Sáu vị pháp trận sư của Hải Điện vẫn chưa kịp nói chuyện, Dương Khai đã khởi động pháp trận, sử dụng thánh tinh đánh vào trong chỗ lõm bốn xung quanh. Pháp trận lập tức vận chuyển, một trận hào quang trắng xóa lóe lên, sáu người chỉ cảm thấy cả người nhẹ nhõm một chút, chờ đến lúc kịp phản ứng, cảnh sắc trước mắt đã đại biến.
Phóng mắt nhìn tới, khu đất phía trước là màu đen đỏ, không khí xung quanh nồng đậm hỏa linh khí, có vẻ có chút nóng. Môi trường này với Hải Điện của Vô Ưu Hải, hoàn toàn không giống nhau. Dưới chân tồn tại một pháp trận không gian giống hệt với nhóm người mình vừa bố trí, bốn phía còn có vài võ giả, đang xây dựng rầm rộ, hình như đang xây dựng một tòa cung điện ở đây, cung điện đó đã sắp xây dựng hoàn thành, khí thế to lớn. Các võ giả bên cạnh bận rộn, đều mặc quần áo giống nhau, trên y phục, có thêu một chữ Lăng tinh xảo.
Đệ tử Lăng Tiêu Tông! Sáu người Hải Điện lập tức kịp phản ứng, nhóm người mình đã đến gần Lăng Tiêu Tông, mà ở đây, hiển nhiên là môi trường vô cùng tương tư với Lưu Viêm Sa Địa trong truyền thuyết. Dị thường của pháp trận không gian bên này kinh động đến các đệ tử Lăng Tiêu Tông lân cận, lập tức liền có người tới trước dò xét, sau khi phát hiện là Dương Khai, vội vàng ôm quyền hành lễ. Dương Khai phất tay áo
- Ta chỉ là thử nghiệm một chút xem pháp trận bên kia có hữu dụng hay không, các ngươi cứ làm việc của mình đi
- Vâng! Chúng đệ tử nhận lệnh, rối rít tản ra. Pháp trận không gian của Lăng Tiêu Tông này, được Dương Khai bố trí bên ngoài Lưu Viêm Sa Địa, cứ như vậy, cũng tránh khỏi người khác thông qua pháp trận không gian trực tiếp đi vào tổng đà gây rối.
Pháp trận không gian này, ý nghĩa rất quan trọng. Là cấu nối giữa Lăng Tiêu Tông với ngoại giới. Dương Khai tính toán tại U Ám Tinh, các thành trì có tên đều bố trí pháp trận không gian, để Lăng Tiêu Tông có thể bất cứ nơi nào cũng có thể liên lạc được với tất cả các thành trì. Đây có trợ giúp lớn đối với sự phát triển sau này của Lăng Tiêu Tông.
- Tông chủ! Có một đệ tử Lăng Tiêu Tông không lập tức rời đi, mà đứng tại chỗ cung kính ôm quyền
- Chuyện gì
- Đại trưởng lão trước đó vài ngày đã phân phó, nếu tông chủ hiện thân ở đây, nhất định phải bẩm báo với tông chủ một chuyện, Tiền điện chủ Ảnh Nguyệt Điện nửa tháng trước, đã từng truyền tin đến đây nhắn Tông chủ người trước hết đi Ảnh Nguyện Điện một chuyến, nói có chuyện quan trọng cần thương lượng!
