Vòng Tròn Khép Kín

Chương 43: “Người Khác”




“Chú” mở miệng nói “không được tùy tiện cho người khác nhìn thấy”, vậy mà lại trắng trợn nhìn đến vui vẻ, làn da trắng nõn không tì vết, chiếc eo thon bằng phẳng, mông nhỏ vừa tròn vừa vểnh, kích cỡ hai cái vú rất đầy đặn, nhân viên cửa hàng nói là 70D, vô cùng lý tưởng, sờ trong tay chắc chắn rất mềm mại.

Tông Chính Khiêm đột nhiên bừng tỉnh lại trong mớ suy nghĩ càng bay càng xa, thầm mắng bản thân không đứng đắn, nhàn rỗi quá lâu, vậy mà dám nổi ý dâm với cô bé tuổi vị thành niên, thấy nửa bầu ngực sữa thôi mà nhìn không rời mắt, anh tháo xuống chiếc mắt kính cảm thấy chán ghét bản thân mà xoa xoa huyệt thái dương.

Mà Hoài Tước nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ khó hiểu nhìn anh, không biết anh đang đợi cái gì, cũng không biết vì sao mà anh lại khó chịu.

“Bộ này khá đẹp, cô hãy chọn bộ nào mà bản thân cảm thấy thoải mái khi mặc, chỉ cần cô thích là được, thích hết thì đều mua hết.”

“Được.”

Tông Chính Khiêm đeo kính vào xoay người muốn đi ra ngoài.

Hoài Tước cũng làm lơ anh rồi cởi chiếc áo ngực ra, hai quả đào trắng nõn và núm vú hồng nhạt nhảy ra, mềm mại run rẩy đong đưa,

Anh khiếp sợ nhìn về phía cô, tay anh đang nắm lấy rèm cửa cứng đờ ra đó, hô hấp của anh đột nhiên trở nên khó khăn.



Vậy mà trong vài giây anh thất thần, cô đã cởi luôn chiếc quần lót xuống, xem như không có chuyện gì mà xoay người sang chỗ khác để lấy một bộ khác được treo trên giá, đưa cặp mông tròn trắng nhỏ hướng về phía anh.

Thân hình tuổi trẻ quá hấp dẫn, quá kích thích, thân thể người nào đó khỏe mạnh, nội tiết bình thường, xu hướng giới tính là khác phái, hạ thân theo bản năng mà nổi lên phản ứng.

Đến khi anh phục hồi tinh thần thì thẹn quá thành giận, bước nhanh đến ấn cô gái nhỏ trần như nhộng vào tường vừa lạnh lùng dạy dỗ:

“Tôi mới nói với cô là “cơ thể con gái không thể để người khác nhìn thấy”, thế mà tôi mới quay lưng đi thì cô đã cởi sạch, lời tôi nói cô xem như gió thổi bên tai phải không?”

“A?” Hoài Tước ngẩn ngơ: “Anh cũng được coi là “người khác” sao, tôi còn tưởng là anh không phải.”

“Vì sao lại không phải? Chúng ta mới biết nhau có hai ngày, tôi cũng là đàn ông, đàn ông dù quen biết hay không quen đều giống nhau, không khác nhau, vì sao cô đã lớn như vậy rồi mà điều cơ bản này cũng không hiểu?”

Tông Chính Khiêm tức giận bản thân không thể khống chế được dục vọng, vừa tức giận vì Hoài Tước cởi sạch đồ quyến rũ anh.

Anh cảm thấy cần phải cho cô ăn chút khổ cô mới nhớ kỹ, chớ đừng đùa với lửa mà trêu chọc anh.