Vũ Luyện Điên Phong (Võ Luyện Đỉnh Phong)

Chương 1668: Trở về U Ám




Hắc Tiều Đảo, tại một chỗ. Dương Khai khoanh chân xếp bằng, nhắm mắt dưỡng thần. Cách đó không xa có tiếng bước chân rất nhỏ truyền đến, Dương Khai mở mắt, phát hiện người kia là Tề Vân Hải tam điện chủ của Hải Điện mang theo một nhóm người đi tới. Ánh mắt lướt qua Dương Khai, Tề Vân Hải vội vàng cúi đầu, mắt nhìn thẳng, một bộ dáng cung kính nhất mực. Từ ngày đó sau khi biết được Dương Khai là Tinh Chủ của U Ám Tinh, Tề Vân Hải cũng không dám càn rỡ nữa, tu vi cảnh giới của hắn tuy rằng tương đương với Dương Khai, nhưng trên người Dương Khai bao phủ hào quang huy hoàng của Tinh Chủ, cho dù là ngàn vạn hắn cộng lại, cũng không thể là đối thủ của Dương Khai.

Hắn lúc này “hiểu rõ cái sai trước đây”, xin lỗi nhận sai với Dương Khai. Khương Hoài An đã bị Dương Khai phế đi, vị trí đại điện chủ bỏ trống, Sa Hỗ mặc dù không thích Tề Vân Hải tham sống sợ chết như vậy, tạm nhân nhượng vì đại cục, nhưng vì suy nghĩ cho Hải Điện, cũng không có tiếp tục làm khó hắn, tự mình thay hắn thỉnh cầu Dương Khai, bảo vệ cái mạng của hắn

- Dương tông chủ, người và vật liệu ta đều mang đến cho người. Tề Vân Hải đi tới cách Dương Khai năm trượng thì đứng lại, cung cung kính kính nói. Dương Khia nhướn mắt nhìn sáu người đi theo phía sau hắn, hơi gật gật đầu, đưa tay nói

- Vật liệu cầm đến đây đi

- Vâng! Tề Vân Hải đi lên trước, đem một chiếc nhẫn không gian đặt vào tay Dương Khai. Dương Khai thả thần niệm ra quét qua, phát hiện vật liệu bên trong không khác lắm với yêu cầu của mình, lúc này mới gật gật đầu nói:

- Tốt, ngươi đi xuống, nói với Sa lão, pháp trận không gian bên này ước chừng khoảng bảy tám ngày có thể hoàn thành xây dựng, bảo lão không cần quan tâm, trước tiên xử lý chuyện bên trong Hải Điện quan trọng hơn. Khương Hoài An bị phế. Bên trong Hải Điện không thể tránh khỏi sẽ xuất hiện một chút xao động, Sa Hỗ tuy rằng vô tình nhúng chàm quyền thế. Nhưng lúc này chỉ có lão ra mặt mới có thể trấn giữ mọi chuyện, cho nên cũng chỉ có thể lao tâm khổ tứ

- Đa tạ Dương tông chủ chăm sóc, lời này ta nhất định truyền đi

- Ừ Tề Vân Hải nhanh chóng rời đi, dường như không dám lưu lại lâu bên cạnh Dương Khai. Đợi hắn đi rồi, Dương Khai với nhìn đến sáu võ giả còn lại, trong sáu người này, nam có nữ có, già có trẻ có, Lớn tuổi, thoát nhìn diện mạo già nua, trẻ tuổi, thoạt nhìn dung nhan chỉ tầm 17, 18 tuổi, chính là tuổi tác rất tốt, tu vi đều không tính là cao, người lợi hại nhất.Mới chỉ là Phản Hư nhất tầng cảnh, người kém nhất, thậm chí chỉ mới Nhập Thánh tam tầng cảnh mà thôi. Khi Dương Khai quan sát bọn họ, sáu người cũng đều đang quan sát Dương Khai, trong mắt mỗi người đều lóe lên vẻ hiếu kì nồng đậm. Dù sao, nghe đồn vị trước mắt này. Nhưng là Tinh Chủ của U Ám Tinh! Là đại nhân vật nắm trong tay viên tu luyện chi tinh. Trước khi dẫn bọn họ tới nơi này, Tề Vân Hãi còn cố ý dặn dò, tuyệt đối tuyệt đối không được trái lời Dương Khai, hắn nói cái gì thì làm cái đó, nếu là khiến Dương Khai không vui vẻ nhất đinh hội môn quy xử trí

- Các ngươi chính là những trận pháp sư xuất sắc nhất Hải Điện? Dương Khai ha ha cười hỏi một câu. Trong sáu người, cụ già khoảng bảy mươi cất bước tiến lên. Ôm quyền nói

- Bấm báo Dương tông chủ, sáu người ta trong Hải Điện, là những người nghiên cứu trận pháp sâu nhất.