- Ta biết! Dương Khai gật gật đầu. Đệ tử kia lúc này mới lui xuống. Tiền Thông tự tìm mình, cũng không biết là chuyện gì, nhưng không quá gấp, nếu không, lão hẳn sẽ đích thân tới,hơn nữa giờ này Tiền Thông còn là một vị cường giả Hư Vương Cảnh, trên đời này hiếm thấy có cái gì có thể uy hiếp đến lão. Dương Khai cũng không quá đem chuyện này để trong lòng, chuẩn bị hoàn thành nốt những việc trên tay, rồi mới đi Ảnh Nguyệt Điện gặp Tiền Thông. Sau khi thí ngiệm pháp trận không gian thông suốt, Dương Khai lại mang sáu người Hải Điện quay về Hắc Tiều Đảo. Sáu người đều có chút do dự. Cụ gia 70 kia một bộ dáng vô cùng kính nể, mở miệng nói
- Dương tông chủ. Lão hủ cũng sử dụng qua không ít pháp trận không gian, nhưng mỗi lần sử dụng, xem khoảng cách truyền tống dài ngắn, đều có di chứng hoa mắt choáng váng đều óc nặng nhẹ không giống nhau, nhưng pháp trận không gian này không khiến lão hủ cảm thấy vậy, Dương tông chủ đại tài. Lão hủ bội phục! Năm người kia cũng đều rối rít gật đầu nói phải. Pháp trận không gian, dùng quả thật nhanh và tiện, nhưng là không gian truyền tống lại tạo thành một loại gánh vác đối với võ giả, loại gánh vác này chẳng những đến từ thân thể, mà còn nhằm vào thần thức. Khoảng cách càng xa, gánh vác càng lớn. Cho nên võ giả thực lực không mạnh, căn bản không dám tiến hành truyền tống khoảng cách quá xa, một khi không tốt, thức hải vô cùng có khả năng bị hủy, từ nay về sau biến thành ngớ ngẩn, cho dù là khoảng cách truyền tống ngắn, cũng không thể tiến hành nhiều lần trong khoảng thời gian ngắn. Sáu pháp trận sư, có người nào chưa từng sử dụng qua pháp trận không gian? Chỉ là vấn đề nhiều hay ít mà thôi, đối với loại tệ hại này trong lòng biết rõ. Nhưng hai lần truyền tống cực xa cấp bậc ngàn vạn dặm vừa rồi, lại không có khiến bọn họ cảm thấy bất kì khó chịu nào, dễ dàng, thật giống như xuyên cửa đến nhà hàng xóm vậy. Nói cách khác, Dương Khia chủ trì bố trí loại trận pháp này, ở mọi trình độ đều đã vượt xa những di vật thời kì cổ đại, đạt tới độ cao mới. Cụ già 70 dĩ nhiên bội phục đến cực điểm. Dương Khai mỉm cười
- Chút tài mọn mà thôi, trên tay các ngươi có truyền tống lệnh, còn xin chuyển giao cho Sa lão, mặt khác nói với Sa lão một tiếng, nếu là Hải Điện bên này ổn định lại, xin mời phái người đến Lăng Tiêu tông một chuyến, bên kia Diệp đại trưởng lão tông ta sẽ cùng lão thương nghị vấn đề trao đổi vật tư
- Dương tông chủ liền muốn rời đi? Không cần nghỉ ngơi mấy ngày, cùng Sa thúc tổ gặp mặt một lần? Cụ già 70 lên tiếng mời ở lại
- Không được, ta còn muốn đi Hải Thần Châu một chuyến.
