Bar Thiên Hà.
Thúy Liễu đứng nhìn một hồi rồi đi vào trong. Cô biết đây là quán bar mà Thế Khang vẫn thường hay lui tới. Trước đây cô cũng từng đến vài lần nên có thẻ thành viên, lần đầu tiên cô gặp anh cũng là ở nơi này.
Hai nhân viên bảo vệ xác nhận thẻ hợp lệ thì mở cửa mời cô vào.
Phía sau cánh cửa kia là một thế giới hoàn toàn khác, nhạc xập xình, DJ gợi cảm, vũ công múa cột khiêu gợi, đèn đuốc đủ màu sắc, lúc sáng lúc tối mờ mờ ảo ảo tạo cảm giác phấn khích cho quan khách. Nói tóm lại là muốn bao nhiêu náo nhiệt thì có bấy nhiêu náo nhiệt, muốn bao nhiêu trụy lạc thì có bấy nhiêu trụy lạc.
Cô hiểu tính của Thế Khang hơn ai hết, phong lưu háo sắc, nếu có tiền chắc chắn sẽ tới đây chơi gái cho mà xem. Dù biết anh không phải là người tốt lành gì, nhưng cô vẫn cứ cố chấp yêu anh, nói đúng hơn là yêu những lời mật ngọt của anh.
Đi dạo một vòng, cuối cùng cô cũng nhìn thấy anh, đập vào mắt cô lúc này là hình ảnh hai cô gái ăn mặc thiếu vải, ngực tấn công mông phòng thủ đang chuốc rượu cho Thế Khang, một cô còn ngồi hẳn lên đùi anh, núi đôi cứ vô tình lờn vờn trước mắt, còn anh ta thì thoải mái hưởng thụ bức tranh tuyệt mĩ kia.
Ánh mắt Thúy Liễu như bị thiêu đốt trần trụi, máu Hoạn Thư nổi lên, cô xông tới túm lấy tóc cô gái đang ngồi trên đùi Thế Khang kéo ra, vừa kéo vừa chửi:" Cái con đĩ này, mày dám quyến rũ chồng tao hả?"
Cô gái kia do bị đánh úp bất ngờ, không kịp phòng bị, theo đà kéo mà ngã ngửa ra sau, sau khi được can ra thì da đầu đã tê dại, nước mắt ngắn dài.
Thế Khang buông một tiếng chửi thề rồi đứng dậy kéo Thúy Liễu đi ra khỏi quán bar.
Vừa ra khỏi cửa, Thúy Liễu vùng vằng hất tay Thế Khang ra:" Anh hay quá ha, chán cơm thèm phở rồi đúng không? Mấy con nhỏ đó có gì hơn tôi chứ?"
Thế Khang chưa kịp mở miệng thì bị câu tiếp theo của Thúy Liễu làm cho những lời định nói phải nuốt ngược vào trong.
"Anh đừng tưởng tôi không biết, anh dám cả gan lấy giấy tờ nhà tôi đi cầm, Thế Khang ơi là Thế Khang, ai cho anh cái quyền làm như vậy hả? Anh điên rồi." Thúy Liễu vừa gào thét vừa đánh vào ngực Thế Khang liên hồi.
Vì đang đứng ở nơi công cộng, không muốn quá nhiều người chú ý tới sẽ không hay nên Thế Khang đành phải ôm Thúy Liễu, nhẹ giọng dỗ dành:" Em nói tào lao gì vậy, đúng là anh làm chuyện đó nhưng tất cả cũng là vì em."
"Vì tôi? Anh gạt con nít ba tuổi hả, tôi khinh. Anh lấy tiền đi đàn đúm với mấy con mắt xanh môi đỏ đó mà nói là vì tôi hả?"
"Em nghe anh nói, tất cả chỉ là hiểu lầm thôi. Anh lấy tiền đầu tư bất động sản, chờ một thời gian giá đất tăng lên, mình bán ra một cái là giàu to."
"Chờ chờ chờ, chờ giàu to hay là người ta tới xiết nhà hả?
"Em khờ quá à! Bây giờ mà bọn nó muốn xiết nhà thì cũng phải cần có thời gian ra toà, giấy tờ này nọ kéo dài cũng phải cả năm, lúc đó mình có nhà mới rồi, quan tâm nhà cũ chi nữa, nó muốn xiết thì để cho nó xiết đi. Đó là chưa kể, đến lúc phát tài rồi anh sẽ mua biệt thự lớn cho em ở, đưa e đi du lịch khắp nơi trên thế giới. Vợ anh xinh đẹp quyến rũ như vầy mà ở cái nhà nhỏ xíu đó chịu khổ, anh xót lắm." Thế Khang vừa hôn nhẹ vào sau gáy cô vừa thủ thỉ.
Lúc này Thúy Liễu đã ngoan ngoãn đứng yên, không còn làm loạn nữa, những lời hứa hẹn của Thế Khang đã thành công thu phục cô lần nữa, cô bắt đầu mộng mơ về tương lai sung sướng sắp tới.
Cô quay sang ôm eo Thế Khang:" Nhưng mẹ đang giận anh lắm."
"Vậy nên trước mắt chúng mình nên lánh mặt một thời gian, chờ mẹ nguôi giận rồi hãy về, sẵn tiện trốn đám chủ nợ luôn."
Thấy Thúy Liễu con do dự thì hắn ta dụ dỗ:" Ngoan, mẹ sẽ không có gì đâu, bây giờ anh đưa em đi du lịch, mua sắm quần áo mới, tận hưởng thiên đường của đôi ta."
Hắn ta vừa nói vừa đưa tay xoa nắn ngực cô:" Vợ anh quyến rũ quá, anh bây giờ muốn bú sữa, muốn ăn ốc, muốn....."
Anh chưa nói dứt lời thì Thúy Liễu hôn môi anh một cái, tỏ vẻ hờn dỗi:" Không phải anh ăn chán chê trong quán bar rồi sao? Anh khoẻ quá nhỉ?"
Thế Khang biết cô đã mềm lòng, hắn ta nhếch môi cười nhẹ:" Anh khỏe hay không chẳng lẽ em không biết sao, hơn nữa mấy con đó làm sao nóng bỏng bằng vợ anh được, giờ mình đi nha em, hửm?"
"Anh đó, hư quá à!"
Nói rồi hai người cùng nhau rời đi. Nhưng Thúy Liễu không hề biết bây giờ trong lòng Thế Khang đang nghĩ gì? Hắn ta đang tiếc hùi hụi miếng mồi non tơ sắp tới miệng kia bị cô phá đám, hắn thầm nghĩ xong đợt này về nhắt đinh phải chơi cô em kia một trận mới được, cũng may lúc nãy có lưu số con bé ấy.