- Tốt. Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu

- Tề Vân Hải trước khi để các ngươi tới đây, chắc cũng đã nói với các ngươi đến đây để làm gì rồi chứ

- Tam điện chủ nói, muốn hiệp trợ Dương tông chủ luyện chế một tòa pháp trận không gian, liên thông Hải Điện ta và Lăng Tiêu Tông, thực hiện trao đổi vật tư giữa hai tông. Lão giả lần nữa trả lời

- Không sai, nếu các ngươi đã biết, ta đây cũng không nhiều lời nữa, về phương diện vật liệu, Hải Điện các ngươi đã chuẩn bị thỏa đáng, còn lại chỉ là cần các ngươi phải luyện hóa dung hợp, gây dựng trận tòa, trận cơ mà trận pháp cần có, ta tin tưởng những chuyện này đối với các ngươi mà nói, cũng không khó. Lão giả dường như cũng phát hiện ra Dương Khai cũng không phải phải là hung thần ác sát, ngược lại thái độ thân thiết nhu hòa, thần thái lập tức buông lỏng không ít, ngạo nghễ nói

- Chỉ cần có phương pháp luyện chế, sáu ngươi ta nhất định sẽ không để cho Dương tông chủ phải thất vọng

- Tốt! Dương Khai mỉm cười, giơ tay vẫy sáu người lại gần mình, giảng giải cho bọn họ, nói cho bọn họ biết vật liệu gì thì phối hợp với vật liệu gì, rồi phải luyện chế ra hình dáng gì. Sáu người về pháp trận đã có thành tựu cực cao, căn bản không phải Dương Khai nửa thùng nước này có thể sánh bằng, Dương Khai chỉ giảng giải một chút, sáu người liền đã tâm thần lĩnh hội. Tiếp đó, Dương Khai lại đem những tài liệu mà Hải Điện chuẩn bị từng cái lấy ra, phân loại, giao cho sáu người bọn họ luyện chế thành những những linh kiện không giống nhau. Bố trí pháp trận không gian, cực kì phức tạp, nhưng trước khi tới đây, Dương Khai cũng đã bố trí một tòa pháp trận không gian ở bên ngoài Lăng Tiêu Tông, đây coi như là lần thứ hai, cho nên ít nhiều có chút thông thạo. Công việc chủ yếu đương nhiên là tự hắn hoàn thành, Dương Khai sỡ dĩ để Tề Vân Hải mang sáu người đến đây, chỉ là làm trợ thủ cho hắn mà thôi, cũng có thể tiết kiệm không ít thời gian. Hắn cũng sợ sáu người này học lén được gì đó, dù sao trận đồ căn bản nhất của pháp trận không gian vẫn nằm trong tay mình, chỉ cần trận đồ không bị lộ ra ngoài, bọn họ coi như nhìn quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo, bố trí lại lần nữa, cũng không phát huy được tác dụng gì. Trên mảnh đất trống ở Hắc Tiều Đảo này, bảy người ai làm việc đấy. Trước sau không quá thời gian năm ngày, một tòa pháp trận không gian chiếm diện tích có chu vi chừng mười trượng cũng đã bố trí xong toàn bộ. Phóng mắt nhìn tới, pháp trận không gian này không giống với các thành trì lớn, cũng không có cổng vòm hình tròn, chỉ có một khối trận cơ hình tròn bày trên mặt đất, nhìn có vẻ rất đơn giản. Nhưng chiếm diện tích rất lớn. Dù sao nếu pháp trận không gian này bố trí xong, là có thể vượt qua khoảng cách mấy triệu hơn ngàn vạn dặm, một lần sử dùng có thể chứa 50 người đồng thời truyền tống. Đây là những thứ mà pháp trận không gian trong những thành trì kia căn bản không cách nào so sánh được. Hình thức ban đầu của pháp trận đã bố trí xong toàn bộ, những chuyện còn lại cần Dương Khai tự mình động thủ, sáu vị pháp sư Hải Điện cũng không có vội vã rời đi, ngược lại đều lẳng lặng đứng ở một bên, chú ý động tác của Dương Khai. Đáng tiếc bất kể bọn họ thăm dò thế nào, cũng không nhìn ra đầu mối gì. Thần niệm của Dương Khai xuyên qua xuyên lại trong trận cơ pháp trận, khắc họa từng đạo văn lộ huyền diệu mà phức tạp, những văn lộ này từ từ hội tụ thành trận đồ pháp trận không gian.