Dương Khai phất tay áo, thân hình thoắt một cái, liền đã biến mất tại chỗ. Khuôn mặt sáu người đều hiện lên thần sắc có chút tiếc hận, đơn giản thương nghị một trận, vội vã hướng trung tâm Hắc Tiều Đảo tiến đến, sáu khối truyền tống lệnh cực kì quan trọng, bọn họ cũng không dám có chút qua loa khinh thường. Hải Thần Cung là thế lực ngang hàng với Hải Điện trên Vô Ưu Hải, bao gồm cả sinh linh có trí tuệ dưới đấy biển sâu. Ở một mức độ nào đó mà nói, Hải Thần Cung so với Hải Điện cường đại hơn rất nhiều, bất luận là tu vi cảnh giới của võ giả đẳng cấp cao hay là số lượng. Nhưng hai bên mặc dù có lúc có va chạm, cũng không khai chiến trong phạm vi lớn, cho nên mới cùng tồn tại ở Vô Ưu Hải. Nơi ở của Hải Thần Cung, mặc dù là dưới đáy biển sâu vài trượng, cung điện khổng lồ dưới đáy biển kiến tạo hùng vĩ tráng lệ, có trận pháp bảo vệ, không khí bên trong rõ ràng tự nhiên. Đối với người ngoài mà nói, muốn tìm kiếm tổng đà Hải Thần Cung trên Vô Ưu Hải rộng lớn, quả thực chính là mò kim đáy biển, ngay cả Hải Điện, cũng không nắm bắt được rốt cuộc vị trí của Hải Thần Cung ở đâu. Nhưng đối với Dương Khai mà nói, lại là đơn giản thoải mái. Sau khi rời khỏi Hắc Tiều Đảo, hắn chỉ tốn thời gian một ngày, liền tìm được vị trí Hải Thần Cung, dễ dàng đến nơi này. Ở chỗ này, hắn cũng không gặp cái gì gây khó khăn, Hải tộc tuy rằng xem thường nhân tộc, cùng nhân tộc là bất đồng chủng tộc, nhưng từ trước đến nay tôn kính cường giả. Không thể nghi ngờ Dương Khai có thể khiến bọn họ lễ đãi. Huống chi, thân là công chúa cá heo nhỏ của Hải tộc, cũng đối với Dương Khai vô cùng thân thiết. Hai vị thống lĩnh Thiên Mạch và Thương Ngao, cũng đúng là có thừa cảm kích với Dương Khai. Cho nên cùng Hải tộc hợp tác, so với Hải Điện còn muốn thoải mái hơn.
Dương Khai tự mình đi gặp vương giả trong Hải tộc, phụ thân của cá heo nhỏ, Liệt Không tộc trưởng Đồn Giao nhất tộc, sau khi thăm dò xác định thực lực Dương Khai sâu không lường được, hai phe ăn nhịp với nhau, lập tức liền triển khai hợp tác. Cũng giống như Hải Điện bên kia, Dương Khai đưa ra yêu cầu, Hải Thần Cung cung cấp vật liệu, hắn dùng thời gian mấy ngày, bố trí ra tòa pháp trận không gian thứ ba tại Hải Thần Cung, luyện chế ra mấy khối truyền tống lệnh. Có hai cái truyền tống trận Hải Điện cùng Hải Thần Cung, Lăng Tiêu Tông từ nay về sau liền có thể chân chính giao thiệp vật tư với đáy biển sâu. Đến lúc đó bất luận là nhà mình sử dụng, hay là mang ra buôn bán, Lăng Tiêu Tông tuyệt đối đều sẽ không lỗ vốn, ngược lại có thể mượn ưu thế này, khuếch trương cất giữ vật tư của Lăng Tiêu Tông, để tu luyện của các đệ tử không cần phải lo âu, không cần lo lắng xảy ra tình huống không đủ vật tư để cung cấp. Cả U Ám Tinh, bất kì một tông môn nào cũng không đủ ưu thế! Dương Khai không có ý định ở lâu dưới Hải Thần Cung, sau khi tất cả thỏa đáng, liền cáo từ Liệt Không cung chủ Hải Thần Cung. Nhưng trước khi rời đi, đã xảy ra một chuyện khiến moị người đều dự liệu không kịp. Cá heo nhỏ không ngờ lại ngoắc cái đuôi chạy đến bên cạnh Dương Khai, đem một hạt giao châu ngậm trong miệng giao cho Dương Khai. Hạt châu này to tầm bằng nắm tay, màu xanh thẳm, sâu như nước biển, thoạt nhìn không lớn, nhưng lúc vào tay, Dương Khai lại phát hiện vật này cực kì nặng, hơn nữa bên trong truyền ra tiếng sóng biển thét gào, thủy linh khí vô cùng phong phú. Mà Liệt Không cung chủ Hải Thần Cung và thống lĩnh Thiên Mạch Thương Ngao tiễn biệt sau khi nhìn thất hạt châu này, đều biến sắc, thần tình ngưng trọng. Cũng không ít người, lộ ra thần sắc căng thẳng
- Vật này…ta không thể nhận. Dương Khai khẽ mỉm cười, xoa xoa đầu cá heo nhỏ.
