự quỷ bí của năm vị Tà Vương còn lại khiến đám võ giả Bát đại gia liên tục kinh ngạc, không thể chống đỡ.
Mạnh gia, Khang gia, Thu gia trước sau thoát ra khỏi vùng đất mà gia tộc mình sống bao nhiêu năm, tầng lớp tinh nhuệ trong gia tộc tìm đến dựa dẫm vào các gia tộc khác, tìm kiếm sự che chở.
Trong vòng ba tháng, nửa Trung Đô rơi vào tay địch.
Trung Đô to lớn như vậy đã bị chia làm hai. Người của Thương Vân Tà Địa chiếm cứ phía bắc Trung Đô, người của Bát đại gia lấy Dương gia làm hạch tâm, chiếm cứ phía nam, giằng co lẫn nhau.
Chiến đấu ba tháng, hai bên tử thương nghiêm trọng. Cường giả Siêu Phàm Cảnh đã ngã xuống mười mấy người, trong đó hơn nửa đều là người của Bát đại gia, chỉ có số ít người của Thương Vân Tà Địa.
Siêu Phàm Cảnh trở xuống thì tử thương không đếm xuể.
Trung Đô một màn hỗn loạn. Thi thể tản phát ra khí tức hôi thối ngập tràn cả thiên địa.
Mãi cho đến lúc này, trận chiến của hai bên mới hơi kềm lại, thế cục dần dần dịu đi.
Bát đại gia lập tức phát lệnh mộ binh khắp thiên hạ, yêu cầu các đại thế gia phái ngươi tiếp viện Trung Đô, cùng chống lại sự xâm lấn của Tà Địa.
Đây là là lần thứ hai phát lệnh chinh triệu, ba tháng trước khi Thương Vân Tà Địa xâm lấn, họ đã phát lệnh một lần.
Nhưng người hưởng ứng ít ỏi chẳng được bao nhiêu.
Mấy trăm năm nay, Bát đại gia đối ngoại quá cứng rắn, Thương Vân Tà Địa lại khí thế hùng mạnh, không gia tộc nào dám đem tinh nhuệ của gia tộc cá cược dưới tay của Bát đại gia. Vì nếu phái người tiếp viện, tinh nhuệ trong gia tộc chắc chắn sẽ bị Bát đại gia biến thành vật hi sinh, vô cùng có khả năng đi bao nhiêu chết bấy nhiêu.
Đến lúc đó, gia tộc nhất định sẽ sụp đổ!
Chính vì băn khoăn điều này, lúc Bát đại gia và Trung Đô lâm vào nguy cảnh lại không được sự tiếp viện và giải cứu của bao nhiêu người, khiến người ta không làm gì được.