Thần thức của hắn là thần thức chi hỏa, sớm đã lưu lại ấn lý trong những vật liệu luyện chế xong này. Khắc họa trận đồ là chuyện vô cùng dễ dàng. Cả quá trình không thấy chút gợn sóng nào, Dương Khai chỉ tốn thời gian nửa canh giờ, đã hoàn tất khắc trận đồ. Lại cẩn thận kiểm tra một phen, sau khi xác định trận đồ không có gì sai sót, Dương Khai mới mỉm cười, rót lực lượng không gian vào trong, kích hoạt pháp trận không gian, đồng thời định vị đến địa điểm pháp trận không gian ở Lăng Tiêu Tông, trực tiếp nối hai nơi với nhau

- Vậy là xong rồi? Cụ già 70 kia không dám tin hỏi

- Không khác biệt lắm, chỉ cần bố trí đủ thánh tinh trong pháp trận, thì nó có thể vận chuyển. Dương Khai gật đầu đáp. Tất cả sáu người đều hút khí lạnh, dùng một loại ánh mắt bội phục nhìn Dương Khai. Pháp trận không gian a! Bố trí một pháp trận không gian khổng lồ như vậy, không ngờ chỉ tốn thời gian năm ngày! Chuyện như vậy nói ra ngoài chỉ sợ cũng không ai tin. Trên U Ám Tinh, phương pháp bố trí pháp trận không gian sớm đã thất truyền, những thứ còn ót lại đều là di vật thời kì thượng cổ, các võ giả chỉ biết tu sửa đơn giản, hoàn toàn không có khả năng bố trí lại lần nữa. Hơn nữa, cho dù là thời kì thượng cổ, khi phương pháp bố trí không có thất truyền, cũng không thể chỉ tốn một khoảng thời gian ngắn như vậy. Điển tích ghi lại, bố trí một tòa pháp trận không gian, hao tài tốn của, chẳng những muốn hao phí tài lực vật lực to lớn, còn muốn tiêu hao lượng thời gian lớn. Mấy năm qua, có thể bố trí ra một tòa pháp trận không gian, cũng đã là chuyện rất giỏi rồi. Nhưng là ở đây, năm ngày đã hoàn thành!

Sáu người liếc nhìn nhau, trong lòng cũng không khỏi có một loại tâm tình phấn chấn vinh yên, dù sao nói thế nào đi nữa, trong tòa pháp trận không gian này cũng có tâm huyết mà bọn họ bỏ ra

- Dương tông chủ, lão hủ mạo muội, có thể thử một lần không? Cụ già 70 kia mặt đầy vẻ kích động xoa xoa tay hỏi. Là người thứ nhất sử dụng pháp trận không gian, mặc dù không có chỗ nào tốt mang tính thực chất, nhưng đối với lão mà nói, lại là một loại vinh dự

- Chờ chút đã.. Dương Khai ha ha cười, nói xong liền ngồi xuống, lại lấy từ nhẫn không gian ra một vật liệu kì lạ cổ quái, đặt ở trước mặt dung luyện. Dưới sự bao phủ của thánh nguyên, những tạp chất trong vật liệu này bị bỏ đi, đủ loại vật liệu từ từ gom lại thành một đống, giống như một món thập cẩm. Sáu người cũng không biết Dương Khai muốn làm cái gì, tất cả đều đầu óc mơ hồ mà ngắm nhìn, lại có cảm giác bộ dáng rất cao thâm khó lường.