Tuy rằng hắn không rõ lắm hạt châu này rốt cuộc là đồ chơi gì, nhưng từ sắc mặt của mọi người mà suy đoán, giá trị hạt châu này tuyệt đối không phải chuyện đùa, mình và Hải Thần Cung vừa mới đạt được quan hệ hợp tác, tùy tiện nhận một phần lễ trọng như vậy, chỉ sợ sẽ khiến Hải tộc không vui. Nguyên nhân chủ yếu, đây là cá heo nhỏ đưa tói, cái heo nhỏ chỉ có chỉ số thông minh của đứa trẻ mấy tuổi, hành sự toàn bằng ý thích, căn bản không thể đại biểu cho ý nguyện của cả Hải tộc. Nếu như đây là Liệt Không tự tay đưa tới, Dương Khai ngược lại sẽ không suy xét nhiều như vậy. Thấy Dương Khai cự tuyệt, mấy vị tống lĩnh Hải tộc đều vội vàng buông lỏng thần tình. Cá heo nhỏ cũng không nghe theo mà buông tha, trong miệng phát ra tiếng kêu dồn dập, một bộ dáng Dương Khai mà không nhận liền không thể bỏ qua. Dương Khai tận tình khuyên giải mấy câu, cá heo nhỏ lại sống chết không chịu nhận lại, hai con mắt đều nhanh chóng tràn ra nước mắt, khiến hắn thật bất đắc dĩ, chỉ có thể đưa mắt về phía Liệt Không. Liệt Không hỉ nộ vô hình, ánh mắt nhu hòa nhìn chăm chú trên người cá heo nhỏ, hồi lâu, mới khẽ mỉm cười nói
- Dương tông chủ nếu là có duyên với tiểu nữ như thế, vậy liền nhận lấy vật này, nhìn như thế này, nếu ngươi không nhận, tiểu nữ nhất định sẽ thương tâm, dù sao, Dương tông chủ cũng là ân nhân cứu mạng của tiểu nữ, đây là tiểu nữ tạ lễ, Dương tông chủ không cần từ chối. Dương Khai nhíu nhíu mày, lên tiếng hỏi
- Xin hỏi vật này rốt cuộc là cái gì? Có tác dụng gì
- Đây là một trong những báu vật của Hải Thần Cung, Hải Thần Châu, đối với bản thân Dương tông chủ khả năng không có tác dụng gì, nhưng nếu là để cho võ giả tu luyện thủy hệ công pháp và bí thuật chiếm được, nó liền có tác dụng rất lớn, bên trong nó phong ấn nhất hải chi nguyên, dư thừa linh khí thủy hệ nồng đậm, tinh thuần thuần túy, gần như là sử dụng không hết không cạn kiệt, là quà sinh nhật hai năm trước bổn tọa cho tiểu nữ, đã là đồ vật của tiểu nữ, nàng đương nhiên có thể làm chủ tặng cho Dương tông chủ. Liệt Không mở miệng giải thích
- Nhất hải chi nguyên… Dương Khai hơi động dung
- Vật này đối với ta thật ra là có chút tác dụng, nếu như thế, vậy Dương mỗ xin nhận. Liệt Không mỉm cười gật đầu. Máy vị thống lĩnh thấy chuyện đã đến nước này, cũng không nói gì nữa
- Nhưng Hải Thần Châu quả thực quá mức quý trọng, như vậy đi, Dương mỗ nguyện lấy năm trăm viên Hồn Thiên Đan hư cấp để đổi lấy nó, ý Liệt Không cung chủ thế nào
- Năm trăm viên Hồn Thiên Đan hư cấp?
