[Vong Tiện] Loạn Xuân Sớm

Chương 113-17: Đoản phiên ngoại (7-8)




7.

Trong Loạn Xuân Sớm, hai tiểu Lam công tử của Vong Tiện, được thiết lập tương lai sẽ là Càn Nguyên.

Cảm giác về sau có bạn đời, chắc sẽ yêu thương lắm.

Nói cho cùng từ nhỏ đã thấy phụ thân rất yêu thương cha.

Theo gia quy Cô Tô Lam thị, tất cả mọi người phải dậy vào giờ mẹo, hai tiểu Lam công tử đương nhiên không ngoại lệ, mặc dù vẫn thấy Tiện ở trên giường.

Chỉ mặc bộ trung y, thậm chí tối hôm qua còn lăn lộn cả đêm dưới lớp chăn đệm, bị ngàn xoa vạn ôm dỗ dành đứng lên tắm rửa, lau mặt, thay quần áo... v.v. và v.v., hai tiểu Lam công tử tất nhiên không thể nhìn, nhưng vẫn có thể thấy bọn chúng đều đã thức dậy, phụ thân cũng giờ mẹo thức dậy, đứng lên nếu người nào đó dậy không nổi, đi luyện kiếm trước, dạy bọn chúng, xong xuôi mới đi đánh thức người còn ngủ kia.

Khi tiểu Lam công tử được cho phép đi vào phòng ngủ chính, có thể thấy phụ thân đang buộc tóc giúp cho Tiện đã quá giờ vẫn còn buồn ngủ, quần áo thì khẳng định không phải tự mình mặc.

Bọn tiểu Lam công tử biết bữa sáng của chúng, bữa sáng của Tiện đều do Kỷ chuẩn bị hết, chỉ thiếu điều đút vào miệng.

Tiện đang hết sức mơ màng vẫn bám dính lấy Hàm Quang Quân, muốn hôn muốn ôm, Tiện sau khi tỉnh táo cũng không ngại thân mật trước mặt hai đứa nhỏ, đứa nhỏ có quay đầu lại cũng không sao, bị nhìn thấy hắn hôn Lam Trạm thì cứ nhìn thôi.

Dường như không xương cốt dựa vào người ta, ở bên tai thầm thì, nhỏ giọng trách móc tối hôm qua....

Tiện thật ra cũng có để ý một chút, nhưng thói quen mười mấy năm qua, hễ sơ ý là sẽ có hành vi kiểu như làm nũng đối với Kỷ.

Kỷ cũng hết sức tự nhiên để Tiện nhào vào trong lòng, ôm ôm ấp ấp, ngồi cạnh nhau cũng đặt tay lên eo Tiện.

Chăm sóc cẩn thận, dường như còn có quản giáo vài hành động của Tiện nhà ta.

"Van xin ngươi mà Lam Trạm.... Một ngụm, chỉ một ngụm...."

"Không thể"

"Hic....."

Đương nhiên hầu hết là có thể, hoặc là Tiện mà muốn cái gì, chỉ cần mở miệng là có ngay.

Trước mặt con sẽ không làm gì quá đáng, nhưng những kiểu thói quen, cách nói chuyện khi ở chung tự nhiên sẽ lộ ra...

Tiểu Lam công tử có thể cảm giác ra không khí khác biệt.

May mắn không nhìn thấy Tiện không tuân thủ gia quy cũng không bị yêu cầu chịu quản giáo, tiêu chuẩn kép của Kỷ hết sức rõ ràng đương nhiên.

Bọn tiểu Lam công tử đối với bạn đời tương lai chắc sẽ rất... hào phóng nhỉ? Không chỉ hào phóng như bình thường đâu, mà chính là một kiểu hành vi nuông chiều, Tiện mà muốn gì thì Kỷ tất nhiên sẽ trả tiền hết, tiểu Lam công tử cũng sẽ không để bạn đời của mình trả tiền đâu hhhhhh...

8.

Đương nhiên tiểu Lam công tử không sợ chó, dù sao Tiện cũng không phải sinh ra đã sợ chó, đó coi như là tâm bệnh, Kỷ càng không sợ, tóm lại tiểu Lam công tử không sợ chó.