Chốc lát, một đồ vật giống tấm lệnh bài xuất hiện trên tay Dương Khai, tấm lệnh bài này không bắt mắt chút nào, thoạt nhìn tối đen, bản thân cũng không có dao động linh khí gì, nhưng trên lệnh bài kia, lại khắc một chữ “Lăng”. Rồng bay phượng múa, giống như thần long thẳng trên lăng tiêu, bao hàm một loại ý cảnh không nói rõ. Dương Khai luyện chế tổng cộng sáu tấm lệnh bài như vậy, lúc này mới thuận tay ném cho sáu người. Sáu người mỗi người nhận lấy một khối, cầm ở lòng bàn tay chăm chú quan sát. Cụ già 70 kia cũng không biết là nghĩ tới điều gì, nhưng thần sắc lại kích động, lắp bắp hỏi

- Dương tông chủ, xin hỏi đây là… Lão hiển nhiên là hiểu nhầm, nghĩ Dương Khai cho bọn họ thứ tốt gì

- Đây là truyền tống lênh, không có truyền tống lệnh này, kết quả duy nhất khi khởi động pháp trận không gian là liền bị đày tới hư không, vĩnh viễn cũng không tìm được đường về! Dương Khai lạnh nhạt giải thích. Sáu người biến sắc, giờ mới hiểu được Dương Khai cố ý luyện chế sáu tấm lệnh bài này rốt cuộc là có tác dụng gì. Cụ già kia từ trong tâm tình mất mát khôi phục lại, rất nhanh liền suy nghĩ minh bạch mấu chốt trong đó, ôm quyền nói

- Dương tông chủ tâm tư kín đáo, lão hủ bội phục, như vậy, liền có thể miễn trừ được tình huống một số võ giả mượn pháp trận của hai tông để xâm nhập Năm người kia nghe hắn nói vậy, mới chợt hiểu ra, hiểu rõ Dương Khai rốt cuộc vì sao lại muốn luyện chế sáu tấm lệnh bài như vậy. Pháp trận không gian nối liền hai địa điểm tuy rằng tiện lợi, nhưng nếu có kẻ địch thừa dịp mà lẻn vào, mượn thủ đoạn này xâm lấn, cũng không phòng bị kịp, nhưng là Dương Khai luyện chế truyền tống lệnh thì có thể ngăn chặn chuyện đó xảy ra.

Không có truyền tống lệnh, hoàn toàn không có khả năng sử dụng pháp trận không gian. Dương Khai mỉm cười, không nói gì thêm, vung tay một cái, đem thánh nguyên bao phủ sáu người, đứng ở trên pháp trận không gian

- Đi thôi, thí nghiệm xem pháp trận này rốt cuộc có hữu dụng hay không. Hắc Tiều Đảo, tại một chỗ. Dương Khai khoanh chân xếp bằng, nhắm mắt dưỡng thần. Cách đó không xa có tiếng bước chân rất nhỏ truyền đến, Dương Khai mở mắt, phát hiện người kia là Tề Vân Hải tam điện chủ của Hải Điện mang theo một nhóm người đi tới. Ánh mắt lướt qua Dương Khai, Tề Vân Hải vội vàng cúi đầu, mắt nhìn thẳng, một bộ dáng cung kính nhất mực. Từ ngày đó sau khi biết được Dương Khai là Tinh Chủ của U Ám Tinh, Tề Vân Hải cũng không dám càn rỡ nữa, tu vi cảnh giới của hắn tuy rằng tương đương với Dương Khai, nhưng trên người Dương Khai bao phủ hào quang huy hoàng của Tinh Chủ, cho dù là ngàn vạn hắn cộng lại, cũng không thể là đối thủ của Dương Khai.

Hắn lúc này “hiểu rõ cái sai trước đây”, xin lỗi nhận sai với Dương Khai. Khương Hoài An đã bị Dương Khai phế đi, vị trí đại điện chủ bỏ trống, Sa Hỗ mặc dù không thích Tề Vân Hải tham sống sợ chết như vậy, tạm nhân nhượng vì đại cục, nhưng vì suy nghĩ cho Hải Điện, cũng không có tiếp tục làm khó hắn, tự mình thay hắn thỉnh cầu Dương Khai, bảo vệ cái mạng của hắn

- Dương tông chủ, người và vật liệu ta đều mang đến cho người. Tề Vân Hải đi tới cách Dương Khai năm trượng thì đứng lại, cung cung kính kính nói. Dương Khia nhướn mắt nhìn sáu người đi theo phía sau hắn, hơi gật gật đầu, đưa tay nói

- Vật liệu cầm đến đây đi

- Vâng! Tề Vân Hải đi lên trước, đem một chiếc nhẫn không gian đặt vào tay Dương Khai. Dương Khai thả thần niệm ra quét qua, phát hiện vật liệu bên trong không khác lắm với yêu cầu của mình, lúc này mới gật gật đầu nói:

- Tốt, ngươi đi xuống, nói với Sa lão, pháp trận không gian bên này ước chừng khoảng bảy tám ngày có thể hoàn thành xây dựng, bảo lão không cần quan tâm, trước tiên xử lý chuyện bên trong Hải Điện quan trọng hơn. Khương Hoài An bị phế. Bên trong Hải Điện không thể tránh khỏi sẽ xuất hiện một chút xao động, Sa Hỗ tuy rằng vô tình nhúng chàm quyền thế. Nhưng lúc này chỉ có lão ra mặt mới có thể trấn giữ mọi chuyện, cho nên cũng chỉ có thể lao tâm khổ tứ

- Đa tạ Dương tông chủ chăm sóc, lời này ta nhất định truyền đi

- Ừ Tề Vân Hải nhanh chóng rời đi, dường như không dám lưu lại lâu bên cạnh Dương Khai. Đợi hắn đi rồi, Dương Khai với nhìn đến sáu võ giả còn lại, trong sáu người này, nam có nữ có, già có trẻ có, Lớn tuổi, thoát nhìn diện mạo già nua, trẻ tuổi, thoạt nhìn dung nhan chỉ tầm 17, 18 tuổi, chính là tuổi tác rất tốt, tu vi đều không tính là cao, người lợi hại nhất.Mới chỉ là Phản Hư nhất tầng cảnh, người kém nhất, thậm chí chỉ mới Nhập Thánh tam tầng cảnh mà thôi. Khi Dương Khai quan sát bọn họ, sáu người cũng đều đang quan sát Dương Khai, trong mắt mỗi người đều lóe lên vẻ hiếu kì nồng đậm. Dù sao, nghe đồn vị trước mắt này. Nhưng là Tinh Chủ của U Ám Tinh! Là đại nhân vật nắm trong tay viên tu luyện chi tinh. Trước khi dẫn bọn họ tới nơi này, Tề Vân Hãi còn cố ý dặn dò, tuyệt đối tuyệt đối không được trái lời Dương Khai, hắn nói cái gì thì làm cái đó, nếu là khiến Dương Khai không vui vẻ nhất đinh hội môn quy xử trí

- Các ngươi chính là những trận pháp sư xuất sắc nhất Hải Điện? Dương Khai ha ha cười hỏi một câu. Trong sáu người, cụ già khoảng bảy mươi cất bước tiến lên. Ôm quyền nói

- Bấm báo Dương tông chủ, sáu người ta trong Hải Điện, là những người nghiên cứu trận pháp sâu nhất.

- Tốt. Dương Khai nhẹ nhàng gật đầu

- Tề Vân Hải trước khi để các ngươi tới đây, chắc cũng đã nói với các ngươi đến đây để làm gì rồi chứ

- Tam điện chủ nói, muốn hiệp trợ Dương tông chủ luyện chế một tòa pháp trận không gian, liên thông Hải Điện ta và Lăng Tiêu Tông, thực hiện trao đổi vật tư giữa hai tông. Lão giả lần nữa trả lời

- Không sai, nếu các ngươi đã biết, ta đây cũng không nhiều lời nữa, về phương diện vật liệu, Hải Điện các ngươi đã chuẩn bị thỏa đáng, còn lại chỉ là cần các ngươi phải luyện hóa dung hợp, gây dựng trận tòa, trận cơ mà trận pháp cần có, ta tin tưởng những chuyện này đối với các ngươi mà nói, cũng không khó. Lão giả dường như cũng phát hiện ra Dương Khai cũng không phải phải là hung thần ác sát, ngược lại thái độ thân thiết nhu hòa, thần thái lập tức buông lỏng không ít, ngạo nghễ nói

- Chỉ cần có phương pháp luyện chế, sáu ngươi ta nhất định sẽ không để cho Dương tông chủ phải thất vọng