Liệt không trước mắt sáng ngời. Các thống lĩnh biểu tình cũng đều đột nhiên phấn chấn. Sáu vị pháp trận sư của Hải Điện vẫn chưa kịp nói chuyện, Dương Khai đã khởi động pháp trận, sử dụng thánh tinh đánh vào trong chỗ lõm bốn xung quanh. Pháp trận lập tức vận chuyển, một trận hào quang trắng xóa lóe lên, sáu người chỉ cảm thấy cả người nhẹ nhõm một chút, chờ đến lúc kịp phản ứng, cảnh sắc trước mắt đã đại biến.
Phóng mắt nhìn tới, khu đất phía trước là màu đen đỏ, không khí xung quanh nồng đậm hỏa linh khí, có vẻ có chút nóng. Môi trường này với Hải Điện của Vô Ưu Hải, hoàn toàn không giống nhau. Dưới chân tồn tại một pháp trận không gian giống hệt với nhóm người mình vừa bố trí, bốn phía còn có vài võ giả, đang xây dựng rầm rộ, hình như đang xây dựng một tòa cung điện ở đây, cung điện đó đã sắp xây dựng hoàn thành, khí thế to lớn. Các võ giả bên cạnh bận rộn, đều mặc quần áo giống nhau, trên y phục, có thêu một chữ Lăng tinh xảo.
Đệ tử Lăng Tiêu Tông! Sáu người Hải Điện lập tức kịp phản ứng, nhóm người mình đã đến gần Lăng Tiêu Tông, mà ở đây, hiển nhiên là môi trường vô cùng tương tư với Lưu Viêm Sa Địa trong truyền thuyết. Dị thường của pháp trận không gian bên này kinh động đến các đệ tử Lăng Tiêu Tông lân cận, lập tức liền có người tới trước dò xét, sau khi phát hiện là Dương Khai, vội vàng ôm quyền hành lễ. Dương Khai phất tay áo
- Ta chỉ là thử nghiệm một chút xem pháp trận bên kia có hữu dụng hay không, các ngươi cứ làm việc của mình đi
- Vâng! Chúng đệ tử nhận lệnh, rối rít tản ra. Pháp trận không gian của Lăng Tiêu Tông này, được Dương Khai bố trí bên ngoài Lưu Viêm Sa Địa, cứ như vậy, cũng tránh khỏi người khác thông qua pháp trận không gian trực tiếp đi vào tổng đà gây rối.
Pháp trận không gian này, ý nghĩa rất quan trọng. Là cấu nối giữa Lăng Tiêu Tông với ngoại giới. Dương Khai tính toán tại U Ám Tinh, các thành trì có tên đều bố trí pháp trận không gian, để Lăng Tiêu Tông có thể bất cứ nơi nào cũng có thể liên lạc được với tất cả các thành trì. Đây có trợ giúp lớn đối với sự phát triển sau này của Lăng Tiêu Tông.
- Tông chủ! Có một đệ tử Lăng Tiêu Tông không lập tức rời đi, mà đứng tại chỗ cung kính ôm quyền
- Chuyện gì
- Đại trưởng lão trước đó vài ngày đã phân phó, nếu tông chủ hiện thân ở đây, nhất định phải bẩm báo với tông chủ một chuyện, Tiền điện chủ Ảnh Nguyệt Điện nửa tháng trước, đã từng truyền tin đến đây nhắn Tông chủ người trước hết đi Ảnh Nguyện Điện một chuyến, nói có chuyện quan trọng cần thương lượng!