Tiện và Kỷ thỉnh thoảng đến thăm sư tỉ, thăm tiểu Kim Lăng, (không bao gồm thăm Kim khổng tước, chỉ là không thể không kể vào mà thôi / Kim Tử Hiên lạnh lùng: ngươi nghĩ rằng ta thèm ngươi lắm chắc?)

Sau đó, một ngày nọ, tiểu Lam Hằng ôm con chó con mà Kim gia nuôi, mang đến cho hai phụ thân đang ngồi nói chuyện với vợ chồng tiểu Kim xem, nói Kim Lăng ca ca tặng cho nó, muốn nuôi, Tiện Tiện trước mặt mọi người nhào lên thân mình Lam Vong Cơ kêu la thảm thiết, tiểu Lam công tử chết trân tại chỗ, nói chung lớn bé gì cũng đều hoảng hốt một phen.

Một trận hỗn loạn rồi con chó con được mang đi, tiểu Lam công tử hoàn toàn không biết mình đã làm sai điều gì, nhưng cho rằng mình đã làm sai, lùi ra xa không dám bước lại gần, Tiện không thấy chó nữa thì bình tĩnh lại, từ từ leo xuống khỏi người Kỷ, sau khi được Kỷ ôm một hồi trong lúc chưa hết kinh hoàng.

Bị doạ kinh hồn như vậy ngoài lý do là con chó, còn bởi vì tiểu Lam công tử đột ngột từ sau lưng đưa ra con chó được tặng về phía Tiện vốn đang không phòng bị gì, ngay cả Kỷ cũng không lập tức nhận ra đứa nhỏ ôm cái gì trong tay.

Tiện cảm thấy con mình đã bị Kim gia dạy hư, bắt đầu lo lắng đến vấn đề giáo dục đứa nhỏ.

Kỷ xác định Tiện không bị sao, mới kêu tiểu Lam Hằng đang lo lắng đến đây, nhẹ giọng giải thích với nó. Dù sao ở Vân Thâm Bất Tri Xứ không có chó, Lam Hằng căn bản không biết Tiện sợ chó, lần đầu tiên thấy Tiện trong bộ dạng này.

Đây là lần đầu tiên Lam Hằng muốn một thứ mà bị từ chối.

Tiện gần như suy sụp khi nghĩ đến mới vừa rồi thật sự đụng phải con chó: ngươi có thể nuôi thỏ, nuôi chim trĩ, nuôi heo, nuôi gà, nuôi vịt, nuôi thiên nga.... Cái gì cũng nuôi được, chỉ có chó là không được, chó – không được.

Kỷ:..........

Tiểu Lam công tử mặc dù tuổi còn nhỏ, mơ hồ cảm thấy nuôi mấy con vật này nọ có thể sẽ khiến thúc tổ nổi giận, lặng lẽ từ bỏ ý tưởng nuôi con gì khác ngoài con thỏ.

Tiện thật ra rất sợ con trai tiếp tục đòi nuôi chó, tuy rằng Lam Hằng không có tính hay đòi hỏi, may mắn thay, tiểu Lam Hằng nghe xong liền ngoan ngoãn nghe lời.

Đêm đó trong Tĩnh Thất điên loan đảo phượng như thường lệ, sau khi xong cảm thấy mỹ mãn để cho Kỷ ôm, lúc vuốt ve an ủi, Tiện Tiện cười hì hì nói may mắn đứa nhỏ này không bị Kim Lăng đầu độc nghiêm trọng, Kim Lăng chắc chắn là bị cha hắn dạy hư (điểm ấn tượng của Kim Lăng bi Tiện trừ đi 50 điểm)

Kỷ nhẹ nhàng ôm hắn: Ừm

Chờ người Tiện bớt đỏ bừng, mới ôm hắn đi tắm rửa.