- Tốt! Dương Khai mỉm cười, giơ tay vẫy sáu người lại gần mình, giảng giải cho bọn họ, nói cho bọn họ biết vật liệu gì thì phối hợp với vật liệu gì, rồi phải luyện chế ra hình dáng gì. Sáu người về pháp trận đã có thành tựu cực cao, căn bản không phải Dương Khai nửa thùng nước này có thể sánh bằng, Dương Khai chỉ giảng giải một chút, sáu người liền đã tâm thần lĩnh hội. Tiếp đó, Dương Khai lại đem những tài liệu mà Hải Điện chuẩn bị từng cái lấy ra, phân loại, giao cho sáu người bọn họ luyện chế thành những những linh kiện không giống nhau. Bố trí pháp trận không gian, cực kì phức tạp, nhưng trước khi tới đây, Dương Khai cũng đã bố trí một tòa pháp trận không gian ở bên ngoài Lăng Tiêu Tông, đây coi như là lần thứ hai, cho nên ít nhiều có chút thông thạo. Công việc chủ yếu đương nhiên là tự hắn hoàn thành, Dương Khai sỡ dĩ để Tề Vân Hải mang sáu người đến đây, chỉ là làm trợ thủ cho hắn mà thôi, cũng có thể tiết kiệm không ít thời gian. Hắn cũng sợ sáu người này học lén được gì đó, dù sao trận đồ căn bản nhất của pháp trận không gian vẫn nằm trong tay mình, chỉ cần trận đồ không bị lộ ra ngoài, bọn họ coi như nhìn quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo, bố trí lại lần nữa, cũng không phát huy được tác dụng gì. Trên mảnh đất trống ở Hắc Tiều Đảo này, bảy người ai làm việc đấy. Trước sau không quá thời gian năm ngày, một tòa pháp trận không gian chiếm diện tích có chu vi chừng mười trượng cũng đã bố trí xong toàn bộ. Phóng mắt nhìn tới, pháp trận không gian này không giống với các thành trì lớn, cũng không có cổng vòm hình tròn, chỉ có một khối trận cơ hình tròn bày trên mặt đất, nhìn có vẻ rất đơn giản. Nhưng chiếm diện tích rất lớn. Dù sao nếu pháp trận không gian này bố trí xong, là có thể vượt qua khoảng cách mấy triệu hơn ngàn vạn dặm, một lần sử dùng có thể chứa 50 người đồng thời truyền tống. Đây là những thứ mà pháp trận không gian trong những thành trì kia căn bản không cách nào so sánh được. Hình thức ban đầu của pháp trận đã bố trí xong toàn bộ, những chuyện còn lại cần Dương Khai tự mình động thủ, sáu vị pháp sư Hải Điện cũng không có vội vã rời đi, ngược lại đều lẳng lặng đứng ở một bên, chú ý động tác của Dương Khai. Đáng tiếc bất kể bọn họ thăm dò thế nào, cũng không nhìn ra đầu mối gì. Thần niệm của Dương Khai xuyên qua xuyên lại trong trận cơ pháp trận, khắc họa từng đạo văn lộ huyền diệu mà phức tạp, những văn lộ này từ từ hội tụ thành trận đồ pháp trận không gian.

Thần thức của hắn là thần thức chi hỏa, sớm đã lưu lại ấn lý trong những vật liệu luyện chế xong này. Khắc họa trận đồ là chuyện vô cùng dễ dàng. Cả quá trình không thấy chút gợn sóng nào, Dương Khai chỉ tốn thời gian nửa canh giờ, đã hoàn tất khắc trận đồ. Lại cẩn thận kiểm tra một phen, sau khi xác định trận đồ không có gì sai sót, Dương Khai mới mỉm cười, rót lực lượng không gian vào trong, kích hoạt pháp trận không gian, đồng thời định vị đến địa điểm pháp trận không gian ở Lăng Tiêu Tông, trực tiếp nối hai nơi với nhau

- Vậy là xong rồi? Cụ già 70 kia không dám tin hỏi

- Không khác biệt lắm, chỉ cần bố trí đủ thánh tinh trong pháp trận, thì nó có thể vận chuyển. Dương Khai gật đầu đáp. Tất cả sáu người đều hút khí lạnh, dùng một loại ánh mắt bội phục nhìn Dương Khai. Pháp trận không gian a! Bố trí một pháp trận không gian khổng lồ như vậy, không ngờ chỉ tốn thời gian năm ngày! Chuyện như vậy nói ra ngoài chỉ sợ cũng không ai tin. Trên U Ám Tinh, phương pháp bố trí pháp trận không gian sớm đã thất truyền, những thứ còn ót lại đều là di vật thời kì thượng cổ, các võ giả chỉ biết tu sửa đơn giản, hoàn toàn không có khả năng bố trí lại lần nữa. Hơn nữa, cho dù là thời kì thượng cổ, khi phương pháp bố trí không có thất truyền, cũng không thể chỉ tốn một khoảng thời gian ngắn như vậy. Điển tích ghi lại, bố trí một tòa pháp trận không gian, hao tài tốn của, chẳng những muốn hao phí tài lực vật lực to lớn, còn muốn tiêu hao lượng thời gian lớn. Mấy năm qua, có thể bố trí ra một tòa pháp trận không gian, cũng đã là chuyện rất giỏi rồi. Nhưng là ở đây, năm ngày đã hoàn thành!