- Ta biết! Dương Khai gật gật đầu. Đệ tử kia lúc này mới lui xuống. Tiền Thông tự tìm mình, cũng không biết là chuyện gì, nhưng không quá gấp, nếu không, lão hẳn sẽ đích thân tới,hơn nữa giờ này Tiền Thông còn là một vị cường giả Hư Vương Cảnh, trên đời này hiếm thấy có cái gì có thể uy hiếp đến lão. Dương Khai cũng không quá đem chuyện này để trong lòng, chuẩn bị hoàn thành nốt những việc trên tay, rồi mới đi Ảnh Nguyệt Điện gặp Tiền Thông. Sau khi thí ngiệm pháp trận không gian thông suốt, Dương Khai lại mang sáu người Hải Điện quay về Hắc Tiều Đảo. Sáu người đều có chút do dự. Cụ gia 70 kia một bộ dáng vô cùng kính nể, mở miệng nói
- Dương tông chủ. Lão hủ cũng sử dụng qua không ít pháp trận không gian, nhưng mỗi lần sử dụng, xem khoảng cách truyền tống dài ngắn, đều có di chứng hoa mắt choáng váng đều óc nặng nhẹ không giống nhau, nhưng pháp trận không gian này không khiến lão hủ cảm thấy vậy, Dương tông chủ đại tài. Lão hủ bội phục! Năm người kia cũng đều rối rít gật đầu nói phải. Pháp trận không gian, dùng quả thật nhanh và tiện, nhưng là không gian truyền tống lại tạo thành một loại gánh vác đối với võ giả, loại gánh vác này chẳng những đến từ thân thể, mà còn nhằm vào thần thức. Khoảng cách càng xa, gánh vác càng lớn. Cho nên võ giả thực lực không mạnh, căn bản không dám tiến hành truyền tống khoảng cách quá xa, một khi không tốt, thức hải vô cùng có khả năng bị hủy, từ nay về sau biến thành ngớ ngẩn, cho dù là khoảng cách truyền tống ngắn, cũng không thể tiến hành nhiều lần trong khoảng thời gian ngắn. Sáu pháp trận sư, có người nào chưa từng sử dụng qua pháp trận không gian? Chỉ là vấn đề nhiều hay ít mà thôi, đối với loại tệ hại này trong lòng biết rõ. Nhưng hai lần truyền tống cực xa cấp bậc ngàn vạn dặm vừa rồi, lại không có khiến bọn họ cảm thấy bất kì khó chịu nào, dễ dàng, thật giống như xuyên cửa đến nhà hàng xóm vậy. Nói cách khác, Dương Khia chủ trì bố trí loại trận pháp này, ở mọi trình độ đều đã vượt xa những di vật thời kì cổ đại, đạt tới độ cao mới. Cụ già 70 dĩ nhiên bội phục đến cực điểm. Dương Khai mỉm cười
- Chút tài mọn mà thôi, trên tay các ngươi có truyền tống lệnh, còn xin chuyển giao cho Sa lão, mặt khác nói với Sa lão một tiếng, nếu là Hải Điện bên này ổn định lại, xin mời phái người đến Lăng Tiêu tông một chuyến, bên kia Diệp đại trưởng lão tông ta sẽ cùng lão thương nghị vấn đề trao đổi vật tư
- Dương tông chủ liền muốn rời đi? Không cần nghỉ ngơi mấy ngày, cùng Sa thúc tổ gặp mặt một lần? Cụ già 70 lên tiếng mời ở lại
- Không được, ta còn muốn đi Hải Thần Châu một chuyến.