Vài năm sau, tiểu Lam nhị công tử đã biết đi và chạy nhảy được đưa tới Liên Hoa Ổ chơi vài ngày (Một số thế gia sẽ cho mấy đứa nhỏ cùng lứa qua lại chơi với nhau, Lam gia lúc đầu không có thói quen này, Tiện nói ra, Kỷ liền đồng ý). Tiểu Lam nhị công tử nghe nói được đi Liên Hoa Ổ chơi với mấy sư đệ (không gồm Giang Trừng) mắt sáng rỡ, khi đón con chạy đến tìm hai phụ thân, Tiện vừa nhìn thấy ánh mắt kia bỗng nhiên da đầu run lên, nhớ ngay tới nỗi ám ảnh mấy năm trước, lao tới trốn trong lòng ngực Kỷ với tốc độ sét đánh: Lam Lam Lam Lam Lam Trạm, ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi xem giúp ta trong tay hắn đang ôm cái gì vậy, có phải là ___!!!

Tiểu Lam công tử vội ôm tiểu Lam nhị công tử đi.

Bao gồm cả con chó trong tay.

Nhưng tiểu Lam nhị công tử không chịu từ bỏ nhanh chóng.

(Mặc dù Lam Hằng cố chấp, nhưng biết so sánh cân nhắc, là kiểu lý trí, tiểu Lam nhị công tử mức độ cố chấp còn cao hơn)

Bọn tiểu Lam công tử đúng ra mà nói thì không phải thích chó, mà là không sợ, tất cả những đứa khác mà bọn chúng biết đều có nuôi chó, mà trẻ con nhìn thứ gì đó đáng yêu tất nhiên sẽ muốn có.

Vì vậy, vẫn có thể bỏ ý tưởng đó trong đầu.

Cho dù tiểu Lam nhị công tử sẽ kiên trì đòi một khoảng thời gian, nhưng cha hắn sợ, Kỷ sẽ sẵn lòng đi theo bọn chúng giải thích nguyên nhân, mà nếu đã nói ra nguyên nhân, vẫn không từ bỏ chuyện này, có nháo cũng vô dụng.

Hơn nữa cũng là con nít, không thích hoài một thứ, sẽ bị thứ khác hấp dẫn thôi.

Trên thực tế, tiểu Lam Hằng đã nói với đệ đệ, cha không thích chó lắm, để giữ thể diện cho Tiện Tiện, nên tiểu Lam Hằng nói là hắn không thích chó chứ không phải là sợ.

Thế là hai tiểu Lam công tử được những đứa trẻ khác ở Liên Hoa Ổ đưa đi xem các chú chó con, tiểu Lam nhị công tử với bản tính trẻ con, thấy chú chó con thật là dễ thương, sao có thể không thích được?

Vì yêu thích song thân, cho nên nghĩ rằng có thứ hay ho thì nên đưa cho hai phụ thân xem, lúc ca ca không chú ý, ôm một chú chó nhỏ đi tìm cha, nghĩ Tiện nhìn được cũng thấy là dễ thương, bằng lòng cho nó nuôi, Vân Thâm Bất Tri Xứ không phải cũng có nuôi một đôi thỏ đó sao?

Sau đó, chính là Tiện bị kinh hãi một lần nữa.

Nhưng với bài học kinh nghiệm lúc trước, hắn cảm thấy không ổn, lập tức trốn vào vòng tay của Kỷ, mắt vừa nhìn ra thứ gì, chó đó! Đó là chó!!!!

Hơn nữa tiểu Lam nhị công tử lại còn ôm con chó ngay phía trước chạy tới, trong khi Lam Hằng lúc bốn tuổi là giấu chó ở phía sau rồi mới đưa ra, đây chính là đặt con chó vào tay của Nguỵ Vô Tiện đang ngồi dựa vào Kỷ mỉm cười nheo mắt nói chuyện với sư tỉ, lúc đó Tiện trực tiếp bùng nổ, ba hồn bảy vía bay đi mất.

Thân thể tâm trí của Tiện đang trạng thái thư giãn, bỗng nhiên có con chó trong tay.

Kỷ cũng đang trong trạng thái thoải mái, đột nhiên có con chó nằm trong tay của người đang trong vòng tay mình, người nọ la to đứng bật dậy.

Thủ phạm chính là con trai.