Sáu người liếc nhìn nhau, trong lòng cũng không khỏi có một loại tâm tình phấn chấn vinh yên, dù sao nói thế nào đi nữa, trong tòa pháp trận không gian này cũng có tâm huyết mà bọn họ bỏ ra

- Dương tông chủ, lão hủ mạo muội, có thể thử một lần không? Cụ già 70 kia mặt đầy vẻ kích động xoa xoa tay hỏi. Là người thứ nhất sử dụng pháp trận không gian, mặc dù không có chỗ nào tốt mang tính thực chất, nhưng đối với lão mà nói, lại là một loại vinh dự

- Chờ chút đã.. Dương Khai ha ha cười, nói xong liền ngồi xuống, lại lấy từ nhẫn không gian ra một vật liệu kì lạ cổ quái, đặt ở trước mặt dung luyện. Dưới sự bao phủ của thánh nguyên, những tạp chất trong vật liệu này bị bỏ đi, đủ loại vật liệu từ từ gom lại thành một đống, giống như một món thập cẩm. Sáu người cũng không biết Dương Khai muốn làm cái gì, tất cả đều đầu óc mơ hồ mà ngắm nhìn, lại có cảm giác bộ dáng rất cao thâm khó lường.

Chốc lát, một đồ vật giống tấm lệnh bài xuất hiện trên tay Dương Khai, tấm lệnh bài này không bắt mắt chút nào, thoạt nhìn tối đen, bản thân cũng không có dao động linh khí gì, nhưng trên lệnh bài kia, lại khắc một chữ “Lăng”. Rồng bay phượng múa, giống như thần long thẳng trên lăng tiêu, bao hàm một loại ý cảnh không nói rõ. Dương Khai luyện chế tổng cộng sáu tấm lệnh bài như vậy, lúc này mới thuận tay ném cho sáu người. Sáu người mỗi người nhận lấy một khối, cầm ở lòng bàn tay chăm chú quan sát. Cụ già 70 kia cũng không biết là nghĩ tới điều gì, nhưng thần sắc lại kích động, lắp bắp hỏi

- Dương tông chủ, xin hỏi đây là… Lão hiển nhiên là hiểu nhầm, nghĩ Dương Khai cho bọn họ thứ tốt gì

- Đây là truyền tống lênh, không có truyền tống lệnh này, kết quả duy nhất khi khởi động pháp trận không gian là liền bị đày tới hư không, vĩnh viễn cũng không tìm được đường về! Dương Khai lạnh nhạt giải thích. Sáu người biến sắc, giờ mới hiểu được Dương Khai cố ý luyện chế sáu tấm lệnh bài này rốt cuộc là có tác dụng gì. Cụ già kia từ trong tâm tình mất mát khôi phục lại, rất nhanh liền suy nghĩ minh bạch mấu chốt trong đó, ôm quyền nói

- Dương tông chủ tâm tư kín đáo, lão hủ bội phục, như vậy, liền có thể miễn trừ được tình huống một số võ giả mượn pháp trận của hai tông để xâm nhập Năm người kia nghe hắn nói vậy, mới chợt hiểu ra, hiểu rõ Dương Khai rốt cuộc vì sao lại muốn luyện chế sáu tấm lệnh bài như vậy. Pháp trận không gian nối liền hai địa điểm tuy rằng tiện lợi, nhưng nếu có kẻ địch thừa dịp mà lẻn vào, mượn thủ đoạn này xâm lấn, cũng không phòng bị kịp, nhưng là Dương Khai luyện chế truyền tống lệnh thì có thể ngăn chặn chuyện đó xảy ra.

Không có truyền tống lệnh, hoàn toàn không có khả năng sử dụng pháp trận không gian. Dương Khai mỉm cười, không nói gì thêm, vung tay một cái, đem thánh nguyên bao phủ sáu người, đứng ở trên pháp trận không gian

- Đi thôi, thí nghiệm xem pháp trận này rốt cuộc có hữu dụng hay không.