Dương Khai phất tay áo, thân hình thoắt một cái, liền đã biến mất tại chỗ. Khuôn mặt sáu người đều hiện lên thần sắc có chút tiếc hận, đơn giản thương nghị một trận, vội vã hướng trung tâm Hắc Tiều Đảo tiến đến, sáu khối truyền tống lệnh cực kì quan trọng, bọn họ cũng không dám có chút qua loa khinh thường. Hải Thần Cung là thế lực ngang hàng với Hải Điện trên Vô Ưu Hải, bao gồm cả sinh linh có trí tuệ dưới đấy biển sâu. Ở một mức độ nào đó mà nói, Hải Thần Cung so với Hải Điện cường đại hơn rất nhiều, bất luận là tu vi cảnh giới của võ giả đẳng cấp cao hay là số lượng. Nhưng hai bên mặc dù có lúc có va chạm, cũng không khai chiến trong phạm vi lớn, cho nên mới cùng tồn tại ở Vô Ưu Hải. Nơi ở của Hải Thần Cung, mặc dù là dưới đáy biển sâu vài trượng, cung điện khổng lồ dưới đáy biển kiến tạo hùng vĩ tráng lệ, có trận pháp bảo vệ, không khí bên trong rõ ràng tự nhiên. Đối với người ngoài mà nói, muốn tìm kiếm tổng đà Hải Thần Cung trên Vô Ưu Hải rộng lớn, quả thực chính là mò kim đáy biển, ngay cả Hải Điện, cũng không nắm bắt được rốt cuộc vị trí của Hải Thần Cung ở đâu. Nhưng đối với Dương Khai mà nói, lại là đơn giản thoải mái. Sau khi rời khỏi Hắc Tiều Đảo, hắn chỉ tốn thời gian một ngày, liền tìm được vị trí Hải Thần Cung, dễ dàng đến nơi này. Ở chỗ này, hắn cũng không gặp cái gì gây khó khăn, Hải tộc tuy rằng xem thường nhân tộc, cùng nhân tộc là bất đồng chủng tộc, nhưng từ trước đến nay tôn kính cường giả. Không thể nghi ngờ Dương Khai có thể khiến bọn họ lễ đãi. Huống chi, thân là công chúa cá heo nhỏ của Hải tộc, cũng đối với Dương Khai vô cùng thân thiết. Hai vị thống lĩnh Thiên Mạch và Thương Ngao, cũng đúng là có thừa cảm kích với Dương Khai. Cho nên cùng Hải tộc hợp tác, so với Hải Điện còn muốn thoải mái hơn.
Dương Khai tự mình đi gặp vương giả trong Hải tộc, phụ thân của cá heo nhỏ, Liệt Không tộc trưởng Đồn Giao nhất tộc, sau khi thăm dò xác định thực lực Dương Khai sâu không lường được, hai phe ăn nhịp với nhau, lập tức liền triển khai hợp tác. Cũng giống như Hải Điện bên kia, Dương Khai đưa ra yêu cầu, Hải Thần Cung cung cấp vật liệu, hắn dùng thời gian mấy ngày, bố trí ra tòa pháp trận không gian thứ ba tại Hải Thần Cung, luyện chế ra mấy khối truyền tống lệnh. Có hai cái truyền tống trận Hải Điện cùng Hải Thần Cung, Lăng Tiêu Tông từ nay về sau liền có thể chân chính giao thiệp vật tư với đáy biển sâu. Đến lúc đó bất luận là nhà mình sử dụng, hay là mang ra buôn bán, Lăng Tiêu Tông tuyệt đối đều sẽ không lỗ vốn, ngược lại có thể mượn ưu thế này, khuếch trương cất giữ vật tư của Lăng Tiêu Tông, để tu luyện của các đệ tử không cần phải lo âu, không cần lo lắng xảy ra tình huống không đủ vật tư để cung cấp. Cả U Ám Tinh, bất kì một tông môn nào cũng không đủ ưu thế! Dương Khai không có ý định ở lâu dưới Hải Thần Cung, sau khi tất cả thỏa đáng, liền cáo từ Liệt Không cung chủ Hải Thần Cung. Nhưng trước khi rời đi, đã xảy ra một chuyện khiến moị người đều dự liệu không kịp. Cá heo nhỏ không ngờ lại ngoắc cái đuôi chạy đến bên cạnh Dương Khai, đem một hạt giao châu ngậm trong miệng giao cho Dương Khai. Hạt châu này to tầm bằng nắm tay, màu xanh thẳm, sâu như nước biển, thoạt nhìn không lớn, nhưng lúc vào tay, Dương Khai lại phát hiện vật này cực kì nặng, hơn nữa bên trong truyền ra tiếng sóng biển thét gào, thủy linh khí vô cùng phong phú. Mà Liệt Không cung chủ Hải Thần Cung và thống lĩnh Thiên Mạch Thương Ngao tiễn biệt sau khi nhìn thất hạt châu này, đều biến sắc, thần tình ngưng trọng. Cũng không ít người, lộ ra thần sắc căng thẳng
- Vật này…ta không thể nhận. Dương Khai khẽ mỉm cười, xoa xoa đầu cá heo nhỏ.
Tuy rằng hắn không rõ lắm hạt châu này rốt cuộc là đồ chơi gì, nhưng từ sắc mặt của mọi người mà suy đoán, giá trị hạt châu này tuyệt đối không phải chuyện đùa, mình và Hải Thần Cung vừa mới đạt được quan hệ hợp tác, tùy tiện nhận một phần lễ trọng như vậy, chỉ sợ sẽ khiến Hải tộc không vui. Nguyên nhân chủ yếu, đây là cá heo nhỏ đưa tói, cái heo nhỏ chỉ có chỉ số thông minh của đứa trẻ mấy tuổi, hành sự toàn bằng ý thích, căn bản không thể đại biểu cho ý nguyện của cả Hải tộc. Nếu như đây là Liệt Không tự tay đưa tới, Dương Khai ngược lại sẽ không suy xét nhiều như vậy. Thấy Dương Khai cự tuyệt, mấy vị tống lĩnh Hải tộc đều vội vàng buông lỏng thần tình. Cá heo nhỏ cũng không nghe theo mà buông tha, trong miệng phát ra tiếng kêu dồn dập, một bộ dáng Dương Khai mà không nhận liền không thể bỏ qua. Dương Khai tận tình khuyên giải mấy câu, cá heo nhỏ lại sống chết không chịu nhận lại, hai con mắt đều nhanh chóng tràn ra nước mắt, khiến hắn thật bất đắc dĩ, chỉ có thể đưa mắt về phía Liệt Không. Liệt Không hỉ nộ vô hình, ánh mắt nhu hòa nhìn chăm chú trên người cá heo nhỏ, hồi lâu, mới khẽ mỉm cười nói
- Dương tông chủ nếu là có duyên với tiểu nữ như thế, vậy liền nhận lấy vật này, nhìn như thế này, nếu ngươi không nhận, tiểu nữ nhất định sẽ thương tâm, dù sao, Dương tông chủ cũng là ân nhân cứu mạng của tiểu nữ, đây là tiểu nữ tạ lễ, Dương tông chủ không cần từ chối. Dương Khai nhíu nhíu mày, lên tiếng hỏi
- Xin hỏi vật này rốt cuộc là cái gì? Có tác dụng gì
- Đây là một trong những báu vật của Hải Thần Cung, Hải Thần Châu, đối với bản thân Dương tông chủ khả năng không có tác dụng gì, nhưng nếu là để cho võ giả tu luyện thủy hệ công pháp và bí thuật chiếm được, nó liền có tác dụng rất lớn, bên trong nó phong ấn nhất hải chi nguyên, dư thừa linh khí thủy hệ nồng đậm, tinh thuần thuần túy, gần như là sử dụng không hết không cạn kiệt, là quà sinh nhật hai năm trước bổn tọa cho tiểu nữ, đã là đồ vật của tiểu nữ, nàng đương nhiên có thể làm chủ tặng cho Dương tông chủ. Liệt Không mở miệng giải thích
- Nhất hải chi nguyên… Dương Khai hơi động dung
- Vật này đối với ta thật ra là có chút tác dụng, nếu như thế, vậy Dương mỗ xin nhận. Liệt Không mỉm cười gật đầu. Máy vị thống lĩnh thấy chuyện đã đến nước này, cũng không nói gì nữa
- Nhưng Hải Thần Châu quả thực quá mức quý trọng, như vậy đi, Dương mỗ nguyện lấy năm trăm viên Hồn Thiên Đan hư cấp để đổi lấy nó, ý Liệt Không cung chủ thế nào
- Năm trăm viên Hồn Thiên Đan hư cấp?
Liệt không trước mắt sáng ngời. Các thống lĩnh biểu tình cũng đều đột nhiên phấn chấn.